Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 909

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Không biết là thứ gì mà bọn chúng có thể bỏ ra một cái giá lớn như vậy” Giang Ninh nói: “Nhưng trước mắt có thể thấy tiếp tục đi theo con đường này nhất định có thể phát hiện ra được mọi thứ”“Không sail” Quản gia Triệu phấn khích nói: “Hơn nữa nếu nắm trong tay những sản nghiệp này sẽ có lợi cho mạng lưới tình báo của chúng ta, cũng là một điểm bổ sung cho chúng ta. Đây là chuyện mà tôi muốn làm từ lâu rồi. Anh Ninh, lân này chúng ta thật sự thắng lớn”“Nhưng vẫn còn một vấn đề” Quản gia Triệu nuốt nước bọt: “Nhưng những sản nghiệp này đều rất phân tán. Trước đây là do mười mấy gia tộc lớn phương Bắc cùng quản lý. Bây giờ tất cả trên danh nghĩa đều là do anh nắm giữ nhưng muốn thực sự quản lý được nó thì không phải là chuyện dễ dàng”.“Trong đó ngành khai thác khoáng sản ở Tây Bắc, ngành du lịch ở Nam Đảo và lương thực ở Đông Bắc đều có người quản lý. Những gia tộc lớn ở vùng Đông Bắc đều đã bị phá hủy, bọn chúng nhất định không dễ dàng giao ra đâu” Giang Ninh nhướn mày: “Đồ của tôi mà bọn chúng dám không giao sao?”Không đi nữa Nếu đã là đồ của mình, hơn nữa lại có tác dụng lớn như vậy với việc điều tra gia tộc ẩn danh thì không cần nói cũng biết phải chỉnh đốn lại những sản nghiệp này và giao cho Lâm Vũ Chân quản lý.

“Không biết là thứ gì mà bọn chúng có thể bỏ ra một cái giá lớn như vậy” Giang Ninh nói: “Nhưng trước mắt có thể thấy tiếp tục đi theo con đường này nhất định có thể phát hiện ra được mọi thứ”

“Không sail” Quản gia Triệu phấn khích nói: “Hơn nữa nếu nắm trong tay những sản nghiệp này sẽ có lợi cho mạng lưới tình báo của chúng ta, cũng là một điểm bổ sung cho chúng ta. Đây là chuyện mà tôi muốn làm từ lâu rồi. Anh Ninh, lân này chúng ta thật sự thắng lớn”

“Nhưng vẫn còn một vấn đề” Quản gia Triệu nuốt nước bọt: “Nhưng những sản nghiệp này đều rất phân tán. Trước đây là do mười mấy gia tộc lớn phương Bắc cùng quản lý. Bây giờ tất cả trên danh nghĩa đều là do anh nắm giữ nhưng muốn thực sự quản lý được nó thì không phải là chuyện dễ dàng”.

“Trong đó ngành khai thác khoáng sản ở Tây Bắc, ngành du lịch ở Nam Đảo và lương thực ở Đông Bắc đều có người quản lý. Những gia tộc lớn ở vùng Đông Bắc đều đã bị phá hủy, bọn chúng nhất định không dễ dàng giao ra đâu” Giang Ninh nhướn mày: “Đồ của tôi mà bọn chúng dám không giao sao?”

Không đi nữa Nếu đã là đồ của mình, hơn nữa lại có tác dụng lớn như vậy với việc điều tra gia tộc ẩn danh thì không cần nói cũng biết phải chỉnh đốn lại những sản nghiệp này và giao cho Lâm Vũ Chân quản lý.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Không biết là thứ gì mà bọn chúng có thể bỏ ra một cái giá lớn như vậy” Giang Ninh nói: “Nhưng trước mắt có thể thấy tiếp tục đi theo con đường này nhất định có thể phát hiện ra được mọi thứ”“Không sail” Quản gia Triệu phấn khích nói: “Hơn nữa nếu nắm trong tay những sản nghiệp này sẽ có lợi cho mạng lưới tình báo của chúng ta, cũng là một điểm bổ sung cho chúng ta. Đây là chuyện mà tôi muốn làm từ lâu rồi. Anh Ninh, lân này chúng ta thật sự thắng lớn”“Nhưng vẫn còn một vấn đề” Quản gia Triệu nuốt nước bọt: “Nhưng những sản nghiệp này đều rất phân tán. Trước đây là do mười mấy gia tộc lớn phương Bắc cùng quản lý. Bây giờ tất cả trên danh nghĩa đều là do anh nắm giữ nhưng muốn thực sự quản lý được nó thì không phải là chuyện dễ dàng”.“Trong đó ngành khai thác khoáng sản ở Tây Bắc, ngành du lịch ở Nam Đảo và lương thực ở Đông Bắc đều có người quản lý. Những gia tộc lớn ở vùng Đông Bắc đều đã bị phá hủy, bọn chúng nhất định không dễ dàng giao ra đâu” Giang Ninh nhướn mày: “Đồ của tôi mà bọn chúng dám không giao sao?”Không đi nữa Nếu đã là đồ của mình, hơn nữa lại có tác dụng lớn như vậy với việc điều tra gia tộc ẩn danh thì không cần nói cũng biết phải chỉnh đốn lại những sản nghiệp này và giao cho Lâm Vũ Chân quản lý.

Chương 909