Tác giả:

“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng…

Chương 918

Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay ThếTác giả: Hải NguyệtTruyện Ngôn Tình“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng… Chương 918“What?”Phó Vực lại kinh ngạc: “Mẫn chủ động kết bạn Wechat với cậu?”Dụ Lâm Hải lại “ừ” một tiếng.“Mặt trời mọc đằng tây rồi”.Phó Vực lẩm bẩm: “Sau khi cô ấy xảy ra chuyện, tôi gọi cho cô ấy nhiều như vậy, gửi biết bao tin nhắn, cô ấy cũng không thèm quan tâm đến, lạnh lùng quá đi”.“Vậy thì đúng rồi”.Khóe môi Dụ Lâm Hải nhếch lên nụ cười nhàn nhạt.“…”Phó Vực hừ nhẹ một tiếng: “Đừng tưởng rằng tôi không biết bây giờ chắc hẳn cậu đang rất vui vẻ? Cây sắt cuối cùng đã nở hoa nhỏ rồi, nhưng cậu cũng đừng quá đắc ý, đến cuối cậu có thể đoạt người ta về được hay không vẫn còn chưa biết đâu”.“Tôi biết, tôi sẽ cố gắng hết khả năng”.Nghe anh nói nghiêm túc đứng đắn như vậy, ngược lại Phó Vực không nói thêm lời châm chọc gì nữa, kéo dài thêm hai câu rồi cúp máy.Anh ta cũng không nói ra mình có tâm tình gì.Một mặt cảm thấy vui mừng cho con cá khô già, một mặt lại cảm thấy chua xót cho bản thân.Anh ta tung hoành tình trường bao nhiêu năm nay, đi qua vạn bụi hoa, gió thổi cỏ rạp, kết quả gặp phải Nam Mẫn, hơn nữa không chỉ một lần bị đả kích đến mức có chút hoài nghi về cuộc sống.Không biết thế nào, cặp đôi uyên ương khổ mệnh Nam Mẫn và lão Dụ mặc dù phân li, nhưng giữa bọn họ có một loại từ trường vô hình, khiến anh ta cảm thấy rất khó đánh phá.Có lẽ cũng đã đến lúc thật sự phải buông tay.“Anh Phát Tài!”Tô Âm mặc đồng phục học sinh xanh trắng đan xen, vội vàng chạy lên núi, mặt lộ vẻ gấp gáp: “Bố lão Dụ, cái tên Thư Thư gì đó đến rồi, mẹ Dụ đang ầm ĩ với ông ta kìa!”“Nói đến là đến thật luôn”.Phó Vực mặt liền biến sắc: “Đi, đi xuống, cùng mắng chết ông ta đi!”*Sau khi Dụ Lâm Hải xem xong tài liệu của Vương Bình, sau khi sắp xếp một chút, anh gửi qua cho Nam Mẫn.Đồng thời kèm theo một câu: ‘Nếu tiện thì anh gọi điện thoại cho em nói chuyện’.Nam Mẫn đang ở buổi biểu diễn, sau khi nhận được tin nhắn, cô chỉ trả lời lại một câu…‘Đang ở ngoài. Quay về rồi nói’.Dụ Lâm Hải: ‘Được’.Cứ trao đổi qua lại mấy câu như vậy cũng khiến nội tâm Dụ Lâm Hải cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.Anh nắm điện thoại, nhìn chữ viết trên màn hình, không nhịn được lại bắt đầu nhớ đến cô.Anh chưa từng nhớ nhung ai nhiều như vậy, loại cảm giác này vừa ngọt ngào lại có chút chua xót, vô cùng sốt ruột, khiến người ta có một loại kích động, chỉ muốn mọc cánh bay đến bên cạnh cô.Có ngàn vạn lời muốn nói, nhưng không thể nào biểu đạt trên Wechat, trong điện thoại anh cũng không nói ra khỏi miệng.

Chương 918

“What?”

Phó Vực lại kinh ngạc: “Mẫn chủ động kết bạn Wechat với cậu?”

Dụ Lâm Hải lại “ừ” một tiếng.

“Mặt trời mọc đằng tây rồi”.

Phó Vực lẩm bẩm: “Sau khi cô ấy xảy ra chuyện, tôi gọi cho cô ấy nhiều như vậy, gửi biết bao tin nhắn, cô ấy cũng không thèm quan tâm đến, lạnh lùng quá đi”.

“Vậy thì đúng rồi”.

Khóe môi Dụ Lâm Hải nhếch lên nụ cười nhàn nhạt.

“…”

Phó Vực hừ nhẹ một tiếng: “Đừng tưởng rằng tôi không biết bây giờ chắc hẳn cậu đang rất vui vẻ? Cây sắt cuối cùng đã nở hoa nhỏ rồi, nhưng cậu cũng đừng quá đắc ý, đến cuối cậu có thể đoạt người ta về được hay không vẫn còn chưa biết đâu”.

“Tôi biết, tôi sẽ cố gắng hết khả năng”.

Nghe anh nói nghiêm túc đứng đắn như vậy, ngược lại Phó Vực không nói thêm lời châm chọc gì nữa, kéo dài thêm hai câu rồi cúp máy.

Anh ta cũng không nói ra mình có tâm tình gì.

Một mặt cảm thấy vui mừng cho con cá khô già, một mặt lại cảm thấy chua xót cho bản thân.

Anh ta tung hoành tình trường bao nhiêu năm nay, đi qua vạn bụi hoa, gió thổi cỏ rạp, kết quả gặp phải Nam Mẫn, hơn nữa không chỉ một lần bị đả kích đến mức có chút hoài nghi về cuộc sống.

Không biết thế nào, cặp đôi uyên ương khổ mệnh Nam Mẫn và lão Dụ mặc dù phân li, nhưng giữa bọn họ có một loại từ trường vô hình, khiến anh ta cảm thấy rất khó đánh phá.

Có lẽ cũng đã đến lúc thật sự phải buông tay.

“Anh Phát Tài!”

Tô Âm mặc đồng phục học sinh xanh trắng đan xen, vội vàng chạy lên núi, mặt lộ vẻ gấp gáp: “Bố lão Dụ, cái tên Thư Thư gì đó đến rồi, mẹ Dụ đang ầm ĩ với ông ta kìa!”

“Nói đến là đến thật luôn”.

Phó Vực mặt liền biến sắc: “Đi, đi xuống, cùng mắng chết ông ta đi!”

*

Sau khi Dụ Lâm Hải xem xong tài liệu của Vương Bình, sau khi sắp xếp một chút, anh gửi qua cho Nam Mẫn.

Đồng thời kèm theo một câu: ‘Nếu tiện thì anh gọi điện thoại cho em nói chuyện’.

Nam Mẫn đang ở buổi biểu diễn, sau khi nhận được tin nhắn, cô chỉ trả lời lại một câu…

‘Đang ở ngoài. Quay về rồi nói’.

Dụ Lâm Hải: ‘Được’.

Cứ trao đổi qua lại mấy câu như vậy cũng khiến nội tâm Dụ Lâm Hải cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.

Anh nắm điện thoại, nhìn chữ viết trên màn hình, không nhịn được lại bắt đầu nhớ đến cô.

Anh chưa từng nhớ nhung ai nhiều như vậy, loại cảm giác này vừa ngọt ngào lại có chút chua xót, vô cùng sốt ruột, khiến người ta có một loại kích động, chỉ muốn mọc cánh bay đến bên cạnh cô.

Có ngàn vạn lời muốn nói, nhưng không thể nào biểu đạt trên Wechat, trong điện thoại anh cũng không nói ra khỏi miệng.

Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay ThếTác giả: Hải NguyệtTruyện Ngôn Tình“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng… Chương 918“What?”Phó Vực lại kinh ngạc: “Mẫn chủ động kết bạn Wechat với cậu?”Dụ Lâm Hải lại “ừ” một tiếng.“Mặt trời mọc đằng tây rồi”.Phó Vực lẩm bẩm: “Sau khi cô ấy xảy ra chuyện, tôi gọi cho cô ấy nhiều như vậy, gửi biết bao tin nhắn, cô ấy cũng không thèm quan tâm đến, lạnh lùng quá đi”.“Vậy thì đúng rồi”.Khóe môi Dụ Lâm Hải nhếch lên nụ cười nhàn nhạt.“…”Phó Vực hừ nhẹ một tiếng: “Đừng tưởng rằng tôi không biết bây giờ chắc hẳn cậu đang rất vui vẻ? Cây sắt cuối cùng đã nở hoa nhỏ rồi, nhưng cậu cũng đừng quá đắc ý, đến cuối cậu có thể đoạt người ta về được hay không vẫn còn chưa biết đâu”.“Tôi biết, tôi sẽ cố gắng hết khả năng”.Nghe anh nói nghiêm túc đứng đắn như vậy, ngược lại Phó Vực không nói thêm lời châm chọc gì nữa, kéo dài thêm hai câu rồi cúp máy.Anh ta cũng không nói ra mình có tâm tình gì.Một mặt cảm thấy vui mừng cho con cá khô già, một mặt lại cảm thấy chua xót cho bản thân.Anh ta tung hoành tình trường bao nhiêu năm nay, đi qua vạn bụi hoa, gió thổi cỏ rạp, kết quả gặp phải Nam Mẫn, hơn nữa không chỉ một lần bị đả kích đến mức có chút hoài nghi về cuộc sống.Không biết thế nào, cặp đôi uyên ương khổ mệnh Nam Mẫn và lão Dụ mặc dù phân li, nhưng giữa bọn họ có một loại từ trường vô hình, khiến anh ta cảm thấy rất khó đánh phá.Có lẽ cũng đã đến lúc thật sự phải buông tay.“Anh Phát Tài!”Tô Âm mặc đồng phục học sinh xanh trắng đan xen, vội vàng chạy lên núi, mặt lộ vẻ gấp gáp: “Bố lão Dụ, cái tên Thư Thư gì đó đến rồi, mẹ Dụ đang ầm ĩ với ông ta kìa!”“Nói đến là đến thật luôn”.Phó Vực mặt liền biến sắc: “Đi, đi xuống, cùng mắng chết ông ta đi!”*Sau khi Dụ Lâm Hải xem xong tài liệu của Vương Bình, sau khi sắp xếp một chút, anh gửi qua cho Nam Mẫn.Đồng thời kèm theo một câu: ‘Nếu tiện thì anh gọi điện thoại cho em nói chuyện’.Nam Mẫn đang ở buổi biểu diễn, sau khi nhận được tin nhắn, cô chỉ trả lời lại một câu…‘Đang ở ngoài. Quay về rồi nói’.Dụ Lâm Hải: ‘Được’.Cứ trao đổi qua lại mấy câu như vậy cũng khiến nội tâm Dụ Lâm Hải cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.Anh nắm điện thoại, nhìn chữ viết trên màn hình, không nhịn được lại bắt đầu nhớ đến cô.Anh chưa từng nhớ nhung ai nhiều như vậy, loại cảm giác này vừa ngọt ngào lại có chút chua xót, vô cùng sốt ruột, khiến người ta có một loại kích động, chỉ muốn mọc cánh bay đến bên cạnh cô.Có ngàn vạn lời muốn nói, nhưng không thể nào biểu đạt trên Wechat, trong điện thoại anh cũng không nói ra khỏi miệng.

Chương 918