Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 1909
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Những quyền lợi chúng ta nên tranh thủ thì phải tranh thủ đến cùng, nếu Lý Văn Sinh đã đồng ý thì tranh thủ.”Tiểu Triệu đã khôi phục vẻ mạnh mẽ như trước. “Nhớ kỹ, chúng ta phải giữ thái độ của mình, đi ra ngoài, mỗi một người đều đại diện cho Lâm thị, cũng là đại diện cho anh Ninh và giám đốc Lâm, hiểu chưa?”“Chúng tôi đã rõ!” Một nhóm người đồng loạt lên tiếng.“Được, tối nay nói chuyện với bọn họ, chuẩn bị cho tốt.”Lợi ích mà có thể cố gắng hết sức tranh thủ được thì họ nhất định phải tranh thủ, đây là trách nhiệm của họ.Những người khác vẫn đang thảo luận bàn bạc bên cạnh, Tiểu Triệu đi tới trước mặt A Phi, thấy anh ta dựa vào sofa, bộ dạng lười nhác.“Tôi cảm thấy buổi đàm phán tối nay có thể sẽ không quá suôn sẻ.”Cô ấy nói: “Anh có đề nghị gì tốt không?”“Không có.”A Phi rất dứt khoát.“Cô Triệu, đây là công việc của cô mà, cô cầm tiền lương thì phải làm việc, không thể nào vứt hết lên tôi được.”Thấy Tiểu Triệu muốn xông tới nhéo anh ta một cái, anh ta dang tay tỏ vẻ bất lực.“Nhưng anh là trợ lý của tôi.”Cô ấy hừ một tiếng nói.Đây là Giang Ninh đích thân sắp xếp!“Phải, tôi biết ngay cô lại muốn lấy đại ca tôi ra mà.”A Phi nhìn vẻ mặt của Tiểu Triệu, không khỏi bật cười: “Được được được, vậy tôi đưa ra chút đề nghị.”“Là gì?”“Buổi tối đừng ăn mặc quá đẹp.”“Hả?” Tải app truyệnhola đọc tiếp khích lệ nhóm nhé!Tiểu Triệu có hơi mơ hồ. Đây là đề nghị gì! Buổi tối đi đàm phán với phía Lý thị thì có liên quan gì với mình mặc đẹp hay không.Cô ấy đương nhiên phải mặc nghiêm chỉnh hơn, dù gì ra ngoại họ là đại diện cho Lâm thị, không thể làm xấu hổ hình tượng của Lâm thị.“Nghe lời tôi là được.” A Phi nói.Anh ta lười giải thích nhiều, xua tay, nhắm hờ mắt, chậm rãi ngân nga bài hát, vẻ mặt hưởng thụ, giống như không nghe vào bất cứ cái gì.Tiểu Triệu hết cách. A Phi giống Giang Ninh, nói chuyện làm việc chưa bao giờ thích giải thích nhiều.Nhưng Giang Ninh là thần tượng mài!A Phi thân là trợ lý của mình, vậy mà cũng dám kiêu ngạo như vậy trước mặt mình, Tiểu Triệu có hơi không phục.Nếu không phải vì tối qua, cô ấy nhất định sẽ để anh ta nếm thử năm đấm của mình!Cô ấy hừ một tiếng, không thèm để ý A Phi, quay người tiếp tục thảo luận với những người khác.Còn bên kia.
“Những quyền lợi chúng ta nên tranh thủ thì phải tranh thủ đến cùng, nếu Lý Văn Sinh đã đồng ý thì tranh thủ.”
Tiểu Triệu đã khôi phục vẻ mạnh mẽ như trước. “Nhớ kỹ, chúng ta phải giữ thái độ của mình, đi ra ngoài, mỗi một người đều đại diện cho Lâm thị, cũng là đại diện cho anh Ninh và giám đốc Lâm, hiểu chưa?”
“Chúng tôi đã rõ!” Một nhóm người đồng loạt lên tiếng.
“Được, tối nay nói chuyện với bọn họ, chuẩn bị cho tốt.”
Lợi ích mà có thể cố gắng hết sức tranh thủ được thì họ nhất định phải tranh thủ, đây là trách nhiệm của họ.
Những người khác vẫn đang thảo luận bàn bạc bên cạnh, Tiểu Triệu đi tới trước mặt A Phi, thấy anh ta dựa vào sofa, bộ dạng lười nhác.
“Tôi cảm thấy buổi đàm phán tối nay có thể sẽ không quá suôn sẻ.”
Cô ấy nói: “Anh có đề nghị gì tốt không?”
“Không có.”
A Phi rất dứt khoát.
“Cô Triệu, đây là công việc của cô mà, cô cầm tiền lương thì phải làm việc, không thể nào vứt hết lên tôi được.”
Thấy Tiểu Triệu muốn xông tới nhéo anh ta một cái, anh ta dang tay tỏ vẻ bất lực.
“Nhưng anh là trợ lý của tôi.”
Cô ấy hừ một tiếng nói.
Đây là Giang Ninh đích thân sắp xếp!
“Phải, tôi biết ngay cô lại muốn lấy đại ca tôi ra mà.”
A Phi nhìn vẻ mặt của Tiểu Triệu, không khỏi bật cười: “Được được được, vậy tôi đưa ra chút đề nghị.”
“Là gì?”
“Buổi tối đừng ăn mặc quá đẹp.”
“Hả?” Tải app truyệnhola đọc tiếp khích lệ nhóm nhé!
Tiểu Triệu có hơi mơ hồ. Đây là đề nghị gì! Buổi tối đi đàm phán với phía Lý thị thì có liên quan gì với mình mặc đẹp hay không.
Cô ấy đương nhiên phải mặc nghiêm chỉnh hơn, dù gì ra ngoại họ là đại diện cho Lâm thị, không thể làm xấu hổ hình tượng của Lâm thị.
“Nghe lời tôi là được.” A Phi nói.
Anh ta lười giải thích nhiều, xua tay, nhắm hờ mắt, chậm rãi ngân nga bài hát, vẻ mặt hưởng thụ, giống như không nghe vào bất cứ cái gì.
Tiểu Triệu hết cách. A Phi giống Giang Ninh, nói chuyện làm việc chưa bao giờ thích giải thích nhiều.
Nhưng Giang Ninh là thần tượng mài!
A Phi thân là trợ lý của mình, vậy mà cũng dám kiêu ngạo như vậy trước mặt mình, Tiểu Triệu có hơi không phục.
Nếu không phải vì tối qua, cô ấy nhất định sẽ để anh ta nếm thử năm đấm của mình!
Cô ấy hừ một tiếng, không thèm để ý A Phi, quay người tiếp tục thảo luận với những người khác.
Còn bên kia.
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Những quyền lợi chúng ta nên tranh thủ thì phải tranh thủ đến cùng, nếu Lý Văn Sinh đã đồng ý thì tranh thủ.”Tiểu Triệu đã khôi phục vẻ mạnh mẽ như trước. “Nhớ kỹ, chúng ta phải giữ thái độ của mình, đi ra ngoài, mỗi một người đều đại diện cho Lâm thị, cũng là đại diện cho anh Ninh và giám đốc Lâm, hiểu chưa?”“Chúng tôi đã rõ!” Một nhóm người đồng loạt lên tiếng.“Được, tối nay nói chuyện với bọn họ, chuẩn bị cho tốt.”Lợi ích mà có thể cố gắng hết sức tranh thủ được thì họ nhất định phải tranh thủ, đây là trách nhiệm của họ.Những người khác vẫn đang thảo luận bàn bạc bên cạnh, Tiểu Triệu đi tới trước mặt A Phi, thấy anh ta dựa vào sofa, bộ dạng lười nhác.“Tôi cảm thấy buổi đàm phán tối nay có thể sẽ không quá suôn sẻ.”Cô ấy nói: “Anh có đề nghị gì tốt không?”“Không có.”A Phi rất dứt khoát.“Cô Triệu, đây là công việc của cô mà, cô cầm tiền lương thì phải làm việc, không thể nào vứt hết lên tôi được.”Thấy Tiểu Triệu muốn xông tới nhéo anh ta một cái, anh ta dang tay tỏ vẻ bất lực.“Nhưng anh là trợ lý của tôi.”Cô ấy hừ một tiếng nói.Đây là Giang Ninh đích thân sắp xếp!“Phải, tôi biết ngay cô lại muốn lấy đại ca tôi ra mà.”A Phi nhìn vẻ mặt của Tiểu Triệu, không khỏi bật cười: “Được được được, vậy tôi đưa ra chút đề nghị.”“Là gì?”“Buổi tối đừng ăn mặc quá đẹp.”“Hả?” Tải app truyệnhola đọc tiếp khích lệ nhóm nhé!Tiểu Triệu có hơi mơ hồ. Đây là đề nghị gì! Buổi tối đi đàm phán với phía Lý thị thì có liên quan gì với mình mặc đẹp hay không.Cô ấy đương nhiên phải mặc nghiêm chỉnh hơn, dù gì ra ngoại họ là đại diện cho Lâm thị, không thể làm xấu hổ hình tượng của Lâm thị.“Nghe lời tôi là được.” A Phi nói.Anh ta lười giải thích nhiều, xua tay, nhắm hờ mắt, chậm rãi ngân nga bài hát, vẻ mặt hưởng thụ, giống như không nghe vào bất cứ cái gì.Tiểu Triệu hết cách. A Phi giống Giang Ninh, nói chuyện làm việc chưa bao giờ thích giải thích nhiều.Nhưng Giang Ninh là thần tượng mài!A Phi thân là trợ lý của mình, vậy mà cũng dám kiêu ngạo như vậy trước mặt mình, Tiểu Triệu có hơi không phục.Nếu không phải vì tối qua, cô ấy nhất định sẽ để anh ta nếm thử năm đấm của mình!Cô ấy hừ một tiếng, không thèm để ý A Phi, quay người tiếp tục thảo luận với những người khác.Còn bên kia.