Pháp luật Đế quốc quy định, người đến năm hai mươi hai tuổi vẫn chưa đăng kí kết hôn phải đến Trung tâm Ghép đôi Kết hôn để tiến hành cưỡng chế ghép đôi. Ở thời đại này, tỉ lệ sinh sản liên tục giảm mạnh. Vì vậy, để gia tăng tỉ lệ sinh sản mà Đế quốc đã nghĩ không biết bao nhiêu là cách. Với người dân Đế quốc, chủ động đăng kí kết hôn trước tuổi hai mươi hai không những giúp họ tránh được tình huống bất lợi bị ép cưới ép gả, có thể bước vào thánh đường hôn nhân với người mình thích, mà còn có khả năng nhận được quỹ khởi nghiệp gia đình từ Đế quốc. Có thể nói, việc đó chỉ có lợi chứ không có hại. Vậy nên, dù chế độ cưỡng ép ghép đôi kết hôn có tồn tại nhưng không có người dân nào lên tiếng phản đối. Đế quốc đã cho bạn vô số cơ hội, cuối cùng vẫn phải lưu lạc đến độ phải ghép đôi kết hôn thì người có vấn đề chính là bạn. Và Đường Gian chính là kẻ khác loại đó. Hôm nay là sinh nhật thứ hai mươi hai của cậu. Cậu rất nóng lòng muốn bước vào tòa nhà của Trung tâm Ghép đôi Kết hôn, hay nói…

Chương 17

Giá Trị Khác LoạiTác giả: Ngân hà rực rỡ chào đón về nhàTruyện Đam MỹPháp luật Đế quốc quy định, người đến năm hai mươi hai tuổi vẫn chưa đăng kí kết hôn phải đến Trung tâm Ghép đôi Kết hôn để tiến hành cưỡng chế ghép đôi. Ở thời đại này, tỉ lệ sinh sản liên tục giảm mạnh. Vì vậy, để gia tăng tỉ lệ sinh sản mà Đế quốc đã nghĩ không biết bao nhiêu là cách. Với người dân Đế quốc, chủ động đăng kí kết hôn trước tuổi hai mươi hai không những giúp họ tránh được tình huống bất lợi bị ép cưới ép gả, có thể bước vào thánh đường hôn nhân với người mình thích, mà còn có khả năng nhận được quỹ khởi nghiệp gia đình từ Đế quốc. Có thể nói, việc đó chỉ có lợi chứ không có hại. Vậy nên, dù chế độ cưỡng ép ghép đôi kết hôn có tồn tại nhưng không có người dân nào lên tiếng phản đối. Đế quốc đã cho bạn vô số cơ hội, cuối cùng vẫn phải lưu lạc đến độ phải ghép đôi kết hôn thì người có vấn đề chính là bạn. Và Đường Gian chính là kẻ khác loại đó. Hôm nay là sinh nhật thứ hai mươi hai của cậu. Cậu rất nóng lòng muốn bước vào tòa nhà của Trung tâm Ghép đôi Kết hôn, hay nói… Đánh đã đánh rồi, hù dọa cũng đã hù dọa rồi.Lê Sầm ***** vết roi loang lổ trên lưng Đường Gian, đôi mắt nhìn chăm chăm vào từng mảng xanh tím, tuy rằng không trầy da nhưng chắc hẳn rất đau. Thứ này chưa chắc có thể buộc cậu bỏ tật xấu của mình nhưng ít nhất có thể khắc ghi lâu dài vào trí nhớ.Đường Gian thấy Lê Sầm không nói lời nào bèn chịu đựng cái lưng nóng rát, hai mắt đẫm nước, nói: "Tiên sinh..."Chậc, bộ dạng này... Hắn cảm thấy tim đập có hơi nhanh... Cái bộ dạng đáng thương này khiến ***** trong lòng hắn bừng lên mạnh mẽ.Hắn đứng dậy, một lần nữa ôm cậu vào lòng, quay trở về phòng ngủ.Lê Sầm ngồi xéo, một chân duỗi đặt trên giường, chân còn lại giẫm lên vai cậu.Đường Gian bị thương, sức lực không còn, lúc bấy giờ chỉ có thể gian nan quỳ dưới chân đối phương.Chân đi từ vai chậm rãi di chuyển xuống dưới, mãi đến khi chạm tới vị trí ***** mới dừng lại, khảy nó mấy cái. ***** quen thuộc nhanh chóng quay về, thế nhưng cậu không thể nào ***** hoàn toàn được.Cậu giật mình, nghe Lê Sầm nói một từ nào đó.*****? ***** cái gì? Đường Gian mờ mịt ngẩng đầu, đối diện là khuôn mặt tươi cười của chủ nhân. Dưới háng truyền đến cảm giác đau đớn, là do hắn giẫm lên, lập tức cậu liền hiểu được ý nghĩa của việc ***** đó là gì.Cậu nhích về phía Lê Sầm vài bước, thời điểm nhìn thấy chiếc quần tây của đối phương lại bắt đầu do dự.Lê Sầm cũng không tính toán làm khó cậu, "Dùng tay là được, miệng để về sau luyện từ từ."Đường Gian nghe lời kéo khóa, tụt *****, thả ***** bán cương của tiên sinh ra. Cậu nhìn thoáng qua một cái, sợ tới mức vội vàng quay đầu.Lê Sầm bị cậu chọc cười, kéo vòng cổ lôi đầu cậu về đè dưới dáng mình, "Sợ à? Không muốn làm?"Đường Gian không dám giãy dụa, từng nhịp hít thở đều thấm đẫm mùi vị cơ thể tiên sinh. Cậu khẽ lắc đầu, chóp mũi cọ trúng vật thể mang tính xâm lược kia, nó nảy lên một cái theo phản xạ khiến cổ và mặt cậu đỏ bừng.Hắn không buông tay, cậu cũng không đứng dậy được. Cậu biết tiên sinh đang đợi câu trả lời của mình, bèn cố nén cảm giác thẹn thùng, đáp: "Sợ, nhưng vẫn muốn."Âm thanh từ dưới háng truyền lên khiến nó có chút âm u. Nghe được câu trả lời, hắn càng thêm sung sướng, truy hỏi: "Sợ cái gì? Muốn gì? Nói cho rõ."Đường Gian bất chấp tất cả, "Nó lớn quá nên em sợ. Em muốn ngài làm em."Lê Sầm vừa lòng buông ta, "Muốn ***** thì ***** cho tốt."Cậu đỏ mặt, đầu lưỡi vươn ra ***** ***** vẫn chưa hoàn toàn ***** đã hiện vẻ dữ tợn trước mắt.Đầu tiên, cậu ngập ngừng ***** từng chút một, cái miệng nhỏ chậm rãi nhấm nháp lượng lớn tin tức tố Alpha từ nơi đó tỏa ra. Trước thứ mùi mà cậu yêu thích này, chẳng mấy chốc cậu đã *****.Cậu biết mình thuộc loại người dễ *****, thế nhưng tiên sinh cái gì cũng chưa làm, chỉ ngồi đó hưởng thụ cậu hầu hạ mà bản thân cậu đã ***** rồi.Khóe mắt cậu bị ***** lấp đầy ánh lên màu sắc rực rỡ, cậu không thỏa mãn mà đảo lưỡi ***** láp, bắt đầu thử nuốt vào.Dưới sự phục vụ của cậu, ***** hắn nhanh chóng *****, bề ngoài càng thêm hãi hùng. Cậu nhớ lại những tài liệu đã học, cẩn thận thu răng, đưa ***** vào miệng.Lê Sầm "hừ" một tiếng dài, hai tay dùng sức ấn đầu cậu. "Giữ răng cho tốt."Đường Gian đã cảm giác được, nghe lời mở to miệng không để ***** chạm vào răng. Ngay sau đó, ***** đâm thẳng vào, ***** chèn ép cổ họng hết lần này đến lần khác, lúc đút vào lúc rút ra làm cổ họng co rút liên tục. Chính sự co rút ấy vừa khéo mang đến ***** như đê vỡ cho Lê Sầm.Hắn hơi do dự nhìn ***** của mình trong miệng nô lệ, không bao lâu đã dứt khoát chọn bắn trong miệng cậu.***** nồng đậm rót thẳng vào miệng, cậu không thể tránh đành phải vội vàng nuốt xuống.Lê Sầm rút ***** ướt đẫm nước bọt ra, đầu ngón tay gạt chất lỏng trắng đục dính bên môi đưa nó đến trước đầu lưỡi cậu. Đường Gian đắm chìm trong ***** *****, ngoan ngoãn ***** sạch ngón tay ấy.Ngón tay hắn không chút thành thật trêu chọc khoang miệng cậu một hồi lâu, "Ăn ngon không?"

Đánh đã đánh rồi, hù dọa cũng đã hù dọa rồi.

Lê Sầm ***** vết roi loang lổ trên lưng Đường Gian, đôi mắt nhìn chăm chăm vào từng mảng xanh tím, tuy rằng không trầy da nhưng chắc hẳn rất đau. Thứ này chưa chắc có thể buộc cậu bỏ tật xấu của mình nhưng ít nhất có thể khắc ghi lâu dài vào trí nhớ.

Đường Gian thấy Lê Sầm không nói lời nào bèn chịu đựng cái lưng nóng rát, hai mắt đẫm nước, nói: "Tiên sinh..."

Chậc, bộ dạng này... Hắn cảm thấy tim đập có hơi nhanh... Cái bộ dạng đáng thương này khiến ***** trong lòng hắn bừng lên mạnh mẽ.

Hắn đứng dậy, một lần nữa ôm cậu vào lòng, quay trở về phòng ngủ.

Lê Sầm ngồi xéo, một chân duỗi đặt trên giường, chân còn lại giẫm lên vai cậu.

Đường Gian bị thương, sức lực không còn, lúc bấy giờ chỉ có thể gian nan quỳ dưới chân đối phương.

Chân đi từ vai chậm rãi di chuyển xuống dưới, mãi đến khi chạm tới vị trí ***** mới dừng lại, khảy nó mấy cái. ***** quen thuộc nhanh chóng quay về, thế nhưng cậu không thể nào ***** hoàn toàn được.

Cậu giật mình, nghe Lê Sầm nói một từ nào đó.

*****? ***** cái gì? Đường Gian mờ mịt ngẩng đầu, đối diện là khuôn mặt tươi cười của chủ nhân. Dưới háng truyền đến cảm giác đau đớn, là do hắn giẫm lên, lập tức cậu liền hiểu được ý nghĩa của việc ***** đó là gì.

Cậu nhích về phía Lê Sầm vài bước, thời điểm nhìn thấy chiếc quần tây của đối phương lại bắt đầu do dự.

Lê Sầm cũng không tính toán làm khó cậu, "Dùng tay là được, miệng để về sau luyện từ từ."

Đường Gian nghe lời kéo khóa, tụt *****, thả ***** bán cương của tiên sinh ra. Cậu nhìn thoáng qua một cái, sợ tới mức vội vàng quay đầu.

Lê Sầm bị cậu chọc cười, kéo vòng cổ lôi đầu cậu về đè dưới dáng mình, "Sợ à? Không muốn làm?"

Đường Gian không dám giãy dụa, từng nhịp hít thở đều thấm đẫm mùi vị cơ thể tiên sinh. Cậu khẽ lắc đầu, chóp mũi cọ trúng vật thể mang tính xâm lược kia, nó nảy lên một cái theo phản xạ khiến cổ và mặt cậu đỏ bừng.

Hắn không buông tay, cậu cũng không đứng dậy được. Cậu biết tiên sinh đang đợi câu trả lời của mình, bèn cố nén cảm giác thẹn thùng, đáp: "Sợ, nhưng vẫn muốn."

Âm thanh từ dưới háng truyền lên khiến nó có chút âm u. Nghe được câu trả lời, hắn càng thêm sung sướng, truy hỏi: "Sợ cái gì? Muốn gì? Nói cho rõ."

Đường Gian bất chấp tất cả, "Nó lớn quá nên em sợ. Em muốn ngài làm em."

Lê Sầm vừa lòng buông ta, "Muốn ***** thì ***** cho tốt."

Cậu đỏ mặt, đầu lưỡi vươn ra ***** ***** vẫn chưa hoàn toàn ***** đã hiện vẻ dữ tợn trước mắt.

Đầu tiên, cậu ngập ngừng ***** từng chút một, cái miệng nhỏ chậm rãi nhấm nháp lượng lớn tin tức tố Alpha từ nơi đó tỏa ra. Trước thứ mùi mà cậu yêu thích này, chẳng mấy chốc cậu đã *****.

Cậu biết mình thuộc loại người dễ *****, thế nhưng tiên sinh cái gì cũng chưa làm, chỉ ngồi đó hưởng thụ cậu hầu hạ mà bản thân cậu đã ***** rồi.

Khóe mắt cậu bị ***** lấp đầy ánh lên màu sắc rực rỡ, cậu không thỏa mãn mà đảo lưỡi ***** láp, bắt đầu thử nuốt vào.

Dưới sự phục vụ của cậu, ***** hắn nhanh chóng *****, bề ngoài càng thêm hãi hùng. Cậu nhớ lại những tài liệu đã học, cẩn thận thu răng, đưa ***** vào miệng.

Lê Sầm "hừ" một tiếng dài, hai tay dùng sức ấn đầu cậu. "Giữ răng cho tốt."

Đường Gian đã cảm giác được, nghe lời mở to miệng không để ***** chạm vào răng. Ngay sau đó, ***** đâm thẳng vào, ***** chèn ép cổ họng hết lần này đến lần khác, lúc đút vào lúc rút ra làm cổ họng co rút liên tục. Chính sự co rút ấy vừa khéo mang đến ***** như đê vỡ cho Lê Sầm.

Hắn hơi do dự nhìn ***** của mình trong miệng nô lệ, không bao lâu đã dứt khoát chọn bắn trong miệng cậu.

***** nồng đậm rót thẳng vào miệng, cậu không thể tránh đành phải vội vàng nuốt xuống.

Lê Sầm rút ***** ướt đẫm nước bọt ra, đầu ngón tay gạt chất lỏng trắng đục dính bên môi đưa nó đến trước đầu lưỡi cậu. Đường Gian đắm chìm trong ***** *****, ngoan ngoãn ***** sạch ngón tay ấy.

Ngón tay hắn không chút thành thật trêu chọc khoang miệng cậu một hồi lâu, "Ăn ngon không?"

Giá Trị Khác LoạiTác giả: Ngân hà rực rỡ chào đón về nhàTruyện Đam MỹPháp luật Đế quốc quy định, người đến năm hai mươi hai tuổi vẫn chưa đăng kí kết hôn phải đến Trung tâm Ghép đôi Kết hôn để tiến hành cưỡng chế ghép đôi. Ở thời đại này, tỉ lệ sinh sản liên tục giảm mạnh. Vì vậy, để gia tăng tỉ lệ sinh sản mà Đế quốc đã nghĩ không biết bao nhiêu là cách. Với người dân Đế quốc, chủ động đăng kí kết hôn trước tuổi hai mươi hai không những giúp họ tránh được tình huống bất lợi bị ép cưới ép gả, có thể bước vào thánh đường hôn nhân với người mình thích, mà còn có khả năng nhận được quỹ khởi nghiệp gia đình từ Đế quốc. Có thể nói, việc đó chỉ có lợi chứ không có hại. Vậy nên, dù chế độ cưỡng ép ghép đôi kết hôn có tồn tại nhưng không có người dân nào lên tiếng phản đối. Đế quốc đã cho bạn vô số cơ hội, cuối cùng vẫn phải lưu lạc đến độ phải ghép đôi kết hôn thì người có vấn đề chính là bạn. Và Đường Gian chính là kẻ khác loại đó. Hôm nay là sinh nhật thứ hai mươi hai của cậu. Cậu rất nóng lòng muốn bước vào tòa nhà của Trung tâm Ghép đôi Kết hôn, hay nói… Đánh đã đánh rồi, hù dọa cũng đã hù dọa rồi.Lê Sầm ***** vết roi loang lổ trên lưng Đường Gian, đôi mắt nhìn chăm chăm vào từng mảng xanh tím, tuy rằng không trầy da nhưng chắc hẳn rất đau. Thứ này chưa chắc có thể buộc cậu bỏ tật xấu của mình nhưng ít nhất có thể khắc ghi lâu dài vào trí nhớ.Đường Gian thấy Lê Sầm không nói lời nào bèn chịu đựng cái lưng nóng rát, hai mắt đẫm nước, nói: "Tiên sinh..."Chậc, bộ dạng này... Hắn cảm thấy tim đập có hơi nhanh... Cái bộ dạng đáng thương này khiến ***** trong lòng hắn bừng lên mạnh mẽ.Hắn đứng dậy, một lần nữa ôm cậu vào lòng, quay trở về phòng ngủ.Lê Sầm ngồi xéo, một chân duỗi đặt trên giường, chân còn lại giẫm lên vai cậu.Đường Gian bị thương, sức lực không còn, lúc bấy giờ chỉ có thể gian nan quỳ dưới chân đối phương.Chân đi từ vai chậm rãi di chuyển xuống dưới, mãi đến khi chạm tới vị trí ***** mới dừng lại, khảy nó mấy cái. ***** quen thuộc nhanh chóng quay về, thế nhưng cậu không thể nào ***** hoàn toàn được.Cậu giật mình, nghe Lê Sầm nói một từ nào đó.*****? ***** cái gì? Đường Gian mờ mịt ngẩng đầu, đối diện là khuôn mặt tươi cười của chủ nhân. Dưới háng truyền đến cảm giác đau đớn, là do hắn giẫm lên, lập tức cậu liền hiểu được ý nghĩa của việc ***** đó là gì.Cậu nhích về phía Lê Sầm vài bước, thời điểm nhìn thấy chiếc quần tây của đối phương lại bắt đầu do dự.Lê Sầm cũng không tính toán làm khó cậu, "Dùng tay là được, miệng để về sau luyện từ từ."Đường Gian nghe lời kéo khóa, tụt *****, thả ***** bán cương của tiên sinh ra. Cậu nhìn thoáng qua một cái, sợ tới mức vội vàng quay đầu.Lê Sầm bị cậu chọc cười, kéo vòng cổ lôi đầu cậu về đè dưới dáng mình, "Sợ à? Không muốn làm?"Đường Gian không dám giãy dụa, từng nhịp hít thở đều thấm đẫm mùi vị cơ thể tiên sinh. Cậu khẽ lắc đầu, chóp mũi cọ trúng vật thể mang tính xâm lược kia, nó nảy lên một cái theo phản xạ khiến cổ và mặt cậu đỏ bừng.Hắn không buông tay, cậu cũng không đứng dậy được. Cậu biết tiên sinh đang đợi câu trả lời của mình, bèn cố nén cảm giác thẹn thùng, đáp: "Sợ, nhưng vẫn muốn."Âm thanh từ dưới háng truyền lên khiến nó có chút âm u. Nghe được câu trả lời, hắn càng thêm sung sướng, truy hỏi: "Sợ cái gì? Muốn gì? Nói cho rõ."Đường Gian bất chấp tất cả, "Nó lớn quá nên em sợ. Em muốn ngài làm em."Lê Sầm vừa lòng buông ta, "Muốn ***** thì ***** cho tốt."Cậu đỏ mặt, đầu lưỡi vươn ra ***** ***** vẫn chưa hoàn toàn ***** đã hiện vẻ dữ tợn trước mắt.Đầu tiên, cậu ngập ngừng ***** từng chút một, cái miệng nhỏ chậm rãi nhấm nháp lượng lớn tin tức tố Alpha từ nơi đó tỏa ra. Trước thứ mùi mà cậu yêu thích này, chẳng mấy chốc cậu đã *****.Cậu biết mình thuộc loại người dễ *****, thế nhưng tiên sinh cái gì cũng chưa làm, chỉ ngồi đó hưởng thụ cậu hầu hạ mà bản thân cậu đã ***** rồi.Khóe mắt cậu bị ***** lấp đầy ánh lên màu sắc rực rỡ, cậu không thỏa mãn mà đảo lưỡi ***** láp, bắt đầu thử nuốt vào.Dưới sự phục vụ của cậu, ***** hắn nhanh chóng *****, bề ngoài càng thêm hãi hùng. Cậu nhớ lại những tài liệu đã học, cẩn thận thu răng, đưa ***** vào miệng.Lê Sầm "hừ" một tiếng dài, hai tay dùng sức ấn đầu cậu. "Giữ răng cho tốt."Đường Gian đã cảm giác được, nghe lời mở to miệng không để ***** chạm vào răng. Ngay sau đó, ***** đâm thẳng vào, ***** chèn ép cổ họng hết lần này đến lần khác, lúc đút vào lúc rút ra làm cổ họng co rút liên tục. Chính sự co rút ấy vừa khéo mang đến ***** như đê vỡ cho Lê Sầm.Hắn hơi do dự nhìn ***** của mình trong miệng nô lệ, không bao lâu đã dứt khoát chọn bắn trong miệng cậu.***** nồng đậm rót thẳng vào miệng, cậu không thể tránh đành phải vội vàng nuốt xuống.Lê Sầm rút ***** ướt đẫm nước bọt ra, đầu ngón tay gạt chất lỏng trắng đục dính bên môi đưa nó đến trước đầu lưỡi cậu. Đường Gian đắm chìm trong ***** *****, ngoan ngoãn ***** sạch ngón tay ấy.Ngón tay hắn không chút thành thật trêu chọc khoang miệng cậu một hồi lâu, "Ăn ngon không?"

Chương 17