Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1342

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Khả năng thắng tăng lên nhanh chóng mà vô cùng mạnh mẽt Lúc trước có lẽ họ chỉ cố ý thua, làm cho người ta thả lỏng cảnh giác, cuối cùng lại bị ba người họ lừa!“Thắng rồi! Giành chiến thắng một lần nữa!” A Phi vỗ bàn la hét, “Còn ai nữa?”Còn ai nữa?”“Toàn người ăn mày sao, mới mấy triệu đã thua không đánh tiếp, có một chút tiền như vậy, các người giữ lại mua kẹo ăn cho xong?”“Không có ai, không có ai sao!” A Phi kêu to, những người chung quanh, ai nấy đều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không ai dám đi lên nữa.Giang Ninh đứng dậy, đưa tay võ một cái, một số người phục vụ ngẩn người: “Cho tôi một chiếc xe đẩy, chip quá nhiều, không thể cầm được” Khóe miệng người phục vụ giật giật, không dám nói cái gì, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn dựa theo yêu cầu của Giang Ninh, cầm một chiếc xe đẩy tới, mang theo một đống chip trên bàn chuyển đến xe đẩy.Giang Ninh đi phía trước, bước nhanh lưu loát, Chu Tiến đi theo bên cạnh anh, vẫn như cũ, mang bộ dáng nhẹ nhàng, nhàn nhã.Mà A Phi, đẩy một đống chip, vênh váo đi theo phía sau, về phía cá cược tiếp!Giành chiến thắng!Giành chiến thắng một lần nữa!Chu Tiến tựa như một thần cờ bạc, lân thứ hai quét mắt sang ngang, nhìn trên bàn có một đống chíp, sắc mặt người phục vụ trở nên xanh biếc ngay cả đùi anh ta cũng có chút run tẩy.“Đi đi” Giang Ninh híp mắt bỏ ra mấy con chip, người phục vụ vội vàng vẫy tay ra hiệu, “Lại lấy cho tôi một chiếc xe đẩy” Người xem xung quanh, từng người một mắt đều đỏ bừng!Thằng khốn này thật thú vị!Mấy tên thua thảm hại lại càng hăng hái, càng thấy khí huyết sôi trào, nhìn A Phi một mình đẩy hai xe chíp, cổ họng lên xuống: “Đại, đại ca, cần hỗ trợ đẩy xe sao?”A Phi liếc bọn họ một cái, đưa tay vào trong đống chip đó, vớt một cái, trực tiếp ném cho bọn họ.“Cám ơn!” Chỉ riêng một con chip đó, đã nhiều hơn số tiền mà bọn họ thua lúc trước!Chu Tiến tiếp tục thắng, Giang Ninh tiếp tục gọi xe đẩy, mà A Phi đã không cần tự mình ra tay, tiện tay ném một cái chip, liền có người đến muốn hỗ trợ xe đẩy.Không quá một giờ sau, phía sau Giang Ninh, đã có năm chiếc xe đẩy đi theo!Dày đặc, khiến cho những người ở đây đều cảm thấy run rẩy!Chỗ này ít nhất là … Phải có hàng trăm triệu đô la!Năm sáu bàn đánh bạc đã trống trơn, chỉ cần Giang Ninh ở đó, không ai dám đi lên.Ai dám lên đó?Phía sau Giang Ninh có năm chiếc xe đẩy, con chip chất đống, còn chưa đủ chấn động sao!Bất cứ ai đi lên đều là mất tiền, là mất hết!Dần dần, sòng bạc không có ai chơi, toàn bộ đều đi theo Giang Ninh, anh đi đến đâu, bọn họ liền đi theo đến đó, muốn xem, Chu Tiến rốt cuộc có thể thắng được đến khi nào, nhưng lại không ai dám chơi.“Thật sự nhàm chán.” Giang Ninh quay đầu lại, nhìn thoáng qua, “Lúc này mới là mấy trăm triệu, vậy mà không có ai chơi nữa” Anh lắc đầu, gọi người phục vụ tới: “Nếu không ai chơi, tôi sẽ rút lui.” Làm sao bọn họ lại để chuyện đó xảy ra chứ?Chiến thắng mà chạy nhanh như thế sao?Không có lý do gì như vậy!

Khả năng thắng tăng lên nhanh chóng mà vô cùng mạnh mẽt Lúc trước có lẽ họ chỉ cố ý thua, làm cho người ta thả lỏng cảnh giác, cuối cùng lại bị ba người họ lừa!

“Thắng rồi! Giành chiến thắng một lần nữa!” A Phi vỗ bàn la hét, “Còn ai nữa?”Còn ai nữa?”

“Toàn người ăn mày sao, mới mấy triệu đã thua không đánh tiếp, có một chút tiền như vậy, các người giữ lại mua kẹo ăn cho xong?”

“Không có ai, không có ai sao!” A Phi kêu to, những người chung quanh, ai nấy đều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không ai dám đi lên nữa.

Giang Ninh đứng dậy, đưa tay võ một cái, một số người phục vụ ngẩn người: “Cho tôi một chiếc xe đẩy, chip quá nhiều, không thể cầm được” Khóe miệng người phục vụ giật giật, không dám nói cái gì, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn dựa theo yêu cầu của Giang Ninh, cầm một chiếc xe đẩy tới, mang theo một đống chip trên bàn chuyển đến xe đẩy.

Giang Ninh đi phía trước, bước nhanh lưu loát, Chu Tiến đi theo bên cạnh anh, vẫn như cũ, mang bộ dáng nhẹ nhàng, nhàn nhã.

Mà A Phi, đẩy một đống chip, vênh váo đi theo phía sau, về phía cá cược tiếp!

Giành chiến thắng!

Giành chiến thắng một lần nữa!

Chu Tiến tựa như một thần cờ bạc, lân thứ hai quét mắt sang ngang, nhìn trên bàn có một đống chíp, sắc mặt người phục vụ trở nên xanh biếc ngay cả đùi anh ta cũng có chút run tẩy.

“Đi đi” Giang Ninh híp mắt bỏ ra mấy con chip, người phục vụ vội vàng vẫy tay ra hiệu, “Lại lấy cho tôi một chiếc xe đẩy” Người xem xung quanh, từng người một mắt đều đỏ bừng!

Thằng khốn này thật thú vị!

Mấy tên thua thảm hại lại càng hăng hái, càng thấy khí huyết sôi trào, nhìn A Phi một mình đẩy hai xe chíp, cổ họng lên xuống: “Đại, đại ca, cần hỗ trợ đẩy xe sao?”

A Phi liếc bọn họ một cái, đưa tay vào trong đống chip đó, vớt một cái, trực tiếp ném cho bọn họ.

“Cám ơn!” Chỉ riêng một con chip đó, đã nhiều hơn số tiền mà bọn họ thua lúc trước!

Chu Tiến tiếp tục thắng, Giang Ninh tiếp tục gọi xe đẩy, mà A Phi đã không cần tự mình ra tay, tiện tay ném một cái chip, liền có người đến muốn hỗ trợ xe đẩy.

Không quá một giờ sau, phía sau Giang Ninh, đã có năm chiếc xe đẩy đi theo!

Dày đặc, khiến cho những người ở đây đều cảm thấy run rẩy!

Chỗ này ít nhất là … Phải có hàng trăm triệu đô la!

Năm sáu bàn đánh bạc đã trống trơn, chỉ cần Giang Ninh ở đó, không ai dám đi lên.

Ai dám lên đó?

Phía sau Giang Ninh có năm chiếc xe đẩy, con chip chất đống, còn chưa đủ chấn động sao!

Bất cứ ai đi lên đều là mất tiền, là mất hết!

Dần dần, sòng bạc không có ai chơi, toàn bộ đều đi theo Giang Ninh, anh đi đến đâu, bọn họ liền đi theo đến đó, muốn xem, Chu Tiến rốt cuộc có thể thắng được đến khi nào, nhưng lại không ai dám chơi.

“Thật sự nhàm chán.” Giang Ninh quay đầu lại, nhìn thoáng qua, “Lúc này mới là mấy trăm triệu, vậy mà không có ai chơi nữa” Anh lắc đầu, gọi người phục vụ tới: “Nếu không ai chơi, tôi sẽ rút lui.” Làm sao bọn họ lại để chuyện đó xảy ra chứ?

Chiến thắng mà chạy nhanh như thế sao?

Không có lý do gì như vậy!

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Khả năng thắng tăng lên nhanh chóng mà vô cùng mạnh mẽt Lúc trước có lẽ họ chỉ cố ý thua, làm cho người ta thả lỏng cảnh giác, cuối cùng lại bị ba người họ lừa!“Thắng rồi! Giành chiến thắng một lần nữa!” A Phi vỗ bàn la hét, “Còn ai nữa?”Còn ai nữa?”“Toàn người ăn mày sao, mới mấy triệu đã thua không đánh tiếp, có một chút tiền như vậy, các người giữ lại mua kẹo ăn cho xong?”“Không có ai, không có ai sao!” A Phi kêu to, những người chung quanh, ai nấy đều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không ai dám đi lên nữa.Giang Ninh đứng dậy, đưa tay võ một cái, một số người phục vụ ngẩn người: “Cho tôi một chiếc xe đẩy, chip quá nhiều, không thể cầm được” Khóe miệng người phục vụ giật giật, không dám nói cái gì, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn dựa theo yêu cầu của Giang Ninh, cầm một chiếc xe đẩy tới, mang theo một đống chip trên bàn chuyển đến xe đẩy.Giang Ninh đi phía trước, bước nhanh lưu loát, Chu Tiến đi theo bên cạnh anh, vẫn như cũ, mang bộ dáng nhẹ nhàng, nhàn nhã.Mà A Phi, đẩy một đống chip, vênh váo đi theo phía sau, về phía cá cược tiếp!Giành chiến thắng!Giành chiến thắng một lần nữa!Chu Tiến tựa như một thần cờ bạc, lân thứ hai quét mắt sang ngang, nhìn trên bàn có một đống chíp, sắc mặt người phục vụ trở nên xanh biếc ngay cả đùi anh ta cũng có chút run tẩy.“Đi đi” Giang Ninh híp mắt bỏ ra mấy con chip, người phục vụ vội vàng vẫy tay ra hiệu, “Lại lấy cho tôi một chiếc xe đẩy” Người xem xung quanh, từng người một mắt đều đỏ bừng!Thằng khốn này thật thú vị!Mấy tên thua thảm hại lại càng hăng hái, càng thấy khí huyết sôi trào, nhìn A Phi một mình đẩy hai xe chíp, cổ họng lên xuống: “Đại, đại ca, cần hỗ trợ đẩy xe sao?”A Phi liếc bọn họ một cái, đưa tay vào trong đống chip đó, vớt một cái, trực tiếp ném cho bọn họ.“Cám ơn!” Chỉ riêng một con chip đó, đã nhiều hơn số tiền mà bọn họ thua lúc trước!Chu Tiến tiếp tục thắng, Giang Ninh tiếp tục gọi xe đẩy, mà A Phi đã không cần tự mình ra tay, tiện tay ném một cái chip, liền có người đến muốn hỗ trợ xe đẩy.Không quá một giờ sau, phía sau Giang Ninh, đã có năm chiếc xe đẩy đi theo!Dày đặc, khiến cho những người ở đây đều cảm thấy run rẩy!Chỗ này ít nhất là … Phải có hàng trăm triệu đô la!Năm sáu bàn đánh bạc đã trống trơn, chỉ cần Giang Ninh ở đó, không ai dám đi lên.Ai dám lên đó?Phía sau Giang Ninh có năm chiếc xe đẩy, con chip chất đống, còn chưa đủ chấn động sao!Bất cứ ai đi lên đều là mất tiền, là mất hết!Dần dần, sòng bạc không có ai chơi, toàn bộ đều đi theo Giang Ninh, anh đi đến đâu, bọn họ liền đi theo đến đó, muốn xem, Chu Tiến rốt cuộc có thể thắng được đến khi nào, nhưng lại không ai dám chơi.“Thật sự nhàm chán.” Giang Ninh quay đầu lại, nhìn thoáng qua, “Lúc này mới là mấy trăm triệu, vậy mà không có ai chơi nữa” Anh lắc đầu, gọi người phục vụ tới: “Nếu không ai chơi, tôi sẽ rút lui.” Làm sao bọn họ lại để chuyện đó xảy ra chứ?Chiến thắng mà chạy nhanh như thế sao?Không có lý do gì như vậy!

Chương 1342