Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 87
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Hắc Hổ bị Hoàng Ngọc Minh làm cho tàn phế, vậy chắc hẳn chuyện của Hắc Long cũng phải có liên quan tới Hoàng Ngọc Minh.Anh ta có nghe nói về Hoàng Ngọc Minh này, người này chỉ mất mấy năm ngắn ngủi đã quật khởi ở Đông Hải thì nhất định phải có chút năng lực, nhưng lại có năng lực thậm chí chẳng để bọn họ vào mắt à? Cao Phi không nói gì, chỉ gõ nhẹ ngón tay lên trên bàn theo một tiết tấu đặc biệt.Hai người Hứa Vinh và Vương Cao thấy vậy, cũng không mở miệng. l mg (W1 AI 1 Cho dù bọn họ có không thích Hoàng Ngọc Minh đi nữa, thậm chí hận không thể khiến Hoàng Ngọc Minh chết đi, nhưng đến giờ phút này, mọi người đều là người trong giới xã hội đen Đông Hải, bọn họ phải đoàn kết lại.Người ở tỉnh thành tới này không có ý tốt đâu.Quả nhiên, Cao Phi ngẩng đầu lên và không hỏi chuyện của Hoàng Ngọc Minh nữa. Rõ ràng anh ta biết tình hình như vậy là đủ rồi, tiếp sau có cách xử lý thế nào thì bọn họ sẽ tự quyết định.“Thời gian trước, hành động sấm sét quá đột ngột, không nói tới các người, bên phía tỉnh thành cũng không nhận được bất cứ tin tức gì. Tôi nghĩ hẳn các người cũng bị tổn thất rất lớn đi?” Anh ta nhìn chằm chảm vào đám người Hứa Vinh, thản nhiên nói: “Thời buổi bây giờ không dễ làm ăn đâu” Hứa Vinh thoáng biến sắc, nghe ra được ẩn ý của Cao Phi.“Có khó làm ăn cũng phải làm. Con đường do mình lựa chọn, tất nhiên cũng phải tự mình đi tiếp” Ông ta cười lạnh: “Chẳng lẽ còn có thể rút ra ngoài được Sao?” Cao Phi mỉm cười, nhìn chằm chằm vào Hứa Vinh một lúc.“Biển khổ vô biên lại không quay đầu được, nhưng có thể lựa chọn một chiếc thuyền lớn, như vậy ít nhất ở trong mưa rền gió dữ vẫn có thể sống tiếp được” Anh không che giấu nữa, nói thẳng: “Đại ca của chúng tôi vẫn rất chân thành. Mấy vị không ngại hãy suy nghĩ kỹ đi” Lời này nói ra đã đủ rõ ràng rồi.Bọn họ muốn nhân cơ hội nuốt hết đám người Đông Hải này! Đám người Hứa Vinh còn tưởng Cao Phi còn có thể uyển chuyển một ít, không ngờ người này lại trực tiếp như vậy.Đây là đang bảo bọn họ lựa chọn, kết quả lựa chọn sẽ quyết định hậu quả của bọn họ.“Không cần rắc rối thế” Hứa Vinh liền đứng lên: “Từ trước tới nay, con đường của Hứa Vinh tôi đều do tôi tự đi, tôi không thích đi theo phía sau ăn rắm của người khác.” Vẻ mặt ông ta không dễ nhìn, nói xong liền dẫn người đi luôn.Vương Cao vẫn ngồi ở đó, nhưng vẻ mặt cũng không tốt lắm.Ai cũng hi vọng độc lập, không muốn bị người khác khống chế, nhưng người ở tỉnh thành lại có các mặt mạnh hơn bọn họ, nếu bọn họ không theo, hậu quả chắc.chắn sẽ rất rắc rối.“Tầm nhìn của Hứa Vinh quá hạn hẹp. Vậy còn mấy vị thì sao?” Cao Phi đổi tư thế.“Đại ca của chúng tôi nói, bây giờ thế giới này không phải là bạn thì chính là kẻ địch.” Trong lời nói của anh ta lộ rõ ý uy *****! Mấy người Vương Cao nhất thời lại biến sắc.Đây là uy ***** trắng trợn! Nếu bọn họ không thuận theo thì kết quả chắc chắn sẽ rất thảm. Lâm Võ tới, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.Ông ta gần như có thể xác định, chỉ hôm nay ông ta không nhận lời, có lẽ ngày mai mạng sống của mình cũng chẳng còn! Khi nổi lên biến động lớn, đám người bọn họ ở Đông Hải có thể hô mưa gọi gió, nhưng ở trước những thế lực thật sự lớn ở tỉnh thành, bọn họ cũng chỉ là con tôm, con tép nhỏ mà thôi.“A, đúng rồi, tôi quên nói với các người” Cao Phi lại mở miệng nói: “Tỉnh thành bên kia sắp có biến động về chính trị” Đám người Vương Cao nghe được câu này, sắc mặt lập tức tái nhợt.Giới xã hội đen ở tỉnh thành sắp có hành động à? Đây là một sóng triều rất lớn đấy! Cho dù hôm nay bọn họ không quy thuận đám người Cao Phi, ngày mai cũng sẽ có người khác tới. Chỉ cần bọn họ không quy thuận, vậy chỉ có một con đường chết! Vương Cao hít sâu một hơi, ông ta và những người khác nhìn nhau, hình như đang đưa ra một quyết định khó khăn.
Hắc Hổ bị Hoàng Ngọc Minh làm cho tàn phế, vậy chắc hẳn chuyện của Hắc Long cũng phải có liên quan tới Hoàng Ngọc Minh.
Anh ta có nghe nói về Hoàng Ngọc Minh này, người này chỉ mất mấy năm ngắn ngủi đã quật khởi ở Đông Hải thì nhất định phải có chút năng lực, nhưng lại có năng lực thậm chí chẳng để bọn họ vào mắt à? Cao Phi không nói gì, chỉ gõ nhẹ ngón tay lên trên bàn theo một tiết tấu đặc biệt.
Hai người Hứa Vinh và Vương Cao thấy vậy, cũng không mở miệng. l mg (W1 AI 1 Cho dù bọn họ có không thích Hoàng Ngọc Minh đi nữa, thậm chí hận không thể khiến Hoàng Ngọc Minh chết đi, nhưng đến giờ phút này, mọi người đều là người trong giới xã hội đen Đông Hải, bọn họ phải đoàn kết lại.
Người ở tỉnh thành tới này không có ý tốt đâu.
Quả nhiên, Cao Phi ngẩng đầu lên và không hỏi chuyện của Hoàng Ngọc Minh nữa. Rõ ràng anh ta biết tình hình như vậy là đủ rồi, tiếp sau có cách xử lý thế nào thì bọn họ sẽ tự quyết định.
“Thời gian trước, hành động sấm sét quá đột ngột, không nói tới các người, bên phía tỉnh thành cũng không nhận được bất cứ tin tức gì. Tôi nghĩ hẳn các người cũng bị tổn thất rất lớn đi?” Anh ta nhìn chằm chảm vào đám người Hứa Vinh, thản nhiên nói: “Thời buổi bây giờ không dễ làm ăn đâu” Hứa Vinh thoáng biến sắc, nghe ra được ẩn ý của Cao Phi.
“Có khó làm ăn cũng phải làm. Con đường do mình lựa chọn, tất nhiên cũng phải tự mình đi tiếp” Ông ta cười lạnh: “Chẳng lẽ còn có thể rút ra ngoài được Sao?” Cao Phi mỉm cười, nhìn chằm chằm vào Hứa Vinh một lúc.
“Biển khổ vô biên lại không quay đầu được, nhưng có thể lựa chọn một chiếc thuyền lớn, như vậy ít nhất ở trong mưa rền gió dữ vẫn có thể sống tiếp được” Anh không che giấu nữa, nói thẳng: “Đại ca của chúng tôi vẫn rất chân thành. Mấy vị không ngại hãy suy nghĩ kỹ đi” Lời này nói ra đã đủ rõ ràng rồi.
Bọn họ muốn nhân cơ hội nuốt hết đám người Đông Hải này! Đám người Hứa Vinh còn tưởng Cao Phi còn có thể uyển chuyển một ít, không ngờ người này lại trực tiếp như vậy.
Đây là đang bảo bọn họ lựa chọn, kết quả lựa chọn sẽ quyết định hậu quả của bọn họ.
“Không cần rắc rối thế” Hứa Vinh liền đứng lên: “Từ trước tới nay, con đường của Hứa Vinh tôi đều do tôi tự đi, tôi không thích đi theo phía sau ăn rắm của người khác.” Vẻ mặt ông ta không dễ nhìn, nói xong liền dẫn người đi luôn.
Vương Cao vẫn ngồi ở đó, nhưng vẻ mặt cũng không tốt lắm.
Ai cũng hi vọng độc lập, không muốn bị người khác khống chế, nhưng người ở tỉnh thành lại có các mặt mạnh hơn bọn họ, nếu bọn họ không theo, hậu quả chắc.
chắn sẽ rất rắc rối.
“Tầm nhìn của Hứa Vinh quá hạn hẹp. Vậy còn mấy vị thì sao?” Cao Phi đổi tư thế.
“Đại ca của chúng tôi nói, bây giờ thế giới này không phải là bạn thì chính là kẻ địch.” Trong lời nói của anh ta lộ rõ ý uy *****! Mấy người Vương Cao nhất thời lại biến sắc.
Đây là uy ***** trắng trợn! Nếu bọn họ không thuận theo thì kết quả chắc chắn sẽ rất thảm. Lâm Võ tới, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Ông ta gần như có thể xác định, chỉ hôm nay ông ta không nhận lời, có lẽ ngày mai mạng sống của mình cũng chẳng còn! Khi nổi lên biến động lớn, đám người bọn họ ở Đông Hải có thể hô mưa gọi gió, nhưng ở trước những thế lực thật sự lớn ở tỉnh thành, bọn họ cũng chỉ là con tôm, con tép nhỏ mà thôi.
“A, đúng rồi, tôi quên nói với các người” Cao Phi lại mở miệng nói: “Tỉnh thành bên kia sắp có biến động về chính trị” Đám người Vương Cao nghe được câu này, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Giới xã hội đen ở tỉnh thành sắp có hành động à? Đây là một sóng triều rất lớn đấy! Cho dù hôm nay bọn họ không quy thuận đám người Cao Phi, ngày mai cũng sẽ có người khác tới. Chỉ cần bọn họ không quy thuận, vậy chỉ có một con đường chết! Vương Cao hít sâu một hơi, ông ta và những người khác nhìn nhau, hình như đang đưa ra một quyết định khó khăn.
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Hắc Hổ bị Hoàng Ngọc Minh làm cho tàn phế, vậy chắc hẳn chuyện của Hắc Long cũng phải có liên quan tới Hoàng Ngọc Minh.Anh ta có nghe nói về Hoàng Ngọc Minh này, người này chỉ mất mấy năm ngắn ngủi đã quật khởi ở Đông Hải thì nhất định phải có chút năng lực, nhưng lại có năng lực thậm chí chẳng để bọn họ vào mắt à? Cao Phi không nói gì, chỉ gõ nhẹ ngón tay lên trên bàn theo một tiết tấu đặc biệt.Hai người Hứa Vinh và Vương Cao thấy vậy, cũng không mở miệng. l mg (W1 AI 1 Cho dù bọn họ có không thích Hoàng Ngọc Minh đi nữa, thậm chí hận không thể khiến Hoàng Ngọc Minh chết đi, nhưng đến giờ phút này, mọi người đều là người trong giới xã hội đen Đông Hải, bọn họ phải đoàn kết lại.Người ở tỉnh thành tới này không có ý tốt đâu.Quả nhiên, Cao Phi ngẩng đầu lên và không hỏi chuyện của Hoàng Ngọc Minh nữa. Rõ ràng anh ta biết tình hình như vậy là đủ rồi, tiếp sau có cách xử lý thế nào thì bọn họ sẽ tự quyết định.“Thời gian trước, hành động sấm sét quá đột ngột, không nói tới các người, bên phía tỉnh thành cũng không nhận được bất cứ tin tức gì. Tôi nghĩ hẳn các người cũng bị tổn thất rất lớn đi?” Anh ta nhìn chằm chảm vào đám người Hứa Vinh, thản nhiên nói: “Thời buổi bây giờ không dễ làm ăn đâu” Hứa Vinh thoáng biến sắc, nghe ra được ẩn ý của Cao Phi.“Có khó làm ăn cũng phải làm. Con đường do mình lựa chọn, tất nhiên cũng phải tự mình đi tiếp” Ông ta cười lạnh: “Chẳng lẽ còn có thể rút ra ngoài được Sao?” Cao Phi mỉm cười, nhìn chằm chằm vào Hứa Vinh một lúc.“Biển khổ vô biên lại không quay đầu được, nhưng có thể lựa chọn một chiếc thuyền lớn, như vậy ít nhất ở trong mưa rền gió dữ vẫn có thể sống tiếp được” Anh không che giấu nữa, nói thẳng: “Đại ca của chúng tôi vẫn rất chân thành. Mấy vị không ngại hãy suy nghĩ kỹ đi” Lời này nói ra đã đủ rõ ràng rồi.Bọn họ muốn nhân cơ hội nuốt hết đám người Đông Hải này! Đám người Hứa Vinh còn tưởng Cao Phi còn có thể uyển chuyển một ít, không ngờ người này lại trực tiếp như vậy.Đây là đang bảo bọn họ lựa chọn, kết quả lựa chọn sẽ quyết định hậu quả của bọn họ.“Không cần rắc rối thế” Hứa Vinh liền đứng lên: “Từ trước tới nay, con đường của Hứa Vinh tôi đều do tôi tự đi, tôi không thích đi theo phía sau ăn rắm của người khác.” Vẻ mặt ông ta không dễ nhìn, nói xong liền dẫn người đi luôn.Vương Cao vẫn ngồi ở đó, nhưng vẻ mặt cũng không tốt lắm.Ai cũng hi vọng độc lập, không muốn bị người khác khống chế, nhưng người ở tỉnh thành lại có các mặt mạnh hơn bọn họ, nếu bọn họ không theo, hậu quả chắc.chắn sẽ rất rắc rối.“Tầm nhìn của Hứa Vinh quá hạn hẹp. Vậy còn mấy vị thì sao?” Cao Phi đổi tư thế.“Đại ca của chúng tôi nói, bây giờ thế giới này không phải là bạn thì chính là kẻ địch.” Trong lời nói của anh ta lộ rõ ý uy *****! Mấy người Vương Cao nhất thời lại biến sắc.Đây là uy ***** trắng trợn! Nếu bọn họ không thuận theo thì kết quả chắc chắn sẽ rất thảm. Lâm Võ tới, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.Ông ta gần như có thể xác định, chỉ hôm nay ông ta không nhận lời, có lẽ ngày mai mạng sống của mình cũng chẳng còn! Khi nổi lên biến động lớn, đám người bọn họ ở Đông Hải có thể hô mưa gọi gió, nhưng ở trước những thế lực thật sự lớn ở tỉnh thành, bọn họ cũng chỉ là con tôm, con tép nhỏ mà thôi.“A, đúng rồi, tôi quên nói với các người” Cao Phi lại mở miệng nói: “Tỉnh thành bên kia sắp có biến động về chính trị” Đám người Vương Cao nghe được câu này, sắc mặt lập tức tái nhợt.Giới xã hội đen ở tỉnh thành sắp có hành động à? Đây là một sóng triều rất lớn đấy! Cho dù hôm nay bọn họ không quy thuận đám người Cao Phi, ngày mai cũng sẽ có người khác tới. Chỉ cần bọn họ không quy thuận, vậy chỉ có một con đường chết! Vương Cao hít sâu một hơi, ông ta và những người khác nhìn nhau, hình như đang đưa ra một quyết định khó khăn.