Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 877
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Bác Giang!”Nhìn thấy Giang Đạo Nhiên, Long Linh Nhi vội vàng chạy tới: “Bác mau mau cứu Giang Ninh đi! Bác mau cứu anh ấy đi!”“Có người muốn giết Giang Ninh, bọn họ muốn giết Giang NinhI” Giang Đạo Nhiên cau mày.“Cháu đang nói cái gì vậy? Ai muốn giết Giang Ninh?”“Nhà họ Thường!”Long Linh Nhi vô cùng sốt ruột: “Thường Tại Nguyên muốn giết Giang Ninh, ông ta đã dẫn theo rất nhiều cao thủ đi giết Giang Ninh. Bác Giang, bác mau đi cứu anh Giang Ninh đi!”Sắc mặt của Giang Đạo Nhiên thay đổi.Nhà họ Thường ra tay ư?Ông ấy biết người giết Thường Tại Sơn chính là Giang Ninh, thế nhưng Thường Tại Nguyên đâu biết chuyện đó, ông ta chỉ biết đem món nợ đó tính trên đầu nhà họ Long, tại sao lại đi bao vây giết Giang Ninh được?Là do Thường Tại Sơn đi giết Giang Ninh trước mà!Ông ấy nhìn thấy Long Linh Nhi thì liền phản ứng lại.“Vì sao Thường Tại Nguyên đột nhiên lại muốn giết Giang Ninh?”Giang Đạo Nhiên nói chuyện nghiêm túc: “Có phải ba của cháu nói với cháu không!”“Vâng…Là anh trai của cháu ạ!”Long Linh Nhi ngẩn người, cô ấy không ngờ đột nhiên Giang Đạo Nhiên lại hỏi như vậy, cô ấy trả lời lại theo bản năng.Thì ra là thết Nhà họ Long đúng là một lũ chó chết!Ngày cả con gái của mình mà cũng lợi dụng.“Giang Hải!”Giang Đạo Nhiên gọi một tiếng, một bóng dáng liền xuất hiện ở bên cạnh ông ấy.“Ngũ nhiễm thị nhiễm thị phất tây ý? Ông chủ” Giang Hải cung kính nói.Thấy Giang Hải xuất hiện, Long Linh Nhi vội hỏi: “Bác Giang, bác mau phái người đi cứu anh Giang Ninh đi!”“Anh ấy đang gặp nguy hiểm, hiện tại anh thật sự đang rất nguy hiểm! Những người nhà họ Thường đó sẽ không bỏ qua cho anh ấy đâu” Cô ấy gấp đến mức bật khóc.Nếu như Giang Đạo Nhiên ra tay, chỉ dựa vào một mình Giang Ninh thì làm sao có thể đối phó với cả nhà họ Thường được?“Linh Nhi, bác đã nói rất nhiều lần với cháu rồi” Giang Đạo Nhiên cũng thản nhiên nói: “Giang Ninh không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Giang cả, cháu đến tìm bác, là tìm sai người rồi”“Bác Giang…”“Giang Hải, đưa Linh Nhi về nhà đi”“Vâng” Giang Đạo Nhiên nói xong liền xoay người rời đi, không hề quay đầu lại.“Bác Giang! Bác Giang!”Long Linh Nhi vô cùng sốt ruột, trên mặt của cô ấy đầy vẻ kinh ngạc, Giang Đạo Nhiên vậy mà không chịu cứu Giang Ninh ư?Đó là con đẻ của ông ấy mà!Làm sao ông ấy có thể nhãn tâm như vậy!“Cô Linh Nhi, mời cô.” Giang Hải đưa tay: “Đêm đã khuya rồi, ông chủ phải nghỉ ngơi, cô không nên quấy rây ông ấy nữa”
“Bác Giang!”
Nhìn thấy Giang Đạo Nhiên, Long Linh Nhi vội vàng chạy tới: “Bác mau mau cứu Giang Ninh đi! Bác mau cứu anh ấy đi!”
“Có người muốn giết Giang Ninh, bọn họ muốn giết Giang NinhI” Giang Đạo Nhiên cau mày.
“Cháu đang nói cái gì vậy? Ai muốn giết Giang Ninh?”
“Nhà họ Thường!”
Long Linh Nhi vô cùng sốt ruột: “Thường Tại Nguyên muốn giết Giang Ninh, ông ta đã dẫn theo rất nhiều cao thủ đi giết Giang Ninh. Bác Giang, bác mau đi cứu anh Giang Ninh đi!”
Sắc mặt của Giang Đạo Nhiên thay đổi.
Nhà họ Thường ra tay ư?
Ông ấy biết người giết Thường Tại Sơn chính là Giang Ninh, thế nhưng Thường Tại Nguyên đâu biết chuyện đó, ông ta chỉ biết đem món nợ đó tính trên đầu nhà họ Long, tại sao lại đi bao vây giết Giang Ninh được?
Là do Thường Tại Sơn đi giết Giang Ninh trước mà!
Ông ấy nhìn thấy Long Linh Nhi thì liền phản ứng lại.
“Vì sao Thường Tại Nguyên đột nhiên lại muốn giết Giang Ninh?”
Giang Đạo Nhiên nói chuyện nghiêm túc: “Có phải ba của cháu nói với cháu không!”
“Vâng…Là anh trai của cháu ạ!”
Long Linh Nhi ngẩn người, cô ấy không ngờ đột nhiên Giang Đạo Nhiên lại hỏi như vậy, cô ấy trả lời lại theo bản năng.
Thì ra là thết Nhà họ Long đúng là một lũ chó chết!
Ngày cả con gái của mình mà cũng lợi dụng.
“Giang Hải!”
Giang Đạo Nhiên gọi một tiếng, một bóng dáng liền xuất hiện ở bên cạnh ông ấy.
“Ngũ nhiễm thị nhiễm thị phất tây ý? Ông chủ” Giang Hải cung kính nói.
Thấy Giang Hải xuất hiện, Long Linh Nhi vội hỏi: “Bác Giang, bác mau phái người đi cứu anh Giang Ninh đi!”
“Anh ấy đang gặp nguy hiểm, hiện tại anh thật sự đang rất nguy hiểm! Những người nhà họ Thường đó sẽ không bỏ qua cho anh ấy đâu” Cô ấy gấp đến mức bật khóc.
Nếu như Giang Đạo Nhiên ra tay, chỉ dựa vào một mình Giang Ninh thì làm sao có thể đối phó với cả nhà họ Thường được?
“Linh Nhi, bác đã nói rất nhiều lần với cháu rồi” Giang Đạo Nhiên cũng thản nhiên nói: “Giang Ninh không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Giang cả, cháu đến tìm bác, là tìm sai người rồi”
“Bác Giang…”
“Giang Hải, đưa Linh Nhi về nhà đi”
“Vâng” Giang Đạo Nhiên nói xong liền xoay người rời đi, không hề quay đầu lại.
“Bác Giang! Bác Giang!”
Long Linh Nhi vô cùng sốt ruột, trên mặt của cô ấy đầy vẻ kinh ngạc, Giang Đạo Nhiên vậy mà không chịu cứu Giang Ninh ư?
Đó là con đẻ của ông ấy mà!
Làm sao ông ấy có thể nhãn tâm như vậy!
“Cô Linh Nhi, mời cô.” Giang Hải đưa tay: “Đêm đã khuya rồi, ông chủ phải nghỉ ngơi, cô không nên quấy rây ông ấy nữa”
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Bác Giang!”Nhìn thấy Giang Đạo Nhiên, Long Linh Nhi vội vàng chạy tới: “Bác mau mau cứu Giang Ninh đi! Bác mau cứu anh ấy đi!”“Có người muốn giết Giang Ninh, bọn họ muốn giết Giang NinhI” Giang Đạo Nhiên cau mày.“Cháu đang nói cái gì vậy? Ai muốn giết Giang Ninh?”“Nhà họ Thường!”Long Linh Nhi vô cùng sốt ruột: “Thường Tại Nguyên muốn giết Giang Ninh, ông ta đã dẫn theo rất nhiều cao thủ đi giết Giang Ninh. Bác Giang, bác mau đi cứu anh Giang Ninh đi!”Sắc mặt của Giang Đạo Nhiên thay đổi.Nhà họ Thường ra tay ư?Ông ấy biết người giết Thường Tại Sơn chính là Giang Ninh, thế nhưng Thường Tại Nguyên đâu biết chuyện đó, ông ta chỉ biết đem món nợ đó tính trên đầu nhà họ Long, tại sao lại đi bao vây giết Giang Ninh được?Là do Thường Tại Sơn đi giết Giang Ninh trước mà!Ông ấy nhìn thấy Long Linh Nhi thì liền phản ứng lại.“Vì sao Thường Tại Nguyên đột nhiên lại muốn giết Giang Ninh?”Giang Đạo Nhiên nói chuyện nghiêm túc: “Có phải ba của cháu nói với cháu không!”“Vâng…Là anh trai của cháu ạ!”Long Linh Nhi ngẩn người, cô ấy không ngờ đột nhiên Giang Đạo Nhiên lại hỏi như vậy, cô ấy trả lời lại theo bản năng.Thì ra là thết Nhà họ Long đúng là một lũ chó chết!Ngày cả con gái của mình mà cũng lợi dụng.“Giang Hải!”Giang Đạo Nhiên gọi một tiếng, một bóng dáng liền xuất hiện ở bên cạnh ông ấy.“Ngũ nhiễm thị nhiễm thị phất tây ý? Ông chủ” Giang Hải cung kính nói.Thấy Giang Hải xuất hiện, Long Linh Nhi vội hỏi: “Bác Giang, bác mau phái người đi cứu anh Giang Ninh đi!”“Anh ấy đang gặp nguy hiểm, hiện tại anh thật sự đang rất nguy hiểm! Những người nhà họ Thường đó sẽ không bỏ qua cho anh ấy đâu” Cô ấy gấp đến mức bật khóc.Nếu như Giang Đạo Nhiên ra tay, chỉ dựa vào một mình Giang Ninh thì làm sao có thể đối phó với cả nhà họ Thường được?“Linh Nhi, bác đã nói rất nhiều lần với cháu rồi” Giang Đạo Nhiên cũng thản nhiên nói: “Giang Ninh không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Giang cả, cháu đến tìm bác, là tìm sai người rồi”“Bác Giang…”“Giang Hải, đưa Linh Nhi về nhà đi”“Vâng” Giang Đạo Nhiên nói xong liền xoay người rời đi, không hề quay đầu lại.“Bác Giang! Bác Giang!”Long Linh Nhi vô cùng sốt ruột, trên mặt của cô ấy đầy vẻ kinh ngạc, Giang Đạo Nhiên vậy mà không chịu cứu Giang Ninh ư?Đó là con đẻ của ông ấy mà!Làm sao ông ấy có thể nhãn tâm như vậy!“Cô Linh Nhi, mời cô.” Giang Hải đưa tay: “Đêm đã khuya rồi, ông chủ phải nghỉ ngơi, cô không nên quấy rây ông ấy nữa”