Ngày hôm sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, chân Mạnh Thiển Thiển sáng sớm liền có chút rút gân, không dám đánh thức bạn cùng phòng, dùng một chân nhảy đến ban công nhỏ, di động vừa lúc vang lên, cô cầm lấy, xem một cái, điện thoại trong nhà.Cô nhấp môi tiếp nhận.Thanh âm quen thuộc của mẹ truyền đến,: “Trước kia đồng phục em trai cô để nơi nào? Như thế nào không tìm được, còn có em gái cô thời điểm nghỉ hè mua vớ, cô cùng để ở chỗ nào?.”“Đều ở tủ quần áo trong phòng Mạnh Khiếu, ngăn trên cùng.”“Vớ của Viện Viện cũng ở đó? Vớ của con gái sao có thể để cùng chỗ với vớ của em trai cô....”“Mạnh Khiếu nói muốn!”Một câu trực tiếp ngăn chặn bên kia nói, bà dừng một chút, nói: “Được, nếu Mạnh Khiếu muốn liền phải làm, đúng rồi, trả nhiều tiền như vậy để cô đi học đại học Hải Thành, cô nhưng phải học thật tốt cho tôi, không được đi tìm Ứng Hạo kia, đừng cho là tôi không biết, cậu ta cũng học ở Hải Thành....”Nghe thấy cái tên kia, lòng Mạnh Thiển Thiển trầm xuống, lấy di động ra, cắt đứt…
Chương 41: Chương 41
Tái NgộTác giả: Bán Tiệt Bạch TháiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày hôm sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, chân Mạnh Thiển Thiển sáng sớm liền có chút rút gân, không dám đánh thức bạn cùng phòng, dùng một chân nhảy đến ban công nhỏ, di động vừa lúc vang lên, cô cầm lấy, xem một cái, điện thoại trong nhà.Cô nhấp môi tiếp nhận.Thanh âm quen thuộc của mẹ truyền đến,: “Trước kia đồng phục em trai cô để nơi nào? Như thế nào không tìm được, còn có em gái cô thời điểm nghỉ hè mua vớ, cô cùng để ở chỗ nào?.”“Đều ở tủ quần áo trong phòng Mạnh Khiếu, ngăn trên cùng.”“Vớ của Viện Viện cũng ở đó? Vớ của con gái sao có thể để cùng chỗ với vớ của em trai cô....”“Mạnh Khiếu nói muốn!”Một câu trực tiếp ngăn chặn bên kia nói, bà dừng một chút, nói: “Được, nếu Mạnh Khiếu muốn liền phải làm, đúng rồi, trả nhiều tiền như vậy để cô đi học đại học Hải Thành, cô nhưng phải học thật tốt cho tôi, không được đi tìm Ứng Hạo kia, đừng cho là tôi không biết, cậu ta cũng học ở Hải Thành....”Nghe thấy cái tên kia, lòng Mạnh Thiển Thiển trầm xuống, lấy di động ra, cắt đứt… Mạnh Thiển Thiển nhấp môi, đi vào, khom lưng nhặt tai nghe trên mặt đất lên, lấy di động ra, cắm l vào, đưa cho Mạnh Khiếu, coi nói: “Chính em nghe một chút.”Mạnh Khiếu không tình nguyện, lui về phía sau một bước.Mạnh Thiển Thiển vài giây sau, lại đưa ra đi, nói: “Em nghe một chút, em nghe một chút a.”Bốn chữ phía sau, thanh âm cô nói rất lớn.Mạnh Khiếu hoảng sợ, hắn đoạt lấy tai nghe, nhét vào lỗ tai, thanh âm rất tốt, thanh âm vờn quanh ở bốn phía.Nửa giờ sau, một nhà năm người ngồi ở bên bàn ăn bắt đầu ăn cơm chiều.Hoàng Tú Cầm một bên gắp đồ ăn cho con trai một bên lải nhải mà nói: “Đi ra ngoài học đại học thật ghê gớm, không có chúng ta cung phụng chi, con có thể đi đọc?....”“Được rồi ăn cơm đi.” Ba Mạnh Trí Hiền nói.Hoàng Tú Cầm: “.....”Gà bay chó sủa một đêm kết thúc, Mạnh Thiển Thiển xoa tóc vào phòng, Mạnh Viện Viện ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường chơi di động, di động là lúc trước Mạnh Thiển Thiển mua thay thế để laij cho cô ấy.Cô ấy ngẩng đầu, “Chị, đại học Hải Thành như thế nào?”Mạnh Thiển Thiển ở trên giường ngồi xuống, cười nói: “Rất lớn, em cũng cố gắng học tập.”“Thành tích của em không được.” Mạnh Viện Viện lắc đầu, “Nhà của chúng ta như thế nào chỉ có Mạnh Khiếu thông minh, em cảm giác mẹ ở thời điểm sinh hắn liền như vậy, cái gì tốt nhất đều cho hắn.”Mạnh Thiển Thiển hơi ngừng, lau đầu tóc, “Chị không ở nhà nửa năm này vất vả cho em.”“Vất vả cái gì, một chút việc tay chân mà thôi.”Mạnh Thiển Thiển hơi mỉm cười, cô kéo ra chăn, nói: “Đêm nay cùng nhau ngủ đi.”“Được a.”Mạnh Viện Viện cũng buông di động nằm xuống, cùng chị kề lại cùng nhau.Hai chị em dùng chính là cùng một loại sữa tắm, rất thơm, rất ấm áp.Mạnh Thiển Thiển nằm trong chốc lát không ngủ được, cô nhìn em gái ngủ say, nghiêng thân mình lấy ra di động, Chu Ngạn đã phát một tin WeChat cho cô.Chu Ngạn: Vội xong rồi sao?Mạnh Thiển Thiển: Mới vừa nằm xuống, anh ngủ rồi sao?Chu Ngạn cười: Chờ tin của em, xem ra em đêm nay cùng người trong nhà thật sự vui vẻ, một buổi tối cũng chưa trả lời..
Mạnh Thiển Thiển nhấp môi, đi vào, khom lưng nhặt tai nghe trên mặt đất lên, lấy di động ra, cắm l vào, đưa cho Mạnh Khiếu, coi nói: “Chính em nghe một chút.”Mạnh Khiếu không tình nguyện, lui về phía sau một bước.Mạnh Thiển Thiển vài giây sau, lại đưa ra đi, nói: “Em nghe một chút, em nghe một chút a.”Bốn chữ phía sau, thanh âm cô nói rất lớn.
Mạnh Khiếu hoảng sợ, hắn đoạt lấy tai nghe, nhét vào lỗ tai, thanh âm rất tốt, thanh âm vờn quanh ở bốn phía.Nửa giờ sau, một nhà năm người ngồi ở bên bàn ăn bắt đầu ăn cơm chiều.
Hoàng Tú Cầm một bên gắp đồ ăn cho con trai một bên lải nhải mà nói: “Đi ra ngoài học đại học thật ghê gớm, không có chúng ta cung phụng chi, con có thể đi đọc?....”“Được rồi ăn cơm đi.” Ba Mạnh Trí Hiền nói.Hoàng Tú Cầm: “.....”Gà bay chó sủa một đêm kết thúc, Mạnh Thiển Thiển xoa tóc vào phòng, Mạnh Viện Viện ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường chơi di động, di động là lúc trước Mạnh Thiển Thiển mua thay thế để laij cho cô ấy.
Cô ấy ngẩng đầu, “Chị, đại học Hải Thành như thế nào?”Mạnh Thiển Thiển ở trên giường ngồi xuống, cười nói: “Rất lớn, em cũng cố gắng học tập.”“Thành tích của em không được.” Mạnh Viện Viện lắc đầu, “Nhà của chúng ta như thế nào chỉ có Mạnh Khiếu thông minh, em cảm giác mẹ ở thời điểm sinh hắn liền như vậy, cái gì tốt nhất đều cho hắn.”Mạnh Thiển Thiển hơi ngừng, lau đầu tóc, “Chị không ở nhà nửa năm này vất vả cho em.”“Vất vả cái gì, một chút việc tay chân mà thôi.”Mạnh Thiển Thiển hơi mỉm cười, cô kéo ra chăn, nói: “Đêm nay cùng nhau ngủ đi.”“Được a.”Mạnh Viện Viện cũng buông di động nằm xuống, cùng chị kề lại cùng nhau.
Hai chị em dùng chính là cùng một loại sữa tắm, rất thơm, rất ấm áp.
Mạnh Thiển Thiển nằm trong chốc lát không ngủ được, cô nhìn em gái ngủ say, nghiêng thân mình lấy ra di động, Chu Ngạn đã phát một tin WeChat cho cô.Chu Ngạn: Vội xong rồi sao?Mạnh Thiển Thiển: Mới vừa nằm xuống, anh ngủ rồi sao?Chu Ngạn cười: Chờ tin của em, xem ra em đêm nay cùng người trong nhà thật sự vui vẻ, một buổi tối cũng chưa trả lời..
Tái NgộTác giả: Bán Tiệt Bạch TháiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày hôm sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, chân Mạnh Thiển Thiển sáng sớm liền có chút rút gân, không dám đánh thức bạn cùng phòng, dùng một chân nhảy đến ban công nhỏ, di động vừa lúc vang lên, cô cầm lấy, xem một cái, điện thoại trong nhà.Cô nhấp môi tiếp nhận.Thanh âm quen thuộc của mẹ truyền đến,: “Trước kia đồng phục em trai cô để nơi nào? Như thế nào không tìm được, còn có em gái cô thời điểm nghỉ hè mua vớ, cô cùng để ở chỗ nào?.”“Đều ở tủ quần áo trong phòng Mạnh Khiếu, ngăn trên cùng.”“Vớ của Viện Viện cũng ở đó? Vớ của con gái sao có thể để cùng chỗ với vớ của em trai cô....”“Mạnh Khiếu nói muốn!”Một câu trực tiếp ngăn chặn bên kia nói, bà dừng một chút, nói: “Được, nếu Mạnh Khiếu muốn liền phải làm, đúng rồi, trả nhiều tiền như vậy để cô đi học đại học Hải Thành, cô nhưng phải học thật tốt cho tôi, không được đi tìm Ứng Hạo kia, đừng cho là tôi không biết, cậu ta cũng học ở Hải Thành....”Nghe thấy cái tên kia, lòng Mạnh Thiển Thiển trầm xuống, lấy di động ra, cắt đứt… Mạnh Thiển Thiển nhấp môi, đi vào, khom lưng nhặt tai nghe trên mặt đất lên, lấy di động ra, cắm l vào, đưa cho Mạnh Khiếu, coi nói: “Chính em nghe một chút.”Mạnh Khiếu không tình nguyện, lui về phía sau một bước.Mạnh Thiển Thiển vài giây sau, lại đưa ra đi, nói: “Em nghe một chút, em nghe một chút a.”Bốn chữ phía sau, thanh âm cô nói rất lớn.Mạnh Khiếu hoảng sợ, hắn đoạt lấy tai nghe, nhét vào lỗ tai, thanh âm rất tốt, thanh âm vờn quanh ở bốn phía.Nửa giờ sau, một nhà năm người ngồi ở bên bàn ăn bắt đầu ăn cơm chiều.Hoàng Tú Cầm một bên gắp đồ ăn cho con trai một bên lải nhải mà nói: “Đi ra ngoài học đại học thật ghê gớm, không có chúng ta cung phụng chi, con có thể đi đọc?....”“Được rồi ăn cơm đi.” Ba Mạnh Trí Hiền nói.Hoàng Tú Cầm: “.....”Gà bay chó sủa một đêm kết thúc, Mạnh Thiển Thiển xoa tóc vào phòng, Mạnh Viện Viện ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường chơi di động, di động là lúc trước Mạnh Thiển Thiển mua thay thế để laij cho cô ấy.Cô ấy ngẩng đầu, “Chị, đại học Hải Thành như thế nào?”Mạnh Thiển Thiển ở trên giường ngồi xuống, cười nói: “Rất lớn, em cũng cố gắng học tập.”“Thành tích của em không được.” Mạnh Viện Viện lắc đầu, “Nhà của chúng ta như thế nào chỉ có Mạnh Khiếu thông minh, em cảm giác mẹ ở thời điểm sinh hắn liền như vậy, cái gì tốt nhất đều cho hắn.”Mạnh Thiển Thiển hơi ngừng, lau đầu tóc, “Chị không ở nhà nửa năm này vất vả cho em.”“Vất vả cái gì, một chút việc tay chân mà thôi.”Mạnh Thiển Thiển hơi mỉm cười, cô kéo ra chăn, nói: “Đêm nay cùng nhau ngủ đi.”“Được a.”Mạnh Viện Viện cũng buông di động nằm xuống, cùng chị kề lại cùng nhau.Hai chị em dùng chính là cùng một loại sữa tắm, rất thơm, rất ấm áp.Mạnh Thiển Thiển nằm trong chốc lát không ngủ được, cô nhìn em gái ngủ say, nghiêng thân mình lấy ra di động, Chu Ngạn đã phát một tin WeChat cho cô.Chu Ngạn: Vội xong rồi sao?Mạnh Thiển Thiển: Mới vừa nằm xuống, anh ngủ rồi sao?Chu Ngạn cười: Chờ tin của em, xem ra em đêm nay cùng người trong nhà thật sự vui vẻ, một buổi tối cũng chưa trả lời..