Tác giả:

“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một…

Chương 24: 24: Đền Tội 2

Hẹn Người Kiếp SauTác giả: Little OtterTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một… Trịnh Hàn tàn nhẫn bóp lấy cái cổ nhỏ nhắn của Mạc Lưu Ly, chỉ cần hắn dùng lực thêm một chút, chắc chắn chiếc cổ thiên nga trắng ngần xinh xắn kia sẽ nát bấy dưới bàn tay thô bạo của hắn.- Người đâu? – Trịnh Hàn lạnh lùng hô – Đem con tiện tỳ kia đánh chết!- Không, Đại vương, xin Đại vương nghe thiếp nói!Mộc Tràm hoảng sợ tột độ, khóc nấc lên.Mạc Lưu Ly gắng gượng nắm lấy góc áo Trịnh Hàn, nước mắt đầm đìa trên gương mặt xinh đẹp- Kẻ bỏ xuân dược vào thức ăn của Đại vương chỉ vì muốn được thị tẩm, thiếp đến trước mặt Đại vương cũng không phấn son phục sức gì, sao có thể bì được với Chu Vương phi và các vị di nương, thiếp làm sao lấy xuân dược mà tranh sủng chứ?Trịnh Hàn nhìn gương mặt xinh đẹp đang đỏ ửng và đôi mắt ngập nước của Mạc Lưu Ly, bất giác dưới thân lại căng cứng, khó chịu vô cùng.Chu Vân Nguyệt chau mày nhìn ánh mắt ngập tràn sắc dục của Trịnh Hàn, cảm thấy dường như nước đi của mình có điều gì đó không ổn.Tim gan nàng ta nóng như lửa đốt, ở một bên không ngừng níu lấy tay áo Trịnh Hàn.- Đại vương, Vương phi hạ xuân dược tranh sủng, mắc phải đại tội, phải nhanh chóng xử tội chủ tớ ả làm gương cho phủ Xung vương.Trịnh Hàn vẫn đăm đăm nhìn Mạc Lưu Ly, ánh mắt đầy vẻ ***** khó lòng kiềm nén.Mạc Lưu Ly biết rõ lần này bản thân mình khó thoát khỏi nanh vuốt của nhà họ Trịnh, có khi cả nàng lẫn Mộc Tràm đều phải chết dưới tay bọn họ.Thấy Trịnh Hàn do dự, Chu Vân Nguyệt tiếp tục lay tay áo hắn:- Đại vương, người xử tội bọn họ đi, thiếp hầu hạ người giải dược, được không?- Ồn ào!Trịnh Hàn hất tay, đẩy Chu Vân Nguyệt ngã xuống dưới đất.Bàn tay hắn siết chặt lấy cổ Mạc Lưu Ly, khiến nàng không ngừng ho khan, đôi mắt đẫm lệ.- Ngươi không muốn bản vương đánh chết nó, vậy ngươi đền tội đi!Nói xong, không kịp để Mạc Lưu Ly phản ứng, Trịnh Hàn xách nàng lên khỏi mặt đất, hung hăng lôi nàng vào tẩm phòng.Trịnh Hàn ném Mạc Lưu Ly lên chiếc giường rộng lớn bên trong tẩm phòng của hắn.Mạc Lưu Ly sợ hãi la lên, tuyệt vọng nhìn ánh mắt đã bị ***** khống chế của Trịnh Hàn.Trịnh Hàn gấp gáp xé rách y phục của Mạc Lưu Ly, toàn bộ thân thể cường tráng đè lên cơ thể nàng, tay không ngừng ***** trên ***** căng tròn, no đủ.Ký ức đêm tân hôn lại tràn ngập trong tâm trí Mạc Lưu Ly, khiến nàng cảm thấy vô cùng tủi nhục, hai hàng nước mắt trong suốt như pha lê lăn dài xuống tóc mai đen nhánh..

Trịnh Hàn tàn nhẫn bóp lấy cái cổ nhỏ nhắn của Mạc Lưu Ly, chỉ cần hắn dùng lực thêm một chút, chắc chắn chiếc cổ thiên nga trắng ngần xinh xắn kia sẽ nát bấy dưới bàn tay thô bạo của hắn.- Người đâu? – Trịnh Hàn lạnh lùng hô – Đem con tiện tỳ kia đánh chết!- Không, Đại vương, xin Đại vương nghe thiếp nói!Mộc Tràm hoảng sợ tột độ, khóc nấc lên.

Mạc Lưu Ly gắng gượng nắm lấy góc áo Trịnh Hàn, nước mắt đầm đìa trên gương mặt xinh đẹp- Kẻ bỏ xuân dược vào thức ăn của Đại vương chỉ vì muốn được thị tẩm, thiếp đến trước mặt Đại vương cũng không phấn son phục sức gì, sao có thể bì được với Chu Vương phi và các vị di nương, thiếp làm sao lấy xuân dược mà tranh sủng chứ?Trịnh Hàn nhìn gương mặt xinh đẹp đang đỏ ửng và đôi mắt ngập nước của Mạc Lưu Ly, bất giác dưới thân lại căng cứng, khó chịu vô cùng.

Chu Vân Nguyệt chau mày nhìn ánh mắt ngập tràn sắc dục của Trịnh Hàn, cảm thấy dường như nước đi của mình có điều gì đó không ổn.

Tim gan nàng ta nóng như lửa đốt, ở một bên không ngừng níu lấy tay áo Trịnh Hàn.- Đại vương, Vương phi hạ xuân dược tranh sủng, mắc phải đại tội, phải nhanh chóng xử tội chủ tớ ả làm gương cho phủ Xung vương.Trịnh Hàn vẫn đăm đăm nhìn Mạc Lưu Ly, ánh mắt đầy vẻ ***** khó lòng kiềm nén.

Mạc Lưu Ly biết rõ lần này bản thân mình khó thoát khỏi nanh vuốt của nhà họ Trịnh, có khi cả nàng lẫn Mộc Tràm đều phải chết dưới tay bọn họ.Thấy Trịnh Hàn do dự, Chu Vân Nguyệt tiếp tục lay tay áo hắn:- Đại vương, người xử tội bọn họ đi, thiếp hầu hạ người giải dược, được không?- Ồn ào!Trịnh Hàn hất tay, đẩy Chu Vân Nguyệt ngã xuống dưới đất.

Bàn tay hắn siết chặt lấy cổ Mạc Lưu Ly, khiến nàng không ngừng ho khan, đôi mắt đẫm lệ.- Ngươi không muốn bản vương đánh chết nó, vậy ngươi đền tội đi!Nói xong, không kịp để Mạc Lưu Ly phản ứng, Trịnh Hàn xách nàng lên khỏi mặt đất, hung hăng lôi nàng vào tẩm phòng.Trịnh Hàn ném Mạc Lưu Ly lên chiếc giường rộng lớn bên trong tẩm phòng của hắn.

Mạc Lưu Ly sợ hãi la lên, tuyệt vọng nhìn ánh mắt đã bị ***** khống chế của Trịnh Hàn.Trịnh Hàn gấp gáp xé rách y phục của Mạc Lưu Ly, toàn bộ thân thể cường tráng đè lên cơ thể nàng, tay không ngừng ***** trên ***** căng tròn, no đủ.

Ký ức đêm tân hôn lại tràn ngập trong tâm trí Mạc Lưu Ly, khiến nàng cảm thấy vô cùng tủi nhục, hai hàng nước mắt trong suốt như pha lê lăn dài xuống tóc mai đen nhánh..

Hẹn Người Kiếp SauTác giả: Little OtterTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một… Trịnh Hàn tàn nhẫn bóp lấy cái cổ nhỏ nhắn của Mạc Lưu Ly, chỉ cần hắn dùng lực thêm một chút, chắc chắn chiếc cổ thiên nga trắng ngần xinh xắn kia sẽ nát bấy dưới bàn tay thô bạo của hắn.- Người đâu? – Trịnh Hàn lạnh lùng hô – Đem con tiện tỳ kia đánh chết!- Không, Đại vương, xin Đại vương nghe thiếp nói!Mộc Tràm hoảng sợ tột độ, khóc nấc lên.Mạc Lưu Ly gắng gượng nắm lấy góc áo Trịnh Hàn, nước mắt đầm đìa trên gương mặt xinh đẹp- Kẻ bỏ xuân dược vào thức ăn của Đại vương chỉ vì muốn được thị tẩm, thiếp đến trước mặt Đại vương cũng không phấn son phục sức gì, sao có thể bì được với Chu Vương phi và các vị di nương, thiếp làm sao lấy xuân dược mà tranh sủng chứ?Trịnh Hàn nhìn gương mặt xinh đẹp đang đỏ ửng và đôi mắt ngập nước của Mạc Lưu Ly, bất giác dưới thân lại căng cứng, khó chịu vô cùng.Chu Vân Nguyệt chau mày nhìn ánh mắt ngập tràn sắc dục của Trịnh Hàn, cảm thấy dường như nước đi của mình có điều gì đó không ổn.Tim gan nàng ta nóng như lửa đốt, ở một bên không ngừng níu lấy tay áo Trịnh Hàn.- Đại vương, Vương phi hạ xuân dược tranh sủng, mắc phải đại tội, phải nhanh chóng xử tội chủ tớ ả làm gương cho phủ Xung vương.Trịnh Hàn vẫn đăm đăm nhìn Mạc Lưu Ly, ánh mắt đầy vẻ ***** khó lòng kiềm nén.Mạc Lưu Ly biết rõ lần này bản thân mình khó thoát khỏi nanh vuốt của nhà họ Trịnh, có khi cả nàng lẫn Mộc Tràm đều phải chết dưới tay bọn họ.Thấy Trịnh Hàn do dự, Chu Vân Nguyệt tiếp tục lay tay áo hắn:- Đại vương, người xử tội bọn họ đi, thiếp hầu hạ người giải dược, được không?- Ồn ào!Trịnh Hàn hất tay, đẩy Chu Vân Nguyệt ngã xuống dưới đất.Bàn tay hắn siết chặt lấy cổ Mạc Lưu Ly, khiến nàng không ngừng ho khan, đôi mắt đẫm lệ.- Ngươi không muốn bản vương đánh chết nó, vậy ngươi đền tội đi!Nói xong, không kịp để Mạc Lưu Ly phản ứng, Trịnh Hàn xách nàng lên khỏi mặt đất, hung hăng lôi nàng vào tẩm phòng.Trịnh Hàn ném Mạc Lưu Ly lên chiếc giường rộng lớn bên trong tẩm phòng của hắn.Mạc Lưu Ly sợ hãi la lên, tuyệt vọng nhìn ánh mắt đã bị ***** khống chế của Trịnh Hàn.Trịnh Hàn gấp gáp xé rách y phục của Mạc Lưu Ly, toàn bộ thân thể cường tráng đè lên cơ thể nàng, tay không ngừng ***** trên ***** căng tròn, no đủ.Ký ức đêm tân hôn lại tràn ngập trong tâm trí Mạc Lưu Ly, khiến nàng cảm thấy vô cùng tủi nhục, hai hàng nước mắt trong suốt như pha lê lăn dài xuống tóc mai đen nhánh..

Chương 24: 24: Đền Tội 2