Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 601

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Vũ Chân lo lắng sao?”Giang Ninh lấy một gói bim bim rồi tự nhiên như ruồi, vừa mở ra đã cầm lên ăn.“Không, không có, sếp Lâm rất bình tĩnh”“Vậy còn lo gì nữa, cô ấy có thể giải quyết, tôi tin tưởng cô ấy”“Tại sao a?” ä “Vi cô ấy là vợ tôi”Giang Ninh liếc Tiểu Triệu một cái: “Cô cho rằng ai cũng có thể làm vợ tôi chắc?”Nói xong, hắn cũng chả bưồn để ý nữa, cầm gói bim bim đi xuống lầu tìm Vương Vĩ pha trà uống.Tiểu Triệu trơ mắt nhìn Giang Ninh đi xuống lầu, nửa ngày mới phản ứng lại, Giang Ninh nói cũng có lý!Sản phẩm của tập đoàn Lâm thị bị đánh giá là sản phẩm chỉ đạt loại ba, thấp hơn hai bậc so với những sản phẩm nước ngoài, khiến cho sản phẩm mới của họ gặp phải đả kích không nhẹ.‘Đồng thời những kênh tiêu thụ thi nhau đưa sản phẩm mới của Lâm thị vào chuyên mục tiêu thụ loại ba, sức hút hạ dần đến mức thấp nhất.Nhất là không có con đường hợp tác với những nhà buôn bán khác, sản phẩm mới của Lâm thị thiếu kênh tiêu thụ, chỉ rải rác ở vài cửa hàng nhỏ lẻ, chỉ có những con hẻm mới có thể tìm được sản phẩm mới của Lâm thị.Tựa như đã tuyên bố sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị bị đào thải.“Tôi nói rồi mà, tập đoàn Lâm thị làm như vậy chính là đâm đầu vào chỗ chết, tiêu chuẩn người ta đã nói rồi thì thôi đi, lại còn đi khiêu chiến người khác, một câu của của người đó thôi đã có thể khiến bọn họ vào tù rồi!”“May mà tôi huỷ hợp tác kịp thời, nếu không những sản phẩm này không bán được, thì lỗ to rồi!”“Hai”, người đứng đầu tập đoàn Lâm thị hồ đồ quá, danh tiếng tốt như vậy lại bị họ phá hết cả, Lâm Vũ Chân đúng ngu ngốc!”Lời đồn đãi bên ngoài ngày một lan xa, mà người cười trên nỗi đau của người khác cũng không ít.Bọn họ đều nói tập đoàn Lâm thị ra quyết định sai lầm, rõ ràng có thể dựa vào sản phẩm mới chiếm lĩnh một chỗ đứng ở Thịnh Hải, cho dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng kiếm một ít lợi nhuận thì không phải là vấn đề.Nhưng Lâm Vũ Chân thì sao?Một quyết định sai lầm dẫn đến phá huỷ hết thảy!Không ít đối tác đều đang khấp khởi vui mừng bởi vì đã huỷ quan hệ hợp tác với tập đoàn Lâm thị đúng lúc, nếu không sẽ phải đối đầu với những thương hiệu lớn, vậy thì những ngày tháng ở Thịnh Hải sẽ khó mà sống nổi.Không cần biết bên ngoài đồn đãi ra làm sao, có khó nghe đến cỡ nào, Lâm Vũ Chân cũng không quan tâm.Cô kiên trì với quyết định của mình.Không bán được ở cửa hàng, thì cô bắt đầu bán ở những kênh thương mại điện tử, tự mở cửa hàng của riêng mình, chuyên tiêu thụ sản phẩm của tập đoàn Lâm thị.Cô bát đầu bỏ vốn, bảo nhân viên đi quảng cáo ở kháp mọi nẻo đường, miễn phí gửi, hướng dẫn sử dụng, đẩy mạnh mọi hoạt động.Có mấy ngày ngắn ngủi, số tiền hao tổn đã lên đến mười triệu!Nhưng hiệu quả không quá rõ ràng.“Lâm Vũ Chân điên rồi, tiền nhiều đến mức không có chỗ tiêu à? Ha ha ha ha”“Người ta kiếm tiền, còn cô ta thì tiêu tiền, điên quá rồi, chỉ e tập đoàn Lâm thị bát đầu gặp đen đủi rồi đây”“Nghĩ rằng miễn phí thì sẽ có người dùng sao? Người ta chỉ nhìn vào tiêu chuẩn hàng hoá thôi!”Người ở tập đoàn Lâm thị nghe được những lời này đều rất tức giận, nhưng Lâm Vũ Chân vẫn hết sức bình tĩnh.“Tiêu chuẩn không cố định, chất lượng sản phẩm có sức thuyết phục nhất, tôi tin sản phẩm của tập đoàn Lâm thị chúng ta, vậy nên, tôi cũng tin người tiêu dùng không phải kẻ ngốc, bọn họ sử dụng sẽ có thể cảm nhận được”Lâm Vũ Chân không dừng lại, tiếp tục kiên trì, chi nhánh công ty của tập đoàn Lâm thị ở Thịnh Hải dưới sự dát của cô cũng kiên trì, không thèm quan tâm đ ến những lời gièm pha bên ngoài.Cô không kêu ca với Giang Ninh một lời nào, cô cũng không tìm đến sự giúp đỡ của hắn, âm thầm giữ vững ý kiến của mình, không lùi một bước.Một ngày, không có hiệu quả.Hai ngày, không có hiệu quả.Ba ngày, vẫn như cũ.Lời chế giễu bên ngoài ngày càng nhiều, ngày càng khó nghe.Thậm chí còn có người cược, xem tập đoàn Lâm thị có thể trụ đến lúc nào, đốt tiền kiểu này chỉ e không bao lâu nữa thì tập đoàn Lâm thị sẽ không chỉ phải cuốn xéo.khỏi Thịnh Hải, mà còn có khi phải phá sản đóng cửa luôn!Hết thảy Giang Ninh không mảy may để ý, cạnh tranh thương mại bình thường, hắn sẽ không chen chân vào, hắn tin Lâm Vũ Chân, tin cô đã chuẩn bị đầy đủ hết cả.Cuối cùng cũng chờ được đến ngày nhận được hồi đáp.

“Vũ Chân lo lắng sao?”

Giang Ninh lấy một gói bim bim rồi tự nhiên như ruồi, vừa mở ra đã cầm lên ăn.

“Không, không có, sếp Lâm rất bình tĩnh”

“Vậy còn lo gì nữa, cô ấy có thể giải quyết, tôi tin tưởng cô ấy”

“Tại sao a?” ä “Vi cô ấy là vợ tôi”

Giang Ninh liếc Tiểu Triệu một cái: “Cô cho rằng ai cũng có thể làm vợ tôi chắc?”

Nói xong, hắn cũng chả bưồn để ý nữa, cầm gói bim bim đi xuống lầu tìm Vương Vĩ pha trà uống.

Tiểu Triệu trơ mắt nhìn Giang Ninh đi xuống lầu, nửa ngày mới phản ứng lại, Giang Ninh nói cũng có lý!

Sản phẩm của tập đoàn Lâm thị bị đánh giá là sản phẩm chỉ đạt loại ba, thấp hơn hai bậc so với những sản phẩm nước ngoài, khiến cho sản phẩm mới của họ gặp phải đả kích không nhẹ.

‘Đồng thời những kênh tiêu thụ thi nhau đưa sản phẩm mới của Lâm thị vào chuyên mục tiêu thụ loại ba, sức hút hạ dần đến mức thấp nhất.

Nhất là không có con đường hợp tác với những nhà buôn bán khác, sản phẩm mới của Lâm thị thiếu kênh tiêu thụ, chỉ rải rác ở vài cửa hàng nhỏ lẻ, chỉ có những con hẻm mới có thể tìm được sản phẩm mới của Lâm thị.

Tựa như đã tuyên bố sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị bị đào thải.

“Tôi nói rồi mà, tập đoàn Lâm thị làm như vậy chính là đâm đầu vào chỗ chết, tiêu chuẩn người ta đã nói rồi thì thôi đi, lại còn đi khiêu chiến người khác, một câu của của người đó thôi đã có thể khiến bọn họ vào tù rồi!”

“May mà tôi huỷ hợp tác kịp thời, nếu không những sản phẩm này không bán được, thì lỗ to rồi!”

“Hai”

, người đứng đầu tập đoàn Lâm thị hồ đồ quá, danh tiếng tốt như vậy lại bị họ phá hết cả, Lâm Vũ Chân đúng ngu ngốc!”

Lời đồn đãi bên ngoài ngày một lan xa, mà người cười trên nỗi đau của người khác cũng không ít.

Bọn họ đều nói tập đoàn Lâm thị ra quyết định sai lầm, rõ ràng có thể dựa vào sản phẩm mới chiếm lĩnh một chỗ đứng ở Thịnh Hải, cho dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng kiếm một ít lợi nhuận thì không phải là vấn đề.

Nhưng Lâm Vũ Chân thì sao?

Một quyết định sai lầm dẫn đến phá huỷ hết thảy!

Không ít đối tác đều đang khấp khởi vui mừng bởi vì đã huỷ quan hệ hợp tác với tập đoàn Lâm thị đúng lúc, nếu không sẽ phải đối đầu với những thương hiệu lớn, vậy thì những ngày tháng ở Thịnh Hải sẽ khó mà sống nổi.

Không cần biết bên ngoài đồn đãi ra làm sao, có khó nghe đến cỡ nào, Lâm Vũ Chân cũng không quan tâm.

Cô kiên trì với quyết định của mình.

Không bán được ở cửa hàng, thì cô bắt đầu bán ở những kênh thương mại điện tử, tự mở cửa hàng của riêng mình, chuyên tiêu thụ sản phẩm của tập đoàn Lâm thị.

Cô bát đầu bỏ vốn, bảo nhân viên đi quảng cáo ở kháp mọi nẻo đường, miễn phí gửi, hướng dẫn sử dụng, đẩy mạnh mọi hoạt động.

Có mấy ngày ngắn ngủi, số tiền hao tổn đã lên đến mười triệu!

Nhưng hiệu quả không quá rõ ràng.

“Lâm Vũ Chân điên rồi, tiền nhiều đến mức không có chỗ tiêu à? Ha ha ha ha”

“Người ta kiếm tiền, còn cô ta thì tiêu tiền, điên quá rồi, chỉ e tập đoàn Lâm thị bát đầu gặp đen đủi rồi đây”

“Nghĩ rằng miễn phí thì sẽ có người dùng sao? Người ta chỉ nhìn vào tiêu chuẩn hàng hoá thôi!”

Người ở tập đoàn Lâm thị nghe được những lời này đều rất tức giận, nhưng Lâm Vũ Chân vẫn hết sức bình tĩnh.

“Tiêu chuẩn không cố định, chất lượng sản phẩm có sức thuyết phục nhất, tôi tin sản phẩm của tập đoàn Lâm thị chúng ta, vậy nên, tôi cũng tin người tiêu dùng không phải kẻ ngốc, bọn họ sử dụng sẽ có thể cảm nhận được”

Lâm Vũ Chân không dừng lại, tiếp tục kiên trì, chi nhánh công ty của tập đoàn Lâm thị ở Thịnh Hải dưới sự dát của cô cũng kiên trì, không thèm quan tâm đ ến những lời gièm pha bên ngoài.

Cô không kêu ca với Giang Ninh một lời nào, cô cũng không tìm đến sự giúp đỡ của hắn, âm thầm giữ vững ý kiến của mình, không lùi một bước.

Một ngày, không có hiệu quả.

Hai ngày, không có hiệu quả.

Ba ngày, vẫn như cũ.

Lời chế giễu bên ngoài ngày càng nhiều, ngày càng khó nghe.

Thậm chí còn có người cược, xem tập đoàn Lâm thị có thể trụ đến lúc nào, đốt tiền kiểu này chỉ e không bao lâu nữa thì tập đoàn Lâm thị sẽ không chỉ phải cuốn xéo.

khỏi Thịnh Hải, mà còn có khi phải phá sản đóng cửa luôn!

Hết thảy Giang Ninh không mảy may để ý, cạnh tranh thương mại bình thường, hắn sẽ không chen chân vào, hắn tin Lâm Vũ Chân, tin cô đã chuẩn bị đầy đủ hết cả.

Cuối cùng cũng chờ được đến ngày nhận được hồi đáp.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Vũ Chân lo lắng sao?”Giang Ninh lấy một gói bim bim rồi tự nhiên như ruồi, vừa mở ra đã cầm lên ăn.“Không, không có, sếp Lâm rất bình tĩnh”“Vậy còn lo gì nữa, cô ấy có thể giải quyết, tôi tin tưởng cô ấy”“Tại sao a?” ä “Vi cô ấy là vợ tôi”Giang Ninh liếc Tiểu Triệu một cái: “Cô cho rằng ai cũng có thể làm vợ tôi chắc?”Nói xong, hắn cũng chả bưồn để ý nữa, cầm gói bim bim đi xuống lầu tìm Vương Vĩ pha trà uống.Tiểu Triệu trơ mắt nhìn Giang Ninh đi xuống lầu, nửa ngày mới phản ứng lại, Giang Ninh nói cũng có lý!Sản phẩm của tập đoàn Lâm thị bị đánh giá là sản phẩm chỉ đạt loại ba, thấp hơn hai bậc so với những sản phẩm nước ngoài, khiến cho sản phẩm mới của họ gặp phải đả kích không nhẹ.‘Đồng thời những kênh tiêu thụ thi nhau đưa sản phẩm mới của Lâm thị vào chuyên mục tiêu thụ loại ba, sức hút hạ dần đến mức thấp nhất.Nhất là không có con đường hợp tác với những nhà buôn bán khác, sản phẩm mới của Lâm thị thiếu kênh tiêu thụ, chỉ rải rác ở vài cửa hàng nhỏ lẻ, chỉ có những con hẻm mới có thể tìm được sản phẩm mới của Lâm thị.Tựa như đã tuyên bố sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị bị đào thải.“Tôi nói rồi mà, tập đoàn Lâm thị làm như vậy chính là đâm đầu vào chỗ chết, tiêu chuẩn người ta đã nói rồi thì thôi đi, lại còn đi khiêu chiến người khác, một câu của của người đó thôi đã có thể khiến bọn họ vào tù rồi!”“May mà tôi huỷ hợp tác kịp thời, nếu không những sản phẩm này không bán được, thì lỗ to rồi!”“Hai”, người đứng đầu tập đoàn Lâm thị hồ đồ quá, danh tiếng tốt như vậy lại bị họ phá hết cả, Lâm Vũ Chân đúng ngu ngốc!”Lời đồn đãi bên ngoài ngày một lan xa, mà người cười trên nỗi đau của người khác cũng không ít.Bọn họ đều nói tập đoàn Lâm thị ra quyết định sai lầm, rõ ràng có thể dựa vào sản phẩm mới chiếm lĩnh một chỗ đứng ở Thịnh Hải, cho dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng kiếm một ít lợi nhuận thì không phải là vấn đề.Nhưng Lâm Vũ Chân thì sao?Một quyết định sai lầm dẫn đến phá huỷ hết thảy!Không ít đối tác đều đang khấp khởi vui mừng bởi vì đã huỷ quan hệ hợp tác với tập đoàn Lâm thị đúng lúc, nếu không sẽ phải đối đầu với những thương hiệu lớn, vậy thì những ngày tháng ở Thịnh Hải sẽ khó mà sống nổi.Không cần biết bên ngoài đồn đãi ra làm sao, có khó nghe đến cỡ nào, Lâm Vũ Chân cũng không quan tâm.Cô kiên trì với quyết định của mình.Không bán được ở cửa hàng, thì cô bắt đầu bán ở những kênh thương mại điện tử, tự mở cửa hàng của riêng mình, chuyên tiêu thụ sản phẩm của tập đoàn Lâm thị.Cô bát đầu bỏ vốn, bảo nhân viên đi quảng cáo ở kháp mọi nẻo đường, miễn phí gửi, hướng dẫn sử dụng, đẩy mạnh mọi hoạt động.Có mấy ngày ngắn ngủi, số tiền hao tổn đã lên đến mười triệu!Nhưng hiệu quả không quá rõ ràng.“Lâm Vũ Chân điên rồi, tiền nhiều đến mức không có chỗ tiêu à? Ha ha ha ha”“Người ta kiếm tiền, còn cô ta thì tiêu tiền, điên quá rồi, chỉ e tập đoàn Lâm thị bát đầu gặp đen đủi rồi đây”“Nghĩ rằng miễn phí thì sẽ có người dùng sao? Người ta chỉ nhìn vào tiêu chuẩn hàng hoá thôi!”Người ở tập đoàn Lâm thị nghe được những lời này đều rất tức giận, nhưng Lâm Vũ Chân vẫn hết sức bình tĩnh.“Tiêu chuẩn không cố định, chất lượng sản phẩm có sức thuyết phục nhất, tôi tin sản phẩm của tập đoàn Lâm thị chúng ta, vậy nên, tôi cũng tin người tiêu dùng không phải kẻ ngốc, bọn họ sử dụng sẽ có thể cảm nhận được”Lâm Vũ Chân không dừng lại, tiếp tục kiên trì, chi nhánh công ty của tập đoàn Lâm thị ở Thịnh Hải dưới sự dát của cô cũng kiên trì, không thèm quan tâm đ ến những lời gièm pha bên ngoài.Cô không kêu ca với Giang Ninh một lời nào, cô cũng không tìm đến sự giúp đỡ của hắn, âm thầm giữ vững ý kiến của mình, không lùi một bước.Một ngày, không có hiệu quả.Hai ngày, không có hiệu quả.Ba ngày, vẫn như cũ.Lời chế giễu bên ngoài ngày càng nhiều, ngày càng khó nghe.Thậm chí còn có người cược, xem tập đoàn Lâm thị có thể trụ đến lúc nào, đốt tiền kiểu này chỉ e không bao lâu nữa thì tập đoàn Lâm thị sẽ không chỉ phải cuốn xéo.khỏi Thịnh Hải, mà còn có khi phải phá sản đóng cửa luôn!Hết thảy Giang Ninh không mảy may để ý, cạnh tranh thương mại bình thường, hắn sẽ không chen chân vào, hắn tin Lâm Vũ Chân, tin cô đã chuẩn bị đầy đủ hết cả.Cuối cùng cũng chờ được đến ngày nhận được hồi đáp.

Chương 601