Tác giả:

Chương 1 Một tuần trước, Tiêu Kỳ Nhiên đi công tác. Anh là chủ đầu tư của tập đoàn Giang San, chuyến công tác hôm nay kết thúc, anh đã đặt vé máy bay ngay trong đêm về Bắc Thành. Giang Nguyệt tính toán thời gian, nhờ trợ lý hỗ trợ bắt xe, chạy tới sân bay đón người. Hai người ngồi trong xe không nói gì, xe chạy cũng rất nhanh. Bóng đêm dày đặc. Vừa mới trở lại Thụy Uyển, Tiêu Kỳ Nhiên liền đẩy Giang Nguyệt ngã xuống sofa. Ghế sofa rất mềm. Cô hơi đẩy người anh, nhưng không phản kháng. Do đè nén suốt một tuần nên thời gian phóng túng của Tiêu Kỳ Nhiên rất dài, khiến Giang Nguyệt có chút không chịu nổi. Cô mấy lần van khóc xin anh dừng lại, người đàn ông này cũng không để ý, một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có. Đợi cho đến khi hắn buông xã hết thì mới thả nàng ra. Giang Nguyệt tựa vào đầu giường, túm lấy chăn đã bị đá qua một bên từ lúc nào, bao bọc lấy thân thể của mình, không ngừng thờ dốc. Đến khi hô hấp ổn định lại cô mới nghiêng đầu nhìn sang Tiêu Kỳ Nhiên. Sườn mặt của…

Chương 1100

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho TôiTác giả: Thục KỷTruyện Ngôn TìnhChương 1 Một tuần trước, Tiêu Kỳ Nhiên đi công tác. Anh là chủ đầu tư của tập đoàn Giang San, chuyến công tác hôm nay kết thúc, anh đã đặt vé máy bay ngay trong đêm về Bắc Thành. Giang Nguyệt tính toán thời gian, nhờ trợ lý hỗ trợ bắt xe, chạy tới sân bay đón người. Hai người ngồi trong xe không nói gì, xe chạy cũng rất nhanh. Bóng đêm dày đặc. Vừa mới trở lại Thụy Uyển, Tiêu Kỳ Nhiên liền đẩy Giang Nguyệt ngã xuống sofa. Ghế sofa rất mềm. Cô hơi đẩy người anh, nhưng không phản kháng. Do đè nén suốt một tuần nên thời gian phóng túng của Tiêu Kỳ Nhiên rất dài, khiến Giang Nguyệt có chút không chịu nổi. Cô mấy lần van khóc xin anh dừng lại, người đàn ông này cũng không để ý, một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có. Đợi cho đến khi hắn buông xã hết thì mới thả nàng ra. Giang Nguyệt tựa vào đầu giường, túm lấy chăn đã bị đá qua một bên từ lúc nào, bao bọc lấy thân thể của mình, không ngừng thờ dốc. Đến khi hô hấp ổn định lại cô mới nghiêng đầu nhìn sang Tiêu Kỳ Nhiên. Sườn mặt của… Chương 1100Thân thể Giang Nguyệt cứng đờ, nhưng trong sâu trong cơ thể lại có những đợt nhiệt yếu ớt, đẩy cô về hướng nhiệt tình hơn.Cô vẫn ngồi trên đùi anh, nhưng tay người đàn ông đã đẩy áo cô lên.“Thả lỏng…” Tiêu Kỳ Nhiên trầm giọng nói.Thân thể Giang Nguyệt run lên, giọng nói nhỏ như muỗi: “Vừa mới tắm xong…”“Em đổ mồ hôi à?” Giọng anh khàn khàn: “Nếu em đổ mồ hôi thì cởi áo ra, tôi sẽ tăng nhiệt độ trong phòng lên.”Giang Nguyệt nhắm mắt lại, sắc mặt đỏ bừng, đem cơ thể giao cho anh.Anh ôm lấy eo cô, để cô ngồi đối mặt vào lòng anh, lòng bàn tay dần trở nên mềm mại, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.Thứ anh nhận được là sự run rẩy của người trong lòng.Anh chỉ chạm nhẹ một chút, sau đó môi và răng dần dần bắt đầu dùng lực. Cô cảm nhận được một dòng điện nhỏ và hơi đau, không khỏi *****.Cô mở mắt ra, trong mắt tràn ngập sương mù: “Sao anh lại cắn tôi?”Rõ ràng là cô đang trách móc anh, nhưng tiếng ***** của cô không khớp với giọng điệu chút nào, điều đó sẽ chỉ khiến anh trở nên tồi tệ hơn.Cuối cùng, hai người ngã người xuống ghế sofa, một lúc lâu nhưng vẫn chưa thỏa mãn, lại tiến vào phòng ngủ.Trong lúc tạm dừng, anh bế cô vào phòng tắm để tắm, nhưng càng tắm lại càng không sạch, tiếng nước trong phòng tắm ngày càng lớn, khuấy động lòng người.Quạt thông gió trong phòng tắm đang bật nhưng Giang Nguyệt vẫn cảm thấy tức ngực, mơ hồ có cảm giác nghẹt thở.Anh hôn cô, lấy đi toàn bộ hơi thở của cô, chỉ để lại hơi thở của anh.Trong niềm đam mê vô tận, cô chỉ cảm thấy như mình sắp phát điên.Cô giống như một kẻ bị trôi dạt trên biển, nhưng bằng cách này, cô có thể tạm thời lấp đầy sự trống rỗng và sợ hãi trong lòng.Cuối cùng, Giang Nguyệt được anh lau khô người, bế ra khỏi phòng tắm.Trước khi đi ngủ, Giang Nguyệt giống như một đứa bé, vô cùng bất an cuộn tròn trong vòng tay Tiêu Kỳ Nhiên, bướng bỉnh kéo góc áo ngủ của anh.Trong tiềm thức cô sợ rằng anh sẽ rời đi.…Sáng hôm sau, Giang Nguyệt ngủ đến khi tự tỉnh.Khoảnh khắc cô mở mắt ra, cô kinh hãi nhìn sang bên cạnh, người đàn ông vẫn duy trì tư thế ôm cô, cơ thể anh không nhúc nhích một chút nào.Khoảnh khắc cô nhìn thấy anh, trái tim đang chìm đắm trong sợ hãi của cô lại bình tĩnh lại.Anh vẫn ở đây!“Tỉnh rồi?”“Ừ.” Giọng nói Giang Nguyệt vừa tỉnh lại có chút khàn khàn: “Mấy giờ rồi?”“Mười giờ rưỡi.”

Chương 1100

Thân thể Giang Nguyệt cứng đờ, nhưng trong sâu trong cơ thể lại có những đợt nhiệt yếu ớt, đẩy cô về hướng nhiệt tình hơn.

Cô vẫn ngồi trên đùi anh, nhưng tay người đàn ông đã đẩy áo cô lên.

“Thả lỏng…” Tiêu Kỳ Nhiên trầm giọng nói.

Thân thể Giang Nguyệt run lên, giọng nói nhỏ như muỗi: “Vừa mới tắm xong…”

“Em đổ mồ hôi à?” Giọng anh khàn khàn: “Nếu em đổ mồ hôi thì cởi áo ra, tôi sẽ tăng nhiệt độ trong phòng lên.”

Giang Nguyệt nhắm mắt lại, sắc mặt đỏ bừng, đem cơ thể giao cho anh.

Anh ôm lấy eo cô, để cô ngồi đối mặt vào lòng anh, lòng bàn tay dần trở nên mềm mại, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Thứ anh nhận được là sự run rẩy của người trong lòng.

Anh chỉ chạm nhẹ một chút, sau đó môi và răng dần dần bắt đầu dùng lực. Cô cảm nhận được một dòng điện nhỏ và hơi đau, không khỏi *****.

Cô mở mắt ra, trong mắt tràn ngập sương mù: “Sao anh lại cắn tôi?”

Rõ ràng là cô đang trách móc anh, nhưng tiếng ***** của cô không khớp với giọng điệu chút nào, điều đó sẽ chỉ khiến anh trở nên tồi tệ hơn.

Cuối cùng, hai người ngã người xuống ghế sofa, một lúc lâu nhưng vẫn chưa thỏa mãn, lại tiến vào phòng ngủ.

Trong lúc tạm dừng, anh bế cô vào phòng tắm để tắm, nhưng càng tắm lại càng không sạch, tiếng nước trong phòng tắm ngày càng lớn, khuấy động lòng người.

Quạt thông gió trong phòng tắm đang bật nhưng Giang Nguyệt vẫn cảm thấy tức ngực, mơ hồ có cảm giác nghẹt thở.

Anh hôn cô, lấy đi toàn bộ hơi thở của cô, chỉ để lại hơi thở của anh.

Trong niềm đam mê vô tận, cô chỉ cảm thấy như mình sắp phát điên.

Cô giống như một kẻ bị trôi dạt trên biển, nhưng bằng cách này, cô có thể tạm thời lấp đầy sự trống rỗng và sợ hãi trong lòng.

Cuối cùng, Giang Nguyệt được anh lau khô người, bế ra khỏi phòng tắm.

Trước khi đi ngủ, Giang Nguyệt giống như một đứa bé, vô cùng bất an cuộn tròn trong vòng tay Tiêu Kỳ Nhiên, bướng bỉnh kéo góc áo ngủ của anh.

Trong tiềm thức cô sợ rằng anh sẽ rời đi.

Sáng hôm sau, Giang Nguyệt ngủ đến khi tự tỉnh.

Khoảnh khắc cô mở mắt ra, cô kinh hãi nhìn sang bên cạnh, người đàn ông vẫn duy trì tư thế ôm cô, cơ thể anh không nhúc nhích một chút nào.

Khoảnh khắc cô nhìn thấy anh, trái tim đang chìm đắm trong sợ hãi của cô lại bình tĩnh lại.

Anh vẫn ở đây!

“Tỉnh rồi?”

“Ừ.” Giọng nói Giang Nguyệt vừa tỉnh lại có chút khàn khàn: “Mấy giờ rồi?”

“Mười giờ rưỡi.”

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho TôiTác giả: Thục KỷTruyện Ngôn TìnhChương 1 Một tuần trước, Tiêu Kỳ Nhiên đi công tác. Anh là chủ đầu tư của tập đoàn Giang San, chuyến công tác hôm nay kết thúc, anh đã đặt vé máy bay ngay trong đêm về Bắc Thành. Giang Nguyệt tính toán thời gian, nhờ trợ lý hỗ trợ bắt xe, chạy tới sân bay đón người. Hai người ngồi trong xe không nói gì, xe chạy cũng rất nhanh. Bóng đêm dày đặc. Vừa mới trở lại Thụy Uyển, Tiêu Kỳ Nhiên liền đẩy Giang Nguyệt ngã xuống sofa. Ghế sofa rất mềm. Cô hơi đẩy người anh, nhưng không phản kháng. Do đè nén suốt một tuần nên thời gian phóng túng của Tiêu Kỳ Nhiên rất dài, khiến Giang Nguyệt có chút không chịu nổi. Cô mấy lần van khóc xin anh dừng lại, người đàn ông này cũng không để ý, một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có. Đợi cho đến khi hắn buông xã hết thì mới thả nàng ra. Giang Nguyệt tựa vào đầu giường, túm lấy chăn đã bị đá qua một bên từ lúc nào, bao bọc lấy thân thể của mình, không ngừng thờ dốc. Đến khi hô hấp ổn định lại cô mới nghiêng đầu nhìn sang Tiêu Kỳ Nhiên. Sườn mặt của… Chương 1100Thân thể Giang Nguyệt cứng đờ, nhưng trong sâu trong cơ thể lại có những đợt nhiệt yếu ớt, đẩy cô về hướng nhiệt tình hơn.Cô vẫn ngồi trên đùi anh, nhưng tay người đàn ông đã đẩy áo cô lên.“Thả lỏng…” Tiêu Kỳ Nhiên trầm giọng nói.Thân thể Giang Nguyệt run lên, giọng nói nhỏ như muỗi: “Vừa mới tắm xong…”“Em đổ mồ hôi à?” Giọng anh khàn khàn: “Nếu em đổ mồ hôi thì cởi áo ra, tôi sẽ tăng nhiệt độ trong phòng lên.”Giang Nguyệt nhắm mắt lại, sắc mặt đỏ bừng, đem cơ thể giao cho anh.Anh ôm lấy eo cô, để cô ngồi đối mặt vào lòng anh, lòng bàn tay dần trở nên mềm mại, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.Thứ anh nhận được là sự run rẩy của người trong lòng.Anh chỉ chạm nhẹ một chút, sau đó môi và răng dần dần bắt đầu dùng lực. Cô cảm nhận được một dòng điện nhỏ và hơi đau, không khỏi *****.Cô mở mắt ra, trong mắt tràn ngập sương mù: “Sao anh lại cắn tôi?”Rõ ràng là cô đang trách móc anh, nhưng tiếng ***** của cô không khớp với giọng điệu chút nào, điều đó sẽ chỉ khiến anh trở nên tồi tệ hơn.Cuối cùng, hai người ngã người xuống ghế sofa, một lúc lâu nhưng vẫn chưa thỏa mãn, lại tiến vào phòng ngủ.Trong lúc tạm dừng, anh bế cô vào phòng tắm để tắm, nhưng càng tắm lại càng không sạch, tiếng nước trong phòng tắm ngày càng lớn, khuấy động lòng người.Quạt thông gió trong phòng tắm đang bật nhưng Giang Nguyệt vẫn cảm thấy tức ngực, mơ hồ có cảm giác nghẹt thở.Anh hôn cô, lấy đi toàn bộ hơi thở của cô, chỉ để lại hơi thở của anh.Trong niềm đam mê vô tận, cô chỉ cảm thấy như mình sắp phát điên.Cô giống như một kẻ bị trôi dạt trên biển, nhưng bằng cách này, cô có thể tạm thời lấp đầy sự trống rỗng và sợ hãi trong lòng.Cuối cùng, Giang Nguyệt được anh lau khô người, bế ra khỏi phòng tắm.Trước khi đi ngủ, Giang Nguyệt giống như một đứa bé, vô cùng bất an cuộn tròn trong vòng tay Tiêu Kỳ Nhiên, bướng bỉnh kéo góc áo ngủ của anh.Trong tiềm thức cô sợ rằng anh sẽ rời đi.…Sáng hôm sau, Giang Nguyệt ngủ đến khi tự tỉnh.Khoảnh khắc cô mở mắt ra, cô kinh hãi nhìn sang bên cạnh, người đàn ông vẫn duy trì tư thế ôm cô, cơ thể anh không nhúc nhích một chút nào.Khoảnh khắc cô nhìn thấy anh, trái tim đang chìm đắm trong sợ hãi của cô lại bình tĩnh lại.Anh vẫn ở đây!“Tỉnh rồi?”“Ừ.” Giọng nói Giang Nguyệt vừa tỉnh lại có chút khàn khàn: “Mấy giờ rồi?”“Mười giờ rưỡi.”

Chương 1100