Tác giả:

"Đại Sơn, nương, nương hình như không còn thở nữa......" "Nương, nhi tử bất hiếu!" Bên tai truyền đến tiếng gào khóc. Trình Loan Loan mở choàng mắt ra. Nàng nhìn thấy trước giường hai người trẻ tuổi một nam một nữ quỳ đấy, hai người này thoạt nhìn đại khái khoảng hai mươi tuổi, người hai mươi tuổi mà kêu nàng là nương ư? Nàng độc thân chưa lập gia đình, sinh ra nhi tử khuê nữ lớn như vậy khi nào! Ngay trong nháy mắt, một số ký ức không thuộc về nàng đột nhiên chui vào trong não. Trình Loan Loan hoảng sợ đến thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên. Mẹ nó, nàng - một nữ xí nghiệp gia thành công, ngày đầu tiên đưa công ty ra thị trường vậy mà lại xuyên qua đến cổ đại, trên người một quả phụ! Nàng 33 tuổi, không kết hôn không sinh con, sự nghiệp thành công, cuộc sống thoải mái tự đắc. Nguyên thân cũng 33 tuổi, mười bốn tuổi đã gả chồng, sinh bốn nhi tử, trước mắt đây là đại nhi tử và con dâu cả của nguyên thân. Nói cách khác, nàng lược bỏ kết hôn và sinh hài tử, nhảy cấp trở thành…

Chương 434: Xếp hàng để gội đầu 2

Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực PhẩmTác giả: Triều Vân TửTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không"Đại Sơn, nương, nương hình như không còn thở nữa......" "Nương, nhi tử bất hiếu!" Bên tai truyền đến tiếng gào khóc. Trình Loan Loan mở choàng mắt ra. Nàng nhìn thấy trước giường hai người trẻ tuổi một nam một nữ quỳ đấy, hai người này thoạt nhìn đại khái khoảng hai mươi tuổi, người hai mươi tuổi mà kêu nàng là nương ư? Nàng độc thân chưa lập gia đình, sinh ra nhi tử khuê nữ lớn như vậy khi nào! Ngay trong nháy mắt, một số ký ức không thuộc về nàng đột nhiên chui vào trong não. Trình Loan Loan hoảng sợ đến thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên. Mẹ nó, nàng - một nữ xí nghiệp gia thành công, ngày đầu tiên đưa công ty ra thị trường vậy mà lại xuyên qua đến cổ đại, trên người một quả phụ! Nàng 33 tuổi, không kết hôn không sinh con, sự nghiệp thành công, cuộc sống thoải mái tự đắc. Nguyên thân cũng 33 tuổi, mười bốn tuổi đã gả chồng, sinh bốn nhi tử, trước mắt đây là đại nhi tử và con dâu cả của nguyên thân. Nói cách khác, nàng lược bỏ kết hôn và sinh hài tử, nhảy cấp trở thành… Thẩm Chính lập tức đứng dậy, nằm xuống ghế dài, còn vô cùng chu đáo tháo sợi dây buộc tóc của mình: "Hôm trước ta vừa gội đầu, không hôi."Triệu Tam Ngưu mặt đầy ngượng ngùng, nói vậy tức là, vừa rồi tóc hắn rất thối sao?Ai, sau này vẫn nên chịu khó thêm một chút, bằng không thì vị trí của hắn trong lòng nương rất nhanh sẽ bị Thẩm Chính ***** cho mà xem.Trình Loan Loan gội đầu sạch sẽ cho Thẩm Chính xong liền định kết thúc công việc, vừa ngẩng đầu, liền thấy được bộ dáng hưng phấn của A Phúc.Nàng nâng trán: "A Phúc, lại đây."A Phúc vội vàng đi qua nằm xuống, hưng phấn khoa tay múa chân, hắn thế mà lại có thể có đãi ngộ giống như thiếu gia, thật sự là quá hạnh phúc rồi.Trình Loan Loan liên tục gội đầu cho bốn hài tử, thật sự định kết thúc công việc.Lại nhìn thấy Trình Chiêu không biết đứng ở bên cạnh từ lúc nào, bề ngoài nghiêm trang đọc sách, kì thực vẫn liếc về phía nàng.Quên đi, gội cho một đứa cũng là gội, gội cho một đám cũng là gội.Ai bảo nàng là trưởng bối duy nhất trong gia đình này chứ."Chiêu nhi, lại đây, cô cô gội đầu cho con."Trình Chiêu nhanh nhẹn đặt sách xuống, nhanh chóng nằm trên băng ghế dài.Chờ Trình Chiêu gội đầu xong, liền đến phiên Triệu Nhị Cẩu, cuối cùng là Triệu Đại Sơn. Ngô Tuệ Nương và Tào Oánh Oánh là hai nữ hài tử, đương nhiên không có khả năng ngang nhiên nằm trong sân để cho người khác giúp gội đầu. Chuyện này cuối cùng cũng kết thúc, Trình Loan Loan mỏi eo đau lưng, nhất là bàn tay đã hơi khô và trắng bệch. Trong xà bông không có thêm bất kỳ chất dưỡng da nào, tay ngâm trong nước lâu sẽ bị như thế.Chờ nàng làm xong việc, Triệu Tứ Đản lúc này mới đi tới, nghiêm túc nói: "Nương, con nghĩ kỹ rồi, con thật sự muốn học võ. Sau này con sẽ dậy sớm một chút, ngủ trễ một chút, học võ và đọc sách cũng sẽ không bị chậm trễ."Đọc sách là để trở nên nổi bật, học võ là vì bảo hộ mẫu thân.Hai thứ này, hắn đều muốn.Trình Loan Loan thấy ánh mắt hắn kiên định, đúng là đã nghĩ rõ ràng, nàng gật đầu: "Được, vậy sáng mai con và Tam Ngưu cùng bái sư."Thôn Đại Hà cũng lưu hành chuyện bái sư, ví dụ như bái sư học nghề thợ mộc, thợ xây, mổ heo các thứ. Nghi thức bái sư cũng không quá phức tạp, giữa trưa dập đầu kính trà, lại làm một bữa cơm ăn cùng nhau, xong liền coi như đã bái sư, sau này phải coi như là một trưởng bối để qua lại, đây là chuyện cả đời.Sáng sớm hôm nay, Trình Loan Loan liền bận rộn luôn tay.Thân phận đối phương vừa nhìn đã biết không đơn giản, bữa cơm bái sư này của nàng cũng không thể làm quá qua loa được.Tuy rằng chỉ có mấy người trong nhà ăn một bữa, nhưng cũng nhất định phải chính thức, để cho Hạ Tiêu biết nhà bọn họ đối với chuyện học võ coi trọng như thế nào.Thân thể Hạ Tiêu khôi phục rất nhanh, nhưng bởi vì bị thương đến đùi, vẫn không cách nào đi lại bình thường, cần người đỡ mới có thể tới.Hắn mang thương ngồi ở trên ghế chủ vị, Triệu Tam Ngưu cùng Triệu Tứ Đản thì từ cửa chính, một bước ba dập đầu đi vào.Sắc mặt Hạ Tiêu từ đầu đến cuối vẫn lạnh nhạt, đợi đến khi hai người kính trà cho hắn thì hắn lúc này mới có chút cảm xúc. Hai chén trà này, hắn lần lượt uống mỗi chén một ngụm, lạnh nhạt nói: "Đã bái sư rồi, vậy từ nay về sau, hai người các ngươi chính là đệ tử của ta. Con đường học võ rất gian khổ, không phải một ngày có thể thành... Học võ lấy đức làm đầu, mọi việc tất phải cung kính khiêm tốn, không thể khinh sư, không thể quên nghĩa, không thể đấu tranh, không thể lăng nhược..."Triệu Tam Ngưu cùng Triệu Tứ Đản chắp tay đáp: "Xin ghi nhớ lời sư phụ răn dạy."Sau khi bái sư kết thúc, hai người đưa lên bái sư lễ, là sáu lễ thường dùng của thôn Đại Hà để trả tiền công khi bái sư, cần tây, táo đỏ, hạt sen, long nhãn, đậu đỏ, miếng...Hai người dâng lễ bái sư lên.Hạ Tiêu nhìn lễ vật trả tiền công cho sư phụ trước mặt, sắc mặt cực kỳ lãnh đạm.Bộ dáng này của hắn giống như thể người lạ chớ đến gần, muốn lạnh lùng xa cách bao nhiêu thì lạnh lùng xa cách đến bấy nhiêu.Chỉ có chính hắn biết hắn lúng túng đến cỡ nào.Hắn cho rằng chỉ có một mình Triệu Tam Ngưu bái sư học võ, cho nên chỉ chuẩn bị một phần lễ gặp mặt, hiện tại hai đệ tử trước mặt, hắn nên đưa cho ai đây?

Thẩm Chính lập tức đứng dậy, nằm xuống ghế dài, còn vô cùng chu đáo tháo sợi dây buộc tóc của mình: "Hôm trước ta vừa gội đầu, không hôi."

Triệu Tam Ngưu mặt đầy ngượng ngùng, nói vậy tức là, vừa rồi tóc hắn rất thối sao?

Ai, sau này vẫn nên chịu khó thêm một chút, bằng không thì vị trí của hắn trong lòng nương rất nhanh sẽ bị Thẩm Chính ***** cho mà xem.

Trình Loan Loan gội đầu sạch sẽ cho Thẩm Chính xong liền định kết thúc công việc, vừa ngẩng đầu, liền thấy được bộ dáng hưng phấn của A Phúc.

Nàng nâng trán: "A Phúc, lại đây."

A Phúc vội vàng đi qua nằm xuống, hưng phấn khoa tay múa chân, hắn thế mà lại có thể có đãi ngộ giống như thiếu gia, thật sự là quá hạnh phúc rồi.

Trình Loan Loan liên tục gội đầu cho bốn hài tử, thật sự định kết thúc công việc.

Lại nhìn thấy Trình Chiêu không biết đứng ở bên cạnh từ lúc nào, bề ngoài nghiêm trang đọc sách, kì thực vẫn liếc về phía nàng.

Quên đi, gội cho một đứa cũng là gội, gội cho một đám cũng là gội.

Ai bảo nàng là trưởng bối duy nhất trong gia đình này chứ.

"Chiêu nhi, lại đây, cô cô gội đầu cho con."

Trình Chiêu nhanh nhẹn đặt sách xuống, nhanh chóng nằm trên băng ghế dài.

Chờ Trình Chiêu gội đầu xong, liền đến phiên Triệu Nhị Cẩu, cuối cùng là Triệu Đại Sơn. Ngô Tuệ Nương và Tào Oánh Oánh là hai nữ hài tử, đương nhiên không có khả năng ngang nhiên nằm trong sân để cho người khác giúp gội đầu. Chuyện này cuối cùng cũng kết thúc, Trình Loan Loan mỏi eo đau lưng, nhất là bàn tay đã hơi khô và trắng bệch. Trong xà bông không có thêm bất kỳ chất dưỡng da nào, tay ngâm trong nước lâu sẽ bị như thế.

Chờ nàng làm xong việc, Triệu Tứ Đản lúc này mới đi tới, nghiêm túc nói: "Nương, con nghĩ kỹ rồi, con thật sự muốn học võ. Sau này con sẽ dậy sớm một chút, ngủ trễ một chút, học võ và đọc sách cũng sẽ không bị chậm trễ."

Đọc sách là để trở nên nổi bật, học võ là vì bảo hộ mẫu thân.

Hai thứ này, hắn đều muốn.

Trình Loan Loan thấy ánh mắt hắn kiên định, đúng là đã nghĩ rõ ràng, nàng gật đầu: "Được, vậy sáng mai con và Tam Ngưu cùng bái sư."

Thôn Đại Hà cũng lưu hành chuyện bái sư, ví dụ như bái sư học nghề thợ mộc, thợ xây, mổ heo các thứ. Nghi thức bái sư cũng không quá phức tạp, giữa trưa dập đầu kính trà, lại làm một bữa cơm ăn cùng nhau, xong liền coi như đã bái sư, sau này phải coi như là một trưởng bối để qua lại, đây là chuyện cả đời.

Sáng sớm hôm nay, Trình Loan Loan liền bận rộn luôn tay.

Thân phận đối phương vừa nhìn đã biết không đơn giản, bữa cơm bái sư này của nàng cũng không thể làm quá qua loa được.

Tuy rằng chỉ có mấy người trong nhà ăn một bữa, nhưng cũng nhất định phải chính thức, để cho Hạ Tiêu biết nhà bọn họ đối với chuyện học võ coi trọng như thế nào.

Thân thể Hạ Tiêu khôi phục rất nhanh, nhưng bởi vì bị thương đến đùi, vẫn không cách nào đi lại bình thường, cần người đỡ mới có thể tới.

Hắn mang thương ngồi ở trên ghế chủ vị, Triệu Tam Ngưu cùng Triệu Tứ Đản thì từ cửa chính, một bước ba dập đầu đi vào.

Sắc mặt Hạ Tiêu từ đầu đến cuối vẫn lạnh nhạt, đợi đến khi hai người kính trà cho hắn thì hắn lúc này mới có chút cảm xúc. Hai chén trà này, hắn lần lượt uống mỗi chén một ngụm, lạnh nhạt nói: "Đã bái sư rồi, vậy từ nay về sau, hai người các ngươi chính là đệ tử của ta. Con đường học võ rất gian khổ, không phải một ngày có thể thành... Học võ lấy đức làm đầu, mọi việc tất phải cung kính khiêm tốn, không thể khinh sư, không thể quên nghĩa, không thể đấu tranh, không thể lăng nhược..."

Triệu Tam Ngưu cùng Triệu Tứ Đản chắp tay đáp: "Xin ghi nhớ lời sư phụ răn dạy."

Sau khi bái sư kết thúc, hai người đưa lên bái sư lễ, là sáu lễ thường dùng của thôn Đại Hà để trả tiền công khi bái sư, cần tây, táo đỏ, hạt sen, long nhãn, đậu đỏ, miếng...

Hai người dâng lễ bái sư lên.

Hạ Tiêu nhìn lễ vật trả tiền công cho sư phụ trước mặt, sắc mặt cực kỳ lãnh đạm.

Bộ dáng này của hắn giống như thể người lạ chớ đến gần, muốn lạnh lùng xa cách bao nhiêu thì lạnh lùng xa cách đến bấy nhiêu.

Chỉ có chính hắn biết hắn lúng túng đến cỡ nào.

Hắn cho rằng chỉ có một mình Triệu Tam Ngưu bái sư học võ, cho nên chỉ chuẩn bị một phần lễ gặp mặt, hiện tại hai đệ tử trước mặt, hắn nên đưa cho ai đây?

Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực PhẩmTác giả: Triều Vân TửTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không"Đại Sơn, nương, nương hình như không còn thở nữa......" "Nương, nhi tử bất hiếu!" Bên tai truyền đến tiếng gào khóc. Trình Loan Loan mở choàng mắt ra. Nàng nhìn thấy trước giường hai người trẻ tuổi một nam một nữ quỳ đấy, hai người này thoạt nhìn đại khái khoảng hai mươi tuổi, người hai mươi tuổi mà kêu nàng là nương ư? Nàng độc thân chưa lập gia đình, sinh ra nhi tử khuê nữ lớn như vậy khi nào! Ngay trong nháy mắt, một số ký ức không thuộc về nàng đột nhiên chui vào trong não. Trình Loan Loan hoảng sợ đến thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên. Mẹ nó, nàng - một nữ xí nghiệp gia thành công, ngày đầu tiên đưa công ty ra thị trường vậy mà lại xuyên qua đến cổ đại, trên người một quả phụ! Nàng 33 tuổi, không kết hôn không sinh con, sự nghiệp thành công, cuộc sống thoải mái tự đắc. Nguyên thân cũng 33 tuổi, mười bốn tuổi đã gả chồng, sinh bốn nhi tử, trước mắt đây là đại nhi tử và con dâu cả của nguyên thân. Nói cách khác, nàng lược bỏ kết hôn và sinh hài tử, nhảy cấp trở thành… Thẩm Chính lập tức đứng dậy, nằm xuống ghế dài, còn vô cùng chu đáo tháo sợi dây buộc tóc của mình: "Hôm trước ta vừa gội đầu, không hôi."Triệu Tam Ngưu mặt đầy ngượng ngùng, nói vậy tức là, vừa rồi tóc hắn rất thối sao?Ai, sau này vẫn nên chịu khó thêm một chút, bằng không thì vị trí của hắn trong lòng nương rất nhanh sẽ bị Thẩm Chính ***** cho mà xem.Trình Loan Loan gội đầu sạch sẽ cho Thẩm Chính xong liền định kết thúc công việc, vừa ngẩng đầu, liền thấy được bộ dáng hưng phấn của A Phúc.Nàng nâng trán: "A Phúc, lại đây."A Phúc vội vàng đi qua nằm xuống, hưng phấn khoa tay múa chân, hắn thế mà lại có thể có đãi ngộ giống như thiếu gia, thật sự là quá hạnh phúc rồi.Trình Loan Loan liên tục gội đầu cho bốn hài tử, thật sự định kết thúc công việc.Lại nhìn thấy Trình Chiêu không biết đứng ở bên cạnh từ lúc nào, bề ngoài nghiêm trang đọc sách, kì thực vẫn liếc về phía nàng.Quên đi, gội cho một đứa cũng là gội, gội cho một đám cũng là gội.Ai bảo nàng là trưởng bối duy nhất trong gia đình này chứ."Chiêu nhi, lại đây, cô cô gội đầu cho con."Trình Chiêu nhanh nhẹn đặt sách xuống, nhanh chóng nằm trên băng ghế dài.Chờ Trình Chiêu gội đầu xong, liền đến phiên Triệu Nhị Cẩu, cuối cùng là Triệu Đại Sơn. Ngô Tuệ Nương và Tào Oánh Oánh là hai nữ hài tử, đương nhiên không có khả năng ngang nhiên nằm trong sân để cho người khác giúp gội đầu. Chuyện này cuối cùng cũng kết thúc, Trình Loan Loan mỏi eo đau lưng, nhất là bàn tay đã hơi khô và trắng bệch. Trong xà bông không có thêm bất kỳ chất dưỡng da nào, tay ngâm trong nước lâu sẽ bị như thế.Chờ nàng làm xong việc, Triệu Tứ Đản lúc này mới đi tới, nghiêm túc nói: "Nương, con nghĩ kỹ rồi, con thật sự muốn học võ. Sau này con sẽ dậy sớm một chút, ngủ trễ một chút, học võ và đọc sách cũng sẽ không bị chậm trễ."Đọc sách là để trở nên nổi bật, học võ là vì bảo hộ mẫu thân.Hai thứ này, hắn đều muốn.Trình Loan Loan thấy ánh mắt hắn kiên định, đúng là đã nghĩ rõ ràng, nàng gật đầu: "Được, vậy sáng mai con và Tam Ngưu cùng bái sư."Thôn Đại Hà cũng lưu hành chuyện bái sư, ví dụ như bái sư học nghề thợ mộc, thợ xây, mổ heo các thứ. Nghi thức bái sư cũng không quá phức tạp, giữa trưa dập đầu kính trà, lại làm một bữa cơm ăn cùng nhau, xong liền coi như đã bái sư, sau này phải coi như là một trưởng bối để qua lại, đây là chuyện cả đời.Sáng sớm hôm nay, Trình Loan Loan liền bận rộn luôn tay.Thân phận đối phương vừa nhìn đã biết không đơn giản, bữa cơm bái sư này của nàng cũng không thể làm quá qua loa được.Tuy rằng chỉ có mấy người trong nhà ăn một bữa, nhưng cũng nhất định phải chính thức, để cho Hạ Tiêu biết nhà bọn họ đối với chuyện học võ coi trọng như thế nào.Thân thể Hạ Tiêu khôi phục rất nhanh, nhưng bởi vì bị thương đến đùi, vẫn không cách nào đi lại bình thường, cần người đỡ mới có thể tới.Hắn mang thương ngồi ở trên ghế chủ vị, Triệu Tam Ngưu cùng Triệu Tứ Đản thì từ cửa chính, một bước ba dập đầu đi vào.Sắc mặt Hạ Tiêu từ đầu đến cuối vẫn lạnh nhạt, đợi đến khi hai người kính trà cho hắn thì hắn lúc này mới có chút cảm xúc. Hai chén trà này, hắn lần lượt uống mỗi chén một ngụm, lạnh nhạt nói: "Đã bái sư rồi, vậy từ nay về sau, hai người các ngươi chính là đệ tử của ta. Con đường học võ rất gian khổ, không phải một ngày có thể thành... Học võ lấy đức làm đầu, mọi việc tất phải cung kính khiêm tốn, không thể khinh sư, không thể quên nghĩa, không thể đấu tranh, không thể lăng nhược..."Triệu Tam Ngưu cùng Triệu Tứ Đản chắp tay đáp: "Xin ghi nhớ lời sư phụ răn dạy."Sau khi bái sư kết thúc, hai người đưa lên bái sư lễ, là sáu lễ thường dùng của thôn Đại Hà để trả tiền công khi bái sư, cần tây, táo đỏ, hạt sen, long nhãn, đậu đỏ, miếng...Hai người dâng lễ bái sư lên.Hạ Tiêu nhìn lễ vật trả tiền công cho sư phụ trước mặt, sắc mặt cực kỳ lãnh đạm.Bộ dáng này của hắn giống như thể người lạ chớ đến gần, muốn lạnh lùng xa cách bao nhiêu thì lạnh lùng xa cách đến bấy nhiêu.Chỉ có chính hắn biết hắn lúng túng đến cỡ nào.Hắn cho rằng chỉ có một mình Triệu Tam Ngưu bái sư học võ, cho nên chỉ chuẩn bị một phần lễ gặp mặt, hiện tại hai đệ tử trước mặt, hắn nên đưa cho ai đây?

Chương 434: Xếp hàng để gội đầu 2