"Đại Sơn, nương, nương hình như không còn thở nữa......" "Nương, nhi tử bất hiếu!" Bên tai truyền đến tiếng gào khóc. Trình Loan Loan mở choàng mắt ra. Nàng nhìn thấy trước giường hai người trẻ tuổi một nam một nữ quỳ đấy, hai người này thoạt nhìn đại khái khoảng hai mươi tuổi, người hai mươi tuổi mà kêu nàng là nương ư? Nàng độc thân chưa lập gia đình, sinh ra nhi tử khuê nữ lớn như vậy khi nào! Ngay trong nháy mắt, một số ký ức không thuộc về nàng đột nhiên chui vào trong não. Trình Loan Loan hoảng sợ đến thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên. Mẹ nó, nàng - một nữ xí nghiệp gia thành công, ngày đầu tiên đưa công ty ra thị trường vậy mà lại xuyên qua đến cổ đại, trên người một quả phụ! Nàng 33 tuổi, không kết hôn không sinh con, sự nghiệp thành công, cuộc sống thoải mái tự đắc. Nguyên thân cũng 33 tuổi, mười bốn tuổi đã gả chồng, sinh bốn nhi tử, trước mắt đây là đại nhi tử và con dâu cả của nguyên thân. Nói cách khác, nàng lược bỏ kết hôn và sinh hài tử, nhảy cấp trở thành…
Chương 188: Cẩu bất giáo tính nãi thiên 2
Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực PhẩmTác giả: Triều Vân TửTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không"Đại Sơn, nương, nương hình như không còn thở nữa......" "Nương, nhi tử bất hiếu!" Bên tai truyền đến tiếng gào khóc. Trình Loan Loan mở choàng mắt ra. Nàng nhìn thấy trước giường hai người trẻ tuổi một nam một nữ quỳ đấy, hai người này thoạt nhìn đại khái khoảng hai mươi tuổi, người hai mươi tuổi mà kêu nàng là nương ư? Nàng độc thân chưa lập gia đình, sinh ra nhi tử khuê nữ lớn như vậy khi nào! Ngay trong nháy mắt, một số ký ức không thuộc về nàng đột nhiên chui vào trong não. Trình Loan Loan hoảng sợ đến thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên. Mẹ nó, nàng - một nữ xí nghiệp gia thành công, ngày đầu tiên đưa công ty ra thị trường vậy mà lại xuyên qua đến cổ đại, trên người một quả phụ! Nàng 33 tuổi, không kết hôn không sinh con, sự nghiệp thành công, cuộc sống thoải mái tự đắc. Nguyên thân cũng 33 tuổi, mười bốn tuổi đã gả chồng, sinh bốn nhi tử, trước mắt đây là đại nhi tử và con dâu cả của nguyên thân. Nói cách khác, nàng lược bỏ kết hôn và sinh hài tử, nhảy cấp trở thành… Trình Loan Loan vẫn luôn quan sát đại chất nhi này. Trong trí nhớ của nguyên chủ, đại chất nhi này nhu thuận hiểu chuyện lại thông minh, nàng luôn cảm thấy là do nguyên chủ thêm một tầng bộ lọc, nhưng ở chung một hồi như vậy, nàng phát hiện, Trình Chiêu cùng đám côn trùng hút máu Trình gia kia thật sự không giống nhau.1Trong lòng nàng có một ý tưởng, tuy nhiên bây giờ vẫn chưa thích hợp để nói ra.2Nàng mở miệng: "Tứ Đản, con đi gọi Thiết Trụ lại đây."Triệu Tam Ngưu đang bổ củi khuôn mặt lập tức suy sụp, thời gian học tập mỗi ngày chuẩn bị tới rồi, đây là thời khắc khó khăn nhất trong ngày của hắn.Triệu Nhị Cẩu cũng hơi căng thẳng. Hắn rời khỏi nhà năm ngày rồi, tiến độ học tập có thể sẽ không theo kịp, nhưng mà cũng không sao, chờ thời gian học tập xong rồi thì hắn sẽ học thêm với Tứ Đản, Tứ Đản hẳn là học nhanh nhất.Triệu Tứ Đản vui vẻ đi tìm Triệu Thiết Trụ.Hắn rất thích học tập, bởi vì hắn học nhanh hơn các ca ca mình, sau khi học xong hắn có thể dạy lại các ca ca một lần nữa, cảm giác thành tựu này làm cho hắn rất hạnh phúc.Đến nhà lý chính thì phải đi qua nhà cũ Triệu gia, Triệu Tứ Đản bị Triệu lão thái thái gọi lại.Ban ngày khi người Trình gia tới, lão thái thái bảo Triệu Nhị Vượng đi qua đó xem náo nhiệt, lão nhân gia bà chỉ biết lão thái thái Trình gia bị đuổi ra ngoài. Về sau lại nghe nói đại tôn tử Trình gia tới đây, phát sinh một màn này, rốt cuộc là muốn làm gì thì lão thái thái lại không nghĩ ra.Triệu Tứ Đản hỏi gì cũng không biết: "A nãi nếu muốn biết thì cứ đến hỏi nương cháu đi, cháu còn có việc."Sau đó nhanh chân chạy mất.Triệu lão thái thái tức giận, nếu bà dám đi hỏi tức phụ lão đại thì còn cần phải túm Triệu Tứ Đản hỏi dò nữa sao?Trước kia lúc còn chưa phân gia, tức phụ lão đại vụng trộm trợ cấp nhà mẹ đẻ bị bà phát hiện nên chất vấn, kết quả là bà nương này còn cãi lại bằng lời lẽ hùng hồn hơn cả bà nữa. Làm mẹ chồng nhưng bà khẳng định không thể nói lại tức phụ lão đại, về sau cũng lười nói thêm nữa.Náo loạn với Trình gia thì tốt rồi, cuộc sống cũng thuận lợi hơn, nhưng lần này Trình gia lại chủ động lấy lòng, nếu tức phụ lão đại mềm lòng, lại bắt đầu trợ cấp cho Trình gia thì phải làm sao đây?Triệu lão thái thái sắp sầu chết rồi.Triệu lão đầu tử hút tẩu thuốc nói: "Chuyện trước kia chúng ta quản không được, chuyện sau này cũng không quản được, mà đã là chuyện không quản được thì sầu cái gì, khi không lại tự tìm chuyện cho mình thêm bực bội."Triệu lão thái thái có chút nội thương.Đúng vậy, trước kia bà quản không được tức phụ lão đại, hiện tại tức phụ lão đại có bản lĩnh, bà sợ là càng thêm quản không được.Quên đi, con cháu tự có phúc con cháu, bà đã một bó tuổi rồi, quản nhiều như vậy làm cái gì.Không bao lâu sau, Triệu Tứ Đản dẫn theo Triệu Thiết Trụ nhanh chóng về đến nhà.Lúc này mặt trời vừa mới xuống núi, trong thôn vẫn còn ánh sáng hắt lên, ở sân sau đang đun nước nóng, trong phòng có ánh lửa chiếu rọi nên rất sáng sủa.Triệu Thiết Trụ rất thích loại cảm giác này, đem những thứ mình học được truyền thụ cho những người khác, cảm giác giống như cả người đều thăng hoa, khuôn mặt của hắn dưới ánh lửa chiếu rọi càng thêm đỏ bừng, lắc lắc đầu nói: "Nội dung hôm nay ta dạy là cẩu bất giáo, tính nãi thiên.""Cẩu bất giáo, tính nãi thiên."Tất cả mọi người đồng thanh đọc lên.Triệu Tứ Đản phát huy đầy đủ tinh thần không hiểu liền hỏi: "Thiết Trụ ca, những lời này là có ý gì?"Triệu Thiết Trụ gãi tai gãi má, khụ khụ mở miệng: "Cẩu bất giáo tức là chó không sủa, mà chó không sủa chính là không ngoan, ý tứ là nếu chó không ngoan ngoãn trông nhà hộ viện thì sẽ bị chủ nhân ném ra ngoài..."Chó ngoài sân cũng phối hợp kêu lên mấy tiếng.Đại Hắc: "Gâu gâu gâu!"Tiểu Hắc: "Ô ô ô!"Trình Loan Loan: "..."Thật sự là dạy hư con, dạy hư con a.Nàng liếc mắt nhìn qua Trình Chiêu.Trình Chiêu đứng ở ngoài cửa, khoanh tay mà đứng, đang thưởng thức ánh nắng chiều hoàng hôn của thôn trang, nghe được lời của Triệu Thiết Trụ, hắn loạng choạng thiếu chút nữa ngã xuống đất.Lần đầu tiên hắn biết, những lời này còn có thể lý giải như vậy.Hắn là một con mọt sách, đã đọc sách nhiều năm như vậy, một lý giải vô lý như vậy làm cho hắn không thể nhắm mắt làm ngơ.Hắn nhấc chân bước vào trong nhà.
Trình Loan Loan vẫn luôn quan sát đại chất nhi này. Trong trí nhớ của nguyên chủ, đại chất nhi này nhu thuận hiểu chuyện lại thông minh, nàng luôn cảm thấy là do nguyên chủ thêm một tầng bộ lọc, nhưng ở chung một hồi như vậy, nàng phát hiện, Trình Chiêu cùng đám côn trùng hút máu Trình gia kia thật sự không giống nhau.
1
Trong lòng nàng có một ý tưởng, tuy nhiên bây giờ vẫn chưa thích hợp để nói ra.
2
Nàng mở miệng: "Tứ Đản, con đi gọi Thiết Trụ lại đây."
Triệu Tam Ngưu đang bổ củi khuôn mặt lập tức suy sụp, thời gian học tập mỗi ngày chuẩn bị tới rồi, đây là thời khắc khó khăn nhất trong ngày của hắn.
Triệu Nhị Cẩu cũng hơi căng thẳng. Hắn rời khỏi nhà năm ngày rồi, tiến độ học tập có thể sẽ không theo kịp, nhưng mà cũng không sao, chờ thời gian học tập xong rồi thì hắn sẽ học thêm với Tứ Đản, Tứ Đản hẳn là học nhanh nhất.
Triệu Tứ Đản vui vẻ đi tìm Triệu Thiết Trụ.
Hắn rất thích học tập, bởi vì hắn học nhanh hơn các ca ca mình, sau khi học xong hắn có thể dạy lại các ca ca một lần nữa, cảm giác thành tựu này làm cho hắn rất hạnh phúc.
Đến nhà lý chính thì phải đi qua nhà cũ Triệu gia, Triệu Tứ Đản bị Triệu lão thái thái gọi lại.
Ban ngày khi người Trình gia tới, lão thái thái bảo Triệu Nhị Vượng đi qua đó xem náo nhiệt, lão nhân gia bà chỉ biết lão thái thái Trình gia bị đuổi ra ngoài. Về sau lại nghe nói đại tôn tử Trình gia tới đây, phát sinh một màn này, rốt cuộc là muốn làm gì thì lão thái thái lại không nghĩ ra.
Triệu Tứ Đản hỏi gì cũng không biết: "A nãi nếu muốn biết thì cứ đến hỏi nương cháu đi, cháu còn có việc."
Sau đó nhanh chân chạy mất.
Triệu lão thái thái tức giận, nếu bà dám đi hỏi tức phụ lão đại thì còn cần phải túm Triệu Tứ Đản hỏi dò nữa sao?
Trước kia lúc còn chưa phân gia, tức phụ lão đại vụng trộm trợ cấp nhà mẹ đẻ bị bà phát hiện nên chất vấn, kết quả là bà nương này còn cãi lại bằng lời lẽ hùng hồn hơn cả bà nữa. Làm mẹ chồng nhưng bà khẳng định không thể nói lại tức phụ lão đại, về sau cũng lười nói thêm nữa.
Náo loạn với Trình gia thì tốt rồi, cuộc sống cũng thuận lợi hơn, nhưng lần này Trình gia lại chủ động lấy lòng, nếu tức phụ lão đại mềm lòng, lại bắt đầu trợ cấp cho Trình gia thì phải làm sao đây?
Triệu lão thái thái sắp sầu chết rồi.
Triệu lão đầu tử hút tẩu thuốc nói: "Chuyện trước kia chúng ta quản không được, chuyện sau này cũng không quản được, mà đã là chuyện không quản được thì sầu cái gì, khi không lại tự tìm chuyện cho mình thêm bực bội."
Triệu lão thái thái có chút nội thương.
Đúng vậy, trước kia bà quản không được tức phụ lão đại, hiện tại tức phụ lão đại có bản lĩnh, bà sợ là càng thêm quản không được.
Quên đi, con cháu tự có phúc con cháu, bà đã một bó tuổi rồi, quản nhiều như vậy làm cái gì.
Không bao lâu sau, Triệu Tứ Đản dẫn theo Triệu Thiết Trụ nhanh chóng về đến nhà.
Lúc này mặt trời vừa mới xuống núi, trong thôn vẫn còn ánh sáng hắt lên, ở sân sau đang đun nước nóng, trong phòng có ánh lửa chiếu rọi nên rất sáng sủa.
Triệu Thiết Trụ rất thích loại cảm giác này, đem những thứ mình học được truyền thụ cho những người khác, cảm giác giống như cả người đều thăng hoa, khuôn mặt của hắn dưới ánh lửa chiếu rọi càng thêm đỏ bừng, lắc lắc đầu nói: "Nội dung hôm nay ta dạy là cẩu bất giáo, tính nãi thiên."
"Cẩu bất giáo, tính nãi thiên."
Tất cả mọi người đồng thanh đọc lên.
Triệu Tứ Đản phát huy đầy đủ tinh thần không hiểu liền hỏi: "Thiết Trụ ca, những lời này là có ý gì?"
Triệu Thiết Trụ gãi tai gãi má, khụ khụ mở miệng: "Cẩu bất giáo tức là chó không sủa, mà chó không sủa chính là không ngoan, ý tứ là nếu chó không ngoan ngoãn trông nhà hộ viện thì sẽ bị chủ nhân ném ra ngoài..."
Chó ngoài sân cũng phối hợp kêu lên mấy tiếng.
Đại Hắc: "Gâu gâu gâu!"
Tiểu Hắc: "Ô ô ô!"
Trình Loan Loan: "..."
Thật sự là dạy hư con, dạy hư con a.
Nàng liếc mắt nhìn qua Trình Chiêu.
Trình Chiêu đứng ở ngoài cửa, khoanh tay mà đứng, đang thưởng thức ánh nắng chiều hoàng hôn của thôn trang, nghe được lời của Triệu Thiết Trụ, hắn loạng choạng thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Lần đầu tiên hắn biết, những lời này còn có thể lý giải như vậy.
Hắn là một con mọt sách, đã đọc sách nhiều năm như vậy, một lý giải vô lý như vậy làm cho hắn không thể nhắm mắt làm ngơ.
Hắn nhấc chân bước vào trong nhà.
Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực PhẩmTác giả: Triều Vân TửTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không"Đại Sơn, nương, nương hình như không còn thở nữa......" "Nương, nhi tử bất hiếu!" Bên tai truyền đến tiếng gào khóc. Trình Loan Loan mở choàng mắt ra. Nàng nhìn thấy trước giường hai người trẻ tuổi một nam một nữ quỳ đấy, hai người này thoạt nhìn đại khái khoảng hai mươi tuổi, người hai mươi tuổi mà kêu nàng là nương ư? Nàng độc thân chưa lập gia đình, sinh ra nhi tử khuê nữ lớn như vậy khi nào! Ngay trong nháy mắt, một số ký ức không thuộc về nàng đột nhiên chui vào trong não. Trình Loan Loan hoảng sợ đến thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên. Mẹ nó, nàng - một nữ xí nghiệp gia thành công, ngày đầu tiên đưa công ty ra thị trường vậy mà lại xuyên qua đến cổ đại, trên người một quả phụ! Nàng 33 tuổi, không kết hôn không sinh con, sự nghiệp thành công, cuộc sống thoải mái tự đắc. Nguyên thân cũng 33 tuổi, mười bốn tuổi đã gả chồng, sinh bốn nhi tử, trước mắt đây là đại nhi tử và con dâu cả của nguyên thân. Nói cách khác, nàng lược bỏ kết hôn và sinh hài tử, nhảy cấp trở thành… Trình Loan Loan vẫn luôn quan sát đại chất nhi này. Trong trí nhớ của nguyên chủ, đại chất nhi này nhu thuận hiểu chuyện lại thông minh, nàng luôn cảm thấy là do nguyên chủ thêm một tầng bộ lọc, nhưng ở chung một hồi như vậy, nàng phát hiện, Trình Chiêu cùng đám côn trùng hút máu Trình gia kia thật sự không giống nhau.1Trong lòng nàng có một ý tưởng, tuy nhiên bây giờ vẫn chưa thích hợp để nói ra.2Nàng mở miệng: "Tứ Đản, con đi gọi Thiết Trụ lại đây."Triệu Tam Ngưu đang bổ củi khuôn mặt lập tức suy sụp, thời gian học tập mỗi ngày chuẩn bị tới rồi, đây là thời khắc khó khăn nhất trong ngày của hắn.Triệu Nhị Cẩu cũng hơi căng thẳng. Hắn rời khỏi nhà năm ngày rồi, tiến độ học tập có thể sẽ không theo kịp, nhưng mà cũng không sao, chờ thời gian học tập xong rồi thì hắn sẽ học thêm với Tứ Đản, Tứ Đản hẳn là học nhanh nhất.Triệu Tứ Đản vui vẻ đi tìm Triệu Thiết Trụ.Hắn rất thích học tập, bởi vì hắn học nhanh hơn các ca ca mình, sau khi học xong hắn có thể dạy lại các ca ca một lần nữa, cảm giác thành tựu này làm cho hắn rất hạnh phúc.Đến nhà lý chính thì phải đi qua nhà cũ Triệu gia, Triệu Tứ Đản bị Triệu lão thái thái gọi lại.Ban ngày khi người Trình gia tới, lão thái thái bảo Triệu Nhị Vượng đi qua đó xem náo nhiệt, lão nhân gia bà chỉ biết lão thái thái Trình gia bị đuổi ra ngoài. Về sau lại nghe nói đại tôn tử Trình gia tới đây, phát sinh một màn này, rốt cuộc là muốn làm gì thì lão thái thái lại không nghĩ ra.Triệu Tứ Đản hỏi gì cũng không biết: "A nãi nếu muốn biết thì cứ đến hỏi nương cháu đi, cháu còn có việc."Sau đó nhanh chân chạy mất.Triệu lão thái thái tức giận, nếu bà dám đi hỏi tức phụ lão đại thì còn cần phải túm Triệu Tứ Đản hỏi dò nữa sao?Trước kia lúc còn chưa phân gia, tức phụ lão đại vụng trộm trợ cấp nhà mẹ đẻ bị bà phát hiện nên chất vấn, kết quả là bà nương này còn cãi lại bằng lời lẽ hùng hồn hơn cả bà nữa. Làm mẹ chồng nhưng bà khẳng định không thể nói lại tức phụ lão đại, về sau cũng lười nói thêm nữa.Náo loạn với Trình gia thì tốt rồi, cuộc sống cũng thuận lợi hơn, nhưng lần này Trình gia lại chủ động lấy lòng, nếu tức phụ lão đại mềm lòng, lại bắt đầu trợ cấp cho Trình gia thì phải làm sao đây?Triệu lão thái thái sắp sầu chết rồi.Triệu lão đầu tử hút tẩu thuốc nói: "Chuyện trước kia chúng ta quản không được, chuyện sau này cũng không quản được, mà đã là chuyện không quản được thì sầu cái gì, khi không lại tự tìm chuyện cho mình thêm bực bội."Triệu lão thái thái có chút nội thương.Đúng vậy, trước kia bà quản không được tức phụ lão đại, hiện tại tức phụ lão đại có bản lĩnh, bà sợ là càng thêm quản không được.Quên đi, con cháu tự có phúc con cháu, bà đã một bó tuổi rồi, quản nhiều như vậy làm cái gì.Không bao lâu sau, Triệu Tứ Đản dẫn theo Triệu Thiết Trụ nhanh chóng về đến nhà.Lúc này mặt trời vừa mới xuống núi, trong thôn vẫn còn ánh sáng hắt lên, ở sân sau đang đun nước nóng, trong phòng có ánh lửa chiếu rọi nên rất sáng sủa.Triệu Thiết Trụ rất thích loại cảm giác này, đem những thứ mình học được truyền thụ cho những người khác, cảm giác giống như cả người đều thăng hoa, khuôn mặt của hắn dưới ánh lửa chiếu rọi càng thêm đỏ bừng, lắc lắc đầu nói: "Nội dung hôm nay ta dạy là cẩu bất giáo, tính nãi thiên.""Cẩu bất giáo, tính nãi thiên."Tất cả mọi người đồng thanh đọc lên.Triệu Tứ Đản phát huy đầy đủ tinh thần không hiểu liền hỏi: "Thiết Trụ ca, những lời này là có ý gì?"Triệu Thiết Trụ gãi tai gãi má, khụ khụ mở miệng: "Cẩu bất giáo tức là chó không sủa, mà chó không sủa chính là không ngoan, ý tứ là nếu chó không ngoan ngoãn trông nhà hộ viện thì sẽ bị chủ nhân ném ra ngoài..."Chó ngoài sân cũng phối hợp kêu lên mấy tiếng.Đại Hắc: "Gâu gâu gâu!"Tiểu Hắc: "Ô ô ô!"Trình Loan Loan: "..."Thật sự là dạy hư con, dạy hư con a.Nàng liếc mắt nhìn qua Trình Chiêu.Trình Chiêu đứng ở ngoài cửa, khoanh tay mà đứng, đang thưởng thức ánh nắng chiều hoàng hôn của thôn trang, nghe được lời của Triệu Thiết Trụ, hắn loạng choạng thiếu chút nữa ngã xuống đất.Lần đầu tiên hắn biết, những lời này còn có thể lý giải như vậy.Hắn là một con mọt sách, đã đọc sách nhiều năm như vậy, một lý giải vô lý như vậy làm cho hắn không thể nhắm mắt làm ngơ.Hắn nhấc chân bước vào trong nhà.