Tác giả:

A Chi chậm rãi mở mắt, trước mắt cô là sương mù mờ mịt mờ mờ ảo ảo, còn cô thì như nằm trên đám bông mềm mại, thoải mái dễ chịu. Đây là đâu? Cô rõ ràng đang hái thuốc ở vách núi, trời mưa cô bị sét đánh! Sét đánh? Đây là thiên đường sao? Cô ngồi bật dậy, đôi mắt khẽ liếc nhìn xung quanh toàn sương mù. Trong sương mù xuất hiện một cô gái mặc váy trắng tinh, dáng người mỏng manh thướt tha, làn da trắng xanh chỉ cần thêm đôi cánh nữa chẳng khác gì thiên thần. A Chi nghĩ chắc là thiên thần chăng? Cô nghi hoặc nhìn cô gái thắc mắc hỏi: - Cô có biết đây là đâu không? Tôi chết rồi sao? Còn cô là thiên thần nơi này hả? Làn sương mờ ảo cô gái tiến lại gần A Chi, cô liền đứng dậy. Dung mạo cô gái liền hiện rõ xinh đẹp muôn phần nhưng lạnh nhạt lại thờ ờ. A Chi đi rất nhiều nơi nhưng chưa từng gặp cô gái nào đẹp đến vậy. Một vẻ đẹp u buồn lạnh nhạt nhưng lại rất mỹ miều khiến cô nhìn ngắm say đắm. - Đây là ranh giới sinh tử - những linh hồn người chưa chết sẽ phiêu dạt ở đây. Tôi là người chưa…

Truyện chữ