Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1363

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Giọng nói của ông ấy lạnh lùng: “Lâm thị tôi bằng lòng cho công ty Slanka cậu một cơ hội!” Nghe thấy vậy, sắc mặt Phương Tuấn hơi tối sầm.“Tổng giám đốc Lâm, có lẽ ông chưa biết tình hình hiện tại như thế nào? Có cần tôi nói ông biết không?”“Không cần!” Giang Ninh thẳng thừng phất tay: “Chúng ta cứ gặp nhau ở tòa án, nói với người đứng sau tập đoàn Slanka, nếu muốn dùng dáng vẻ ngông cuồng của nhà tư bản để cướp tập đoàn Lâm thị thì các người tìm sai người rồi”“Anh…” Phương Tuấn đứng lên.“Các người có biết tự mình đã đánh mất cơ hội cuối cùng không?”“Tôi biết rõ! Là Slanka các người đã bỏ lỡ cô hội cuối cùng!” Giang Ninh trực tiếp vẫy tay: “Tiễn khách!”“Giang Ninh!” Phương Tuấn rất tức giận, Hướng Cao bảo anh cố gắng hết sức gây sức ép cho Lâm thị buộc họ hòa giải trước khi phiên tòa mở ra. Nhưng Giang Ninh trước mắt hoàn toàn không biết tốt xấu!“Bốp!”Anh ta vẫn chưa nói xong, Giang Ninh đã bước tới và tát thẳng vào mặt của Phương Tuấn.Vô cùng véo vonl “Tên của tôi, anh cũng có tư cách gọi sao?” Giữa chân mày của Giang Ninh, thẩm thấu một sự lạnh lẽo, khiến cho những lời cay nghiệt đã đến bên miệng của Phương Tuấn, ngay lập tức chìm xuống, hoàn toàn không dám nói.“Anh… anh…” Anh ta ậm ừ hồi lâu, nhưng không nói ra một từ nói, chỉ dám che mặt lại và đứng ở đấy, vừa tức giận vừa bất lực.“Đi về nói với người đứng ở phía sau của anh, Slanka, tôi   đã nhắm trúng rồi” Phương Tuấn không biết, Giang Ninh nói những lời này có nghĩa là gì.Trên thế giới này, hễ người nào bị Giang Ninh nhắm đến, dường như kết quả cuối cùng chỉ có một cái.Biến mất!Hoàn toàn biến mất!Phương Tuấn không dám nói thêm điều gì, chán nản bỏ đi.“Xem ra, Slanka này không mạnh lắm” Nếu như bọn họ nắm chắc phần thẳng, thì không cần phải cho người đến đánh trước.Nhưng cử ai không cử, lại cử một người vô dụng như vậy, còn muốn lấy khí thế đè người, cũng không nhìn xem ai đang ngồi đối diện với mình.Lâm Vũ Chân khẽ cau mày: “Chồng ơi, người đứng phía sau của Slanka..”“Có thể, nó có mối liên hệ với những thế lực nước ngoài đang thèm muốn các mỏ hoang dã ở khu vực đại Tây Bắc” Giang Ninh nheo mắt lại, bình thản nói.Lần đó, anh đã nhờ anh Phi thực hiện hành động lôi đình, quét sạch những công ty vận chuyển khoáng sản quý hiếm ra nước ngoài ở khu vực đại Tây Bắc.Chắc chắn đã đụng đến miếng bánh của nhiều người.Lâm Thị hiện giờ không chỉ là một doanh nghiệp, mà còn mang nhiều trách nhiệm khác nhau.“Yên tâm đi, anh đã nghe ngóng rồi, cái tên Tống Đối Đối đó, có chút thú vị”   Giang Ninh cười: “Đợi xem vở diễn hay đi” Nói xong, Giang Ninh không để ý tới chuyện này nữa, liền xoay người đi tìm Tiểu Triệu để lấy đồ ăn vặt.Khi Phương Tuấn trở về công ty, lập tức đi kiếm Hướng Cao, sắc mặt cực kỳ khó coil “Tổng giám đốc Hướng, cái tên Giang Ninh đó không biết tốt xấu! Anh ta còn dám đánh tôi!” Phương Tuấn vô cùng tức giận: “Chúng ta nhất định phải đánh sập hoàn toàn Lâm Thị!” Hướng Cao nhìn Phương Tuấn ở ngay trước mắt, nhìn   dáng vẻ cuồng loạn của anh ta, càng cau mày sâu hơn.Ông ta vẫn luôn ở miền Bắc, tuy rằng chưa từng lộ mặt, nhưng cũng biết được, các động tĩnh lớn ở miền Bắc vào thời gian trước đáng sợ đến mức nào.

Giọng nói của ông ấy lạnh lùng: “Lâm thị tôi bằng lòng cho công ty Slanka cậu một cơ hội!” Nghe thấy vậy, sắc mặt Phương Tuấn hơi tối sầm.

“Tổng giám đốc Lâm, có lẽ ông chưa biết tình hình hiện tại như thế nào? Có cần tôi nói ông biết không?”

“Không cần!” Giang Ninh thẳng thừng phất tay: “Chúng ta cứ gặp nhau ở tòa án, nói với người đứng sau tập đoàn Slanka, nếu muốn dùng dáng vẻ ngông cuồng của nhà tư bản để cướp tập đoàn Lâm thị thì các người tìm sai người rồi”

“Anh…” Phương Tuấn đứng lên.

“Các người có biết tự mình đã đánh mất cơ hội cuối cùng không?”

“Tôi biết rõ! Là Slanka các người đã bỏ lỡ cô hội cuối cùng!” Giang Ninh trực tiếp vẫy tay: “Tiễn khách!”

“Giang Ninh!” Phương Tuấn rất tức giận, Hướng Cao bảo anh cố gắng hết sức gây sức ép cho Lâm thị buộc họ hòa giải trước khi phiên tòa mở ra. Nhưng Giang Ninh trước mắt hoàn toàn không biết tốt xấu!

“Bốp!”

Anh ta vẫn chưa nói xong, Giang Ninh đã bước tới và tát thẳng vào mặt của Phương Tuấn.

Vô cùng véo vonl “Tên của tôi, anh cũng có tư cách gọi sao?” Giữa chân mày của Giang Ninh, thẩm thấu một sự lạnh lẽo, khiến cho những lời cay nghiệt đã đến bên miệng của Phương Tuấn, ngay lập tức chìm xuống, hoàn toàn không dám nói.

“Anh… anh…” Anh ta ậm ừ hồi lâu, nhưng không nói ra một từ nói, chỉ dám che mặt lại và đứng ở đấy, vừa tức giận vừa bất lực.

“Đi về nói với người đứng ở phía sau của anh, Slanka, tôi   đã nhắm trúng rồi” Phương Tuấn không biết, Giang Ninh nói những lời này có nghĩa là gì.

Trên thế giới này, hễ người nào bị Giang Ninh nhắm đến, dường như kết quả cuối cùng chỉ có một cái.

Biến mất!

Hoàn toàn biến mất!

Phương Tuấn không dám nói thêm điều gì, chán nản bỏ đi.

“Xem ra, Slanka này không mạnh lắm” Nếu như bọn họ nắm chắc phần thẳng, thì không cần phải cho người đến đánh trước.

Nhưng cử ai không cử, lại cử một người vô dụng như vậy, còn muốn lấy khí thế đè người, cũng không nhìn xem ai đang ngồi đối diện với mình.

Lâm Vũ Chân khẽ cau mày: “Chồng ơi, người đứng phía sau của Slanka..”

“Có thể, nó có mối liên hệ với những thế lực nước ngoài đang thèm muốn các mỏ hoang dã ở khu vực đại Tây Bắc” Giang Ninh nheo mắt lại, bình thản nói.

Lần đó, anh đã nhờ anh Phi thực hiện hành động lôi đình, quét sạch những công ty vận chuyển khoáng sản quý hiếm ra nước ngoài ở khu vực đại Tây Bắc.

Chắc chắn đã đụng đến miếng bánh của nhiều người.

Lâm Thị hiện giờ không chỉ là một doanh nghiệp, mà còn mang nhiều trách nhiệm khác nhau.

“Yên tâm đi, anh đã nghe ngóng rồi, cái tên Tống Đối Đối đó, có chút thú vị”   Giang Ninh cười: “Đợi xem vở diễn hay đi” Nói xong, Giang Ninh không để ý tới chuyện này nữa, liền xoay người đi tìm Tiểu Triệu để lấy đồ ăn vặt.

Khi Phương Tuấn trở về công ty, lập tức đi kiếm Hướng Cao, sắc mặt cực kỳ khó coil “Tổng giám đốc Hướng, cái tên Giang Ninh đó không biết tốt xấu! Anh ta còn dám đánh tôi!” Phương Tuấn vô cùng tức giận: “Chúng ta nhất định phải đánh sập hoàn toàn Lâm Thị!” Hướng Cao nhìn Phương Tuấn ở ngay trước mắt, nhìn   dáng vẻ cuồng loạn của anh ta, càng cau mày sâu hơn.

Ông ta vẫn luôn ở miền Bắc, tuy rằng chưa từng lộ mặt, nhưng cũng biết được, các động tĩnh lớn ở miền Bắc vào thời gian trước đáng sợ đến mức nào.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Giọng nói của ông ấy lạnh lùng: “Lâm thị tôi bằng lòng cho công ty Slanka cậu một cơ hội!” Nghe thấy vậy, sắc mặt Phương Tuấn hơi tối sầm.“Tổng giám đốc Lâm, có lẽ ông chưa biết tình hình hiện tại như thế nào? Có cần tôi nói ông biết không?”“Không cần!” Giang Ninh thẳng thừng phất tay: “Chúng ta cứ gặp nhau ở tòa án, nói với người đứng sau tập đoàn Slanka, nếu muốn dùng dáng vẻ ngông cuồng của nhà tư bản để cướp tập đoàn Lâm thị thì các người tìm sai người rồi”“Anh…” Phương Tuấn đứng lên.“Các người có biết tự mình đã đánh mất cơ hội cuối cùng không?”“Tôi biết rõ! Là Slanka các người đã bỏ lỡ cô hội cuối cùng!” Giang Ninh trực tiếp vẫy tay: “Tiễn khách!”“Giang Ninh!” Phương Tuấn rất tức giận, Hướng Cao bảo anh cố gắng hết sức gây sức ép cho Lâm thị buộc họ hòa giải trước khi phiên tòa mở ra. Nhưng Giang Ninh trước mắt hoàn toàn không biết tốt xấu!“Bốp!”Anh ta vẫn chưa nói xong, Giang Ninh đã bước tới và tát thẳng vào mặt của Phương Tuấn.Vô cùng véo vonl “Tên của tôi, anh cũng có tư cách gọi sao?” Giữa chân mày của Giang Ninh, thẩm thấu một sự lạnh lẽo, khiến cho những lời cay nghiệt đã đến bên miệng của Phương Tuấn, ngay lập tức chìm xuống, hoàn toàn không dám nói.“Anh… anh…” Anh ta ậm ừ hồi lâu, nhưng không nói ra một từ nói, chỉ dám che mặt lại và đứng ở đấy, vừa tức giận vừa bất lực.“Đi về nói với người đứng ở phía sau của anh, Slanka, tôi   đã nhắm trúng rồi” Phương Tuấn không biết, Giang Ninh nói những lời này có nghĩa là gì.Trên thế giới này, hễ người nào bị Giang Ninh nhắm đến, dường như kết quả cuối cùng chỉ có một cái.Biến mất!Hoàn toàn biến mất!Phương Tuấn không dám nói thêm điều gì, chán nản bỏ đi.“Xem ra, Slanka này không mạnh lắm” Nếu như bọn họ nắm chắc phần thẳng, thì không cần phải cho người đến đánh trước.Nhưng cử ai không cử, lại cử một người vô dụng như vậy, còn muốn lấy khí thế đè người, cũng không nhìn xem ai đang ngồi đối diện với mình.Lâm Vũ Chân khẽ cau mày: “Chồng ơi, người đứng phía sau của Slanka..”“Có thể, nó có mối liên hệ với những thế lực nước ngoài đang thèm muốn các mỏ hoang dã ở khu vực đại Tây Bắc” Giang Ninh nheo mắt lại, bình thản nói.Lần đó, anh đã nhờ anh Phi thực hiện hành động lôi đình, quét sạch những công ty vận chuyển khoáng sản quý hiếm ra nước ngoài ở khu vực đại Tây Bắc.Chắc chắn đã đụng đến miếng bánh của nhiều người.Lâm Thị hiện giờ không chỉ là một doanh nghiệp, mà còn mang nhiều trách nhiệm khác nhau.“Yên tâm đi, anh đã nghe ngóng rồi, cái tên Tống Đối Đối đó, có chút thú vị”   Giang Ninh cười: “Đợi xem vở diễn hay đi” Nói xong, Giang Ninh không để ý tới chuyện này nữa, liền xoay người đi tìm Tiểu Triệu để lấy đồ ăn vặt.Khi Phương Tuấn trở về công ty, lập tức đi kiếm Hướng Cao, sắc mặt cực kỳ khó coil “Tổng giám đốc Hướng, cái tên Giang Ninh đó không biết tốt xấu! Anh ta còn dám đánh tôi!” Phương Tuấn vô cùng tức giận: “Chúng ta nhất định phải đánh sập hoàn toàn Lâm Thị!” Hướng Cao nhìn Phương Tuấn ở ngay trước mắt, nhìn   dáng vẻ cuồng loạn của anh ta, càng cau mày sâu hơn.Ông ta vẫn luôn ở miền Bắc, tuy rằng chưa từng lộ mặt, nhưng cũng biết được, các động tĩnh lớn ở miền Bắc vào thời gian trước đáng sợ đến mức nào.

Chương 1363