Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1736

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Đại nhân Hồng Sơn, tôi đã dựa theo yêu cầu của ông lặng lẽ để lộ tin tức ra ngoài, mấy Dòng họ lánh đời đều đã có hành động, chỉ là thuộc hạ không rõ sao bọn họ còn không tới tìm nhà họ Phương?”“Hừ, tìm nhà họ Phương sao? Nhà họ Phương chỉ có một †ờ quyền phổ, mọi người phải tranh như thế nào?”Phương Hồng Sơn cười lạnh một tiếng, vươn ra năm đầu ngón tay: “Giang Ninh kia còn có năm tờ kìal”“Anh nói xem tranh một tờ dễ hơn hay năm tờ dễ hơn?”“Năm tờ ạ?”“Ngu xuẩn!”Phương Hồng Sơn chửi ầm lên: “Đồ trên tay Giang Ninh cho dù là một viên đường còn cực kỳ khó tranh được, huống chi là một tờ quyền phổ?”Chỉ có người từng thực sự tiếp xúc với Giang Ninh mới biết cậu ta mạnh thế nào!Những người khác không biết, vì Giang Ninh chưa bao giờ để người khác dễ dàng sống sót dưới tay mình!Phương Hồng Sơn ông ta còn sống, chẳng qua anh cần một người truyền lời tới nhà họ Phương, chỉ thế thôi.Đến bây giờ, khi nghĩ đến Phương Hồng Sơn còn cảm thấy sợ hãi.Thực lực của Giang Ninh chắc là trên cao thủ cấp bậc tông sư rồi, còn giới hạn của cậu ta ở đâu thì chẳng ai biết được.Muốn cướp quyền phổ từ tay Giang Ninh?Phương Hồng Sơn cảm thấy hành động này chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết!“Kiên quyết tranh giành là hành động ngu ngốc nhất, tiện ra tay trước khi hiểu rõ Giang Ninh chính là tự tìm cái chết!”Phương Hồng Sơn không khách sáo chút nào!“Đại nhân Hồng Sơn, Giang Ninh kia thực sự lợi hại như vậy sao?”“Hừ, ánh mắt của tôi có thể sai sao?”Phương Hồng Sơn hừ lạnh: “Đối với người bình thường mà nói, chỉ có tấm bản đồ phía sau cuốn quyền phổ mới có giá trị, nhưng nó nằm ở trong tay Giang Ninh lại có tác dụng hoàn toàn khác”Ngẫm lại một người có phong thái như Giang Ninh lại công khai quyền phổ ra.Đến lúc này, Phương Hồng Sơn mới hiểu được tại sao.Giang Ninh phải làm vậy.Làm thế, sức mạnh của Đông Hải sẽ thăng lên một bậc.Những cao thủ trong giang hồ sẽ tập trung đến Đông Hải, không có tranh chấp hay xung đột về lợi ích, bọn họ có thể trở nên ngày càng mạnh hơn ở Đông Hải. Có thể vì chung một mục tiêu cùng nhau cố gắng chấn hưng giang hồ!Sự gắn kết này quả thực thật kinh khủng!Không suy nghĩ sẽ không biết, sau khi Phương Hồng Sơn nghĩ ra điều này, thậm chí ông ta có phần nể phục Giang Ninh.Một thằng nhóc trẻ tuổi như vậy nhưng lại mang tầm nhìn và chí ý khiến người ta thán phục.Đó là lý do, trở thành kẻ thù của Giang Ninh là quyết định ngu xuẩn.

“Đại nhân Hồng Sơn, tôi đã dựa theo yêu cầu của ông lặng lẽ để lộ tin tức ra ngoài, mấy Dòng họ lánh đời đều đã có hành động, chỉ là thuộc hạ không rõ sao bọn họ còn không tới tìm nhà họ Phương?”

“Hừ, tìm nhà họ Phương sao? Nhà họ Phương chỉ có một †ờ quyền phổ, mọi người phải tranh như thế nào?”

Phương Hồng Sơn cười lạnh một tiếng, vươn ra năm đầu ngón tay: “Giang Ninh kia còn có năm tờ kìal”

“Anh nói xem tranh một tờ dễ hơn hay năm tờ dễ hơn?”

“Năm tờ ạ?”

“Ngu xuẩn!”

Phương Hồng Sơn chửi ầm lên: “Đồ trên tay Giang Ninh cho dù là một viên đường còn cực kỳ khó tranh được, huống chi là một tờ quyền phổ?”

Chỉ có người từng thực sự tiếp xúc với Giang Ninh mới biết cậu ta mạnh thế nào!

Những người khác không biết, vì Giang Ninh chưa bao giờ để người khác dễ dàng sống sót dưới tay mình!

Phương Hồng Sơn ông ta còn sống, chẳng qua anh cần một người truyền lời tới nhà họ Phương, chỉ thế thôi.

Đến bây giờ, khi nghĩ đến Phương Hồng Sơn còn cảm thấy sợ hãi.

Thực lực của Giang Ninh chắc là trên cao thủ cấp bậc tông sư rồi, còn giới hạn của cậu ta ở đâu thì chẳng ai biết được.

Muốn cướp quyền phổ từ tay Giang Ninh?

Phương Hồng Sơn cảm thấy hành động này chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết!

“Kiên quyết tranh giành là hành động ngu ngốc nhất, tiện ra tay trước khi hiểu rõ Giang Ninh chính là tự tìm cái chết!”

Phương Hồng Sơn không khách sáo chút nào!

“Đại nhân Hồng Sơn, Giang Ninh kia thực sự lợi hại như vậy sao?”

“Hừ, ánh mắt của tôi có thể sai sao?”

Phương Hồng Sơn hừ lạnh: “Đối với người bình thường mà nói, chỉ có tấm bản đồ phía sau cuốn quyền phổ mới có giá trị, nhưng nó nằm ở trong tay Giang Ninh lại có tác dụng hoàn toàn khác”

Ngẫm lại một người có phong thái như Giang Ninh lại công khai quyền phổ ra.

Đến lúc này, Phương Hồng Sơn mới hiểu được tại sao.

Giang Ninh phải làm vậy.

Làm thế, sức mạnh của Đông Hải sẽ thăng lên một bậc.

Những cao thủ trong giang hồ sẽ tập trung đến Đông Hải, không có tranh chấp hay xung đột về lợi ích, bọn họ có thể trở nên ngày càng mạnh hơn ở Đông Hải. Có thể vì chung một mục tiêu cùng nhau cố gắng chấn hưng giang hồ!

Sự gắn kết này quả thực thật kinh khủng!

Không suy nghĩ sẽ không biết, sau khi Phương Hồng Sơn nghĩ ra điều này, thậm chí ông ta có phần nể phục Giang Ninh.

Một thằng nhóc trẻ tuổi như vậy nhưng lại mang tầm nhìn và chí ý khiến người ta thán phục.

Đó là lý do, trở thành kẻ thù của Giang Ninh là quyết định ngu xuẩn.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Đại nhân Hồng Sơn, tôi đã dựa theo yêu cầu của ông lặng lẽ để lộ tin tức ra ngoài, mấy Dòng họ lánh đời đều đã có hành động, chỉ là thuộc hạ không rõ sao bọn họ còn không tới tìm nhà họ Phương?”“Hừ, tìm nhà họ Phương sao? Nhà họ Phương chỉ có một †ờ quyền phổ, mọi người phải tranh như thế nào?”Phương Hồng Sơn cười lạnh một tiếng, vươn ra năm đầu ngón tay: “Giang Ninh kia còn có năm tờ kìal”“Anh nói xem tranh một tờ dễ hơn hay năm tờ dễ hơn?”“Năm tờ ạ?”“Ngu xuẩn!”Phương Hồng Sơn chửi ầm lên: “Đồ trên tay Giang Ninh cho dù là một viên đường còn cực kỳ khó tranh được, huống chi là một tờ quyền phổ?”Chỉ có người từng thực sự tiếp xúc với Giang Ninh mới biết cậu ta mạnh thế nào!Những người khác không biết, vì Giang Ninh chưa bao giờ để người khác dễ dàng sống sót dưới tay mình!Phương Hồng Sơn ông ta còn sống, chẳng qua anh cần một người truyền lời tới nhà họ Phương, chỉ thế thôi.Đến bây giờ, khi nghĩ đến Phương Hồng Sơn còn cảm thấy sợ hãi.Thực lực của Giang Ninh chắc là trên cao thủ cấp bậc tông sư rồi, còn giới hạn của cậu ta ở đâu thì chẳng ai biết được.Muốn cướp quyền phổ từ tay Giang Ninh?Phương Hồng Sơn cảm thấy hành động này chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết!“Kiên quyết tranh giành là hành động ngu ngốc nhất, tiện ra tay trước khi hiểu rõ Giang Ninh chính là tự tìm cái chết!”Phương Hồng Sơn không khách sáo chút nào!“Đại nhân Hồng Sơn, Giang Ninh kia thực sự lợi hại như vậy sao?”“Hừ, ánh mắt của tôi có thể sai sao?”Phương Hồng Sơn hừ lạnh: “Đối với người bình thường mà nói, chỉ có tấm bản đồ phía sau cuốn quyền phổ mới có giá trị, nhưng nó nằm ở trong tay Giang Ninh lại có tác dụng hoàn toàn khác”Ngẫm lại một người có phong thái như Giang Ninh lại công khai quyền phổ ra.Đến lúc này, Phương Hồng Sơn mới hiểu được tại sao.Giang Ninh phải làm vậy.Làm thế, sức mạnh của Đông Hải sẽ thăng lên một bậc.Những cao thủ trong giang hồ sẽ tập trung đến Đông Hải, không có tranh chấp hay xung đột về lợi ích, bọn họ có thể trở nên ngày càng mạnh hơn ở Đông Hải. Có thể vì chung một mục tiêu cùng nhau cố gắng chấn hưng giang hồ!Sự gắn kết này quả thực thật kinh khủng!Không suy nghĩ sẽ không biết, sau khi Phương Hồng Sơn nghĩ ra điều này, thậm chí ông ta có phần nể phục Giang Ninh.Một thằng nhóc trẻ tuổi như vậy nhưng lại mang tầm nhìn và chí ý khiến người ta thán phục.Đó là lý do, trở thành kẻ thù của Giang Ninh là quyết định ngu xuẩn.

Chương 1736