Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 1894
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh ta rất rõ, có được sức mạnh của võ quán lớn mạnh, đối với một thế lực mà nói sẽ có thêm sự giúp đỡ lớn thế nào.Sở dĩ Lý thị có thể trở thành kẻ khổng lồ nắm trong tay huyết mạch xã hội ở Đông Hàn, là vì mấy người cao thủ kia trong Lý thị đã đủ để trấn áp một phương!Có lẽ Lâm thị này đã mượn sức mạnh của võ quán Cực Đạo để mở đường băng tiền.Nhưng hiện giờ làm thế nào có được quyền phổ là một vấn đề khó.Ăn trộm hiển nhiên là rất khó. Anh ta không hề biết rõ bố trí bên trong võ quán Cực Đạo, cũng không có sức mạnh đủ để có thể lẻn vào bên trong tìm hiểu.Một khi ra tay thất bại thì cơ hội chạy thoát trong thành phố này họ cũng không có, chắc chắn sẽ chết ở đây!Cách duy nhất là, chỉ có thể ra tay từ phía Lâm thị.Hai mắt Lý Văn Sinh co rút lại, không cam lòng, nhưng tạm thời lại cũng không có cách khác. Anh ta không có nhiều thời gian như thế. Ông cụ trong nhà nói đây là thử thách mình, nhưng không cho mình cơ hội thất bại.“Xem ra, chỉ có thể nghĩ cách từ phía Lâm thị này.”Lý Văn Sinh nhíu mày. “Liên lạc với Lâm thị, nói tôi tìm họ để bàn bạc về việc hợp tác.”Nghe được lời nói này, Lý Thiên Tú ngẩn ra.Bàn bạc hợp tác?“Giám đốc, chúng ta làm thế nào hợp tác với Lâm thị? Điều kiện của Lâm Vũ Chân đưa ra…”“Cô ta đương nhiên là khoa trương, cố ý muốn từ chối hợp tác. Nhưng bây giờ còn có cách khác sao.”Lý Văn Sinh cười lạnh, nhìn Lý Thiên Tú. Ánh mắt đó nhìn khiến cô ta có hơi hoảng sợ. “Tôi muốn tiếp cận võ quán Cực Đạo, bây giờ chỉ có con đường Lâm thị này. Không nói hợp tác thì lấy lý do gì ở lại?”“Cô đừng quên, thành phố này rất đặc biệt. Chúng ta tùy tiện ở lại, rất dễ đánh rắn động cỏiI”Lý Văn Sinh nhắm mắt dựa vào sofa, một tia nham hiểm cùng gian xảo thoáng hiện trên mặt.“Mười điều nhịn chín điều lành, bây giờ chúng ta nhịn, nhưng tới cuối cùng, người phải trả giá lớn nhất chỉ có thể là Lâm thị!”Anh ta có niềm tin với bản thân, cũng có lòng tin với Lý thị.Nhiều năm như vậy, vẫn chưa có ai thật sự có thể lấy được lợi ích gì từ trong tay Lý thị.Trước giờ đều là họ cướp đoạt người khác, chèn ép người khác, bắt nạt người khác, có sao cũng sẽ không để người khác có cơ hội đè đầu cưỡi cổ mình.“Vậy giờ tôi đi liên lạc với Lâm thị.”Lý Thiên Tú muốn đứng dậy nhưng lại bị Lý Văn Sinh một tay ấn đầu, nắm tóc kéo thẳng tới trước người mình.“Không vội, cô làm tốt việc thuộc phận sự của mình trước đi.”Tập đoàn Lâm thị.Cuộc họp vừa kết thúc, vài quản lý cấp cao đã đi sắp xếp công việc tương ứng.Hiệu suất làm việc của Lâm thị bây giờ rất cao, nhất là đối với thị trường Đông Hàn. Họ đã bắt đầu điều tra nghiên cứu từ lâu, nhưng vấn luôn không tìm được cơ hội thích hợp thâm nhập vào thị trường.Nếu lần này kẻ khổng lồ Lý thị của Đông Hàn đã chủ động tới cửa xin hợp tác, vậy họ tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Anh ta rất rõ, có được sức mạnh của võ quán lớn mạnh, đối với một thế lực mà nói sẽ có thêm sự giúp đỡ lớn thế nào.
Sở dĩ Lý thị có thể trở thành kẻ khổng lồ nắm trong tay huyết mạch xã hội ở Đông Hàn, là vì mấy người cao thủ kia trong Lý thị đã đủ để trấn áp một phương!
Có lẽ Lâm thị này đã mượn sức mạnh của võ quán Cực Đạo để mở đường băng tiền.
Nhưng hiện giờ làm thế nào có được quyền phổ là một vấn đề khó.
Ăn trộm hiển nhiên là rất khó. Anh ta không hề biết rõ bố trí bên trong võ quán Cực Đạo, cũng không có sức mạnh đủ để có thể lẻn vào bên trong tìm hiểu.
Một khi ra tay thất bại thì cơ hội chạy thoát trong thành phố này họ cũng không có, chắc chắn sẽ chết ở đây!
Cách duy nhất là, chỉ có thể ra tay từ phía Lâm thị.
Hai mắt Lý Văn Sinh co rút lại, không cam lòng, nhưng tạm thời lại cũng không có cách khác. Anh ta không có nhiều thời gian như thế. Ông cụ trong nhà nói đây là thử thách mình, nhưng không cho mình cơ hội thất bại.
“Xem ra, chỉ có thể nghĩ cách từ phía Lâm thị này.”
Lý Văn Sinh nhíu mày. “Liên lạc với Lâm thị, nói tôi tìm họ để bàn bạc về việc hợp tác.”
Nghe được lời nói này, Lý Thiên Tú ngẩn ra.
Bàn bạc hợp tác?
“Giám đốc, chúng ta làm thế nào hợp tác với Lâm thị? Điều kiện của Lâm Vũ Chân đưa ra…”
“Cô ta đương nhiên là khoa trương, cố ý muốn từ chối hợp tác. Nhưng bây giờ còn có cách khác sao.”
Lý Văn Sinh cười lạnh, nhìn Lý Thiên Tú. Ánh mắt đó nhìn khiến cô ta có hơi hoảng sợ. “Tôi muốn tiếp cận võ quán Cực Đạo, bây giờ chỉ có con đường Lâm thị này. Không nói hợp tác thì lấy lý do gì ở lại?”
“Cô đừng quên, thành phố này rất đặc biệt. Chúng ta tùy tiện ở lại, rất dễ đánh rắn động cỏiI”
Lý Văn Sinh nhắm mắt dựa vào sofa, một tia nham hiểm cùng gian xảo thoáng hiện trên mặt.
“Mười điều nhịn chín điều lành, bây giờ chúng ta nhịn, nhưng tới cuối cùng, người phải trả giá lớn nhất chỉ có thể là Lâm thị!”
Anh ta có niềm tin với bản thân, cũng có lòng tin với Lý thị.
Nhiều năm như vậy, vẫn chưa có ai thật sự có thể lấy được lợi ích gì từ trong tay Lý thị.
Trước giờ đều là họ cướp đoạt người khác, chèn ép người khác, bắt nạt người khác, có sao cũng sẽ không để người khác có cơ hội đè đầu cưỡi cổ mình.
“Vậy giờ tôi đi liên lạc với Lâm thị.”
Lý Thiên Tú muốn đứng dậy nhưng lại bị Lý Văn Sinh một tay ấn đầu, nắm tóc kéo thẳng tới trước người mình.
“Không vội, cô làm tốt việc thuộc phận sự của mình trước đi.”
Tập đoàn Lâm thị.
Cuộc họp vừa kết thúc, vài quản lý cấp cao đã đi sắp xếp công việc tương ứng.
Hiệu suất làm việc của Lâm thị bây giờ rất cao, nhất là đối với thị trường Đông Hàn. Họ đã bắt đầu điều tra nghiên cứu từ lâu, nhưng vấn luôn không tìm được cơ hội thích hợp thâm nhập vào thị trường.
Nếu lần này kẻ khổng lồ Lý thị của Đông Hàn đã chủ động tới cửa xin hợp tác, vậy họ tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh ta rất rõ, có được sức mạnh của võ quán lớn mạnh, đối với một thế lực mà nói sẽ có thêm sự giúp đỡ lớn thế nào.Sở dĩ Lý thị có thể trở thành kẻ khổng lồ nắm trong tay huyết mạch xã hội ở Đông Hàn, là vì mấy người cao thủ kia trong Lý thị đã đủ để trấn áp một phương!Có lẽ Lâm thị này đã mượn sức mạnh của võ quán Cực Đạo để mở đường băng tiền.Nhưng hiện giờ làm thế nào có được quyền phổ là một vấn đề khó.Ăn trộm hiển nhiên là rất khó. Anh ta không hề biết rõ bố trí bên trong võ quán Cực Đạo, cũng không có sức mạnh đủ để có thể lẻn vào bên trong tìm hiểu.Một khi ra tay thất bại thì cơ hội chạy thoát trong thành phố này họ cũng không có, chắc chắn sẽ chết ở đây!Cách duy nhất là, chỉ có thể ra tay từ phía Lâm thị.Hai mắt Lý Văn Sinh co rút lại, không cam lòng, nhưng tạm thời lại cũng không có cách khác. Anh ta không có nhiều thời gian như thế. Ông cụ trong nhà nói đây là thử thách mình, nhưng không cho mình cơ hội thất bại.“Xem ra, chỉ có thể nghĩ cách từ phía Lâm thị này.”Lý Văn Sinh nhíu mày. “Liên lạc với Lâm thị, nói tôi tìm họ để bàn bạc về việc hợp tác.”Nghe được lời nói này, Lý Thiên Tú ngẩn ra.Bàn bạc hợp tác?“Giám đốc, chúng ta làm thế nào hợp tác với Lâm thị? Điều kiện của Lâm Vũ Chân đưa ra…”“Cô ta đương nhiên là khoa trương, cố ý muốn từ chối hợp tác. Nhưng bây giờ còn có cách khác sao.”Lý Văn Sinh cười lạnh, nhìn Lý Thiên Tú. Ánh mắt đó nhìn khiến cô ta có hơi hoảng sợ. “Tôi muốn tiếp cận võ quán Cực Đạo, bây giờ chỉ có con đường Lâm thị này. Không nói hợp tác thì lấy lý do gì ở lại?”“Cô đừng quên, thành phố này rất đặc biệt. Chúng ta tùy tiện ở lại, rất dễ đánh rắn động cỏiI”Lý Văn Sinh nhắm mắt dựa vào sofa, một tia nham hiểm cùng gian xảo thoáng hiện trên mặt.“Mười điều nhịn chín điều lành, bây giờ chúng ta nhịn, nhưng tới cuối cùng, người phải trả giá lớn nhất chỉ có thể là Lâm thị!”Anh ta có niềm tin với bản thân, cũng có lòng tin với Lý thị.Nhiều năm như vậy, vẫn chưa có ai thật sự có thể lấy được lợi ích gì từ trong tay Lý thị.Trước giờ đều là họ cướp đoạt người khác, chèn ép người khác, bắt nạt người khác, có sao cũng sẽ không để người khác có cơ hội đè đầu cưỡi cổ mình.“Vậy giờ tôi đi liên lạc với Lâm thị.”Lý Thiên Tú muốn đứng dậy nhưng lại bị Lý Văn Sinh một tay ấn đầu, nắm tóc kéo thẳng tới trước người mình.“Không vội, cô làm tốt việc thuộc phận sự của mình trước đi.”Tập đoàn Lâm thị.Cuộc họp vừa kết thúc, vài quản lý cấp cao đã đi sắp xếp công việc tương ứng.Hiệu suất làm việc của Lâm thị bây giờ rất cao, nhất là đối với thị trường Đông Hàn. Họ đã bắt đầu điều tra nghiên cứu từ lâu, nhưng vấn luôn không tìm được cơ hội thích hợp thâm nhập vào thị trường.Nếu lần này kẻ khổng lồ Lý thị của Đông Hàn đã chủ động tới cửa xin hợp tác, vậy họ tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.