Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1192

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Anh Phương” Vẻ mặt Phương Mật âu sầu, dáng vẻ vừa căng thẳng lại bất an, bọn đàn em không nhịn được mở miệng: “Ngài Giang kia… hình như đưa vợ đến hưởng tuần trăng mật” Phương Mật quay đầu, ánh mắt sáng lên.“Tren đảo Càn Khôn, có đá Tam Sinh Duyên, tượng trưng cho tình yêu tốt đẹp, đến chết cũng không đổi, anh ta có thể hay không…”“Đúng vậy” Phương Mật võ đùi.Khẳng định là thế này.Nhân vật lớn như vậy tốn công tốn sức như thế đưa phụ nữ tới Nam Đảo, nói là đến hưởng tuần trăng mật, nhưng lại không chịu phô trương, chỉ sự người phụ nữ đó cũng không phải là vợ cả của anh.Giang Ninh muốn khiêm tốn, chỉ là không muốn phức tạp, lặng lẽ đưa người tình theo làm xăng làm bậy trên đảo Càn Khôn chứ gì?Kiểu nói này thì giải thích được ngay.Phương Mật thở ra một hơi thật dài, nhìn thuộc hạ này của mình một chút, khẽ gật đầu: “Anh nói không sai, khẳng định chính là như vậy” Đã như vậy thì thật sự như Giang Ninh nói, theo như nhu cầu của mọi người.Con mắt Phương Mật lập tức liền phát sáng.Nam Đảo.Anh ta muốn thay thế Nam Bá Thiên, nắm trong tay khu vực thế giới ngầm của Nam Đảo.“Dặn dò đi, thời cơ đêm nay… đã đến” Anh ta ngẩng đầu liếc nhìn, giờ phút này mới vừa hửng sáng, anh ta có thời gian một ngày sắp xếp và bố trí.Đêm nay chính là lúc anh ta lấy được quyền khống chế khu vực thế giới ngầm của Nam Đảo và thay thế Nam Bá Thiên.“Mặc khác, theo dõi sát sao Giang Ninh bên kia cho tôi.”Anh ta không dám có chút chủ quan nào với Giang Ninh.Phương Mật biết Giang Ninh không phải nhân vật anh ta có thể đắc tội, nhưng anh ta chắn chẳng cũng phải đề phòng, đề phòng đột nhiên Giang Ninh muốn giết mình, anh ta có thể kịp thời trốn thoát…Chuyện khu vực thế giới ngầm trên Nam Đảo, Giang Ninh vốn không có hứng nhúng tay.Những người Sở Môn kia thì rất hiểu rõ, nếu không khiến Giang Ninh hài lòng, làm tốt mọi chuyện, vậy Giang Ninh chỉ sợ cũng sẽ có hứng thú.Hơn nữa sẽ có hứng thú xử lý tất cả bọn họ.Giang Ninh bây giờ chỉ muốn bên cạnh Lâm Vũ Chân, giải quyết xong công chuyện của công ty du lịch Mộng Thiên Nhai.Việc bàn giao công ty không gặp quá nhiều khó khăn và thậm chí không cần đoàn đội Lâm thị tới.Lâm Vũ Chân nghĩ răng những ngành công nghiệp bị mua lại này nên duy trì phương thức kinh doanh ban đầu của họ càng nhiều càng tốt, nhưng họ cần phải nhập lại văn hóa và giá trị doanh nghiệp.Để tất cả nhân viên biết trên người mình từ từ sẽ có dấu ấn của Lâm thị ăn sâu bén rễ.Biểu hiện mấy ngày nay của Phương Sở, Lâm Vũ Chân xem như hài lòng.“Cứ tiếp tục giữ vững như vậy, có một ngày tôi nhìn thấy công ty du lịch Mộng Thiên Nhai ở trên bảng danh sách đề cử liên quan xếp hạng thứ nhất, tôi sẽ khen thưởng” Trong phòng họp công ty, Lâm Vũ Chân nhìn nhân viên phía dưới, lớn tiếng nói.Cụ thể khen thưởng gì… Cô quay đầu nhìn Giang Ninh một chút, thầm nghĩ Giang Ninh thêm tiền thưởng, nhưng cho tới bây giờ cũng vô cùng rộng rãi, mình cũng không thể làm mất mặt anh.

“Anh Phương” Vẻ mặt Phương Mật âu sầu, dáng vẻ vừa căng thẳng lại bất an, bọn đàn em không nhịn được mở miệng: “Ngài Giang kia… hình như đưa vợ đến hưởng tuần trăng mật” Phương Mật quay đầu, ánh mắt sáng lên.

“Tren đảo Càn Khôn, có đá Tam Sinh Duyên, tượng trưng cho tình yêu tốt đẹp, đến chết cũng không đổi, anh ta có thể hay không…”

“Đúng vậy” Phương Mật võ đùi.

Khẳng định là thế này.

Nhân vật lớn như vậy tốn công tốn sức như thế đưa phụ nữ tới Nam Đảo, nói là đến hưởng tuần trăng mật, nhưng lại không chịu phô trương, chỉ sự người phụ nữ đó cũng không phải là vợ cả của anh.

Giang Ninh muốn khiêm tốn, chỉ là không muốn phức tạp, lặng lẽ đưa người tình theo làm xăng làm bậy trên đảo Càn Khôn chứ gì?

Kiểu nói này thì giải thích được ngay.

Phương Mật thở ra một hơi thật dài, nhìn thuộc hạ này của mình một chút, khẽ gật đầu: “Anh nói không sai, khẳng định chính là như vậy” Đã như vậy thì thật sự như Giang Ninh nói, theo như nhu cầu của mọi người.

Con mắt Phương Mật lập tức liền phát sáng.

Nam Đảo.

Anh ta muốn thay thế Nam Bá Thiên, nắm trong tay khu vực thế giới ngầm của Nam Đảo.

“Dặn dò đi, thời cơ đêm nay… đã đến” Anh ta ngẩng đầu liếc nhìn, giờ phút này mới vừa hửng sáng, anh ta có thời gian một ngày sắp xếp và bố trí.

Đêm nay chính là lúc anh ta lấy được quyền khống chế khu vực thế giới ngầm của Nam Đảo và thay thế Nam Bá Thiên.

“Mặc khác, theo dõi sát sao Giang Ninh bên kia cho tôi.”

Anh ta không dám có chút chủ quan nào với Giang Ninh.

Phương Mật biết Giang Ninh không phải nhân vật anh ta có thể đắc tội, nhưng anh ta chắn chẳng cũng phải đề phòng, đề phòng đột nhiên Giang Ninh muốn giết mình, anh ta có thể kịp thời trốn thoát…

Chuyện khu vực thế giới ngầm trên Nam Đảo, Giang Ninh vốn không có hứng nhúng tay.

Những người Sở Môn kia thì rất hiểu rõ, nếu không khiến Giang Ninh hài lòng, làm tốt mọi chuyện, vậy Giang Ninh chỉ sợ cũng sẽ có hứng thú.

Hơn nữa sẽ có hứng thú xử lý tất cả bọn họ.

Giang Ninh bây giờ chỉ muốn bên cạnh Lâm Vũ Chân, giải quyết xong công chuyện của công ty du lịch Mộng Thiên Nhai.

Việc bàn giao công ty không gặp quá nhiều khó khăn và thậm chí không cần đoàn đội Lâm thị tới.

Lâm Vũ Chân nghĩ răng những ngành công nghiệp bị mua lại này nên duy trì phương thức kinh doanh ban đầu của họ càng nhiều càng tốt, nhưng họ cần phải nhập lại văn hóa và giá trị doanh nghiệp.

Để tất cả nhân viên biết trên người mình từ từ sẽ có dấu ấn của Lâm thị ăn sâu bén rễ.

Biểu hiện mấy ngày nay của Phương Sở, Lâm Vũ Chân xem như hài lòng.

“Cứ tiếp tục giữ vững như vậy, có một ngày tôi nhìn thấy công ty du lịch Mộng Thiên Nhai ở trên bảng danh sách đề cử liên quan xếp hạng thứ nhất, tôi sẽ khen thưởng” Trong phòng họp công ty, Lâm Vũ Chân nhìn nhân viên phía dưới, lớn tiếng nói.

Cụ thể khen thưởng gì… Cô quay đầu nhìn Giang Ninh một chút, thầm nghĩ Giang Ninh thêm tiền thưởng, nhưng cho tới bây giờ cũng vô cùng rộng rãi, mình cũng không thể làm mất mặt anh.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Anh Phương” Vẻ mặt Phương Mật âu sầu, dáng vẻ vừa căng thẳng lại bất an, bọn đàn em không nhịn được mở miệng: “Ngài Giang kia… hình như đưa vợ đến hưởng tuần trăng mật” Phương Mật quay đầu, ánh mắt sáng lên.“Tren đảo Càn Khôn, có đá Tam Sinh Duyên, tượng trưng cho tình yêu tốt đẹp, đến chết cũng không đổi, anh ta có thể hay không…”“Đúng vậy” Phương Mật võ đùi.Khẳng định là thế này.Nhân vật lớn như vậy tốn công tốn sức như thế đưa phụ nữ tới Nam Đảo, nói là đến hưởng tuần trăng mật, nhưng lại không chịu phô trương, chỉ sự người phụ nữ đó cũng không phải là vợ cả của anh.Giang Ninh muốn khiêm tốn, chỉ là không muốn phức tạp, lặng lẽ đưa người tình theo làm xăng làm bậy trên đảo Càn Khôn chứ gì?Kiểu nói này thì giải thích được ngay.Phương Mật thở ra một hơi thật dài, nhìn thuộc hạ này của mình một chút, khẽ gật đầu: “Anh nói không sai, khẳng định chính là như vậy” Đã như vậy thì thật sự như Giang Ninh nói, theo như nhu cầu của mọi người.Con mắt Phương Mật lập tức liền phát sáng.Nam Đảo.Anh ta muốn thay thế Nam Bá Thiên, nắm trong tay khu vực thế giới ngầm của Nam Đảo.“Dặn dò đi, thời cơ đêm nay… đã đến” Anh ta ngẩng đầu liếc nhìn, giờ phút này mới vừa hửng sáng, anh ta có thời gian một ngày sắp xếp và bố trí.Đêm nay chính là lúc anh ta lấy được quyền khống chế khu vực thế giới ngầm của Nam Đảo và thay thế Nam Bá Thiên.“Mặc khác, theo dõi sát sao Giang Ninh bên kia cho tôi.”Anh ta không dám có chút chủ quan nào với Giang Ninh.Phương Mật biết Giang Ninh không phải nhân vật anh ta có thể đắc tội, nhưng anh ta chắn chẳng cũng phải đề phòng, đề phòng đột nhiên Giang Ninh muốn giết mình, anh ta có thể kịp thời trốn thoát…Chuyện khu vực thế giới ngầm trên Nam Đảo, Giang Ninh vốn không có hứng nhúng tay.Những người Sở Môn kia thì rất hiểu rõ, nếu không khiến Giang Ninh hài lòng, làm tốt mọi chuyện, vậy Giang Ninh chỉ sợ cũng sẽ có hứng thú.Hơn nữa sẽ có hứng thú xử lý tất cả bọn họ.Giang Ninh bây giờ chỉ muốn bên cạnh Lâm Vũ Chân, giải quyết xong công chuyện của công ty du lịch Mộng Thiên Nhai.Việc bàn giao công ty không gặp quá nhiều khó khăn và thậm chí không cần đoàn đội Lâm thị tới.Lâm Vũ Chân nghĩ răng những ngành công nghiệp bị mua lại này nên duy trì phương thức kinh doanh ban đầu của họ càng nhiều càng tốt, nhưng họ cần phải nhập lại văn hóa và giá trị doanh nghiệp.Để tất cả nhân viên biết trên người mình từ từ sẽ có dấu ấn của Lâm thị ăn sâu bén rễ.Biểu hiện mấy ngày nay của Phương Sở, Lâm Vũ Chân xem như hài lòng.“Cứ tiếp tục giữ vững như vậy, có một ngày tôi nhìn thấy công ty du lịch Mộng Thiên Nhai ở trên bảng danh sách đề cử liên quan xếp hạng thứ nhất, tôi sẽ khen thưởng” Trong phòng họp công ty, Lâm Vũ Chân nhìn nhân viên phía dưới, lớn tiếng nói.Cụ thể khen thưởng gì… Cô quay đầu nhìn Giang Ninh một chút, thầm nghĩ Giang Ninh thêm tiền thưởng, nhưng cho tới bây giờ cũng vô cùng rộng rãi, mình cũng không thể làm mất mặt anh.

Chương 1192