Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 416

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bọn họ không thể giết mình, không ngờ lại xuống tay với người bình thường, điều này làm cho Giang Ninh vô cùng phẫn nộ.Quản gia Triệu đặt manh mối nhận được lên bàn, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.Ông ta có thể cảm giác được cơn giận của Giang Ninh đủ để đốt cháy cả Đông Hải! —¬.j ¬‹) “Chúng tôi điều tra đã có dấu hiệu sát thủ hoạt động rất bí mật, nếu không phải có người đặc biệt theo dõi thì rất khó kịp thời phát hiện”Quản gia Triệu nói: “Đặc biệt là tên sát thủ này có thực lực không hề mạnh, thậm chí cũng chẳng mạnh hơn người bình thường bao nhiêu”“Gã chắc hẳn giả thành khách hàng rồi tìm người chết nói có chuyện quan trọng, nhân lúc cậu ấy không để ý.liền ra tay”Giang Ninh nghe xong, sắc mặt càng thâm trầm.Mãi đến đêm khuya, trong lòng cậu nhân viên đã chết kia vẫn là công việc, vẫn muốn giải quyết vấn đề cho.khách hàng, muốn giúp Lâm thị phát triển, cống hiến thêm một phần sức lực.Nhưng cậu ấy làm sao ngờ được sẽ gặp phải bất hạnh như vậy.“Ban ngành liên quan không điều tra được, chứng tỏ người này vô cùng chuyên nghiệp, giỏi ngụy trang, năng lực chống trinh sát rất mạnh, tôi lập tức dựa theo manh mối điều tra, phát hiện người này quả thật chính là sát thủ!”“Gã còn ở Đông Hải sao?”“Không”Quản gia Triệu lắc đầu: “Gã đã rời đi ngay đêm đó rồi.”Mỗi ngày có quá nhiều người ra vào Đông Hải. Điều bọn họ có thể làm theo dõi từng người có thực lực mạnh, hoặc người có thân phận đặc biệt để dựa vào đó bảo vệ an toàn cho Đông Hải.Nhưng sát thủ không khác người bình thường là mấy thì không có cách nào đề phòng được.Ít nhất trước mắt là không có cách nào đề phòng.“Cậu Giang, tôi cảm giác chuyện này là nhằm vào tập đoàn Lâm thị tới. Chắc là người có xung đột lợi ích khi tập đoàn Lâm thị tiến vào kinh doanh”Giang Ninh gật đầu, anh tất nhiên đã đoán được.Nếu không phải vậy, làm sao có thể nhằm vào nhân viên bình thường, không chỉ giết người còn cố ý gây ra khủng hoảng, chính là muốn nội bộ của tập đoàn Lâm thị gặp.khủng hoảng.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bọn họ không thể giết mình, không ngờ lại xuống tay với người bình thường, điều này làm cho Giang Ninh vô cùng phẫn nộ.

Quản gia Triệu đặt manh mối nhận được lên bàn, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

Ông ta có thể cảm giác được cơn giận của Giang Ninh đủ để đốt cháy cả Đông Hải! —¬.j ¬‹) “Chúng tôi điều tra đã có dấu hiệu sát thủ hoạt động rất bí mật, nếu không phải có người đặc biệt theo dõi thì rất khó kịp thời phát hiện”

Quản gia Triệu nói: “Đặc biệt là tên sát thủ này có thực lực không hề mạnh, thậm chí cũng chẳng mạnh hơn người bình thường bao nhiêu”

“Gã chắc hẳn giả thành khách hàng rồi tìm người chết nói có chuyện quan trọng, nhân lúc cậu ấy không để ý.

liền ra tay”

Giang Ninh nghe xong, sắc mặt càng thâm trầm.

Mãi đến đêm khuya, trong lòng cậu nhân viên đã chết kia vẫn là công việc, vẫn muốn giải quyết vấn đề cho.

khách hàng, muốn giúp Lâm thị phát triển, cống hiến thêm một phần sức lực.

Nhưng cậu ấy làm sao ngờ được sẽ gặp phải bất hạnh như vậy.

“Ban ngành liên quan không điều tra được, chứng tỏ người này vô cùng chuyên nghiệp, giỏi ngụy trang, năng lực chống trinh sát rất mạnh, tôi lập tức dựa theo manh mối điều tra, phát hiện người này quả thật chính là sát thủ!”

“Gã còn ở Đông Hải sao?”

“Không”

Quản gia Triệu lắc đầu: “Gã đã rời đi ngay đêm đó rồi.”

Mỗi ngày có quá nhiều người ra vào Đông Hải. Điều bọn họ có thể làm theo dõi từng người có thực lực mạnh, hoặc người có thân phận đặc biệt để dựa vào đó bảo vệ an toàn cho Đông Hải.

Nhưng sát thủ không khác người bình thường là mấy thì không có cách nào đề phòng được.

Ít nhất trước mắt là không có cách nào đề phòng.

“Cậu Giang, tôi cảm giác chuyện này là nhằm vào tập đoàn Lâm thị tới. Chắc là người có xung đột lợi ích khi tập đoàn Lâm thị tiến vào kinh doanh”

Giang Ninh gật đầu, anh tất nhiên đã đoán được.

Nếu không phải vậy, làm sao có thể nhằm vào nhân viên bình thường, không chỉ giết người còn cố ý gây ra khủng hoảng, chính là muốn nội bộ của tập đoàn Lâm thị gặp.

khủng hoảng.

Image removed.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bọn họ không thể giết mình, không ngờ lại xuống tay với người bình thường, điều này làm cho Giang Ninh vô cùng phẫn nộ.Quản gia Triệu đặt manh mối nhận được lên bàn, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.Ông ta có thể cảm giác được cơn giận của Giang Ninh đủ để đốt cháy cả Đông Hải! —¬.j ¬‹) “Chúng tôi điều tra đã có dấu hiệu sát thủ hoạt động rất bí mật, nếu không phải có người đặc biệt theo dõi thì rất khó kịp thời phát hiện”Quản gia Triệu nói: “Đặc biệt là tên sát thủ này có thực lực không hề mạnh, thậm chí cũng chẳng mạnh hơn người bình thường bao nhiêu”“Gã chắc hẳn giả thành khách hàng rồi tìm người chết nói có chuyện quan trọng, nhân lúc cậu ấy không để ý.liền ra tay”Giang Ninh nghe xong, sắc mặt càng thâm trầm.Mãi đến đêm khuya, trong lòng cậu nhân viên đã chết kia vẫn là công việc, vẫn muốn giải quyết vấn đề cho.khách hàng, muốn giúp Lâm thị phát triển, cống hiến thêm một phần sức lực.Nhưng cậu ấy làm sao ngờ được sẽ gặp phải bất hạnh như vậy.“Ban ngành liên quan không điều tra được, chứng tỏ người này vô cùng chuyên nghiệp, giỏi ngụy trang, năng lực chống trinh sát rất mạnh, tôi lập tức dựa theo manh mối điều tra, phát hiện người này quả thật chính là sát thủ!”“Gã còn ở Đông Hải sao?”“Không”Quản gia Triệu lắc đầu: “Gã đã rời đi ngay đêm đó rồi.”Mỗi ngày có quá nhiều người ra vào Đông Hải. Điều bọn họ có thể làm theo dõi từng người có thực lực mạnh, hoặc người có thân phận đặc biệt để dựa vào đó bảo vệ an toàn cho Đông Hải.Nhưng sát thủ không khác người bình thường là mấy thì không có cách nào đề phòng được.Ít nhất trước mắt là không có cách nào đề phòng.“Cậu Giang, tôi cảm giác chuyện này là nhằm vào tập đoàn Lâm thị tới. Chắc là người có xung đột lợi ích khi tập đoàn Lâm thị tiến vào kinh doanh”Giang Ninh gật đầu, anh tất nhiên đã đoán được.Nếu không phải vậy, làm sao có thể nhằm vào nhân viên bình thường, không chỉ giết người còn cố ý gây ra khủng hoảng, chính là muốn nội bộ của tập đoàn Lâm thị gặp.khủng hoảng.

Chương 416