Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 1899
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh ta không do dự chút nào.Có thể để Giang Ninh mở võ quán ở Đông Hàn, vậy có thể nghĩ cách dựa vào việc quảng bá danh tiếng của võ thuật gia truyền, bảo Giang Ninh mang quyền phổ tới triển lãm Đông Hàn.Thứ này tới Đông Hàn rồi…Sự vui mừng không che giấu được trong mắt Lý Văn Sinh. Thứ này tới Đông Hàn thì khác gì đưa tới cửa nhà anh ta. Muốn lấy về tay thì Giang Ninh còn có thể làm gì?“Anh Giang vì để quảng bá võ học gia truyền mà luôn một lòng không ngừng nỗ lực, tôi luôn rất kính nể.”Lý Văn Sinh nói tiếp: “Có rất nhiều người tôn sùng võ thuật truyền thống Trung Quốc gia truyền ở Đông Hàn, đây là một cơ hội tốt để quảng bá. Đồng thời cũng là một cơ hội tốt để người Đông Hàn chúng tôi hiểu thêm về võ thuật truyên thống Trung Quốc gia truyên!”Mặt anh ta có vẻ bình tĩnh, nhưng lại không hề che giấu được niềm vui và sự phấn khích trong mắt.Lý Văn Sinh nói bản thân có hứng thú với võ thuật truyền thống Trung Quốc như thể đó là sự thật.“Nói vậy, giám đốc Lý có hứng thú với chuyện hợp tác này?”“Cực kỳ có hứng thú” Tải app truyệnhola đọc full nhé cả nhà!“Thật sự là chuyện khiến người ta vui, lần hợp tác này của anh…”“Tôi nghĩ có thể thảo luận thêm, chúng ta có thể từ từ sắp xếp những điều kiện Lâm thị đưa ra kia. Nếu võ quán Cực Đạo đã muốn mở chỉ nhánh võ quán ở Đông Hà thì tôi rất ủng hộ chuyện này, chúng ta ngồi xuống bàn bạc chỉ tiết cụ thể được không?”Giang Ninh ngồi xuống, Lý Văn Sinh cũng ngồi xuống theo.Tiểu Triệu lại pha trà, hai người giống như bạn tốt đã nhiều năm không gặp, gặp lại trong muộn màng, có chuyện chưa nói hết.Nếu không phải biết hai người là lần đầu tiên gặp mặt, bọn họ đều sẽ cảm thấy, Giang Ninh chắc chắn quen biết Lý Văn Sinh đã mười mấy năm.Quá trình đàm phán thoải mái lại tùy ý, đôi bên anh lùi một bước tôi cũng lùi một bước, khách sáo lại lịch sự, khiến hai người Lý Thiên Tú và Tiểu Triệu ngồi bên gần như đều không dám tin. “Vậy cứ quyết định vậy nhé?”Sau hai tiếng, Lý Văn Sinh bắt tay với Giang Ninh, mỉm cười: “Tôi ở Đông Hàn đợi anh Giang đại giá quang lâm!Mong võ quán Cực Đạo có thể mở ra một làn sóng võ thuật truyên thống Trung Quốc gia truyên!”“Đó cũng là chuyện tôi mong đợi nhất!”Giang Ninh gật đầu: “Cứ quyết định như vậy!”“Quyết định như vậy!”Tiểu Triệu chưa bao giờ thấy đàm phán lại thuận lợi như vậy. Như điều kiện ăn cướp, Lý Văn Sinh chẳng những không yêu cầu cắt bỏ mà còn nhượng bộ nhiều hơn giúp Lâm thị có thể càng thêm thuận lợi tiến vào thị trường Đông Hàn.Anh ta muốn làm từ thiện ư?Tiễn nhóm người Lý Văn Sinh vào thang máy, hai người họ còn vẫy tay chào, bầu không khí rất hòa thuận, quả thực khiến người ta ngạc nhiên!“Anh Ninh, em có hơi không hiểu.”Tiểu Triệu mím môi. Chờ nhóm người Lý Văn Sinh rời đi không nhịn được lên tiếng: “Vì sao Lý Văn Sinh này có thể chấp nhận kiểu điều kiện không công bằng này. Giúp Lâm thị tiến vào thị trường Đông Hàn, nhưng như thế chẳng khác nào chúng ta giành thị trường của họ!”
Anh ta không do dự chút nào.
Có thể để Giang Ninh mở võ quán ở Đông Hàn, vậy có thể nghĩ cách dựa vào việc quảng bá danh tiếng của võ thuật gia truyền, bảo Giang Ninh mang quyền phổ tới triển lãm Đông Hàn.
Thứ này tới Đông Hàn rồi…
Sự vui mừng không che giấu được trong mắt Lý Văn Sinh. Thứ này tới Đông Hàn thì khác gì đưa tới cửa nhà anh ta. Muốn lấy về tay thì Giang Ninh còn có thể làm gì?
“Anh Giang vì để quảng bá võ học gia truyền mà luôn một lòng không ngừng nỗ lực, tôi luôn rất kính nể.”
Lý Văn Sinh nói tiếp: “Có rất nhiều người tôn sùng võ thuật truyền thống Trung Quốc gia truyền ở Đông Hàn, đây là một cơ hội tốt để quảng bá. Đồng thời cũng là một cơ hội tốt để người Đông Hàn chúng tôi hiểu thêm về võ thuật truyên thống Trung Quốc gia truyên!”
Mặt anh ta có vẻ bình tĩnh, nhưng lại không hề che giấu được niềm vui và sự phấn khích trong mắt.
Lý Văn Sinh nói bản thân có hứng thú với võ thuật truyền thống Trung Quốc như thể đó là sự thật.
“Nói vậy, giám đốc Lý có hứng thú với chuyện hợp tác này?”
“Cực kỳ có hứng thú” Tải app truyệnhola đọc full nhé cả nhà!
“Thật sự là chuyện khiến người ta vui, lần hợp tác này của anh…”
“Tôi nghĩ có thể thảo luận thêm, chúng ta có thể từ từ sắp xếp những điều kiện Lâm thị đưa ra kia. Nếu võ quán Cực Đạo đã muốn mở chỉ nhánh võ quán ở Đông Hà thì tôi rất ủng hộ chuyện này, chúng ta ngồi xuống bàn bạc chỉ tiết cụ thể được không?”
Giang Ninh ngồi xuống, Lý Văn Sinh cũng ngồi xuống theo.
Tiểu Triệu lại pha trà, hai người giống như bạn tốt đã nhiều năm không gặp, gặp lại trong muộn màng, có chuyện chưa nói hết.
Nếu không phải biết hai người là lần đầu tiên gặp mặt, bọn họ đều sẽ cảm thấy, Giang Ninh chắc chắn quen biết Lý Văn Sinh đã mười mấy năm.
Quá trình đàm phán thoải mái lại tùy ý, đôi bên anh lùi một bước tôi cũng lùi một bước, khách sáo lại lịch sự, khiến hai người Lý Thiên Tú và Tiểu Triệu ngồi bên gần như đều không dám tin. “Vậy cứ quyết định vậy nhé?”
Sau hai tiếng, Lý Văn Sinh bắt tay với Giang Ninh, mỉm cười: “Tôi ở Đông Hàn đợi anh Giang đại giá quang lâm!
Mong võ quán Cực Đạo có thể mở ra một làn sóng võ thuật truyên thống Trung Quốc gia truyên!”
“Đó cũng là chuyện tôi mong đợi nhất!”
Giang Ninh gật đầu: “Cứ quyết định như vậy!”
“Quyết định như vậy!”
Tiểu Triệu chưa bao giờ thấy đàm phán lại thuận lợi như vậy. Như điều kiện ăn cướp, Lý Văn Sinh chẳng những không yêu cầu cắt bỏ mà còn nhượng bộ nhiều hơn giúp Lâm thị có thể càng thêm thuận lợi tiến vào thị trường Đông Hàn.
Anh ta muốn làm từ thiện ư?
Tiễn nhóm người Lý Văn Sinh vào thang máy, hai người họ còn vẫy tay chào, bầu không khí rất hòa thuận, quả thực khiến người ta ngạc nhiên!
“Anh Ninh, em có hơi không hiểu.”
Tiểu Triệu mím môi. Chờ nhóm người Lý Văn Sinh rời đi không nhịn được lên tiếng: “Vì sao Lý Văn Sinh này có thể chấp nhận kiểu điều kiện không công bằng này. Giúp Lâm thị tiến vào thị trường Đông Hàn, nhưng như thế chẳng khác nào chúng ta giành thị trường của họ!”
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh ta không do dự chút nào.Có thể để Giang Ninh mở võ quán ở Đông Hàn, vậy có thể nghĩ cách dựa vào việc quảng bá danh tiếng của võ thuật gia truyền, bảo Giang Ninh mang quyền phổ tới triển lãm Đông Hàn.Thứ này tới Đông Hàn rồi…Sự vui mừng không che giấu được trong mắt Lý Văn Sinh. Thứ này tới Đông Hàn thì khác gì đưa tới cửa nhà anh ta. Muốn lấy về tay thì Giang Ninh còn có thể làm gì?“Anh Giang vì để quảng bá võ học gia truyền mà luôn một lòng không ngừng nỗ lực, tôi luôn rất kính nể.”Lý Văn Sinh nói tiếp: “Có rất nhiều người tôn sùng võ thuật truyền thống Trung Quốc gia truyền ở Đông Hàn, đây là một cơ hội tốt để quảng bá. Đồng thời cũng là một cơ hội tốt để người Đông Hàn chúng tôi hiểu thêm về võ thuật truyên thống Trung Quốc gia truyên!”Mặt anh ta có vẻ bình tĩnh, nhưng lại không hề che giấu được niềm vui và sự phấn khích trong mắt.Lý Văn Sinh nói bản thân có hứng thú với võ thuật truyền thống Trung Quốc như thể đó là sự thật.“Nói vậy, giám đốc Lý có hứng thú với chuyện hợp tác này?”“Cực kỳ có hứng thú” Tải app truyệnhola đọc full nhé cả nhà!“Thật sự là chuyện khiến người ta vui, lần hợp tác này của anh…”“Tôi nghĩ có thể thảo luận thêm, chúng ta có thể từ từ sắp xếp những điều kiện Lâm thị đưa ra kia. Nếu võ quán Cực Đạo đã muốn mở chỉ nhánh võ quán ở Đông Hà thì tôi rất ủng hộ chuyện này, chúng ta ngồi xuống bàn bạc chỉ tiết cụ thể được không?”Giang Ninh ngồi xuống, Lý Văn Sinh cũng ngồi xuống theo.Tiểu Triệu lại pha trà, hai người giống như bạn tốt đã nhiều năm không gặp, gặp lại trong muộn màng, có chuyện chưa nói hết.Nếu không phải biết hai người là lần đầu tiên gặp mặt, bọn họ đều sẽ cảm thấy, Giang Ninh chắc chắn quen biết Lý Văn Sinh đã mười mấy năm.Quá trình đàm phán thoải mái lại tùy ý, đôi bên anh lùi một bước tôi cũng lùi một bước, khách sáo lại lịch sự, khiến hai người Lý Thiên Tú và Tiểu Triệu ngồi bên gần như đều không dám tin. “Vậy cứ quyết định vậy nhé?”Sau hai tiếng, Lý Văn Sinh bắt tay với Giang Ninh, mỉm cười: “Tôi ở Đông Hàn đợi anh Giang đại giá quang lâm!Mong võ quán Cực Đạo có thể mở ra một làn sóng võ thuật truyên thống Trung Quốc gia truyên!”“Đó cũng là chuyện tôi mong đợi nhất!”Giang Ninh gật đầu: “Cứ quyết định như vậy!”“Quyết định như vậy!”Tiểu Triệu chưa bao giờ thấy đàm phán lại thuận lợi như vậy. Như điều kiện ăn cướp, Lý Văn Sinh chẳng những không yêu cầu cắt bỏ mà còn nhượng bộ nhiều hơn giúp Lâm thị có thể càng thêm thuận lợi tiến vào thị trường Đông Hàn.Anh ta muốn làm từ thiện ư?Tiễn nhóm người Lý Văn Sinh vào thang máy, hai người họ còn vẫy tay chào, bầu không khí rất hòa thuận, quả thực khiến người ta ngạc nhiên!“Anh Ninh, em có hơi không hiểu.”Tiểu Triệu mím môi. Chờ nhóm người Lý Văn Sinh rời đi không nhịn được lên tiếng: “Vì sao Lý Văn Sinh này có thể chấp nhận kiểu điều kiện không công bằng này. Giúp Lâm thị tiến vào thị trường Đông Hàn, nhưng như thế chẳng khác nào chúng ta giành thị trường của họ!”