Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1744

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh ta quát lớn.Nhà họ Triệu không có một bóng người.Tống Tiểu Vũ đi vào phòng khách, nhà họ Triệu vắng vẻ chẳng thấy ai cả.Anh ta khẽ nhíu mày, cảm thấy có gì đó không ổn.Trong ấn tượng của anh ta, sau khi Giang Ninh càn quét miền Bắc, bất kể là trên mặt đất hay thế giới ngầm, trật tự đều thay đổi rất ổn định, không ai dám lén lút giở thủ đoạn xấu sau lưng.Nhà họ Triệu có thể may mắn sống sót thì nên thắp nhang cầu nguyện, tại sao còn dám gây ra chuyện như vậy?Vừa rồi, anh ta thực sự rất tức giận, lúc này chợt bình tĩnh hơn.“Không đúng”Tống Tiểu Vũ khẽ nhíu mày, khi anh ta tỉnh táo lại thì lập tức có phản ứng.Có vấn đề!Nhà họ Triệu có vấn đề!Vùit VùiI Vùit Tống Tiểu Vũ xoay người muốn rời đi, có vài người đột nhiên xuất hiện trực tiếp cản đường của anh ta.“Trưởng họ Tống, nếu như đã tới rồi, đừng nên đi nữa!”Tống Tiểu Vũ liếc nhìn bọn họ, anh ta vẫn bình tĩnh và vững vàng như trước: “Các người là ai? Nhà họ Triệu hình như không đủ tư cách có nhiều cao thủ như vậy!”“Trưởng họ nhà họ Tống thật hống hách, tại sao nhà họ Triệu không thể có chứ? Lẽ nào ở miền Bắc này đã trở thành địa bàn của nhà họ Tống các cậu sao? Thật buồn cười!”Tư Mã Cao từ một bên bước ra, cười híp mắt nhìn Tống Tiểu Vũ.Hơi thở phát ra trên người anh ta khiến Tống Tiểu Vũ nhất thời cảm thấy nguy hiểm vô cùng!Thật là một nhân vật đáng sợi Miền Bắc xuất hiện một cao thủ như thế từ khi nào?Hơn nữa, còn ẩn mình trong nhà họ Triệu?“Xin hỏi ông có lai lịch gì, hình như ông có vẻ hứng thú với mọi chuyện ở miền Bắc nhỉ?”Tống Tiểu Vũ không hề hoảng loạn, anh ta cũng coi như người từng trải qua sóng to gió lớn, sẽ không dễ dàng bị rối loạn.Anh ta có thể cảm nhận Tư Mã Cao đứng ở trước mặt mình không phải là người bình thường, thậm chí còn có ý xấu, do đó anh ta không thể tỏ ra hèn yếu!Nếu không, người khác sẽ leo thẳng lên đầu anh ta!“Người đứng đầu nhà họ Tống quả nhiên rất trầm ổn, thành thục hơn những người cùng tuổi”Tư Mã Cao cười cười: “Nhà họ Triệu này đúng thực chẳng ra gì, những việc bọn họ làm khiến người khác kinh tởm, tôi cũng không chịu được nên tôi đã trừng phạt bọn họ rồi”Tống Tiểu Vũ nhíu mày: “Trừng phạt?”“Đúng vậy, người nhà họ Triệu tôi không bỏ sót một ai!”Khóe môi Tư Mã Cao rướn lên nụ cười kì quái: “Cậu coi nhà họ Triệu còn ai không?”“Ông có ý gì?”Sắc mặt Tống Tiểu Vũ thay đổi.

Anh ta quát lớn.

Nhà họ Triệu không có một bóng người.

Tống Tiểu Vũ đi vào phòng khách, nhà họ Triệu vắng vẻ chẳng thấy ai cả.

Anh ta khẽ nhíu mày, cảm thấy có gì đó không ổn.

Trong ấn tượng của anh ta, sau khi Giang Ninh càn quét miền Bắc, bất kể là trên mặt đất hay thế giới ngầm, trật tự đều thay đổi rất ổn định, không ai dám lén lút giở thủ đoạn xấu sau lưng.

Nhà họ Triệu có thể may mắn sống sót thì nên thắp nhang cầu nguyện, tại sao còn dám gây ra chuyện như vậy?

Vừa rồi, anh ta thực sự rất tức giận, lúc này chợt bình tĩnh hơn.

“Không đúng”

Tống Tiểu Vũ khẽ nhíu mày, khi anh ta tỉnh táo lại thì lập tức có phản ứng.

Có vấn đề!

Nhà họ Triệu có vấn đề!

Vùit VùiI Vùit Tống Tiểu Vũ xoay người muốn rời đi, có vài người đột nhiên xuất hiện trực tiếp cản đường của anh ta.

“Trưởng họ Tống, nếu như đã tới rồi, đừng nên đi nữa!”

Tống Tiểu Vũ liếc nhìn bọn họ, anh ta vẫn bình tĩnh và vững vàng như trước: “Các người là ai? Nhà họ Triệu hình như không đủ tư cách có nhiều cao thủ như vậy!”

“Trưởng họ nhà họ Tống thật hống hách, tại sao nhà họ Triệu không thể có chứ? Lẽ nào ở miền Bắc này đã trở thành địa bàn của nhà họ Tống các cậu sao? Thật buồn cười!”

Tư Mã Cao từ một bên bước ra, cười híp mắt nhìn Tống Tiểu Vũ.

Hơi thở phát ra trên người anh ta khiến Tống Tiểu Vũ nhất thời cảm thấy nguy hiểm vô cùng!

Thật là một nhân vật đáng sợi Miền Bắc xuất hiện một cao thủ như thế từ khi nào?

Hơn nữa, còn ẩn mình trong nhà họ Triệu?

“Xin hỏi ông có lai lịch gì, hình như ông có vẻ hứng thú với mọi chuyện ở miền Bắc nhỉ?”

Tống Tiểu Vũ không hề hoảng loạn, anh ta cũng coi như người từng trải qua sóng to gió lớn, sẽ không dễ dàng bị rối loạn.

Anh ta có thể cảm nhận Tư Mã Cao đứng ở trước mặt mình không phải là người bình thường, thậm chí còn có ý xấu, do đó anh ta không thể tỏ ra hèn yếu!

Nếu không, người khác sẽ leo thẳng lên đầu anh ta!

“Người đứng đầu nhà họ Tống quả nhiên rất trầm ổn, thành thục hơn những người cùng tuổi”

Tư Mã Cao cười cười: “Nhà họ Triệu này đúng thực chẳng ra gì, những việc bọn họ làm khiến người khác kinh tởm, tôi cũng không chịu được nên tôi đã trừng phạt bọn họ rồi”

Tống Tiểu Vũ nhíu mày: “Trừng phạt?”

“Đúng vậy, người nhà họ Triệu tôi không bỏ sót một ai!”

Khóe môi Tư Mã Cao rướn lên nụ cười kì quái: “Cậu coi nhà họ Triệu còn ai không?”

“Ông có ý gì?”

Sắc mặt Tống Tiểu Vũ thay đổi.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh ta quát lớn.Nhà họ Triệu không có một bóng người.Tống Tiểu Vũ đi vào phòng khách, nhà họ Triệu vắng vẻ chẳng thấy ai cả.Anh ta khẽ nhíu mày, cảm thấy có gì đó không ổn.Trong ấn tượng của anh ta, sau khi Giang Ninh càn quét miền Bắc, bất kể là trên mặt đất hay thế giới ngầm, trật tự đều thay đổi rất ổn định, không ai dám lén lút giở thủ đoạn xấu sau lưng.Nhà họ Triệu có thể may mắn sống sót thì nên thắp nhang cầu nguyện, tại sao còn dám gây ra chuyện như vậy?Vừa rồi, anh ta thực sự rất tức giận, lúc này chợt bình tĩnh hơn.“Không đúng”Tống Tiểu Vũ khẽ nhíu mày, khi anh ta tỉnh táo lại thì lập tức có phản ứng.Có vấn đề!Nhà họ Triệu có vấn đề!Vùit VùiI Vùit Tống Tiểu Vũ xoay người muốn rời đi, có vài người đột nhiên xuất hiện trực tiếp cản đường của anh ta.“Trưởng họ Tống, nếu như đã tới rồi, đừng nên đi nữa!”Tống Tiểu Vũ liếc nhìn bọn họ, anh ta vẫn bình tĩnh và vững vàng như trước: “Các người là ai? Nhà họ Triệu hình như không đủ tư cách có nhiều cao thủ như vậy!”“Trưởng họ nhà họ Tống thật hống hách, tại sao nhà họ Triệu không thể có chứ? Lẽ nào ở miền Bắc này đã trở thành địa bàn của nhà họ Tống các cậu sao? Thật buồn cười!”Tư Mã Cao từ một bên bước ra, cười híp mắt nhìn Tống Tiểu Vũ.Hơi thở phát ra trên người anh ta khiến Tống Tiểu Vũ nhất thời cảm thấy nguy hiểm vô cùng!Thật là một nhân vật đáng sợi Miền Bắc xuất hiện một cao thủ như thế từ khi nào?Hơn nữa, còn ẩn mình trong nhà họ Triệu?“Xin hỏi ông có lai lịch gì, hình như ông có vẻ hứng thú với mọi chuyện ở miền Bắc nhỉ?”Tống Tiểu Vũ không hề hoảng loạn, anh ta cũng coi như người từng trải qua sóng to gió lớn, sẽ không dễ dàng bị rối loạn.Anh ta có thể cảm nhận Tư Mã Cao đứng ở trước mặt mình không phải là người bình thường, thậm chí còn có ý xấu, do đó anh ta không thể tỏ ra hèn yếu!Nếu không, người khác sẽ leo thẳng lên đầu anh ta!“Người đứng đầu nhà họ Tống quả nhiên rất trầm ổn, thành thục hơn những người cùng tuổi”Tư Mã Cao cười cười: “Nhà họ Triệu này đúng thực chẳng ra gì, những việc bọn họ làm khiến người khác kinh tởm, tôi cũng không chịu được nên tôi đã trừng phạt bọn họ rồi”Tống Tiểu Vũ nhíu mày: “Trừng phạt?”“Đúng vậy, người nhà họ Triệu tôi không bỏ sót một ai!”Khóe môi Tư Mã Cao rướn lên nụ cười kì quái: “Cậu coi nhà họ Triệu còn ai không?”“Ông có ý gì?”Sắc mặt Tống Tiểu Vũ thay đổi.

Chương 1744