Ngày hôm sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, chân Mạnh Thiển Thiển sáng sớm liền có chút rút gân, không dám đánh thức bạn cùng phòng, dùng một chân nhảy đến ban công nhỏ, di động vừa lúc vang lên, cô cầm lấy, xem một cái, điện thoại trong nhà.Cô nhấp môi tiếp nhận.Thanh âm quen thuộc của mẹ truyền đến,: “Trước kia đồng phục em trai cô để nơi nào? Như thế nào không tìm được, còn có em gái cô thời điểm nghỉ hè mua vớ, cô cùng để ở chỗ nào?.”“Đều ở tủ quần áo trong phòng Mạnh Khiếu, ngăn trên cùng.”“Vớ của Viện Viện cũng ở đó? Vớ của con gái sao có thể để cùng chỗ với vớ của em trai cô....”“Mạnh Khiếu nói muốn!”Một câu trực tiếp ngăn chặn bên kia nói, bà dừng một chút, nói: “Được, nếu Mạnh Khiếu muốn liền phải làm, đúng rồi, trả nhiều tiền như vậy để cô đi học đại học Hải Thành, cô nhưng phải học thật tốt cho tôi, không được đi tìm Ứng Hạo kia, đừng cho là tôi không biết, cậu ta cũng học ở Hải Thành....”Nghe thấy cái tên kia, lòng Mạnh Thiển Thiển trầm xuống, lấy di động ra, cắt đứt…

Chương 24: Chương 24

Tái NgộTác giả: Bán Tiệt Bạch TháiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày hôm sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, chân Mạnh Thiển Thiển sáng sớm liền có chút rút gân, không dám đánh thức bạn cùng phòng, dùng một chân nhảy đến ban công nhỏ, di động vừa lúc vang lên, cô cầm lấy, xem một cái, điện thoại trong nhà.Cô nhấp môi tiếp nhận.Thanh âm quen thuộc của mẹ truyền đến,: “Trước kia đồng phục em trai cô để nơi nào? Như thế nào không tìm được, còn có em gái cô thời điểm nghỉ hè mua vớ, cô cùng để ở chỗ nào?.”“Đều ở tủ quần áo trong phòng Mạnh Khiếu, ngăn trên cùng.”“Vớ của Viện Viện cũng ở đó? Vớ của con gái sao có thể để cùng chỗ với vớ của em trai cô....”“Mạnh Khiếu nói muốn!”Một câu trực tiếp ngăn chặn bên kia nói, bà dừng một chút, nói: “Được, nếu Mạnh Khiếu muốn liền phải làm, đúng rồi, trả nhiều tiền như vậy để cô đi học đại học Hải Thành, cô nhưng phải học thật tốt cho tôi, không được đi tìm Ứng Hạo kia, đừng cho là tôi không biết, cậu ta cũng học ở Hải Thành....”Nghe thấy cái tên kia, lòng Mạnh Thiển Thiển trầm xuống, lấy di động ra, cắt đứt… Cô ta một câu cuối cùng gần như gào rống, vặn vẹo.Ứng Hạo như cũ không có biểu tình gì, anh dựa ra phía sau, chân dài giao điệp, nhìn chằm chằm cô ta, nửa ngày, ngữ khí không phập phồng nói: “Trách cô không có bản lĩnh mà thôi.”Loảng xoảng.Chứng thực ý tưởng trong lòng, Lâm Phiêu ngã ngồi ở trên sô pha.“Em theo đuổi anh ba ngày, anh liền đáp ứng em, buổi tối ngày đó đi ra ngoài ăn cơm, em nói không muốn trở về ký túc xá, lôi kéo anh đi khách sạn, anh trực tiếp thuê hai căn phòng, em đi ra ngoài mua quần áo trở về, mặc váy hai dây hướng phòng anh gõ cửa, anh cũng thờ ơ, thậm chí có chút không kiên nhẫn.....”Nói tới đây, Lâm Phiêu buông tay xuống, đáy mắt mang theo vài tia hận ý.Cô ta hiểu rõ, Ứng Hạo lợi dụng cô ta đi quên đứa con gái khác, anh ở thời điểm đó hẳn là cũng muốn thích cô ta, đáng tiếc không thích được.Cô ta thà rằng anh là bởi vì biết bộ mặt thật của cô ta mà ghét bỏ cô ta, mà không phải bởi vì một đứa con gái không biết tên, cô ta từ nhỏ đến lớn không có thua bất luận đứa con gái nào, thành tích cũng tốt bộ dạng cũng tốt...“Ai? Đứa con gái kia là ai?” Cô ngẩng đầu nhìn về phía Ứng Hạo.Ứng Hạo bưng ly rượu lên, nghiêng đầu từ trên cao nhìn xuống mà nhìn cô ta, nói: “Cô hẳn là nên nhìn lại bản thân mình, không biết thân biết phận, muốn câu đàn ông, cô xứng biết tên cô ấy sao?”Lâm Phiêu sắc mặt biến đổi lớn.Hai người kết giao đến nay không có phát sinh quan hệ, Ứng Hạo lợi dụng cô ta, cô ta chính mình cũng lợi dụng anh, cô thích diện mạo anh thích khí chất trên người anh, nhưng mà cô at trước sau do dự, do dự anh có đáng giá cô ta hiến ra bản thân hay không.Cô ta muốn bò đến càng cao, cô ta không muốn đi nhầm một bước, cô ta không có sai, là anh cái gì đều không nói ra.“Anh có từng thích em hay không?”Ứng Hạo khóe môi cong lên, lạnh nhạt đến cực điểm.Biểu tình này đã rất minh xác.Lâm Phiêu oán hận mà nhìn anh, nửa giây sau, đứng dậy rời đi, giày cao gót ca ca ca mà đi xa.Ứng Hạo bưng lên chén rượu uống một ngụm cạn sạch, hoàn toàn không để bụng cô ta đi hay là ở.Uống xong một ly lại đổ một ly, đặt ở trên mặt bàn di động tích tích vang lên, trong nhóm chat có tin tức..

Cô ta một câu cuối cùng gần như gào rống, vặn vẹo.

Ứng Hạo như cũ không có biểu tình gì, anh dựa ra phía sau, chân dài giao điệp, nhìn chằm chằm cô ta, nửa ngày, ngữ khí không phập phồng nói: “Trách cô không có bản lĩnh mà thôi.”Loảng xoảng.Chứng thực ý tưởng trong lòng, Lâm Phiêu ngã ngồi ở trên sô pha.“Em theo đuổi anh ba ngày, anh liền đáp ứng em, buổi tối ngày đó đi ra ngoài ăn cơm, em nói không muốn trở về ký túc xá, lôi kéo anh đi khách sạn, anh trực tiếp thuê hai căn phòng, em đi ra ngoài mua quần áo trở về, mặc váy hai dây hướng phòng anh gõ cửa, anh cũng thờ ơ, thậm chí có chút không kiên nhẫn.....”Nói tới đây, Lâm Phiêu buông tay xuống, đáy mắt mang theo vài tia hận ý.

Cô ta hiểu rõ, Ứng Hạo lợi dụng cô ta đi quên đứa con gái khác, anh ở thời điểm đó hẳn là cũng muốn thích cô ta, đáng tiếc không thích được.

Cô ta thà rằng anh là bởi vì biết bộ mặt thật của cô ta mà ghét bỏ cô ta, mà không phải bởi vì một đứa con gái không biết tên, cô ta từ nhỏ đến lớn không có thua bất luận đứa con gái nào, thành tích cũng tốt bộ dạng cũng tốt...“Ai? Đứa con gái kia là ai?” Cô ngẩng đầu nhìn về phía Ứng Hạo.Ứng Hạo bưng ly rượu lên, nghiêng đầu từ trên cao nhìn xuống mà nhìn cô ta, nói: “Cô hẳn là nên nhìn lại bản thân mình, không biết thân biết phận, muốn câu đàn ông, cô xứng biết tên cô ấy sao?”Lâm Phiêu sắc mặt biến đổi lớn.Hai người kết giao đến nay không có phát sinh quan hệ, Ứng Hạo lợi dụng cô ta, cô ta chính mình cũng lợi dụng anh, cô thích diện mạo anh thích khí chất trên người anh, nhưng mà cô at trước sau do dự, do dự anh có đáng giá cô ta hiến ra bản thân hay không.

Cô ta muốn bò đến càng cao, cô ta không muốn đi nhầm một bước, cô ta không có sai, là anh cái gì đều không nói ra.“Anh có từng thích em hay không?”Ứng Hạo khóe môi cong lên, lạnh nhạt đến cực điểm.Biểu tình này đã rất minh xác.Lâm Phiêu oán hận mà nhìn anh, nửa giây sau, đứng dậy rời đi, giày cao gót ca ca ca mà đi xa.

Ứng Hạo bưng lên chén rượu uống một ngụm cạn sạch, hoàn toàn không để bụng cô ta đi hay là ở.

Uống xong một ly lại đổ một ly, đặt ở trên mặt bàn di động tích tích vang lên, trong nhóm chat có tin tức..

Tái NgộTác giả: Bán Tiệt Bạch TháiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày hôm sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, chân Mạnh Thiển Thiển sáng sớm liền có chút rút gân, không dám đánh thức bạn cùng phòng, dùng một chân nhảy đến ban công nhỏ, di động vừa lúc vang lên, cô cầm lấy, xem một cái, điện thoại trong nhà.Cô nhấp môi tiếp nhận.Thanh âm quen thuộc của mẹ truyền đến,: “Trước kia đồng phục em trai cô để nơi nào? Như thế nào không tìm được, còn có em gái cô thời điểm nghỉ hè mua vớ, cô cùng để ở chỗ nào?.”“Đều ở tủ quần áo trong phòng Mạnh Khiếu, ngăn trên cùng.”“Vớ của Viện Viện cũng ở đó? Vớ của con gái sao có thể để cùng chỗ với vớ của em trai cô....”“Mạnh Khiếu nói muốn!”Một câu trực tiếp ngăn chặn bên kia nói, bà dừng một chút, nói: “Được, nếu Mạnh Khiếu muốn liền phải làm, đúng rồi, trả nhiều tiền như vậy để cô đi học đại học Hải Thành, cô nhưng phải học thật tốt cho tôi, không được đi tìm Ứng Hạo kia, đừng cho là tôi không biết, cậu ta cũng học ở Hải Thành....”Nghe thấy cái tên kia, lòng Mạnh Thiển Thiển trầm xuống, lấy di động ra, cắt đứt… Cô ta một câu cuối cùng gần như gào rống, vặn vẹo.Ứng Hạo như cũ không có biểu tình gì, anh dựa ra phía sau, chân dài giao điệp, nhìn chằm chằm cô ta, nửa ngày, ngữ khí không phập phồng nói: “Trách cô không có bản lĩnh mà thôi.”Loảng xoảng.Chứng thực ý tưởng trong lòng, Lâm Phiêu ngã ngồi ở trên sô pha.“Em theo đuổi anh ba ngày, anh liền đáp ứng em, buổi tối ngày đó đi ra ngoài ăn cơm, em nói không muốn trở về ký túc xá, lôi kéo anh đi khách sạn, anh trực tiếp thuê hai căn phòng, em đi ra ngoài mua quần áo trở về, mặc váy hai dây hướng phòng anh gõ cửa, anh cũng thờ ơ, thậm chí có chút không kiên nhẫn.....”Nói tới đây, Lâm Phiêu buông tay xuống, đáy mắt mang theo vài tia hận ý.Cô ta hiểu rõ, Ứng Hạo lợi dụng cô ta đi quên đứa con gái khác, anh ở thời điểm đó hẳn là cũng muốn thích cô ta, đáng tiếc không thích được.Cô ta thà rằng anh là bởi vì biết bộ mặt thật của cô ta mà ghét bỏ cô ta, mà không phải bởi vì một đứa con gái không biết tên, cô ta từ nhỏ đến lớn không có thua bất luận đứa con gái nào, thành tích cũng tốt bộ dạng cũng tốt...“Ai? Đứa con gái kia là ai?” Cô ngẩng đầu nhìn về phía Ứng Hạo.Ứng Hạo bưng ly rượu lên, nghiêng đầu từ trên cao nhìn xuống mà nhìn cô ta, nói: “Cô hẳn là nên nhìn lại bản thân mình, không biết thân biết phận, muốn câu đàn ông, cô xứng biết tên cô ấy sao?”Lâm Phiêu sắc mặt biến đổi lớn.Hai người kết giao đến nay không có phát sinh quan hệ, Ứng Hạo lợi dụng cô ta, cô ta chính mình cũng lợi dụng anh, cô thích diện mạo anh thích khí chất trên người anh, nhưng mà cô at trước sau do dự, do dự anh có đáng giá cô ta hiến ra bản thân hay không.Cô ta muốn bò đến càng cao, cô ta không muốn đi nhầm một bước, cô ta không có sai, là anh cái gì đều không nói ra.“Anh có từng thích em hay không?”Ứng Hạo khóe môi cong lên, lạnh nhạt đến cực điểm.Biểu tình này đã rất minh xác.Lâm Phiêu oán hận mà nhìn anh, nửa giây sau, đứng dậy rời đi, giày cao gót ca ca ca mà đi xa.Ứng Hạo bưng lên chén rượu uống một ngụm cạn sạch, hoàn toàn không để bụng cô ta đi hay là ở.Uống xong một ly lại đổ một ly, đặt ở trên mặt bàn di động tích tích vang lên, trong nhóm chat có tin tức..

Chương 24: Chương 24