“Tôi thất vọng về cô quá, cô trở về nhà mẹ đẻ đi!”Hướng Hi mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, vai rộng eo hẹp đứng ở cửa, cô chỉ cảm thấy gương mặt đó đẹp cực kỳ.“Anh nói cái gì?” Không phải bản thân ngủ quên khi chơi game ở nhà sao, như thế nào tỉnh lại liền ở đây. Cô nhìn quanh bốn phía, thét lên, vậy mà là nhà bằng tường đất! Không ngờ vẫn còn cũ như ở nông thôn. Bỗng nhiên trong đầu hiện ra một đống ký ức.“Hiện tại cô đã biết sai?” Người đàn ông cao lớn nhăn mày lại, không có chút kiên nhẫn nào nói, “Quên đi, nếu cô nghe lời, nào đến nỗi đem tất cả bạc trong nhà đều đưa đi cho nhà mẹ đẻ của ngươi, tới khi bản thân mình sinh bệnh đều lấy không ra một phân tiền đồng.”Người đàn ông cao lớn nhăn mày lại, không có chút kiên nhẫn nào nói, “Quên đi, nếu cô nghe lời, nào đến nỗi đem tất cả bạc trong nhàđều đưa đi cho nhà mẹ đẻ của ngươi, tới khi bản thân mình sinh bệnh đều lấy không ra một phân tiền đồng.”“Ồ, cô có một trái tim Bồ Tát.” Âm thanh của người nọ…
Chương 4: 4: Hòa Li 1
Xuyên Thành Chị Dâu Cực Phẩm Trong Truyện Điền VănTác giả: Yên Hỏa Vô SươngTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Tôi thất vọng về cô quá, cô trở về nhà mẹ đẻ đi!”Hướng Hi mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, vai rộng eo hẹp đứng ở cửa, cô chỉ cảm thấy gương mặt đó đẹp cực kỳ.“Anh nói cái gì?” Không phải bản thân ngủ quên khi chơi game ở nhà sao, như thế nào tỉnh lại liền ở đây. Cô nhìn quanh bốn phía, thét lên, vậy mà là nhà bằng tường đất! Không ngờ vẫn còn cũ như ở nông thôn. Bỗng nhiên trong đầu hiện ra một đống ký ức.“Hiện tại cô đã biết sai?” Người đàn ông cao lớn nhăn mày lại, không có chút kiên nhẫn nào nói, “Quên đi, nếu cô nghe lời, nào đến nỗi đem tất cả bạc trong nhà đều đưa đi cho nhà mẹ đẻ của ngươi, tới khi bản thân mình sinh bệnh đều lấy không ra một phân tiền đồng.”Người đàn ông cao lớn nhăn mày lại, không có chút kiên nhẫn nào nói, “Quên đi, nếu cô nghe lời, nào đến nỗi đem tất cả bạc trong nhàđều đưa đi cho nhà mẹ đẻ của ngươi, tới khi bản thân mình sinh bệnh đều lấy không ra một phân tiền đồng.”“Ồ, cô có một trái tim Bồ Tát.” Âm thanh của người nọ… Bằng không…… Chỉ sợ cô vừa xuyên qua đây, phải tròng lồ ng heo! Trong lúc Hướng Hi đang rửa bát bằng nước, trong đầu nhớ tới một chuyện khác “Chồng, lão nhị đón dâu là cô nương bên thôn hạnh hoa Lưu gia Lưu Viện Viện sao?”“Đúng vậy.”“Ngày mai em có thể đi nhìn phòng tân hôn nữ…… à không,nhị đệ muội?”“Không được! Cuộc hôn nhân của nhị đệ cuối cùng cũng được giải quyết, nếu em gây ra bất kỳ rắc rối nào, tôi sẽ đưa em về nha mẹ đẻ!” Cao Thịnh nhíu mày nhìn cô, âm thanh cũng lớn hơn một phần.Hướng Hi ngoan ngoãn gật đầu, “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không gây sự!” Chẳng qua cô tò mò về con người thật của nam nữ chính trong sách mà thôi.Trong sách viết là anh trai của nam chính Cao Thịnh sau khi hòa li vẫn chưa lập gia đình, người lớn trong nhà muốn đem con trai của nam nữ chính cho hắn làm thừa tự, điều này đã gây ra xung đột , sau đó cảm thán Cao Thịnh là một người chăm chỉ nhưng cuối cùng lạigià đi một mình.Kết cục này cũng là do nguyên chủ gây ra.Hiện tại cô tới,hiển nhiên sẽ không xuất hiện tình huống này! Cao Thịnh sẽ không nhận đứa trẻ của nam nữ chính làm thừa tự sau đó không xảy ra mẫu giữa giữa họn, kết cục sống cô độc suốt quãng đời còn lại.Ngày kế.Nhà Lưu Viện Viện ở thôn hạnh hoa cách vách cùng thôn với nhà mẹ đẻ Hướng Hi.Bởi vì cách nửa ngọn núi nam chính Cao Tuyên trong sách dắt xe la và xe kéo đi đón dâu, muốn đi được trên đường chính thì phải đi một vòng việc này sẽ mất nhiều thời gian.Khi Hướng Hi ăn cái bánh bao thứ năm cùng với dưa muối thịt vụn Rốt cuộc ngoài cửa âm thanh thổi kèn đánh trống vang lên.Hướng Hi ngẩng đầu nhìn, thấy Cao Thịnh ở cửa đón dâu, chiêu đãi thân thích và họ hàng tới cửa ăn tiệc,bận đến nỗi trên trán đều là mồ hôi.Cô thấp giọng mắng kẻ ngốc,“Mẹ, con đi lấy cho Cao Thịnh ăn, làm việc lâu như vậy chắc anh ấy đói lắm rồi.” Hướng Hi cầm bánh bao đi đến cổng lớn, nhón chân lấy tay kéo mặt y quay qua đây, tay chân mau lẹ đưa một cái bánh bao nhét vào trong miệng y.“Mau ăn đi, đừng làm việc quá sức mệt muốn chết rồi em sẽ đau lòng.” Hướng Hi cười nói.Mùi hương của bánh bao lan khắp ở trong miệng, Cao Thịnh chợt nhận ra đã xảy ra cái gì, lời nói thân mật của Hướng Hi, khiến cho toàn thân hắn cẳng thẳng, tim đập nhanh hơn, đang ban ngày làm sao có người có thể nói ra những lời thân mật như vậy.Hắn quay đầu lại muốn khiển trách, nhưng khi bắt gặp ánh tươi cười và đầy quan hắn của Hướng Hi, chúng mềm như nước lại nóng như lửa, khiến Cao Thịnh chỉ cảm thấy một cổ tê dại từ xương truyền khắp toàn thân..
Bằng không…… Chỉ sợ cô vừa xuyên qua đây, phải tròng lồ ng heo! Trong lúc Hướng Hi đang rửa bát bằng nước, trong đầu nhớ tới một chuyện khác “Chồng, lão nhị đón dâu là cô nương bên thôn hạnh hoa Lưu gia Lưu Viện Viện sao?”“Đúng vậy.
”“Ngày mai em có thể đi nhìn phòng tân hôn nữ…… à không,nhị đệ muội?”“Không được! Cuộc hôn nhân của nhị đệ cuối cùng cũng được giải quyết, nếu em gây ra bất kỳ rắc rối nào, tôi sẽ đưa em về nha mẹ đẻ!” Cao Thịnh nhíu mày nhìn cô, âm thanh cũng lớn hơn một phần.
Hướng Hi ngoan ngoãn gật đầu, “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không gây sự!” Chẳng qua cô tò mò về con người thật của nam nữ chính trong sách mà thôi.
Trong sách viết là anh trai của nam chính Cao Thịnh sau khi hòa li vẫn chưa lập gia đình, người lớn trong nhà muốn đem con trai của nam nữ chính cho hắn làm thừa tự, điều này đã gây ra xung đột , sau đó cảm thán Cao Thịnh là một người chăm chỉ nhưng cuối cùng lạigià đi một mình.
Kết cục này cũng là do nguyên chủ gây ra.
Hiện tại cô tới,hiển nhiên sẽ không xuất hiện tình huống này! Cao Thịnh sẽ không nhận đứa trẻ của nam nữ chính làm thừa tự sau đó không xảy ra mẫu giữa giữa họn, kết cục sống cô độc suốt quãng đời còn lại.
Ngày kế.
Nhà Lưu Viện Viện ở thôn hạnh hoa cách vách cùng thôn với nhà mẹ đẻ Hướng Hi.
Bởi vì cách nửa ngọn núi nam chính Cao Tuyên trong sách dắt xe la và xe kéo đi đón dâu, muốn đi được trên đường chính thì phải đi một vòng việc này sẽ mất nhiều thời gian.
Khi Hướng Hi ăn cái bánh bao thứ năm cùng với dưa muối thịt vụn Rốt cuộc ngoài cửa âm thanh thổi kèn đánh trống vang lên.
Hướng Hi ngẩng đầu nhìn, thấy Cao Thịnh ở cửa đón dâu, chiêu đãi thân thích và họ hàng tới cửa ăn tiệc,bận đến nỗi trên trán đều là mồ hôi.
Cô thấp giọng mắng kẻ ngốc,“Mẹ, con đi lấy cho Cao Thịnh ăn, làm việc lâu như vậy chắc anh ấy đói lắm rồi.
” Hướng Hi cầm bánh bao đi đến cổng lớn, nhón chân lấy tay kéo mặt y quay qua đây, tay chân mau lẹ đưa một cái bánh bao nhét vào trong miệng y.
“Mau ăn đi, đừng làm việc quá sức mệt muốn chết rồi em sẽ đau lòng.
” Hướng Hi cười nói.
Mùi hương của bánh bao lan khắp ở trong miệng, Cao Thịnh chợt nhận ra đã xảy ra cái gì, lời nói thân mật của Hướng Hi, khiến cho toàn thân hắn cẳng thẳng, tim đập nhanh hơn, đang ban ngày làm sao có người có thể nói ra những lời thân mật như vậy.
Hắn quay đầu lại muốn khiển trách, nhưng khi bắt gặp ánh tươi cười và đầy quan hắn của Hướng Hi, chúng mềm như nước lại nóng như lửa, khiến Cao Thịnh chỉ cảm thấy một cổ tê dại từ xương truyền khắp toàn thân.
.
Xuyên Thành Chị Dâu Cực Phẩm Trong Truyện Điền VănTác giả: Yên Hỏa Vô SươngTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Tôi thất vọng về cô quá, cô trở về nhà mẹ đẻ đi!”Hướng Hi mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, vai rộng eo hẹp đứng ở cửa, cô chỉ cảm thấy gương mặt đó đẹp cực kỳ.“Anh nói cái gì?” Không phải bản thân ngủ quên khi chơi game ở nhà sao, như thế nào tỉnh lại liền ở đây. Cô nhìn quanh bốn phía, thét lên, vậy mà là nhà bằng tường đất! Không ngờ vẫn còn cũ như ở nông thôn. Bỗng nhiên trong đầu hiện ra một đống ký ức.“Hiện tại cô đã biết sai?” Người đàn ông cao lớn nhăn mày lại, không có chút kiên nhẫn nào nói, “Quên đi, nếu cô nghe lời, nào đến nỗi đem tất cả bạc trong nhà đều đưa đi cho nhà mẹ đẻ của ngươi, tới khi bản thân mình sinh bệnh đều lấy không ra một phân tiền đồng.”Người đàn ông cao lớn nhăn mày lại, không có chút kiên nhẫn nào nói, “Quên đi, nếu cô nghe lời, nào đến nỗi đem tất cả bạc trong nhàđều đưa đi cho nhà mẹ đẻ của ngươi, tới khi bản thân mình sinh bệnh đều lấy không ra một phân tiền đồng.”“Ồ, cô có một trái tim Bồ Tát.” Âm thanh của người nọ… Bằng không…… Chỉ sợ cô vừa xuyên qua đây, phải tròng lồ ng heo! Trong lúc Hướng Hi đang rửa bát bằng nước, trong đầu nhớ tới một chuyện khác “Chồng, lão nhị đón dâu là cô nương bên thôn hạnh hoa Lưu gia Lưu Viện Viện sao?”“Đúng vậy.”“Ngày mai em có thể đi nhìn phòng tân hôn nữ…… à không,nhị đệ muội?”“Không được! Cuộc hôn nhân của nhị đệ cuối cùng cũng được giải quyết, nếu em gây ra bất kỳ rắc rối nào, tôi sẽ đưa em về nha mẹ đẻ!” Cao Thịnh nhíu mày nhìn cô, âm thanh cũng lớn hơn một phần.Hướng Hi ngoan ngoãn gật đầu, “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không gây sự!” Chẳng qua cô tò mò về con người thật của nam nữ chính trong sách mà thôi.Trong sách viết là anh trai của nam chính Cao Thịnh sau khi hòa li vẫn chưa lập gia đình, người lớn trong nhà muốn đem con trai của nam nữ chính cho hắn làm thừa tự, điều này đã gây ra xung đột , sau đó cảm thán Cao Thịnh là một người chăm chỉ nhưng cuối cùng lạigià đi một mình.Kết cục này cũng là do nguyên chủ gây ra.Hiện tại cô tới,hiển nhiên sẽ không xuất hiện tình huống này! Cao Thịnh sẽ không nhận đứa trẻ của nam nữ chính làm thừa tự sau đó không xảy ra mẫu giữa giữa họn, kết cục sống cô độc suốt quãng đời còn lại.Ngày kế.Nhà Lưu Viện Viện ở thôn hạnh hoa cách vách cùng thôn với nhà mẹ đẻ Hướng Hi.Bởi vì cách nửa ngọn núi nam chính Cao Tuyên trong sách dắt xe la và xe kéo đi đón dâu, muốn đi được trên đường chính thì phải đi một vòng việc này sẽ mất nhiều thời gian.Khi Hướng Hi ăn cái bánh bao thứ năm cùng với dưa muối thịt vụn Rốt cuộc ngoài cửa âm thanh thổi kèn đánh trống vang lên.Hướng Hi ngẩng đầu nhìn, thấy Cao Thịnh ở cửa đón dâu, chiêu đãi thân thích và họ hàng tới cửa ăn tiệc,bận đến nỗi trên trán đều là mồ hôi.Cô thấp giọng mắng kẻ ngốc,“Mẹ, con đi lấy cho Cao Thịnh ăn, làm việc lâu như vậy chắc anh ấy đói lắm rồi.” Hướng Hi cầm bánh bao đi đến cổng lớn, nhón chân lấy tay kéo mặt y quay qua đây, tay chân mau lẹ đưa một cái bánh bao nhét vào trong miệng y.“Mau ăn đi, đừng làm việc quá sức mệt muốn chết rồi em sẽ đau lòng.” Hướng Hi cười nói.Mùi hương của bánh bao lan khắp ở trong miệng, Cao Thịnh chợt nhận ra đã xảy ra cái gì, lời nói thân mật của Hướng Hi, khiến cho toàn thân hắn cẳng thẳng, tim đập nhanh hơn, đang ban ngày làm sao có người có thể nói ra những lời thân mật như vậy.Hắn quay đầu lại muốn khiển trách, nhưng khi bắt gặp ánh tươi cười và đầy quan hắn của Hướng Hi, chúng mềm như nước lại nóng như lửa, khiến Cao Thịnh chỉ cảm thấy một cổ tê dại từ xương truyền khắp toàn thân..