Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 1677
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Quả thật chính là không khí tự nhiên!Đối với người tập võ mà nói, trong hoàn cảnh này có trăm lợi chứ không hại.Trong lúc nãy anh Cẩu đã hỏi được từ trong miệng của Phương Hạ, hỏi rõ được con đường đi, cho nên Giang Ninh liền dựa theo những gì viết trên giấy mà anh Cẩu viết con đường xiêu xiêu vẹo vẹo lên.Đường núi khó đi, lại không có đủ thể lực cho nên người bình thường đi không bao xa đều sẽ cảm thấy mệt mỏi không chịu được.Chưa nói đến chuyện có thể tìm được chỗ mà mấy thế gia ẩn danh này trú hay không, chỉ riêng chuyện có thể bình an đi đến đã là một vấn đề.Những thế gia ẩn danh như nhà họ Phương này ẩn ở rất sâu, cho nên sẽ không có ai phát hiện được bọn họ.Giờ phút này ở trong nhà họ Phương, bầu không khí rất nặng nề.Phương Uy ở trong phòng khách đi đi lại lại lộ ra tâm tình bực bội.Phương Hạ cũng đã đi hai ngày, hiện tại cũng đã mất liên lạc, không có bất kỳ tin tức gì!Ông ta phái người đi tìm hiểu xem có chuyện gì nhưng cũng không có phản hồi.Chỉ đi đến Đông Hải một chuyến để thu lại quyền phổ mà sao cần nhiều thời gian đến vậy.“Gia chủ, vẫn không có tin tức.”“Tiếp tục liên lạc!”Phương Uy hừ một tiếng, phất phất tay cho người lui xuống.Đột nhiên ông ta nhíu mày, hình như là nghĩ đến cái gì đó, sau đó lại hô lớn: “Hồng Sơn trưởng lão đang ở đâu? Mời ông †a tới đây một chuyến!”Phương Hồng Sơn vẫn chưa nói rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.Lần trước ông ta chỉ nói thành phố Đông Hải đó đặc biệt nhưng vẫn không nói cho chính mình tình hình của Giang Ninh là như thế nào, trong lòng Phương Uy mơ hồ có một dự cảm xấu.“Hồng Sơn trưởng lão đóng cửa, nói là phải dưỡng thương nên không muốn gặp bất cứ ai cả”Phương Uy nhíu mày chặt hơn.“Hừ, vậy cứ để ông ta dưỡng cho thật tốt đi Rõ ràng là lão già thối tha kia cố tình làm cho mình nhìn, nếu như cần phải dưỡng thương thì cứ để ông ta dưỡng tới chết luôn đi!Vị trí trưởng lão này ông ta cũng đừng mơ mà quay lại.Chờ đến khi mấy đứa con trai của mình trưởng thành, ông †a muốn kiểm soát hết tất cả mọi thứ ở nhà họ Phương này, mà ngay cả vị trí trưởng lão cũng phải do con trai mình đảm nhiệm.Cho dù là Phương Thu – năng lực yếu nhất!Chỉ cần toàn là người của ông ta thì mọi thứ đều dễ làm.“Quyển sách võ thuật đã xuất hiện nhiều như vậy, nếu như muốn thu thập chín trang của quyển sách thì hoàn toàn có khả năng!”Phương Uy tự nói thầm: “Một khi bản Phó Địa Đồ được hoàn chỉnh thì sẽ có thể tìm được vật kia, đến lúc đó, nhà họ Phương của ông ta tất nhiên sẽ phất cao lên, trong tương lai, nhà họ Phương của ông ta sẽ thống trị thế giới!”
Quả thật chính là không khí tự nhiên!
Đối với người tập võ mà nói, trong hoàn cảnh này có trăm lợi chứ không hại.
Trong lúc nãy anh Cẩu đã hỏi được từ trong miệng của Phương Hạ, hỏi rõ được con đường đi, cho nên Giang Ninh liền dựa theo những gì viết trên giấy mà anh Cẩu viết con đường xiêu xiêu vẹo vẹo lên.
Đường núi khó đi, lại không có đủ thể lực cho nên người bình thường đi không bao xa đều sẽ cảm thấy mệt mỏi không chịu được.
Chưa nói đến chuyện có thể tìm được chỗ mà mấy thế gia ẩn danh này trú hay không, chỉ riêng chuyện có thể bình an đi đến đã là một vấn đề.
Những thế gia ẩn danh như nhà họ Phương này ẩn ở rất sâu, cho nên sẽ không có ai phát hiện được bọn họ.
Giờ phút này ở trong nhà họ Phương, bầu không khí rất nặng nề.
Phương Uy ở trong phòng khách đi đi lại lại lộ ra tâm tình bực bội.
Phương Hạ cũng đã đi hai ngày, hiện tại cũng đã mất liên lạc, không có bất kỳ tin tức gì!
Ông ta phái người đi tìm hiểu xem có chuyện gì nhưng cũng không có phản hồi.
Chỉ đi đến Đông Hải một chuyến để thu lại quyền phổ mà sao cần nhiều thời gian đến vậy.
“Gia chủ, vẫn không có tin tức.”
“Tiếp tục liên lạc!”
Phương Uy hừ một tiếng, phất phất tay cho người lui xuống.
Đột nhiên ông ta nhíu mày, hình như là nghĩ đến cái gì đó, sau đó lại hô lớn: “Hồng Sơn trưởng lão đang ở đâu? Mời ông †a tới đây một chuyến!”
Phương Hồng Sơn vẫn chưa nói rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Lần trước ông ta chỉ nói thành phố Đông Hải đó đặc biệt nhưng vẫn không nói cho chính mình tình hình của Giang Ninh là như thế nào, trong lòng Phương Uy mơ hồ có một dự cảm xấu.
“Hồng Sơn trưởng lão đóng cửa, nói là phải dưỡng thương nên không muốn gặp bất cứ ai cả”
Phương Uy nhíu mày chặt hơn.
“Hừ, vậy cứ để ông ta dưỡng cho thật tốt đi Rõ ràng là lão già thối tha kia cố tình làm cho mình nhìn, nếu như cần phải dưỡng thương thì cứ để ông ta dưỡng tới chết luôn đi!
Vị trí trưởng lão này ông ta cũng đừng mơ mà quay lại.
Chờ đến khi mấy đứa con trai của mình trưởng thành, ông †a muốn kiểm soát hết tất cả mọi thứ ở nhà họ Phương này, mà ngay cả vị trí trưởng lão cũng phải do con trai mình đảm nhiệm.
Cho dù là Phương Thu – năng lực yếu nhất!
Chỉ cần toàn là người của ông ta thì mọi thứ đều dễ làm.
“Quyển sách võ thuật đã xuất hiện nhiều như vậy, nếu như muốn thu thập chín trang của quyển sách thì hoàn toàn có khả năng!”
Phương Uy tự nói thầm: “Một khi bản Phó Địa Đồ được hoàn chỉnh thì sẽ có thể tìm được vật kia, đến lúc đó, nhà họ Phương của ông ta tất nhiên sẽ phất cao lên, trong tương lai, nhà họ Phương của ông ta sẽ thống trị thế giới!”
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Quả thật chính là không khí tự nhiên!Đối với người tập võ mà nói, trong hoàn cảnh này có trăm lợi chứ không hại.Trong lúc nãy anh Cẩu đã hỏi được từ trong miệng của Phương Hạ, hỏi rõ được con đường đi, cho nên Giang Ninh liền dựa theo những gì viết trên giấy mà anh Cẩu viết con đường xiêu xiêu vẹo vẹo lên.Đường núi khó đi, lại không có đủ thể lực cho nên người bình thường đi không bao xa đều sẽ cảm thấy mệt mỏi không chịu được.Chưa nói đến chuyện có thể tìm được chỗ mà mấy thế gia ẩn danh này trú hay không, chỉ riêng chuyện có thể bình an đi đến đã là một vấn đề.Những thế gia ẩn danh như nhà họ Phương này ẩn ở rất sâu, cho nên sẽ không có ai phát hiện được bọn họ.Giờ phút này ở trong nhà họ Phương, bầu không khí rất nặng nề.Phương Uy ở trong phòng khách đi đi lại lại lộ ra tâm tình bực bội.Phương Hạ cũng đã đi hai ngày, hiện tại cũng đã mất liên lạc, không có bất kỳ tin tức gì!Ông ta phái người đi tìm hiểu xem có chuyện gì nhưng cũng không có phản hồi.Chỉ đi đến Đông Hải một chuyến để thu lại quyền phổ mà sao cần nhiều thời gian đến vậy.“Gia chủ, vẫn không có tin tức.”“Tiếp tục liên lạc!”Phương Uy hừ một tiếng, phất phất tay cho người lui xuống.Đột nhiên ông ta nhíu mày, hình như là nghĩ đến cái gì đó, sau đó lại hô lớn: “Hồng Sơn trưởng lão đang ở đâu? Mời ông †a tới đây một chuyến!”Phương Hồng Sơn vẫn chưa nói rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.Lần trước ông ta chỉ nói thành phố Đông Hải đó đặc biệt nhưng vẫn không nói cho chính mình tình hình của Giang Ninh là như thế nào, trong lòng Phương Uy mơ hồ có một dự cảm xấu.“Hồng Sơn trưởng lão đóng cửa, nói là phải dưỡng thương nên không muốn gặp bất cứ ai cả”Phương Uy nhíu mày chặt hơn.“Hừ, vậy cứ để ông ta dưỡng cho thật tốt đi Rõ ràng là lão già thối tha kia cố tình làm cho mình nhìn, nếu như cần phải dưỡng thương thì cứ để ông ta dưỡng tới chết luôn đi!Vị trí trưởng lão này ông ta cũng đừng mơ mà quay lại.Chờ đến khi mấy đứa con trai của mình trưởng thành, ông †a muốn kiểm soát hết tất cả mọi thứ ở nhà họ Phương này, mà ngay cả vị trí trưởng lão cũng phải do con trai mình đảm nhiệm.Cho dù là Phương Thu – năng lực yếu nhất!Chỉ cần toàn là người của ông ta thì mọi thứ đều dễ làm.“Quyển sách võ thuật đã xuất hiện nhiều như vậy, nếu như muốn thu thập chín trang của quyển sách thì hoàn toàn có khả năng!”Phương Uy tự nói thầm: “Một khi bản Phó Địa Đồ được hoàn chỉnh thì sẽ có thể tìm được vật kia, đến lúc đó, nhà họ Phương của ông ta tất nhiên sẽ phất cao lên, trong tương lai, nhà họ Phương của ông ta sẽ thống trị thế giới!”