Những ngày đầu năm 1975, Cố Linh là nhân viên ở xưởng thực phẩm, lúc này là lúc tan tầm của xưởng cô làm. Sau khi tan tầm, Cố Linh nhanh chóng đạp xe chạy về nhà mình. Cô cưỡi lên một chiếc xe đạp khá tồi tàn, chỉ cần Cố Linh đạp một cái chiếc xe đã vang lên loảng xoảng. Cố Linh một bên đạp xe, một bên suy nghĩ, bản thân cần về nhà nhanh hơn một chút. Nếu cô không về nhanh, thì mẹ kế của cô là Tôn Tú Lan mặc dù đã làm xong cả một bàn đồ ăn, nhưng nhất định sẽ không cho những người khác động vào một đũa. Mẹ kế của cô một hai phải đợi cô tan tầm về nhà thì mới để cho cả nhà ăn cơm.Khi mẹ kế đến nhà Cố Linh, bà ấy còn mang theo con gái riêng tên là Cố Á đến cùng. Hôm nay nếu cô không về sớm, Cố Á khẳng định sẽ hùng hổ nhăn mặt khó chịu, đến khi hai người đi ngủ trong phòng chung, Cố Á sẽ lại bắt bẻ các loại tật xấu của cô.Cố Linh không phải chưa từng nghĩ tới việc xé rách mặt với Cố Á, nhưng mỗi lần cô nghĩ đến việc đó lại nghĩ đến khuôn mặt ôn nhu khiêm tốn của mẹ kế Tôn Tú Lan. Chỉ vì…

Chương 11: Chương 11

Thập Niên 70 Sau Khi Trọng Sinh Hoa Khôi Cầu Sinh Nơi Biển ĐảoTác giả: Hóa Tuyết ChưởngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhững ngày đầu năm 1975, Cố Linh là nhân viên ở xưởng thực phẩm, lúc này là lúc tan tầm của xưởng cô làm. Sau khi tan tầm, Cố Linh nhanh chóng đạp xe chạy về nhà mình. Cô cưỡi lên một chiếc xe đạp khá tồi tàn, chỉ cần Cố Linh đạp một cái chiếc xe đã vang lên loảng xoảng. Cố Linh một bên đạp xe, một bên suy nghĩ, bản thân cần về nhà nhanh hơn một chút. Nếu cô không về nhanh, thì mẹ kế của cô là Tôn Tú Lan mặc dù đã làm xong cả một bàn đồ ăn, nhưng nhất định sẽ không cho những người khác động vào một đũa. Mẹ kế của cô một hai phải đợi cô tan tầm về nhà thì mới để cho cả nhà ăn cơm.Khi mẹ kế đến nhà Cố Linh, bà ấy còn mang theo con gái riêng tên là Cố Á đến cùng. Hôm nay nếu cô không về sớm, Cố Á khẳng định sẽ hùng hổ nhăn mặt khó chịu, đến khi hai người đi ngủ trong phòng chung, Cố Á sẽ lại bắt bẻ các loại tật xấu của cô.Cố Linh không phải chưa từng nghĩ tới việc xé rách mặt với Cố Á, nhưng mỗi lần cô nghĩ đến việc đó lại nghĩ đến khuôn mặt ôn nhu khiêm tốn của mẹ kế Tôn Tú Lan. Chỉ vì… Cố Linh nói xong, còn quay sang nhìn Dư Minh Hâm cùng mấy người hàng xóm xung quanh nói : “Mẹ kế của tôi, không giống như những người mẹ kế khác.Bà ấy trước nay đều không bao giờ lấy cớ để chiếm tiền lương của tôi.Bà ấy bảo đưa chính là đưa, không cho chính là không cho, có phải hay không?”Tôn Tú Lan khẽ cắn môi, nếu không phải nghĩ đến việc, khi Cố Linh gả đến Dư gia, chỉ cần lễ hỏi thôi bà ta có thể cầm được vài trăm đồng, thì hôm nay, 180 đồng này, bà ta nhất quyết sẽ không lấy ra.Cuối cùng, bà ta ngoài cười nhưng trong không cười đi về phòng đem tiền cùng phiếu mang ra.Sau đó, vẫn không quên làm bộ dáng mẹ hiền nói : “ “Linh Linh, đi thôi, chỉ cần Linh Linh nhà ta cao hứng, cái gì cũng không bằng!”Cố Linh cầm tiền, trong lòng cũng kiên định hơn.Bất cứ lúc nào, bất cứ là ai, hay bất cứ lời hứa hẹn nào đều không hữu dụng bằng tiền ở trong túi của mình.Cố Á đứng bên cạnh, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Cố Linh cùng Dư Minh Hâm.Ánh mắt cô ta tối xầm lại, gian nan nuốt xuống một ngụm nước miếng.Cô ta biết mọi việc sẽ xảy ra sau đó.Đời trước Dư Minh Hâm cùng Cố Linh đi ra ngoài hẹn họ, Cố Linh từ chối đính hôn.Vì vậy mà tâm tình Dư Minh Hâm không tốt, anh ta liền đi tìm bạn bè uống rượu.Sau đó Dư Minh Hâm say, cô ta sẽ cố tình để cho Dư Minh Hâm gặp mình, mọi chuyện sau đó cứ thuận lý thành chương thôi.Cô ta sẽ thay Cố Linh gả tới Dư gia.Nhưng bây giờ thì sao?Không vội, dù sao thế giới này là do cô ta sáng tạo ra.Tôn Tú Lan sau khi nhìn Cố Linh cùng Dư Minh Hâm cùng nhau đi ra ngoài, bà ta tầm tình liền không tốt.Bà tay quay đầu nhìn về phái Cố Á: “Mấy ngày nữa con sẽ đi hải đảo, mẹ đã sắp xếp hành lý cho con rồi.Con nhớ kỹ, đi tới hải đảo phải nghĩ mọi cách tiếp xúc với vị thủ trưởng kia, có biết không? Nếu con có thể trở thành vợ của thủ trưởng, vậy thì phần mộ tổ tiên của nhà ta liền bối khói xanh! Đến lúc đó, con chỉ cần tuỳ tiện dắt em trai con một phen, em trai con không phải cũng thành cán bộ sao?”Bà ta ngẫm nghĩ, tương lai Cố Linh gả tới Dư gia, chính là cây rung tiền của bà ta, còn Cố Á gả cho thủ trưởng sẽ giúp cho con trai Tiểu Bân của bà ta lót đường.Nghĩ như vậy tâm tình của Tôn Tú Lan lập tức lại trở lên rất tốt..

Cố Linh nói xong, còn quay sang nhìn Dư Minh Hâm cùng mấy người hàng xóm xung quanh nói : “Mẹ kế của tôi, không giống như những người mẹ kế khác.

Bà ấy trước nay đều không bao giờ lấy cớ để chiếm tiền lương của tôi.

Bà ấy bảo đưa chính là đưa, không cho chính là không cho, có phải hay không?”Tôn Tú Lan khẽ cắn môi, nếu không phải nghĩ đến việc, khi Cố Linh gả đến Dư gia, chỉ cần lễ hỏi thôi bà ta có thể cầm được vài trăm đồng, thì hôm nay, 180 đồng này, bà ta nhất quyết sẽ không lấy ra.Cuối cùng, bà ta ngoài cười nhưng trong không cười đi về phòng đem tiền cùng phiếu mang ra.

Sau đó, vẫn không quên làm bộ dáng mẹ hiền nói : “ “Linh Linh, đi thôi, chỉ cần Linh Linh nhà ta cao hứng, cái gì cũng không bằng!”Cố Linh cầm tiền, trong lòng cũng kiên định hơn.

Bất cứ lúc nào, bất cứ là ai, hay bất cứ lời hứa hẹn nào đều không hữu dụng bằng tiền ở trong túi của mình.Cố Á đứng bên cạnh, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Cố Linh cùng Dư Minh Hâm.

Ánh mắt cô ta tối xầm lại, gian nan nuốt xuống một ngụm nước miếng.Cô ta biết mọi việc sẽ xảy ra sau đó.

Đời trước Dư Minh Hâm cùng Cố Linh đi ra ngoài hẹn họ, Cố Linh từ chối đính hôn.

Vì vậy mà tâm tình Dư Minh Hâm không tốt, anh ta liền đi tìm bạn bè uống rượu.

Sau đó Dư Minh Hâm say, cô ta sẽ cố tình để cho Dư Minh Hâm gặp mình, mọi chuyện sau đó cứ thuận lý thành chương thôi.

Cô ta sẽ thay Cố Linh gả tới Dư gia.

Nhưng bây giờ thì sao?Không vội, dù sao thế giới này là do cô ta sáng tạo ra.Tôn Tú Lan sau khi nhìn Cố Linh cùng Dư Minh Hâm cùng nhau đi ra ngoài, bà ta tầm tình liền không tốt.

Bà tay quay đầu nhìn về phái Cố Á: “Mấy ngày nữa con sẽ đi hải đảo, mẹ đã sắp xếp hành lý cho con rồi.

Con nhớ kỹ, đi tới hải đảo phải nghĩ mọi cách tiếp xúc với vị thủ trưởng kia, có biết không? Nếu con có thể trở thành vợ của thủ trưởng, vậy thì phần mộ tổ tiên của nhà ta liền bối khói xanh! Đến lúc đó, con chỉ cần tuỳ tiện dắt em trai con một phen, em trai con không phải cũng thành cán bộ sao?”Bà ta ngẫm nghĩ, tương lai Cố Linh gả tới Dư gia, chính là cây rung tiền của bà ta, còn Cố Á gả cho thủ trưởng sẽ giúp cho con trai Tiểu Bân của bà ta lót đường.

Nghĩ như vậy tâm tình của Tôn Tú Lan lập tức lại trở lên rất tốt..

Thập Niên 70 Sau Khi Trọng Sinh Hoa Khôi Cầu Sinh Nơi Biển ĐảoTác giả: Hóa Tuyết ChưởngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhững ngày đầu năm 1975, Cố Linh là nhân viên ở xưởng thực phẩm, lúc này là lúc tan tầm của xưởng cô làm. Sau khi tan tầm, Cố Linh nhanh chóng đạp xe chạy về nhà mình. Cô cưỡi lên một chiếc xe đạp khá tồi tàn, chỉ cần Cố Linh đạp một cái chiếc xe đã vang lên loảng xoảng. Cố Linh một bên đạp xe, một bên suy nghĩ, bản thân cần về nhà nhanh hơn một chút. Nếu cô không về nhanh, thì mẹ kế của cô là Tôn Tú Lan mặc dù đã làm xong cả một bàn đồ ăn, nhưng nhất định sẽ không cho những người khác động vào một đũa. Mẹ kế của cô một hai phải đợi cô tan tầm về nhà thì mới để cho cả nhà ăn cơm.Khi mẹ kế đến nhà Cố Linh, bà ấy còn mang theo con gái riêng tên là Cố Á đến cùng. Hôm nay nếu cô không về sớm, Cố Á khẳng định sẽ hùng hổ nhăn mặt khó chịu, đến khi hai người đi ngủ trong phòng chung, Cố Á sẽ lại bắt bẻ các loại tật xấu của cô.Cố Linh không phải chưa từng nghĩ tới việc xé rách mặt với Cố Á, nhưng mỗi lần cô nghĩ đến việc đó lại nghĩ đến khuôn mặt ôn nhu khiêm tốn của mẹ kế Tôn Tú Lan. Chỉ vì… Cố Linh nói xong, còn quay sang nhìn Dư Minh Hâm cùng mấy người hàng xóm xung quanh nói : “Mẹ kế của tôi, không giống như những người mẹ kế khác.Bà ấy trước nay đều không bao giờ lấy cớ để chiếm tiền lương của tôi.Bà ấy bảo đưa chính là đưa, không cho chính là không cho, có phải hay không?”Tôn Tú Lan khẽ cắn môi, nếu không phải nghĩ đến việc, khi Cố Linh gả đến Dư gia, chỉ cần lễ hỏi thôi bà ta có thể cầm được vài trăm đồng, thì hôm nay, 180 đồng này, bà ta nhất quyết sẽ không lấy ra.Cuối cùng, bà ta ngoài cười nhưng trong không cười đi về phòng đem tiền cùng phiếu mang ra.Sau đó, vẫn không quên làm bộ dáng mẹ hiền nói : “ “Linh Linh, đi thôi, chỉ cần Linh Linh nhà ta cao hứng, cái gì cũng không bằng!”Cố Linh cầm tiền, trong lòng cũng kiên định hơn.Bất cứ lúc nào, bất cứ là ai, hay bất cứ lời hứa hẹn nào đều không hữu dụng bằng tiền ở trong túi của mình.Cố Á đứng bên cạnh, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Cố Linh cùng Dư Minh Hâm.Ánh mắt cô ta tối xầm lại, gian nan nuốt xuống một ngụm nước miếng.Cô ta biết mọi việc sẽ xảy ra sau đó.Đời trước Dư Minh Hâm cùng Cố Linh đi ra ngoài hẹn họ, Cố Linh từ chối đính hôn.Vì vậy mà tâm tình Dư Minh Hâm không tốt, anh ta liền đi tìm bạn bè uống rượu.Sau đó Dư Minh Hâm say, cô ta sẽ cố tình để cho Dư Minh Hâm gặp mình, mọi chuyện sau đó cứ thuận lý thành chương thôi.Cô ta sẽ thay Cố Linh gả tới Dư gia.Nhưng bây giờ thì sao?Không vội, dù sao thế giới này là do cô ta sáng tạo ra.Tôn Tú Lan sau khi nhìn Cố Linh cùng Dư Minh Hâm cùng nhau đi ra ngoài, bà ta tầm tình liền không tốt.Bà tay quay đầu nhìn về phái Cố Á: “Mấy ngày nữa con sẽ đi hải đảo, mẹ đã sắp xếp hành lý cho con rồi.Con nhớ kỹ, đi tới hải đảo phải nghĩ mọi cách tiếp xúc với vị thủ trưởng kia, có biết không? Nếu con có thể trở thành vợ của thủ trưởng, vậy thì phần mộ tổ tiên của nhà ta liền bối khói xanh! Đến lúc đó, con chỉ cần tuỳ tiện dắt em trai con một phen, em trai con không phải cũng thành cán bộ sao?”Bà ta ngẫm nghĩ, tương lai Cố Linh gả tới Dư gia, chính là cây rung tiền của bà ta, còn Cố Á gả cho thủ trưởng sẽ giúp cho con trai Tiểu Bân của bà ta lót đường.Nghĩ như vậy tâm tình của Tôn Tú Lan lập tức lại trở lên rất tốt..

Chương 11: Chương 11