Tác giả:

Chu Thu Bình đã chết, chết vào ban đêm khi từ toà an trở về.Cô là lần thứ năm khởi tố ly hôn, đệ trình lên toà án bản ký lục của công an cùng báo cáo khám nhiệm của bên pháp y. Nhưng thẩm phán lại nói, sống với nhau từ trẻ tới già là không dễ dàng, bị bạo hành hơn hai mươi năm, cô cùng chồng là Phùng Nhị Cường cảm tình vẫn còn, vì vậy mà thẩm phán vẫn như cũ không đồng ý cho cô ly hôn.Luật sư khuyên cô tiếp tục khởi tố, năm lần ly hôn không được liền làm đến lần thứ sáu. Kết quả của thẩm phán sẽ được đưa lên hot search, không tin lần tiếp theo toà án có thể tiếp tục có mắt không tròng nữa.Chu Thu Bình nói tốt, cô có chết đều phải ly hôn.Nhưng cô không thể chờ đến khi mở ra phiên toà tiếp theo.Đêm đó, cô trở lại nhà thuê, Phùng Nhị Cường uống đến say khướt, đạp cửa phòng muốn cướp tiền đi đánh bài. Cô không cho, Phùng Nhị Cường liền một chân đá vào ngực cô, làm cho cô ngã ra đằng sau, gáy đụng phải góc bàn, máu tích táp chảy đầy đất.Cô nhắm mắt lại vì quá đau đớn, Chu Thu Bình liền hận…

Chương 32: 32: Tức Giận

Thập Niên 80 Nữ Nhà Giàu Số MộtTác giả: Kim Mặt PhậtTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhChu Thu Bình đã chết, chết vào ban đêm khi từ toà an trở về.Cô là lần thứ năm khởi tố ly hôn, đệ trình lên toà án bản ký lục của công an cùng báo cáo khám nhiệm của bên pháp y. Nhưng thẩm phán lại nói, sống với nhau từ trẻ tới già là không dễ dàng, bị bạo hành hơn hai mươi năm, cô cùng chồng là Phùng Nhị Cường cảm tình vẫn còn, vì vậy mà thẩm phán vẫn như cũ không đồng ý cho cô ly hôn.Luật sư khuyên cô tiếp tục khởi tố, năm lần ly hôn không được liền làm đến lần thứ sáu. Kết quả của thẩm phán sẽ được đưa lên hot search, không tin lần tiếp theo toà án có thể tiếp tục có mắt không tròng nữa.Chu Thu Bình nói tốt, cô có chết đều phải ly hôn.Nhưng cô không thể chờ đến khi mở ra phiên toà tiếp theo.Đêm đó, cô trở lại nhà thuê, Phùng Nhị Cường uống đến say khướt, đạp cửa phòng muốn cướp tiền đi đánh bài. Cô không cho, Phùng Nhị Cường liền một chân đá vào ngực cô, làm cho cô ngã ra đằng sau, gáy đụng phải góc bàn, máu tích táp chảy đầy đất.Cô nhắm mắt lại vì quá đau đớn, Chu Thu Bình liền hận… Chu Cao thị cũng chưa kịp hỏi Chu Thu Bình đi nơi nào thì đã chỉ nhìn thấy bóng dáng đằng xa của cô rồi.Bà bực đến lỗi nói không ra được lời gì, trong lòng là một bụng khí, tức giận đến lỗi ngực như bị ép vào vậy.Bà liền muốn quát mắng, nhưng thấy có động tĩnh liền theo bản năng quay người lại thì nhìn thấy cháu ngoại đã dậy, đầu bù đang đứng ở gần bà, vậy là bà lại nói mát “ Cháu đừng có mà học mẹ mình, ban ngày ban mặt liền nổi điên làm gì không biết”.Thanh thanh nhìn mắt bà ngoại, sau đó ai da kêu to ra tiếng: “Em gái ị rồi.”Chu Cao thị đang đau ngực chuyển thành đau đầu, bà nhanh chóng ném xuống đồ ăn vào rổ rồi đi hầu hạ cháu ngoại gái của mình trước.Đúng là quỷ đòi nợ, đến đứa còn đang bú sữa này cũng là do đời trước cha mẹ thiếu nợ bọn nó nên đời này mới chuyển vào nằm trong bụng mẹ nó.Mặt trời xuống núi, ánh sáng mỏng manh phủ một lớp mỏng lên mái nhà của từng hộ dân.Trong ruộng người khiêng đinh ba, khiêng cuốc từ trong đất trở về nhà, còn có những người đi gánh nước mang tưới cho đồ ăn ở trong đất phần trăm.Người trong thôn nhìn thấy Chu Thu Bình liền chủ động chào đón : “Thu Bình buổi tối không quay về nhà chồng sao?”Bên cạnh liền có người lên tiếng hộ cô : “Khó được một hồi về nhà mẹ đẻ đương nhiên phải ở lại mấy hôm rồi.”Lại có người phản bác “ ở lại nhà mẹ đẻ vậy thì cô ấy cùng Nhị Cường ngủ ở đâu? Nhà mẹ cô ấy chỉ có một cái phòng ““A, như vậy nhà lầu kia còn thiếu phòng sao?”“Phòng ở đó cô ấy được đến ở sao?”Chu Thu Bình không đáp lời, chỉ qua loa ứng đối rồi nhanh chóng đi về phía trước.Cô muốn thừa dịp trời còn chưa tối hẳn đến phía sau trường tiểu học, ở đó có một cái mương nước lớn.Trên các gốc cây ở trên bờ mương cô đều cột thật chắc các túi nilon, chờ khi ăn xong cơm chiều cô liền đi qua đây bắt ve sầu.Cô nghe thấy rành mạch, các cây ở trong thôn cơ hồ mỗi cây đều có tiếng ve kêu.Tiếng kêu to đó từng tiếng từng tiếng không phải là âm thanh ồn ào mà từng tiếng rơi vào tai cô chính là âm thanh “ Tiền đó”..

Chu Cao thị cũng chưa kịp hỏi Chu Thu Bình đi nơi nào thì đã chỉ nhìn thấy bóng dáng đằng xa của cô rồi.

Bà bực đến lỗi nói không ra được lời gì, trong lòng là một bụng khí, tức giận đến lỗi ngực như bị ép vào vậy.Bà liền muốn quát mắng, nhưng thấy có động tĩnh liền theo bản năng quay người lại thì nhìn thấy cháu ngoại đã dậy, đầu bù đang đứng ở gần bà, vậy là bà lại nói mát “ Cháu đừng có mà học mẹ mình, ban ngày ban mặt liền nổi điên làm gì không biết”.Thanh thanh nhìn mắt bà ngoại, sau đó ai da kêu to ra tiếng: “Em gái ị rồi.”Chu Cao thị đang đau ngực chuyển thành đau đầu, bà nhanh chóng ném xuống đồ ăn vào rổ rồi đi hầu hạ cháu ngoại gái của mình trước.

Đúng là quỷ đòi nợ, đến đứa còn đang bú sữa này cũng là do đời trước cha mẹ thiếu nợ bọn nó nên đời này mới chuyển vào nằm trong bụng mẹ nó.Mặt trời xuống núi, ánh sáng mỏng manh phủ một lớp mỏng lên mái nhà của từng hộ dân.

Trong ruộng người khiêng đinh ba, khiêng cuốc từ trong đất trở về nhà, còn có những người đi gánh nước mang tưới cho đồ ăn ở trong đất phần trăm.Người trong thôn nhìn thấy Chu Thu Bình liền chủ động chào đón : “Thu Bình buổi tối không quay về nhà chồng sao?”Bên cạnh liền có người lên tiếng hộ cô : “Khó được một hồi về nhà mẹ đẻ đương nhiên phải ở lại mấy hôm rồi.”Lại có người phản bác “ ở lại nhà mẹ đẻ vậy thì cô ấy cùng Nhị Cường ngủ ở đâu? Nhà mẹ cô ấy chỉ có một cái phòng ““A, như vậy nhà lầu kia còn thiếu phòng sao?”“Phòng ở đó cô ấy được đến ở sao?”Chu Thu Bình không đáp lời, chỉ qua loa ứng đối rồi nhanh chóng đi về phía trước.

Cô muốn thừa dịp trời còn chưa tối hẳn đến phía sau trường tiểu học, ở đó có một cái mương nước lớn.

Trên các gốc cây ở trên bờ mương cô đều cột thật chắc các túi nilon, chờ khi ăn xong cơm chiều cô liền đi qua đây bắt ve sầu.Cô nghe thấy rành mạch, các cây ở trong thôn cơ hồ mỗi cây đều có tiếng ve kêu.

Tiếng kêu to đó từng tiếng từng tiếng không phải là âm thanh ồn ào mà từng tiếng rơi vào tai cô chính là âm thanh “ Tiền đó”..

Thập Niên 80 Nữ Nhà Giàu Số MộtTác giả: Kim Mặt PhậtTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhChu Thu Bình đã chết, chết vào ban đêm khi từ toà an trở về.Cô là lần thứ năm khởi tố ly hôn, đệ trình lên toà án bản ký lục của công an cùng báo cáo khám nhiệm của bên pháp y. Nhưng thẩm phán lại nói, sống với nhau từ trẻ tới già là không dễ dàng, bị bạo hành hơn hai mươi năm, cô cùng chồng là Phùng Nhị Cường cảm tình vẫn còn, vì vậy mà thẩm phán vẫn như cũ không đồng ý cho cô ly hôn.Luật sư khuyên cô tiếp tục khởi tố, năm lần ly hôn không được liền làm đến lần thứ sáu. Kết quả của thẩm phán sẽ được đưa lên hot search, không tin lần tiếp theo toà án có thể tiếp tục có mắt không tròng nữa.Chu Thu Bình nói tốt, cô có chết đều phải ly hôn.Nhưng cô không thể chờ đến khi mở ra phiên toà tiếp theo.Đêm đó, cô trở lại nhà thuê, Phùng Nhị Cường uống đến say khướt, đạp cửa phòng muốn cướp tiền đi đánh bài. Cô không cho, Phùng Nhị Cường liền một chân đá vào ngực cô, làm cho cô ngã ra đằng sau, gáy đụng phải góc bàn, máu tích táp chảy đầy đất.Cô nhắm mắt lại vì quá đau đớn, Chu Thu Bình liền hận… Chu Cao thị cũng chưa kịp hỏi Chu Thu Bình đi nơi nào thì đã chỉ nhìn thấy bóng dáng đằng xa của cô rồi.Bà bực đến lỗi nói không ra được lời gì, trong lòng là một bụng khí, tức giận đến lỗi ngực như bị ép vào vậy.Bà liền muốn quát mắng, nhưng thấy có động tĩnh liền theo bản năng quay người lại thì nhìn thấy cháu ngoại đã dậy, đầu bù đang đứng ở gần bà, vậy là bà lại nói mát “ Cháu đừng có mà học mẹ mình, ban ngày ban mặt liền nổi điên làm gì không biết”.Thanh thanh nhìn mắt bà ngoại, sau đó ai da kêu to ra tiếng: “Em gái ị rồi.”Chu Cao thị đang đau ngực chuyển thành đau đầu, bà nhanh chóng ném xuống đồ ăn vào rổ rồi đi hầu hạ cháu ngoại gái của mình trước.Đúng là quỷ đòi nợ, đến đứa còn đang bú sữa này cũng là do đời trước cha mẹ thiếu nợ bọn nó nên đời này mới chuyển vào nằm trong bụng mẹ nó.Mặt trời xuống núi, ánh sáng mỏng manh phủ một lớp mỏng lên mái nhà của từng hộ dân.Trong ruộng người khiêng đinh ba, khiêng cuốc từ trong đất trở về nhà, còn có những người đi gánh nước mang tưới cho đồ ăn ở trong đất phần trăm.Người trong thôn nhìn thấy Chu Thu Bình liền chủ động chào đón : “Thu Bình buổi tối không quay về nhà chồng sao?”Bên cạnh liền có người lên tiếng hộ cô : “Khó được một hồi về nhà mẹ đẻ đương nhiên phải ở lại mấy hôm rồi.”Lại có người phản bác “ ở lại nhà mẹ đẻ vậy thì cô ấy cùng Nhị Cường ngủ ở đâu? Nhà mẹ cô ấy chỉ có một cái phòng ““A, như vậy nhà lầu kia còn thiếu phòng sao?”“Phòng ở đó cô ấy được đến ở sao?”Chu Thu Bình không đáp lời, chỉ qua loa ứng đối rồi nhanh chóng đi về phía trước.Cô muốn thừa dịp trời còn chưa tối hẳn đến phía sau trường tiểu học, ở đó có một cái mương nước lớn.Trên các gốc cây ở trên bờ mương cô đều cột thật chắc các túi nilon, chờ khi ăn xong cơm chiều cô liền đi qua đây bắt ve sầu.Cô nghe thấy rành mạch, các cây ở trong thôn cơ hồ mỗi cây đều có tiếng ve kêu.Tiếng kêu to đó từng tiếng từng tiếng không phải là âm thanh ồn ào mà từng tiếng rơi vào tai cô chính là âm thanh “ Tiền đó”..

Chương 32: 32: Tức Giận