Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1629

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng Đổng Cực nói người học quyền pháp không chỉ có mình Giang Ninh, nếu có người lấy được quyền phổ, lại tìm hiểu thêm một số thứ này nọ, quyền pháp đều mạnh mẽ, có được khí thế trước nay chưa từng có.Muốn nói có quan hệ với Giang Ninh, thì chắc chắn là có nhưng chính xác là quan hệ gì thì lại rất khó nói.“Nếu đúng như vậy thì anh định làm sao?” Hai người im lặng hết nửa giờ, Lý Phi Đao đột nhiên mở miệng.“Nguyên nhân” Giang Ninh nói: “Có lẽ tôi biết nguyên nhân” Lý Phi Đao gật gật đầu.“Đi đi, nhân tình này, anh còn phải thiếu tôi đó.” Lý Phi Đao uống hết một ngụm trà, liền đứng lên, mở cửa đi ra ngoài.Trời, dần dần tối đen.Ngọn đèn dầu trong Cực Đạo võ quán dần dần tắt.Trước khu triển lãm quyền phổ còn có mấy môn đồ đang cẩn thận quan sát tìm hiểu.Ngay trên băng ghế bên cạnh, Lý Phi Đao đang ngồi đó, khép đôi mắt đang suy nghĩ lại, nhắm mắt dưỡng thần.“Hô.Đột nhiên một trận gió đánh tới, vô cùng cưồng loạn!Lí Phi Đao lập tức mở to hai mắt: “Ai đó!” Anh ta chợt quát một tiếng, cổ tay rung lên, mấy thanh phi đao lập tức bay nhanh ra ngoài, vài tiếng keng keng keng vang lên, tất cả phi đao đều bị đánh rớt trên mặt đất.Trong phòng triển lãm, Lý Phi Đao và người đeo mặt nạ đã đánh nhau kịch liệt!“Phanh!” “Phanh!” “Phanh!” Quyền cước đánh nhau, điên cuồng lại mạnh mẽ, anh tới tôi đi không phân biệt được thăng thua.Rát nhanh, mấy người Đàm Long đã đến, vây quanh phòng triển lãm lại.Thêm đám người Cẩu Ca, dẫn theo hơn trăm người, vây quanh lại ba vòng trong ba vòng ngoài.“Đừng để hắn chạy thoát! Dám tới Đông Hải gây chuyện, để mạng lại đây!” “Đi mời ông Đàm và chú Diệp tới!” “Thông báo cho anh Giang, nhanh lên!” Từng âm thanh vang lên, Đôn Hải đáng sợ như một cơn lốc xoáy, sâu không thấy đáy lập tức vây kín tất cả bọn họ lại.“Còn muốn trốn đi đâu?” Lý Phi Đao chợt quát một tiếng: “Chủ Thượng, nếu đã đến, vậy thì đừng đi nữa! Món nợ lần trước, hôm nay chúng ta từ từ tính với nhau đi!”Thân hình anh ta thay đổi, qua lại trái phải, nhanh như chớp điện, cổ tay run lên, phi đao bay nhanh b ắn ra ngoài.Khuôn mặt của Chủ Thượng sớm bị mặt nạ che dấu, vốn không thể nhìn rõ được vẻ mặt của anh ta.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng Đổng Cực nói người học quyền pháp không chỉ có mình Giang Ninh, nếu có người lấy được quyền phổ, lại tìm hiểu thêm một số thứ này nọ, quyền pháp đều mạnh mẽ, có được khí thế trước nay chưa từng có.

Muốn nói có quan hệ với Giang Ninh, thì chắc chắn là có nhưng chính xác là quan hệ gì thì lại rất khó nói.

“Nếu đúng như vậy thì anh định làm sao?” Hai người im lặng hết nửa giờ, Lý Phi Đao đột nhiên mở miệng.

“Nguyên nhân” Giang Ninh nói: “Có lẽ tôi biết nguyên nhân” Lý Phi Đao gật gật đầu.

“Đi đi, nhân tình này, anh còn phải thiếu tôi đó.” Lý Phi Đao uống hết một ngụm trà, liền đứng lên, mở cửa đi ra ngoài.

Trời, dần dần tối đen.

Ngọn đèn dầu trong Cực Đạo võ quán dần dần tắt.

Trước khu triển lãm quyền phổ còn có mấy môn đồ đang cẩn thận quan sát tìm hiểu.

Ngay trên băng ghế bên cạnh, Lý Phi Đao đang ngồi đó, khép đôi mắt đang suy nghĩ lại, nhắm mắt dưỡng thần.

“Hô.

Đột nhiên một trận gió đánh tới, vô cùng cưồng loạn!

Lí Phi Đao lập tức mở to hai mắt: “Ai đó!” Anh ta chợt quát một tiếng, cổ tay rung lên, mấy thanh phi đao lập tức bay nhanh ra ngoài, vài tiếng keng keng keng vang lên, tất cả phi đao đều bị đánh rớt trên mặt đất.

Image removed.

Trong phòng triển lãm, Lý Phi Đao và người đeo mặt nạ đã đánh nhau kịch liệt!

“Phanh!” “Phanh!” “Phanh!” Quyền cước đánh nhau, điên cuồng lại mạnh mẽ, anh tới tôi đi không phân biệt được thăng thua.

Rát nhanh, mấy người Đàm Long đã đến, vây quanh phòng triển lãm lại.

Thêm đám người Cẩu Ca, dẫn theo hơn trăm người, vây quanh lại ba vòng trong ba vòng ngoài.

“Đừng để hắn chạy thoát! Dám tới Đông Hải gây chuyện, để mạng lại đây!” “Đi mời ông Đàm và chú Diệp tới!” “Thông báo cho anh Giang, nhanh lên!” Từng âm thanh vang lên, Đôn Hải đáng sợ như một cơn lốc xoáy, sâu không thấy đáy lập tức vây kín tất cả bọn họ lại.

“Còn muốn trốn đi đâu?” Lý Phi Đao chợt quát một tiếng: “Chủ Thượng, nếu đã đến, vậy thì đừng đi nữa! Món nợ lần trước, hôm nay chúng ta từ từ tính với nhau đi!”

Thân hình anh ta thay đổi, qua lại trái phải, nhanh như chớp điện, cổ tay run lên, phi đao bay nhanh b ắn ra ngoài.

Khuôn mặt của Chủ Thượng sớm bị mặt nạ che dấu, vốn không thể nhìn rõ được vẻ mặt của anh ta.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng Đổng Cực nói người học quyền pháp không chỉ có mình Giang Ninh, nếu có người lấy được quyền phổ, lại tìm hiểu thêm một số thứ này nọ, quyền pháp đều mạnh mẽ, có được khí thế trước nay chưa từng có.Muốn nói có quan hệ với Giang Ninh, thì chắc chắn là có nhưng chính xác là quan hệ gì thì lại rất khó nói.“Nếu đúng như vậy thì anh định làm sao?” Hai người im lặng hết nửa giờ, Lý Phi Đao đột nhiên mở miệng.“Nguyên nhân” Giang Ninh nói: “Có lẽ tôi biết nguyên nhân” Lý Phi Đao gật gật đầu.“Đi đi, nhân tình này, anh còn phải thiếu tôi đó.” Lý Phi Đao uống hết một ngụm trà, liền đứng lên, mở cửa đi ra ngoài.Trời, dần dần tối đen.Ngọn đèn dầu trong Cực Đạo võ quán dần dần tắt.Trước khu triển lãm quyền phổ còn có mấy môn đồ đang cẩn thận quan sát tìm hiểu.Ngay trên băng ghế bên cạnh, Lý Phi Đao đang ngồi đó, khép đôi mắt đang suy nghĩ lại, nhắm mắt dưỡng thần.“Hô.Đột nhiên một trận gió đánh tới, vô cùng cưồng loạn!Lí Phi Đao lập tức mở to hai mắt: “Ai đó!” Anh ta chợt quát một tiếng, cổ tay rung lên, mấy thanh phi đao lập tức bay nhanh ra ngoài, vài tiếng keng keng keng vang lên, tất cả phi đao đều bị đánh rớt trên mặt đất.Trong phòng triển lãm, Lý Phi Đao và người đeo mặt nạ đã đánh nhau kịch liệt!“Phanh!” “Phanh!” “Phanh!” Quyền cước đánh nhau, điên cuồng lại mạnh mẽ, anh tới tôi đi không phân biệt được thăng thua.Rát nhanh, mấy người Đàm Long đã đến, vây quanh phòng triển lãm lại.Thêm đám người Cẩu Ca, dẫn theo hơn trăm người, vây quanh lại ba vòng trong ba vòng ngoài.“Đừng để hắn chạy thoát! Dám tới Đông Hải gây chuyện, để mạng lại đây!” “Đi mời ông Đàm và chú Diệp tới!” “Thông báo cho anh Giang, nhanh lên!” Từng âm thanh vang lên, Đôn Hải đáng sợ như một cơn lốc xoáy, sâu không thấy đáy lập tức vây kín tất cả bọn họ lại.“Còn muốn trốn đi đâu?” Lý Phi Đao chợt quát một tiếng: “Chủ Thượng, nếu đã đến, vậy thì đừng đi nữa! Món nợ lần trước, hôm nay chúng ta từ từ tính với nhau đi!”Thân hình anh ta thay đổi, qua lại trái phải, nhanh như chớp điện, cổ tay run lên, phi đao bay nhanh b ắn ra ngoài.Khuôn mặt của Chủ Thượng sớm bị mặt nạ che dấu, vốn không thể nhìn rõ được vẻ mặt của anh ta.

Chương 1629