Chúng ta gặp nhau khi cả hai còn rất trẻ, liệu em có đủ dũng cảm để ở bên anh. ******* - Xin chào mọi người tôi là Nghiêm Thục, hiện tại 23 tuổi mới xin vào làm ạ, mong mọi người giúp đỡ tôi trong quang thời gian tới ạ. Mọi người nhìn một chàng trai đẹp trai và tuấn tú, khí chất trên người anh cũng đặc biết, nhìn sơ qua lại cứ nghĩ anh là một công tử nhà giàu, ai ngờ chàng trai này lại xin vào làm nhân viên thực tập. Mái tóc đen ngả ánh vàng chắc là con lai gốc Trung và Mỹ. - Khách sáo gì chứ sau này sẽ như người nhà thôi mà. Mọi người đều tít mắt cười, nhưng chẳng ai để ý ánh mắt khinh thường, của cậu thanh niên mới vừa được vào này. Nghiêm Thục thầm thấy buồn cười và khinh bỉ, cha lôi anh đến đây để làm việc cho những kẻ yếu kém này sao? Nhầm to nha! Còn lâu anh mới nghe lời Thân là cậu ấm trong nhà họ Nghiêm hôm qua mới lên bar quẩy, giờ lại giả làm một kẻ thư sinh, đứng ở đây giả ngố thật là khó chịu. Lúc anh thầm ghét bỏ chỗ làm này thì một bóng thiếu nữ lướt qua với khí lạnh bao…
Chương 29: 29: Hai Chúng Ta Là Kẻ Bi.ến Thái
Tâm Tình Lạc Giữa Biển TìnhTác giả: Hàng TuệTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChúng ta gặp nhau khi cả hai còn rất trẻ, liệu em có đủ dũng cảm để ở bên anh. ******* - Xin chào mọi người tôi là Nghiêm Thục, hiện tại 23 tuổi mới xin vào làm ạ, mong mọi người giúp đỡ tôi trong quang thời gian tới ạ. Mọi người nhìn một chàng trai đẹp trai và tuấn tú, khí chất trên người anh cũng đặc biết, nhìn sơ qua lại cứ nghĩ anh là một công tử nhà giàu, ai ngờ chàng trai này lại xin vào làm nhân viên thực tập. Mái tóc đen ngả ánh vàng chắc là con lai gốc Trung và Mỹ. - Khách sáo gì chứ sau này sẽ như người nhà thôi mà. Mọi người đều tít mắt cười, nhưng chẳng ai để ý ánh mắt khinh thường, của cậu thanh niên mới vừa được vào này. Nghiêm Thục thầm thấy buồn cười và khinh bỉ, cha lôi anh đến đây để làm việc cho những kẻ yếu kém này sao? Nhầm to nha! Còn lâu anh mới nghe lời Thân là cậu ấm trong nhà họ Nghiêm hôm qua mới lên bar quẩy, giờ lại giả làm một kẻ thư sinh, đứng ở đây giả ngố thật là khó chịu. Lúc anh thầm ghét bỏ chỗ làm này thì một bóng thiếu nữ lướt qua với khí lạnh bao… Hai người họ lại rơi vào những dòng suy nghĩ của riêng mình.Đến sân bay tư nhân thuộc quyền sở hữu của mình, Nghiêm Thục tắt động cơ.Anh định tiện tay bế Như Ân xuống nhưng cô lại ngăn tay anh lại.- Đây là đâu?Như Ân cũng cảm thấy có vài điều vẫn đang thắc mắc về hành động của Nghiêm Thục.Nghiêm Thục lại cúi đầu hôn lên trán cô một nụ hôn.Như Ân hai ánh mắt tối lại.Trong tay áo cô trượt xuống một con robot mini có khả năng mang thuốc nổ, Như Ân đưa ánh mắt cảnh cáo cho Nghiêm Thục.Nghiêm Thục cười khổ.- Em nên cảm ơn tôi chứ không phải là ở đây lườm tôi đâu.Em là ai tôi không cần biết.Điều quan trọng đó là…đây là chỗ của tôi.Như Ân nhíu mày, cô ngó ra bên ngoài kính xe vẫn luôn được hạ xuống, Như Ân nhìn thấy các thuộc hạ của Nghiêm Thục đã chĩa cái khẩu súng lên lòng về phía cô rồi.- Người của anh cũng nhạy bén đấy.Nghiêm Thục chỉ lặng lẽ mở cửa xe, anh bế Như Ân vẫn đang nói chuyện với mình đi cùng luôn.Vừa sải bước đến chiếc máy bay có ngoại hình dân dụng nhưng lại ở cái chỗ này, Nghiêm Thục từ tốn trả lời Như Ân với dáng vẻ tự đắc.- Haha em đoán xem? Polen với tôi cũng như con muỗi thôi.Vậy người của tôi phải như thế nào?Như Ân nghe vậy thì chỉ nhíu mày.Cô đã đánh giá quá thấp anh.- Tôi từng điều tra anh.Anh luôn ở trong nước? Tại sao lại xuất hiện cái danh xưng Kovem ấy?Nghiêm Thục vẫn cái tư thế bế công chúa, anh cúi đầu xuống cười xấu xa nhìn Như Ân.- Hôn đi rồi nói tiếp, thấy sao?Như Ân nhíu mày.- Bỏ đi.Cô quay đầu đi chẳng màng tới anh nữa.Đêm nay có vẻ như sẽ kíc.h thích tất cả các trò vui chưa được khơi mào đây nhỉ?Như Ân hít nhẹ bầu không khí tươi mát này, luồng khí mà cô hít vào phổi còn đan xen hương thơm trên người Nghiêm Thục nữa.Cái cảm giác khó ưa nhưng không bài xích thật lạ lẫm.…Lên máy bay, cả một chiếc máy bay dân dụng to lớn chứa được hàng trăm hành khách giờ đây chỉ chở có vài người.Fon cũng có mặt ở đây.Như Ân lại chẳng quá quan tâm đến anh ta.…- Thế nào rồi Khả Như?Ở một nơi khác thì Wee và Khả Như lại đang chảy mồ hôi như suối.Khả Như vừa nhìn các hàng kí hiệu, mã code đến hoa cả mắt.- Sắp cắt được rồi.Wee nhìn đôi bàn tay như múa của Khả Như thì liền vỗ nhẹ lên vai Khả Như.- Cố lên, chúng ta sắp dọn được chó rồi.Khả Như cười trừ.- Con mẹ nó, đã là người của Wolf mà còn tham lam cấu kết chuộc lợi với tên Polen kia ư?Một vài phút sau màn hình vi tính của Khả Như hiện lên hàng loạt các thông tin đã rò rỉ ra cho người khác.Từ các thông tin về ngày tháng, địa chỉ, ID đều hiện lên rất rõ ràng không thể che được.Wee nhíu mày.- Chính là người của cậu đó Khả Như.Tôi nhớ người này là người cậu khen là ưu tú đấy.Khả Như nhìn ID trên màn hình vi tính thì lại lau mắt vài lần.Cô vẫn đang hoảng hốt vài phần.Khả Như thấy cần nhìn rõ hơn thì lại phát lên hẳn màn hình lớn trong phòng.- Con bà nó! Tại sao? Tôi đã tin tưởng cậu ta như vậy mà?Wee chỉ khoanh tay trước ngực.- Tôi và cậu sẽ cùng xử lí người này chứ? Như cũ nhé?Khả Như chấn tĩnh lại.Cô nhắm nghiền mắt lại.- Phát đạn cuối cùng tôi sẽ là người bắn? Thấy sao?Wee cũng không có ý kiến gì.Đối với họ thì việc người của họ phản bội thì lên xử lí ngay và luôn.Tất cả mọi vấn đề chẳng cần phải truy hỏi để mất quá nhiều thời gian rồi sinh ra các vấn đề ngoài luồng khác làm gì.Vài ngày sau tại vùng biên giới giáp với Campuchia người tìm thấy một người ngoại quốc giới tính nam đã tử vong, xác trong quá trình phân hủy rất nhanh.Cái xác chết trong khi cơ thể không toàn thây ngay cả viên đạn xuyên tim cũng bị lấy đi mất.Không một dấu vân tay nào để lại.Cảnh sát còn liên hệ với cảnh sát Việt Nam và Lào để tiến hành truy xét thông tin cá nhân.Về sau có vài người từ Nato cũng tình nguyện giúp đỡ với lí do vì là người dân mang quốc tịch của các nước tham gia.Nhưng họ bắt tay vào tìm danh tính thì lại cho thấy người này là người Nga.Sau đó một gia đình Nga đã nhận lại xác.Từ đó cũng chẳng ai có thể tìm ra gì thêm.Vụ này đã bị chìm xuống không một tung tích.…Khả Như nhìn Wee rất chăm chú.- Hai kẻ biế.n thái chúng ta có khi sẽ không yên thân đâu.Mấy con ma đó sẽ tìm chúng ta báo thù đó.Wee híp mắt cười, nụ cười thật quyến rũ..
Hai người họ lại rơi vào những dòng suy nghĩ của riêng mình.
Đến sân bay tư nhân thuộc quyền sở hữu của mình, Nghiêm Thục tắt động cơ.
Anh định tiện tay bế Như Ân xuống nhưng cô lại ngăn tay anh lại.
- Đây là đâu?
Như Ân cũng cảm thấy có vài điều vẫn đang thắc mắc về hành động của Nghiêm Thục.
Nghiêm Thục lại cúi đầu hôn lên trán cô một nụ hôn.
Như Ân hai ánh mắt tối lại.
Trong tay áo cô trượt xuống một con robot mini có khả năng mang thuốc nổ, Như Ân đưa ánh mắt cảnh cáo cho Nghiêm Thục.
Nghiêm Thục cười khổ.
- Em nên cảm ơn tôi chứ không phải là ở đây lườm tôi đâu.
Em là ai tôi không cần biết.
Điều quan trọng đó là…đây là chỗ của tôi.
Như Ân nhíu mày, cô ngó ra bên ngoài kính xe vẫn luôn được hạ xuống, Như Ân nhìn thấy các thuộc hạ của Nghiêm Thục đã chĩa cái khẩu súng lên lòng về phía cô rồi.
- Người của anh cũng nhạy bén đấy.
Nghiêm Thục chỉ lặng lẽ mở cửa xe, anh bế Như Ân vẫn đang nói chuyện với mình đi cùng luôn.
Vừa sải bước đến chiếc máy bay có ngoại hình dân dụng nhưng lại ở cái chỗ này, Nghiêm Thục từ tốn trả lời Như Ân với dáng vẻ tự đắc.
- Haha em đoán xem? Polen với tôi cũng như con muỗi thôi.
Vậy người của tôi phải như thế nào?
Như Ân nghe vậy thì chỉ nhíu mày.
Cô đã đánh giá quá thấp anh.
- Tôi từng điều tra anh.
Anh luôn ở trong nước? Tại sao lại xuất hiện cái danh xưng Kovem ấy?
Nghiêm Thục vẫn cái tư thế bế công chúa, anh cúi đầu xuống cười xấu xa nhìn Như Ân.
- Hôn đi rồi nói tiếp, thấy sao?
Như Ân nhíu mày.
- Bỏ đi.
Cô quay đầu đi chẳng màng tới anh nữa.
Đêm nay có vẻ như sẽ kíc.h thích tất cả các trò vui chưa được khơi mào đây nhỉ?
Như Ân hít nhẹ bầu không khí tươi mát này, luồng khí mà cô hít vào phổi còn đan xen hương thơm trên người Nghiêm Thục nữa.
Cái cảm giác khó ưa nhưng không bài xích thật lạ lẫm.
…
Lên máy bay, cả một chiếc máy bay dân dụng to lớn chứa được hàng trăm hành khách giờ đây chỉ chở có vài người.
Fon cũng có mặt ở đây.
Như Ân lại chẳng quá quan tâm đến anh ta.
…
- Thế nào rồi Khả Như?
Ở một nơi khác thì Wee và Khả Như lại đang chảy mồ hôi như suối.
Khả Như vừa nhìn các hàng kí hiệu, mã code đến hoa cả mắt.
- Sắp cắt được rồi.
Wee nhìn đôi bàn tay như múa của Khả Như thì liền vỗ nhẹ lên vai Khả Như.
- Cố lên, chúng ta sắp dọn được chó rồi.
Khả Như cười trừ.
- Con mẹ nó, đã là người của Wolf mà còn tham lam cấu kết chuộc lợi với tên Polen kia ư?
Một vài phút sau màn hình vi tính của Khả Như hiện lên hàng loạt các thông tin đã rò rỉ ra cho người khác.
Từ các thông tin về ngày tháng, địa chỉ, ID đều hiện lên rất rõ ràng không thể che được.
Wee nhíu mày.
- Chính là người của cậu đó Khả Như.
Tôi nhớ người này là người cậu khen là ưu tú đấy.
Khả Như nhìn ID trên màn hình vi tính thì lại lau mắt vài lần.
Cô vẫn đang hoảng hốt vài phần.
Khả Như thấy cần nhìn rõ hơn thì lại phát lên hẳn màn hình lớn trong phòng.
- Con bà nó! Tại sao? Tôi đã tin tưởng cậu ta như vậy mà?
Wee chỉ khoanh tay trước ngực.
- Tôi và cậu sẽ cùng xử lí người này chứ? Như cũ nhé?
Khả Như chấn tĩnh lại.
Cô nhắm nghiền mắt lại.
- Phát đạn cuối cùng tôi sẽ là người bắn? Thấy sao?
Wee cũng không có ý kiến gì.
Đối với họ thì việc người của họ phản bội thì lên xử lí ngay và luôn.
Tất cả mọi vấn đề chẳng cần phải truy hỏi để mất quá nhiều thời gian rồi sinh ra các vấn đề ngoài luồng khác làm gì.
Vài ngày sau tại vùng biên giới giáp với Campuchia người tìm thấy một người ngoại quốc giới tính nam đã tử vong, xác trong quá trình phân hủy rất nhanh.
Cái xác chết trong khi cơ thể không toàn thây ngay cả viên đạn xuyên tim cũng bị lấy đi mất.
Không một dấu vân tay nào để lại.
Cảnh sát còn liên hệ với cảnh sát Việt Nam và Lào để tiến hành truy xét thông tin cá nhân.
Về sau có vài người từ Nato cũng tình nguyện giúp đỡ với lí do vì là người dân mang quốc tịch của các nước tham gia.
Nhưng họ bắt tay vào tìm danh tính thì lại cho thấy người này là người Nga.
Sau đó một gia đình Nga đã nhận lại xác.
Từ đó cũng chẳng ai có thể tìm ra gì thêm.
Vụ này đã bị chìm xuống không một tung tích.
…
Khả Như nhìn Wee rất chăm chú.
- Hai kẻ biế.n thái chúng ta có khi sẽ không yên thân đâu.
Mấy con ma đó sẽ tìm chúng ta báo thù đó.
Wee híp mắt cười, nụ cười thật quyến rũ..
Tâm Tình Lạc Giữa Biển TìnhTác giả: Hàng TuệTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChúng ta gặp nhau khi cả hai còn rất trẻ, liệu em có đủ dũng cảm để ở bên anh. ******* - Xin chào mọi người tôi là Nghiêm Thục, hiện tại 23 tuổi mới xin vào làm ạ, mong mọi người giúp đỡ tôi trong quang thời gian tới ạ. Mọi người nhìn một chàng trai đẹp trai và tuấn tú, khí chất trên người anh cũng đặc biết, nhìn sơ qua lại cứ nghĩ anh là một công tử nhà giàu, ai ngờ chàng trai này lại xin vào làm nhân viên thực tập. Mái tóc đen ngả ánh vàng chắc là con lai gốc Trung và Mỹ. - Khách sáo gì chứ sau này sẽ như người nhà thôi mà. Mọi người đều tít mắt cười, nhưng chẳng ai để ý ánh mắt khinh thường, của cậu thanh niên mới vừa được vào này. Nghiêm Thục thầm thấy buồn cười và khinh bỉ, cha lôi anh đến đây để làm việc cho những kẻ yếu kém này sao? Nhầm to nha! Còn lâu anh mới nghe lời Thân là cậu ấm trong nhà họ Nghiêm hôm qua mới lên bar quẩy, giờ lại giả làm một kẻ thư sinh, đứng ở đây giả ngố thật là khó chịu. Lúc anh thầm ghét bỏ chỗ làm này thì một bóng thiếu nữ lướt qua với khí lạnh bao… Hai người họ lại rơi vào những dòng suy nghĩ của riêng mình.Đến sân bay tư nhân thuộc quyền sở hữu của mình, Nghiêm Thục tắt động cơ.Anh định tiện tay bế Như Ân xuống nhưng cô lại ngăn tay anh lại.- Đây là đâu?Như Ân cũng cảm thấy có vài điều vẫn đang thắc mắc về hành động của Nghiêm Thục.Nghiêm Thục lại cúi đầu hôn lên trán cô một nụ hôn.Như Ân hai ánh mắt tối lại.Trong tay áo cô trượt xuống một con robot mini có khả năng mang thuốc nổ, Như Ân đưa ánh mắt cảnh cáo cho Nghiêm Thục.Nghiêm Thục cười khổ.- Em nên cảm ơn tôi chứ không phải là ở đây lườm tôi đâu.Em là ai tôi không cần biết.Điều quan trọng đó là…đây là chỗ của tôi.Như Ân nhíu mày, cô ngó ra bên ngoài kính xe vẫn luôn được hạ xuống, Như Ân nhìn thấy các thuộc hạ của Nghiêm Thục đã chĩa cái khẩu súng lên lòng về phía cô rồi.- Người của anh cũng nhạy bén đấy.Nghiêm Thục chỉ lặng lẽ mở cửa xe, anh bế Như Ân vẫn đang nói chuyện với mình đi cùng luôn.Vừa sải bước đến chiếc máy bay có ngoại hình dân dụng nhưng lại ở cái chỗ này, Nghiêm Thục từ tốn trả lời Như Ân với dáng vẻ tự đắc.- Haha em đoán xem? Polen với tôi cũng như con muỗi thôi.Vậy người của tôi phải như thế nào?Như Ân nghe vậy thì chỉ nhíu mày.Cô đã đánh giá quá thấp anh.- Tôi từng điều tra anh.Anh luôn ở trong nước? Tại sao lại xuất hiện cái danh xưng Kovem ấy?Nghiêm Thục vẫn cái tư thế bế công chúa, anh cúi đầu xuống cười xấu xa nhìn Như Ân.- Hôn đi rồi nói tiếp, thấy sao?Như Ân nhíu mày.- Bỏ đi.Cô quay đầu đi chẳng màng tới anh nữa.Đêm nay có vẻ như sẽ kíc.h thích tất cả các trò vui chưa được khơi mào đây nhỉ?Như Ân hít nhẹ bầu không khí tươi mát này, luồng khí mà cô hít vào phổi còn đan xen hương thơm trên người Nghiêm Thục nữa.Cái cảm giác khó ưa nhưng không bài xích thật lạ lẫm.…Lên máy bay, cả một chiếc máy bay dân dụng to lớn chứa được hàng trăm hành khách giờ đây chỉ chở có vài người.Fon cũng có mặt ở đây.Như Ân lại chẳng quá quan tâm đến anh ta.…- Thế nào rồi Khả Như?Ở một nơi khác thì Wee và Khả Như lại đang chảy mồ hôi như suối.Khả Như vừa nhìn các hàng kí hiệu, mã code đến hoa cả mắt.- Sắp cắt được rồi.Wee nhìn đôi bàn tay như múa của Khả Như thì liền vỗ nhẹ lên vai Khả Như.- Cố lên, chúng ta sắp dọn được chó rồi.Khả Như cười trừ.- Con mẹ nó, đã là người của Wolf mà còn tham lam cấu kết chuộc lợi với tên Polen kia ư?Một vài phút sau màn hình vi tính của Khả Như hiện lên hàng loạt các thông tin đã rò rỉ ra cho người khác.Từ các thông tin về ngày tháng, địa chỉ, ID đều hiện lên rất rõ ràng không thể che được.Wee nhíu mày.- Chính là người của cậu đó Khả Như.Tôi nhớ người này là người cậu khen là ưu tú đấy.Khả Như nhìn ID trên màn hình vi tính thì lại lau mắt vài lần.Cô vẫn đang hoảng hốt vài phần.Khả Như thấy cần nhìn rõ hơn thì lại phát lên hẳn màn hình lớn trong phòng.- Con bà nó! Tại sao? Tôi đã tin tưởng cậu ta như vậy mà?Wee chỉ khoanh tay trước ngực.- Tôi và cậu sẽ cùng xử lí người này chứ? Như cũ nhé?Khả Như chấn tĩnh lại.Cô nhắm nghiền mắt lại.- Phát đạn cuối cùng tôi sẽ là người bắn? Thấy sao?Wee cũng không có ý kiến gì.Đối với họ thì việc người của họ phản bội thì lên xử lí ngay và luôn.Tất cả mọi vấn đề chẳng cần phải truy hỏi để mất quá nhiều thời gian rồi sinh ra các vấn đề ngoài luồng khác làm gì.Vài ngày sau tại vùng biên giới giáp với Campuchia người tìm thấy một người ngoại quốc giới tính nam đã tử vong, xác trong quá trình phân hủy rất nhanh.Cái xác chết trong khi cơ thể không toàn thây ngay cả viên đạn xuyên tim cũng bị lấy đi mất.Không một dấu vân tay nào để lại.Cảnh sát còn liên hệ với cảnh sát Việt Nam và Lào để tiến hành truy xét thông tin cá nhân.Về sau có vài người từ Nato cũng tình nguyện giúp đỡ với lí do vì là người dân mang quốc tịch của các nước tham gia.Nhưng họ bắt tay vào tìm danh tính thì lại cho thấy người này là người Nga.Sau đó một gia đình Nga đã nhận lại xác.Từ đó cũng chẳng ai có thể tìm ra gì thêm.Vụ này đã bị chìm xuống không một tung tích.…Khả Như nhìn Wee rất chăm chú.- Hai kẻ biế.n thái chúng ta có khi sẽ không yên thân đâu.Mấy con ma đó sẽ tìm chúng ta báo thù đó.Wee híp mắt cười, nụ cười thật quyến rũ..