Tác giả:

Chu Thu Bình đã chết, chết vào ban đêm khi từ toà an trở về.Cô là lần thứ năm khởi tố ly hôn, đệ trình lên toà án bản ký lục của công an cùng báo cáo khám nhiệm của bên pháp y. Nhưng thẩm phán lại nói, sống với nhau từ trẻ tới già là không dễ dàng, bị bạo hành hơn hai mươi năm, cô cùng chồng là Phùng Nhị Cường cảm tình vẫn còn, vì vậy mà thẩm phán vẫn như cũ không đồng ý cho cô ly hôn.Luật sư khuyên cô tiếp tục khởi tố, năm lần ly hôn không được liền làm đến lần thứ sáu. Kết quả của thẩm phán sẽ được đưa lên hot search, không tin lần tiếp theo toà án có thể tiếp tục có mắt không tròng nữa.Chu Thu Bình nói tốt, cô có chết đều phải ly hôn.Nhưng cô không thể chờ đến khi mở ra phiên toà tiếp theo.Đêm đó, cô trở lại nhà thuê, Phùng Nhị Cường uống đến say khướt, đạp cửa phòng muốn cướp tiền đi đánh bài. Cô không cho, Phùng Nhị Cường liền một chân đá vào ngực cô, làm cho cô ngã ra đằng sau, gáy đụng phải góc bàn, máu tích táp chảy đầy đất.Cô nhắm mắt lại vì quá đau đớn, Chu Thu Bình liền hận…

Chương 44: 44: Cao Hứng

Thập Niên 80 Nữ Nhà Giàu Số MộtTác giả: Kim Mặt PhậtTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhChu Thu Bình đã chết, chết vào ban đêm khi từ toà an trở về.Cô là lần thứ năm khởi tố ly hôn, đệ trình lên toà án bản ký lục của công an cùng báo cáo khám nhiệm của bên pháp y. Nhưng thẩm phán lại nói, sống với nhau từ trẻ tới già là không dễ dàng, bị bạo hành hơn hai mươi năm, cô cùng chồng là Phùng Nhị Cường cảm tình vẫn còn, vì vậy mà thẩm phán vẫn như cũ không đồng ý cho cô ly hôn.Luật sư khuyên cô tiếp tục khởi tố, năm lần ly hôn không được liền làm đến lần thứ sáu. Kết quả của thẩm phán sẽ được đưa lên hot search, không tin lần tiếp theo toà án có thể tiếp tục có mắt không tròng nữa.Chu Thu Bình nói tốt, cô có chết đều phải ly hôn.Nhưng cô không thể chờ đến khi mở ra phiên toà tiếp theo.Đêm đó, cô trở lại nhà thuê, Phùng Nhị Cường uống đến say khướt, đạp cửa phòng muốn cướp tiền đi đánh bài. Cô không cho, Phùng Nhị Cường liền một chân đá vào ngực cô, làm cho cô ngã ra đằng sau, gáy đụng phải góc bàn, máu tích táp chảy đầy đất.Cô nhắm mắt lại vì quá đau đớn, Chu Thu Bình liền hận… Nhưng tìm cách ở riêng hai năm đúng thật là có thể suy xét.Thời đại này giao thông khồng thuận tiện, cũng không có phương thức liên hệ dễ dàng.Nếu cô mang theo hai con gái đi đến nơi mà Phùng Nhị Cường không dễ dàng tìm ra ở hai năm, như vậy việc ly hôn liền thành công.Khu vừa mới trọng sinh quay trở lại, cô cảm thấy không thể nào nhẫn nại được quá hai phút.Nhưng đời trước cô mất tám năm cũng không thể ly hôn được với hắn ta, bây giờ nếu cần hai năm là có thể giải quyết vấn đề thì cô cũng sẽ cố gắng đến cùng.Chỉ cần trên tay có việc làm, hai năm kỳ thật cũng chỉ là trong nháy mắt.Quan trọng nhất bây giờ chính là cô cần phải đi đâu để hắn không thể tìm ra đây? Thâm Quyến, không được, thời kỳ này muốn đi đến đặc khu thì cần phải có giấy thông hành, mà sau khi có thì giấy thông hành này cần phải định kỳ quay lại nguyên quán đổi thì mới có hiệu lực.Những người bình thường không có hộ khẩu ở Thâm Quyến căn bản không có biện pháp ở lại đặc khu này lâu dài.Hơn nữa cô cũng vừa vặn biết ở Thâm Quyến đã đưa ra chính sách về việc mua đất đai nhà ở.Cô cần suy nghĩ cẩn thận.Chu Thu Bình càng nghĩ càng cao hứng, Cô cười cùng nhân viện Cục Dân Chính, nói lời cảm tạ: “Thật cảm ơn đồng chí, nếu không có đồng chí, tôi thật không biết nên làm cái gì bây giờ.”Nhân viên cũng không dám thừa nhận: “Tôi cũng không giúp đỡ được gì, cô vẫn nên cùng chồng câu thông đi.Thời nay nam nữ bình đẳng, phụ nữ gánh nửa bầu trời.Về sau già rồi mới hiểu được sinh con gái rất tốt”.Chu Thu Bình chỉ cười cười, cùng cô ấy chào hỏi liền ra khỏi Cục Dân Chính.Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời, tháng sáu trời vừa xanh vừa cao, mặt trời đang ở giữa nhưng vẫn xanh đến như vậy, cô nhìn lên nhịn không được mà muốn cất tiếng cười to.Trên thực tế, Cô cũng cười, hầu như quả đoạn đường cô cưỡi xe đạp đi về phía trước đều cười ha ha.Trời nắng nóng hơn nữa còn là giữa trưa nên người đi trên đường đều không nhiều lắm.Có người kỳ quái nhìn cô, có người hướng phía cô huýt sáo, tất cả cô chẳng hề để ý vì cô thật sự đang rất cao hứng.Cho tới bây giờ, Cô mới chân chính cảm nhận được cái gì là trọng sinh..

Nhưng tìm cách ở riêng hai năm đúng thật là có thể suy xét.

Thời đại này giao thông khồng thuận tiện, cũng không có phương thức liên hệ dễ dàng.

Nếu cô mang theo hai con gái đi đến nơi mà Phùng Nhị Cường không dễ dàng tìm ra ở hai năm, như vậy việc ly hôn liền thành công.Khu vừa mới trọng sinh quay trở lại, cô cảm thấy không thể nào nhẫn nại được quá hai phút.

Nhưng đời trước cô mất tám năm cũng không thể ly hôn được với hắn ta, bây giờ nếu cần hai năm là có thể giải quyết vấn đề thì cô cũng sẽ cố gắng đến cùng.Chỉ cần trên tay có việc làm, hai năm kỳ thật cũng chỉ là trong nháy mắt.Quan trọng nhất bây giờ chính là cô cần phải đi đâu để hắn không thể tìm ra đây? Thâm Quyến, không được, thời kỳ này muốn đi đến đặc khu thì cần phải có giấy thông hành, mà sau khi có thì giấy thông hành này cần phải định kỳ quay lại nguyên quán đổi thì mới có hiệu lực.

Những người bình thường không có hộ khẩu ở Thâm Quyến căn bản không có biện pháp ở lại đặc khu này lâu dài.

Hơn nữa cô cũng vừa vặn biết ở Thâm Quyến đã đưa ra chính sách về việc mua đất đai nhà ở.

Cô cần suy nghĩ cẩn thận.Chu Thu Bình càng nghĩ càng cao hứng, Cô cười cùng nhân viện Cục Dân Chính, nói lời cảm tạ: “Thật cảm ơn đồng chí, nếu không có đồng chí, tôi thật không biết nên làm cái gì bây giờ.”Nhân viên cũng không dám thừa nhận: “Tôi cũng không giúp đỡ được gì, cô vẫn nên cùng chồng câu thông đi.

Thời nay nam nữ bình đẳng, phụ nữ gánh nửa bầu trời.

Về sau già rồi mới hiểu được sinh con gái rất tốt”.Chu Thu Bình chỉ cười cười, cùng cô ấy chào hỏi liền ra khỏi Cục Dân Chính.Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời, tháng sáu trời vừa xanh vừa cao, mặt trời đang ở giữa nhưng vẫn xanh đến như vậy, cô nhìn lên nhịn không được mà muốn cất tiếng cười to.Trên thực tế, Cô cũng cười, hầu như quả đoạn đường cô cưỡi xe đạp đi về phía trước đều cười ha ha.

Trời nắng nóng hơn nữa còn là giữa trưa nên người đi trên đường đều không nhiều lắm.

Có người kỳ quái nhìn cô, có người hướng phía cô huýt sáo, tất cả cô chẳng hề để ý vì cô thật sự đang rất cao hứng.Cho tới bây giờ, Cô mới chân chính cảm nhận được cái gì là trọng sinh..

Thập Niên 80 Nữ Nhà Giàu Số MộtTác giả: Kim Mặt PhậtTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhChu Thu Bình đã chết, chết vào ban đêm khi từ toà an trở về.Cô là lần thứ năm khởi tố ly hôn, đệ trình lên toà án bản ký lục của công an cùng báo cáo khám nhiệm của bên pháp y. Nhưng thẩm phán lại nói, sống với nhau từ trẻ tới già là không dễ dàng, bị bạo hành hơn hai mươi năm, cô cùng chồng là Phùng Nhị Cường cảm tình vẫn còn, vì vậy mà thẩm phán vẫn như cũ không đồng ý cho cô ly hôn.Luật sư khuyên cô tiếp tục khởi tố, năm lần ly hôn không được liền làm đến lần thứ sáu. Kết quả của thẩm phán sẽ được đưa lên hot search, không tin lần tiếp theo toà án có thể tiếp tục có mắt không tròng nữa.Chu Thu Bình nói tốt, cô có chết đều phải ly hôn.Nhưng cô không thể chờ đến khi mở ra phiên toà tiếp theo.Đêm đó, cô trở lại nhà thuê, Phùng Nhị Cường uống đến say khướt, đạp cửa phòng muốn cướp tiền đi đánh bài. Cô không cho, Phùng Nhị Cường liền một chân đá vào ngực cô, làm cho cô ngã ra đằng sau, gáy đụng phải góc bàn, máu tích táp chảy đầy đất.Cô nhắm mắt lại vì quá đau đớn, Chu Thu Bình liền hận… Nhưng tìm cách ở riêng hai năm đúng thật là có thể suy xét.Thời đại này giao thông khồng thuận tiện, cũng không có phương thức liên hệ dễ dàng.Nếu cô mang theo hai con gái đi đến nơi mà Phùng Nhị Cường không dễ dàng tìm ra ở hai năm, như vậy việc ly hôn liền thành công.Khu vừa mới trọng sinh quay trở lại, cô cảm thấy không thể nào nhẫn nại được quá hai phút.Nhưng đời trước cô mất tám năm cũng không thể ly hôn được với hắn ta, bây giờ nếu cần hai năm là có thể giải quyết vấn đề thì cô cũng sẽ cố gắng đến cùng.Chỉ cần trên tay có việc làm, hai năm kỳ thật cũng chỉ là trong nháy mắt.Quan trọng nhất bây giờ chính là cô cần phải đi đâu để hắn không thể tìm ra đây? Thâm Quyến, không được, thời kỳ này muốn đi đến đặc khu thì cần phải có giấy thông hành, mà sau khi có thì giấy thông hành này cần phải định kỳ quay lại nguyên quán đổi thì mới có hiệu lực.Những người bình thường không có hộ khẩu ở Thâm Quyến căn bản không có biện pháp ở lại đặc khu này lâu dài.Hơn nữa cô cũng vừa vặn biết ở Thâm Quyến đã đưa ra chính sách về việc mua đất đai nhà ở.Cô cần suy nghĩ cẩn thận.Chu Thu Bình càng nghĩ càng cao hứng, Cô cười cùng nhân viện Cục Dân Chính, nói lời cảm tạ: “Thật cảm ơn đồng chí, nếu không có đồng chí, tôi thật không biết nên làm cái gì bây giờ.”Nhân viên cũng không dám thừa nhận: “Tôi cũng không giúp đỡ được gì, cô vẫn nên cùng chồng câu thông đi.Thời nay nam nữ bình đẳng, phụ nữ gánh nửa bầu trời.Về sau già rồi mới hiểu được sinh con gái rất tốt”.Chu Thu Bình chỉ cười cười, cùng cô ấy chào hỏi liền ra khỏi Cục Dân Chính.Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời, tháng sáu trời vừa xanh vừa cao, mặt trời đang ở giữa nhưng vẫn xanh đến như vậy, cô nhìn lên nhịn không được mà muốn cất tiếng cười to.Trên thực tế, Cô cũng cười, hầu như quả đoạn đường cô cưỡi xe đạp đi về phía trước đều cười ha ha.Trời nắng nóng hơn nữa còn là giữa trưa nên người đi trên đường đều không nhiều lắm.Có người kỳ quái nhìn cô, có người hướng phía cô huýt sáo, tất cả cô chẳng hề để ý vì cô thật sự đang rất cao hứng.Cho tới bây giờ, Cô mới chân chính cảm nhận được cái gì là trọng sinh..

Chương 44: 44: Cao Hứng