Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 1229
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Đủ chưa?”Giang Ninh hỏi: “Tôi cảm thấy chưa đủ” Phương Tuấn hơi sửng sốt.“Đó chỉ là một tỷ đô la Mỹ. Trong khoảng thời gian này, tổn thất của Slanka hình như không thấp hơn một tỷ đô nhỉ? Tôi nghĩ có lẽ chúng tôi nên bồi thường hai tỷ đô la Mĩ”“Anh Giang, anh không nói đùa chứ?”Phương Tuấn hơi kinh ngạc, không biết Giang Ninh nói vậy là có ý gì.Chưa đủ?Lẽ nào tập đoàn Lâm thị sợ rồi, vì muốn hòa giải nên sẵn sàng trả cái giá cao hơn?“Là anh nói đùa trước mà” Giang Ninh thản nhiên nói.Sắc mặt Phương Tuấn đỏ lên, lúc này mới nhận ra anh ta bị Giang Ninh đùa giốn.“Anh Giang, tôi mang theo thành ý đến đây” Phương Tuấn không quan tâm tới lời Giang Ninh nói: “Điều kiện có thể thương lượng, Slanka chúng tôi vẫn đồng ý cho.Lâm thị cơ hội này” Bây giờ Slanka đang nắm quyền chủ động, không sợ Lâm thị không đi vào khuôn khổ.Nhiều nước bẩn chờ hắt lên đầu Lâm thị như vậy, bọn họ không quan tâm đ ến thể diện của Lâm thị sao?Điều kiện anh ta đưa ra tất nhiên chưa phải là điều kiện cuối cùng, hai bên còn cần tranh luận và bàn bạc liên tục, nhưng ít nhất, họ phải giành được quyền độc quyền sản phẩm mới!“Các người sẵn sàng cho Lâm thị cơ hội?”Lâm Vũ thật sự có chút tức giận.Ông ấy chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như Vậy.Đến tận cửa vơ vét tài sản, bắt chẹt, lại còn nói cho Lâm thị cơ hội?Chưa kể tới khoảng bồi thường một tỷ đô la Mỹ, chỉ riêng quyền độc quyền sản phẩm mới, Lâm thị không thể nhường cho Slanka.Đây là tài sản của Lâm thị, Slanka họ không có quyền cũng không có tư cách lấy đi!Giọng nói của ông ấy lạnh lùng: “Lâm thị tôi bằng lòng cho công ty Slanka cậu một cơ hội!”Nghe thấy vậy, sắc mặt Phương Tuấn hơi tối sầm.“Tổng giám đốc Lâm, có lẽ ông chưa biết tình hình hiện tại như thế nào? Có cần tôi nói ông biết không?”“Không cần!”Giang Ninh thẳng thừng phất tay: “Chúng ta cứ gặp nhau ở tòa án, nói với người đứng sau tập đoàn Slanka, nếu muốn dùng dáng vẻ ngông cuồng của nhà tư bản để cướp tập đoàn Lâm thị thì các người tìm sai người rồi”“Anh…” Phương Tuấn đứng lên.“Các người có biết tự mình đã đánh mất cơ hội cuối cùng không?”“Tôi biết rõ! Là Slanka các người đã bỏ lỡ cô hội cuối cùng!”Giang Ninh trực tiếp vẫy tay: “Tiễn khách!”“Giang Ninh!”
“Đủ chưa?”
Giang Ninh hỏi: “Tôi cảm thấy chưa đủ” Phương Tuấn hơi sửng sốt.
“Đó chỉ là một tỷ đô la Mỹ. Trong khoảng thời gian này, tổn thất của Slanka hình như không thấp hơn một tỷ đô nhỉ? Tôi nghĩ có lẽ chúng tôi nên bồi thường hai tỷ đô la Mĩ”
“Anh Giang, anh không nói đùa chứ?”
Phương Tuấn hơi kinh ngạc, không biết Giang Ninh nói vậy là có ý gì.
Chưa đủ?
Lẽ nào tập đoàn Lâm thị sợ rồi, vì muốn hòa giải nên sẵn sàng trả cái giá cao hơn?
“Là anh nói đùa trước mà” Giang Ninh thản nhiên nói.
Sắc mặt Phương Tuấn đỏ lên, lúc này mới nhận ra anh ta bị Giang Ninh đùa giốn.
“Anh Giang, tôi mang theo thành ý đến đây” Phương Tuấn không quan tâm tới lời Giang Ninh nói: “Điều kiện có thể thương lượng, Slanka chúng tôi vẫn đồng ý cho.
Lâm thị cơ hội này” Bây giờ Slanka đang nắm quyền chủ động, không sợ Lâm thị không đi vào khuôn khổ.
Nhiều nước bẩn chờ hắt lên đầu Lâm thị như vậy, bọn họ không quan tâm đ ến thể diện của Lâm thị sao?
Điều kiện anh ta đưa ra tất nhiên chưa phải là điều kiện cuối cùng, hai bên còn cần tranh luận và bàn bạc liên tục, nhưng ít nhất, họ phải giành được quyền độc quyền sản phẩm mới!
“Các người sẵn sàng cho Lâm thị cơ hội?”
Lâm Vũ thật sự có chút tức giận.
Ông ấy chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như Vậy.
Đến tận cửa vơ vét tài sản, bắt chẹt, lại còn nói cho Lâm thị cơ hội?
Chưa kể tới khoảng bồi thường một tỷ đô la Mỹ, chỉ riêng quyền độc quyền sản phẩm mới, Lâm thị không thể nhường cho Slanka.
Đây là tài sản của Lâm thị, Slanka họ không có quyền cũng không có tư cách lấy đi!
Giọng nói của ông ấy lạnh lùng: “Lâm thị tôi bằng lòng cho công ty Slanka cậu một cơ hội!”
Nghe thấy vậy, sắc mặt Phương Tuấn hơi tối sầm.
“Tổng giám đốc Lâm, có lẽ ông chưa biết tình hình hiện tại như thế nào? Có cần tôi nói ông biết không?”
“Không cần!”
Giang Ninh thẳng thừng phất tay: “Chúng ta cứ gặp nhau ở tòa án, nói với người đứng sau tập đoàn Slanka, nếu muốn dùng dáng vẻ ngông cuồng của nhà tư bản để cướp tập đoàn Lâm thị thì các người tìm sai người rồi”
“Anh…” Phương Tuấn đứng lên.
“Các người có biết tự mình đã đánh mất cơ hội cuối cùng không?”
“Tôi biết rõ! Là Slanka các người đã bỏ lỡ cô hội cuối cùng!”
Giang Ninh trực tiếp vẫy tay: “Tiễn khách!”
“Giang Ninh!”
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Đủ chưa?”Giang Ninh hỏi: “Tôi cảm thấy chưa đủ” Phương Tuấn hơi sửng sốt.“Đó chỉ là một tỷ đô la Mỹ. Trong khoảng thời gian này, tổn thất của Slanka hình như không thấp hơn một tỷ đô nhỉ? Tôi nghĩ có lẽ chúng tôi nên bồi thường hai tỷ đô la Mĩ”“Anh Giang, anh không nói đùa chứ?”Phương Tuấn hơi kinh ngạc, không biết Giang Ninh nói vậy là có ý gì.Chưa đủ?Lẽ nào tập đoàn Lâm thị sợ rồi, vì muốn hòa giải nên sẵn sàng trả cái giá cao hơn?“Là anh nói đùa trước mà” Giang Ninh thản nhiên nói.Sắc mặt Phương Tuấn đỏ lên, lúc này mới nhận ra anh ta bị Giang Ninh đùa giốn.“Anh Giang, tôi mang theo thành ý đến đây” Phương Tuấn không quan tâm tới lời Giang Ninh nói: “Điều kiện có thể thương lượng, Slanka chúng tôi vẫn đồng ý cho.Lâm thị cơ hội này” Bây giờ Slanka đang nắm quyền chủ động, không sợ Lâm thị không đi vào khuôn khổ.Nhiều nước bẩn chờ hắt lên đầu Lâm thị như vậy, bọn họ không quan tâm đ ến thể diện của Lâm thị sao?Điều kiện anh ta đưa ra tất nhiên chưa phải là điều kiện cuối cùng, hai bên còn cần tranh luận và bàn bạc liên tục, nhưng ít nhất, họ phải giành được quyền độc quyền sản phẩm mới!“Các người sẵn sàng cho Lâm thị cơ hội?”Lâm Vũ thật sự có chút tức giận.Ông ấy chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như Vậy.Đến tận cửa vơ vét tài sản, bắt chẹt, lại còn nói cho Lâm thị cơ hội?Chưa kể tới khoảng bồi thường một tỷ đô la Mỹ, chỉ riêng quyền độc quyền sản phẩm mới, Lâm thị không thể nhường cho Slanka.Đây là tài sản của Lâm thị, Slanka họ không có quyền cũng không có tư cách lấy đi!Giọng nói của ông ấy lạnh lùng: “Lâm thị tôi bằng lòng cho công ty Slanka cậu một cơ hội!”Nghe thấy vậy, sắc mặt Phương Tuấn hơi tối sầm.“Tổng giám đốc Lâm, có lẽ ông chưa biết tình hình hiện tại như thế nào? Có cần tôi nói ông biết không?”“Không cần!”Giang Ninh thẳng thừng phất tay: “Chúng ta cứ gặp nhau ở tòa án, nói với người đứng sau tập đoàn Slanka, nếu muốn dùng dáng vẻ ngông cuồng của nhà tư bản để cướp tập đoàn Lâm thị thì các người tìm sai người rồi”“Anh…” Phương Tuấn đứng lên.“Các người có biết tự mình đã đánh mất cơ hội cuối cùng không?”“Tôi biết rõ! Là Slanka các người đã bỏ lỡ cô hội cuối cùng!”Giang Ninh trực tiếp vẫy tay: “Tiễn khách!”“Giang Ninh!”