Tác giả:

Edit: Quanh Beta: Nhược Vy Lần đầu tiên Christa gặp người đàn ông kia, là ở lễ trưởng thành của cô. Lúc ấy cô đang nâng cốc với khách mời, lại bị tiếng kinh hô của bạn thân hấp dẫn. Cô xoay người, mắt chạm mắt với người đàn ông trước đại sảnh. Đó là một đôi mắt xinh đẹp màu đỏ thẫm, có ý cười, nhưng lại vô cùng xa cách, chủ nhân của đôi mắt mặc một bộ âu phục phong cách Gothic, hơi ngẩng cao đầu, mang cảm giác ung dung cao quý, tao nhã hơn người. Anh ta nhìn cô, nở nụ cười mỉm, khẽ gật đầu. Bạn thân ở bên cạnh đã kích động tới mức ngất xỉu, Christa chỉ có thể đề phòng không để cho cô ấy ngã xuống, cùng mọi người cúi đầu hành lễ. "Trời ơi! Là KarlHeinz! Là KarlHeinz-sama! Mình chưa bao giờ được đứng gần ngài ấy như vậy!" Cô bạn Limia hét chói tai. Christa cố gắng giữ vững động tác quỳ gối hành lễ, ngẩng đầu dậy, thấy otou-sama đứng cạnh người đàn ông đó, vẫy tay gọi cô lại gần. Đỡ Limia tới sofa nghỉ ngơi, Chirsta nở nụ cười mỉm, tao nhã đi qua. Hương hoa hồng xộc vào mũi, không hiểu…

Chương 8: Buổi tiệc

Không Phải Đóa Hồng TrắngTác giả: Cách LâmTruyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Quanh Beta: Nhược Vy Lần đầu tiên Christa gặp người đàn ông kia, là ở lễ trưởng thành của cô. Lúc ấy cô đang nâng cốc với khách mời, lại bị tiếng kinh hô của bạn thân hấp dẫn. Cô xoay người, mắt chạm mắt với người đàn ông trước đại sảnh. Đó là một đôi mắt xinh đẹp màu đỏ thẫm, có ý cười, nhưng lại vô cùng xa cách, chủ nhân của đôi mắt mặc một bộ âu phục phong cách Gothic, hơi ngẩng cao đầu, mang cảm giác ung dung cao quý, tao nhã hơn người. Anh ta nhìn cô, nở nụ cười mỉm, khẽ gật đầu. Bạn thân ở bên cạnh đã kích động tới mức ngất xỉu, Christa chỉ có thể đề phòng không để cho cô ấy ngã xuống, cùng mọi người cúi đầu hành lễ. "Trời ơi! Là KarlHeinz! Là KarlHeinz-sama! Mình chưa bao giờ được đứng gần ngài ấy như vậy!" Cô bạn Limia hét chói tai. Christa cố gắng giữ vững động tác quỳ gối hành lễ, ngẩng đầu dậy, thấy otou-sama đứng cạnh người đàn ông đó, vẫy tay gọi cô lại gần. Đỡ Limia tới sofa nghỉ ngơi, Chirsta nở nụ cười mỉm, tao nhã đi qua. Hương hoa hồng xộc vào mũi, không hiểu… Edit: QuanhBeta: Nhược VyPhòng ăn tráng lệ chìm trong yên ắng, thỉnh thoảng chỉ có tiếng dao nĩa vang lên.Christa nuốt một miếng bít tết, đảo mắt nhìn quanh bàn ăn.Đại phu nhân xinh đẹp diễm lệ, Nhị phu nhân đoan trang tao nhã, cô lại yếu ớt nhu nhược, tuy hậu cung của người đàn ông này không nhiều, nhưng nhìn qua cũng rất đa dạng.Cô và Beatrix ngồi hai bên sườn, bên cạnh là Nhị thiếu gia Reiji, đeo kính mắt gọng đen, quần áo thẳng thớm, động tác cắt bít tết cực kỳ tao nhã... Đứa nhỏ này, có vẻ bị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế không nhẹ.A, thật ra cũng không phải đứa nhỏ, tuổi cũng không kém cô là bao.Christa trào phúng nghĩ.Bên cạnh Reiji là Đại thiếu gia Shu, cậu ta thừa kế nét đẹp của mẹ, chậm rãi cắt miếng bít tết, cả người có vẻ lười biếng... đối lập hoàn toàn với em trai.Về phần cặp sinh ba...Christa ngước mắt nhìn, chỉ thấy đứa nhỏ tóc tím đang nhéo má đứa nhỏ tóc đỏ, đứa nhỏ kia kêu đau, khóe miệng run rẩy.Mà đứa nhỏ tóc đỏ còn lại ngồi cạnh Cordelia thì nở nụ cười hưng phấn, thừa dịp hai người anh em đang đánh nhau, cậu nhóc lén lấy thịt viên trong đĩa của đứa nhỏ tóc tím.Hah, sắc mặt Cordelia tái mét, có vẻ cuộc sống của cô ta cũng không dễ dàng gì."Christa sẽ ở tòa nhà chính."Chủ tọa buông dao nĩa, tao nhã lau khóe miệng, nói."Rất phiền, hiện tại ở đây cũng tốt."Hai tầm mắt nóng rực chĩa thẳng vào cô, một đố kị ghen ghét, một sâu không thấy đáy, khiến Christa nôn nao không yên.Sau khi sinh Subaru, người đàn ông kia giải trừ lệnh cấm, cô cũng lười nói chuyện với anh ta, vẫn luôn ở trong tòa tháp cao. Tuy rằng tòa tháp rất nhỏ, độ cao gấp mấy lần so với mực nước biển, nhưng có thể sống tự do tự tại, cô rất hài lòng."Nơi đó quá nhỏ, trong lâu đài cũng chưa có chỗ thích hợp, hiện tại em cứ ở tạm tòa nhà chính, ta sẽ sai người xây dựng thêm, chờ kiến tạo xong rồi, em thích ở đâu cũng được." KarlHeinz xua tay, "Hôm nay phải lập tức dọn khỏi tòa tháp."Kim chủ đã nói, Christa chỉ có thể cung kính tuân mệnh.Phỏng chừng hôm nay đám hầu gái lại càng thêm chắc chắn tin đồn cô là "chân ái của vua".Phải biết rằng tòa nhà chính là nơi vua ở, hai vị phu nhân trước chưa từng có đặc quyền này.Christa cảm giác, cuộc sống yên bình của cô sắp bị phá vỡ.

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

Phòng ăn tráng lệ chìm trong yên ắng, thỉnh thoảng chỉ có tiếng dao nĩa vang lên.

Christa nuốt một miếng bít tết, đảo mắt nhìn quanh bàn ăn.

Đại phu nhân xinh đẹp diễm lệ, Nhị phu nhân đoan trang tao nhã, cô lại yếu ớt nhu nhược, tuy hậu cung của người đàn ông này không nhiều, nhưng nhìn qua cũng rất đa dạng.

Cô và Beatrix ngồi hai bên sườn, bên cạnh là Nhị thiếu gia Reiji, đeo kính mắt gọng đen, quần áo thẳng thớm, động tác cắt bít tết cực kỳ tao nhã... Đứa nhỏ này, có vẻ bị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế không nhẹ.

A, thật ra cũng không phải đứa nhỏ, tuổi cũng không kém cô là bao.

Christa trào phúng nghĩ.

Bên cạnh Reiji là Đại thiếu gia Shu, cậu ta thừa kế nét đẹp của mẹ, chậm rãi cắt miếng bít tết, cả người có vẻ lười biếng... đối lập hoàn toàn với em trai.

Về phần cặp sinh ba...

Christa ngước mắt nhìn, chỉ thấy đứa nhỏ tóc tím đang nhéo má đứa nhỏ tóc đỏ, đứa nhỏ kia kêu đau, khóe miệng run rẩy.

Mà đứa nhỏ tóc đỏ còn lại ngồi cạnh Cordelia thì nở nụ cười hưng phấn, thừa dịp hai người anh em đang đánh nhau, cậu nhóc lén lấy thịt viên trong đĩa của đứa nhỏ tóc tím.

Hah, sắc mặt Cordelia tái mét, có vẻ cuộc sống của cô ta cũng không dễ dàng gì.

"Christa sẽ ở tòa nhà chính."

Chủ tọa buông dao nĩa, tao nhã lau khóe miệng, nói.

"Rất phiền, hiện tại ở đây cũng tốt."

Hai tầm mắt nóng rực chĩa thẳng vào cô, một đố kị ghen ghét, một sâu không thấy đáy, khiến Christa nôn nao không yên.

Sau khi sinh Subaru, người đàn ông kia giải trừ lệnh cấm, cô cũng lười nói chuyện với anh ta, vẫn luôn ở trong tòa tháp cao. Tuy rằng tòa tháp rất nhỏ, độ cao gấp mấy lần so với mực nước biển, nhưng có thể sống tự do tự tại, cô rất hài lòng.

"Nơi đó quá nhỏ, trong lâu đài cũng chưa có chỗ thích hợp, hiện tại em cứ ở tạm tòa nhà chính, ta sẽ sai người xây dựng thêm, chờ kiến tạo xong rồi, em thích ở đâu cũng được." KarlHeinz xua tay, "Hôm nay phải lập tức dọn khỏi tòa tháp."

Kim chủ đã nói, Christa chỉ có thể cung kính tuân mệnh.

Phỏng chừng hôm nay đám hầu gái lại càng thêm chắc chắn tin đồn cô là "chân ái của vua".

Phải biết rằng tòa nhà chính là nơi vua ở, hai vị phu nhân trước chưa từng có đặc quyền này.

Christa cảm giác, cuộc sống yên bình của cô sắp bị phá vỡ.

Không Phải Đóa Hồng TrắngTác giả: Cách LâmTruyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Quanh Beta: Nhược Vy Lần đầu tiên Christa gặp người đàn ông kia, là ở lễ trưởng thành của cô. Lúc ấy cô đang nâng cốc với khách mời, lại bị tiếng kinh hô của bạn thân hấp dẫn. Cô xoay người, mắt chạm mắt với người đàn ông trước đại sảnh. Đó là một đôi mắt xinh đẹp màu đỏ thẫm, có ý cười, nhưng lại vô cùng xa cách, chủ nhân của đôi mắt mặc một bộ âu phục phong cách Gothic, hơi ngẩng cao đầu, mang cảm giác ung dung cao quý, tao nhã hơn người. Anh ta nhìn cô, nở nụ cười mỉm, khẽ gật đầu. Bạn thân ở bên cạnh đã kích động tới mức ngất xỉu, Christa chỉ có thể đề phòng không để cho cô ấy ngã xuống, cùng mọi người cúi đầu hành lễ. "Trời ơi! Là KarlHeinz! Là KarlHeinz-sama! Mình chưa bao giờ được đứng gần ngài ấy như vậy!" Cô bạn Limia hét chói tai. Christa cố gắng giữ vững động tác quỳ gối hành lễ, ngẩng đầu dậy, thấy otou-sama đứng cạnh người đàn ông đó, vẫy tay gọi cô lại gần. Đỡ Limia tới sofa nghỉ ngơi, Chirsta nở nụ cười mỉm, tao nhã đi qua. Hương hoa hồng xộc vào mũi, không hiểu… Edit: QuanhBeta: Nhược VyPhòng ăn tráng lệ chìm trong yên ắng, thỉnh thoảng chỉ có tiếng dao nĩa vang lên.Christa nuốt một miếng bít tết, đảo mắt nhìn quanh bàn ăn.Đại phu nhân xinh đẹp diễm lệ, Nhị phu nhân đoan trang tao nhã, cô lại yếu ớt nhu nhược, tuy hậu cung của người đàn ông này không nhiều, nhưng nhìn qua cũng rất đa dạng.Cô và Beatrix ngồi hai bên sườn, bên cạnh là Nhị thiếu gia Reiji, đeo kính mắt gọng đen, quần áo thẳng thớm, động tác cắt bít tết cực kỳ tao nhã... Đứa nhỏ này, có vẻ bị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế không nhẹ.A, thật ra cũng không phải đứa nhỏ, tuổi cũng không kém cô là bao.Christa trào phúng nghĩ.Bên cạnh Reiji là Đại thiếu gia Shu, cậu ta thừa kế nét đẹp của mẹ, chậm rãi cắt miếng bít tết, cả người có vẻ lười biếng... đối lập hoàn toàn với em trai.Về phần cặp sinh ba...Christa ngước mắt nhìn, chỉ thấy đứa nhỏ tóc tím đang nhéo má đứa nhỏ tóc đỏ, đứa nhỏ kia kêu đau, khóe miệng run rẩy.Mà đứa nhỏ tóc đỏ còn lại ngồi cạnh Cordelia thì nở nụ cười hưng phấn, thừa dịp hai người anh em đang đánh nhau, cậu nhóc lén lấy thịt viên trong đĩa của đứa nhỏ tóc tím.Hah, sắc mặt Cordelia tái mét, có vẻ cuộc sống của cô ta cũng không dễ dàng gì."Christa sẽ ở tòa nhà chính."Chủ tọa buông dao nĩa, tao nhã lau khóe miệng, nói."Rất phiền, hiện tại ở đây cũng tốt."Hai tầm mắt nóng rực chĩa thẳng vào cô, một đố kị ghen ghét, một sâu không thấy đáy, khiến Christa nôn nao không yên.Sau khi sinh Subaru, người đàn ông kia giải trừ lệnh cấm, cô cũng lười nói chuyện với anh ta, vẫn luôn ở trong tòa tháp cao. Tuy rằng tòa tháp rất nhỏ, độ cao gấp mấy lần so với mực nước biển, nhưng có thể sống tự do tự tại, cô rất hài lòng."Nơi đó quá nhỏ, trong lâu đài cũng chưa có chỗ thích hợp, hiện tại em cứ ở tạm tòa nhà chính, ta sẽ sai người xây dựng thêm, chờ kiến tạo xong rồi, em thích ở đâu cũng được." KarlHeinz xua tay, "Hôm nay phải lập tức dọn khỏi tòa tháp."Kim chủ đã nói, Christa chỉ có thể cung kính tuân mệnh.Phỏng chừng hôm nay đám hầu gái lại càng thêm chắc chắn tin đồn cô là "chân ái của vua".Phải biết rằng tòa nhà chính là nơi vua ở, hai vị phu nhân trước chưa từng có đặc quyền này.Christa cảm giác, cuộc sống yên bình của cô sắp bị phá vỡ.

Chương 8: Buổi tiệc