Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 953
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Thầm nghĩ đậu má không phải ông nói là đào một cái lỗ hổng, để cho người ta chạy thoát, hiện tại còn hỏi bọn họ à?“Cậu chủ, không phải cậu nói…”“Tôi nói cái gì?”Bàng Bác không duy trì được sự nhã nhặn hằng ngày, sắc mặt có chút dữ tợn: “Tôi mặc kệ các anh dùng cách nào, đều phải bắt được người cho tôi, tên giám sát đâu? Các anh còn không mau đi xem giám sát, đi bắt người đi!”“Dựa theo cậu chủ yêu cầu, vị trí lầu hai là góc chết, nên không có giám sát"” Người bảo vệ cắn răng nói.Suýt chút nữa Bàng Bác tức giận đến thổ huyết, dường như sắp sụp đổ.Cái hố này giống như là chính anh ta tự đào cho mình vậy.Nhất thời anh ta không biết nên nói cái gì.Người bảo vệ còn đang đứng ở trước mặt anh ta, chờ lệnh của Bàng Bác.“Còn sững sờ ở chỗ này làm cái gì? Đi bắt người, bắt người đi” Bàng Bác gào thét lớn.Chuyện này thật phiền toái, tốt nhất là mong Tiết Khải không có việc gì, nếu không thì Tiết Phương Dương sẽ phát ti3t lửa giận lên trên đầu của anh ta.Nhà họ Bàng anh ta không sợ Nhà họ Tiết, nhưng bây giờ hai nhà gia tộc hào môn xung đột không phải là chuyện mà Nhà họ Bàng muốn làm, thậm chí rất có khả năng, Nhà họ Tiết sẽ chạm mặt trực tiếp Nhà họ Giang bên kia.Đến lúc đó thì sẽ càng phiền toái.Bàng Bác cau mày, nghĩ thế nào cũng không ra, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào.Rõ ràng là anh ta đã sắp xếp ổn thỏa đâu vào đấy.Thậm chí, cứ coi như Giang Ninh chưa từng xuất hiện, dù anh ta không để ý đến thì cũng vẫn có cách để đạt tới mục đích của mình.Nhưng bây giờ đều loạn hết lên rồi.Hội chợ không thể tiếp tục tiến hành, đám người dần dần tán đi, ai còn dám ở lại nơi nguy hiểm như vậy chứ.Tâm trạng của Bàng Bác rất tệ.Giang Ninh không xuất hiện, mọi chuyện vẫn đang phát triển tốt, sao lại thế…Bỗng nhiên ánh mắt anh ta biến đổi.“Giang Ninh sao?”Giang Ninh chưa từng xuất hiện, chỉ là không công khai xuất hiện, nhưng âm thầm thì sao?Chỉ sợ chuyện này thoát không khỏi liên quan với Giang Ninh!Anh ta quay đầu nhìn bốn phía, muốn tìm người của tập đoàn Lâm thị, chỉ là người đều đã đi hết sạch, chỗ nào còn hình dáng của Lý Đông chứ.“Người đâu!”Bàng Bác lập tức gọi.Mấy tên đàn em, nhanh chóng chạy đến trước mặt anh ta.“Mấy đứa lập tức đến tập đoàn Lâm thị nhìn xem tên Giang Ninh có còn ở đó hay không, nhanh đi!”
Thầm nghĩ đậu má không phải ông nói là đào một cái lỗ hổng, để cho người ta chạy thoát, hiện tại còn hỏi bọn họ à?
“Cậu chủ, không phải cậu nói…”
“Tôi nói cái gì?”
Bàng Bác không duy trì được sự nhã nhặn hằng ngày, sắc mặt có chút dữ tợn: “Tôi mặc kệ các anh dùng cách nào, đều phải bắt được người cho tôi, tên giám sát đâu? Các anh còn không mau đi xem giám sát, đi bắt người đi!”
“Dựa theo cậu chủ yêu cầu, vị trí lầu hai là góc chết, nên không có giám sát"” Người bảo vệ cắn răng nói.
Suýt chút nữa Bàng Bác tức giận đến thổ huyết, dường như sắp sụp đổ.
Cái hố này giống như là chính anh ta tự đào cho mình vậy.
Nhất thời anh ta không biết nên nói cái gì.
Người bảo vệ còn đang đứng ở trước mặt anh ta, chờ lệnh của Bàng Bác.
“Còn sững sờ ở chỗ này làm cái gì? Đi bắt người, bắt người đi” Bàng Bác gào thét lớn.
Chuyện này thật phiền toái, tốt nhất là mong Tiết Khải không có việc gì, nếu không thì Tiết Phương Dương sẽ phát ti3t lửa giận lên trên đầu của anh ta.
Nhà họ Bàng anh ta không sợ Nhà họ Tiết, nhưng bây giờ hai nhà gia tộc hào môn xung đột không phải là chuyện mà Nhà họ Bàng muốn làm, thậm chí rất có khả năng, Nhà họ Tiết sẽ chạm mặt trực tiếp Nhà họ Giang bên kia.
Đến lúc đó thì sẽ càng phiền toái.
Bàng Bác cau mày, nghĩ thế nào cũng không ra, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào.
Rõ ràng là anh ta đã sắp xếp ổn thỏa đâu vào đấy.
Thậm chí, cứ coi như Giang Ninh chưa từng xuất hiện, dù anh ta không để ý đến thì cũng vẫn có cách để đạt tới mục đích của mình.
Nhưng bây giờ đều loạn hết lên rồi.
Hội chợ không thể tiếp tục tiến hành, đám người dần dần tán đi, ai còn dám ở lại nơi nguy hiểm như vậy chứ.
Tâm trạng của Bàng Bác rất tệ.
Giang Ninh không xuất hiện, mọi chuyện vẫn đang phát triển tốt, sao lại thế…
Bỗng nhiên ánh mắt anh ta biến đổi.
“Giang Ninh sao?”
Giang Ninh chưa từng xuất hiện, chỉ là không công khai xuất hiện, nhưng âm thầm thì sao?
Chỉ sợ chuyện này thoát không khỏi liên quan với Giang Ninh!
Anh ta quay đầu nhìn bốn phía, muốn tìm người của tập đoàn Lâm thị, chỉ là người đều đã đi hết sạch, chỗ nào còn hình dáng của Lý Đông chứ.
“Người đâu!”
Bàng Bác lập tức gọi.
Mấy tên đàn em, nhanh chóng chạy đến trước mặt anh ta.
“Mấy đứa lập tức đến tập đoàn Lâm thị nhìn xem tên Giang Ninh có còn ở đó hay không, nhanh đi!”
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Thầm nghĩ đậu má không phải ông nói là đào một cái lỗ hổng, để cho người ta chạy thoát, hiện tại còn hỏi bọn họ à?“Cậu chủ, không phải cậu nói…”“Tôi nói cái gì?”Bàng Bác không duy trì được sự nhã nhặn hằng ngày, sắc mặt có chút dữ tợn: “Tôi mặc kệ các anh dùng cách nào, đều phải bắt được người cho tôi, tên giám sát đâu? Các anh còn không mau đi xem giám sát, đi bắt người đi!”“Dựa theo cậu chủ yêu cầu, vị trí lầu hai là góc chết, nên không có giám sát"” Người bảo vệ cắn răng nói.Suýt chút nữa Bàng Bác tức giận đến thổ huyết, dường như sắp sụp đổ.Cái hố này giống như là chính anh ta tự đào cho mình vậy.Nhất thời anh ta không biết nên nói cái gì.Người bảo vệ còn đang đứng ở trước mặt anh ta, chờ lệnh của Bàng Bác.“Còn sững sờ ở chỗ này làm cái gì? Đi bắt người, bắt người đi” Bàng Bác gào thét lớn.Chuyện này thật phiền toái, tốt nhất là mong Tiết Khải không có việc gì, nếu không thì Tiết Phương Dương sẽ phát ti3t lửa giận lên trên đầu của anh ta.Nhà họ Bàng anh ta không sợ Nhà họ Tiết, nhưng bây giờ hai nhà gia tộc hào môn xung đột không phải là chuyện mà Nhà họ Bàng muốn làm, thậm chí rất có khả năng, Nhà họ Tiết sẽ chạm mặt trực tiếp Nhà họ Giang bên kia.Đến lúc đó thì sẽ càng phiền toái.Bàng Bác cau mày, nghĩ thế nào cũng không ra, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào.Rõ ràng là anh ta đã sắp xếp ổn thỏa đâu vào đấy.Thậm chí, cứ coi như Giang Ninh chưa từng xuất hiện, dù anh ta không để ý đến thì cũng vẫn có cách để đạt tới mục đích của mình.Nhưng bây giờ đều loạn hết lên rồi.Hội chợ không thể tiếp tục tiến hành, đám người dần dần tán đi, ai còn dám ở lại nơi nguy hiểm như vậy chứ.Tâm trạng của Bàng Bác rất tệ.Giang Ninh không xuất hiện, mọi chuyện vẫn đang phát triển tốt, sao lại thế…Bỗng nhiên ánh mắt anh ta biến đổi.“Giang Ninh sao?”Giang Ninh chưa từng xuất hiện, chỉ là không công khai xuất hiện, nhưng âm thầm thì sao?Chỉ sợ chuyện này thoát không khỏi liên quan với Giang Ninh!Anh ta quay đầu nhìn bốn phía, muốn tìm người của tập đoàn Lâm thị, chỉ là người đều đã đi hết sạch, chỗ nào còn hình dáng của Lý Đông chứ.“Người đâu!”Bàng Bác lập tức gọi.Mấy tên đàn em, nhanh chóng chạy đến trước mặt anh ta.“Mấy đứa lập tức đến tập đoàn Lâm thị nhìn xem tên Giang Ninh có còn ở đó hay không, nhanh đi!”