Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1941

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh ta phân nộ không thôi: “Về chuyện này, con muốn điều tra thật rõ, nhưng người đàn bà này đã trốn ở đâu không biết, đến giờ con vẫn chưa tìm thấy cô tai”Rầm!Lý Văn Sinh ra sức đập đầu trên đất, phẫn nộ lại tự trách nói: “Chuyện này con không tránh được trách nhiệm, là do con tin tưởng cô ta quá nên mới dẫn đến chuyện lần này, xin chú ba hãy trách phạt con!”Anh ta cứ quỳ như thế, máu tươi chảy ra trên trán, cũng vẫn bất động mảy may như trước.Trong sảnh lớn, mọi người lập tức chìm vào im lặng.Lý Thành Tế không lên tiếng ngay mà chỉ quay đầu nhìn những ông lão khác, khẽ híp mắt, đợi bọn họ mở lời †rước.“Bây giờ Lý Thiên Tú kia đi đâu, cậu không biết sao?” Có người mở miệng hỏi.“Con không biết, sợ là cô ta đã trốn rồi!” Lý Văn Sinh trả lời.“Tìm được người phụ nữ kia rồi.”Cuối cùng người ở nơi trên cao nhất cũng mở miệng: “Về phần có liên hệ tới cậu hay không, tôi cũng sẽ điều tra rõ ràng. Ai bán đứng người của nhà họ Lý, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho kẻ đói”Nói xong hết lời này, ông ta đứng dậy đi thẳng một mạch, không hề liếc nhìn Lý Văn Sinh lấy một cái.Đi từ trong sảnh lớn ra ngoài, cả người Lý Văn Sinh ướt đẫm mồ hôi, gần như là sắp té xỉu.Anh ta lau máu trươi trên trán đi, cơ thể vẫn còn run rẩy.“Cảm ơn chú bal”Đi theo phía sau Lý Thành Tế, hầu kết Lý Văn Sinh trơn trượt, giọng nói có hơi khàn đi.“Hừi”Lý Thành Tế không nói gì cả, chỉ chắp tay sau lưng đi lên xe của mình, Lý Văn Sinh lập tức đi lên theo.Lý Thành Tế ngồi trên xe, tựa vào rồi thản nhiên nói: “Quyền phổ đâu?”“Vẫn chưa tới tay.”Lý Văn Sinh cắn răng: ‘Xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng con cam đoan, chắc chắn con sẽ đoạt được quyền phổ tới tay, xin chú ba yên tâm!”“Cố vấn Từ đã giúp cho cậu rồi. Vị trí kia sẽ là bàn đạp của cậu, nhưng điều kiện tiên quyết là cậu phải lấy được quyền phổ tới tay tôi, nếu không…”Lý Thành Tế híp mắt lại: ‘Kết cục của cố vấn Từ cũng sẽ là kết cục của cậu, không phải vì cậu là cháu tôi mà thay đổi đâu!”“Dạ”Lòng Lý Văn Sinh run lên, lập tức nói.Anh ta hiểu rõ sự tàn khốc trong nội bộ nhà họ Lý. Dù anh ta có là người của Lý Thành Tế, nhưng muốn đến được vị trí của Lý Thành Tế ít nhất cũng phải gần năm mươi tuổi.Sao anh ta có thể chờ thêm được.Trở thành cố vấn của nhà họ Lý chính là một con đường tắc!Nhưng bây giờ cố vấn Từ đã bị ngã ngựa, nếu anh ta không có được quyền phổ, vậy dù Lý Thành Tế có là chú của anh ta, người này cũng sẽ không tiêu phí một khối tài nguyên lớn đến mở đường cho anh ta.Đi từ trên xe xuống, Lý Văn Sinh vẫn cung kính cúi đầu như trước, nhìn theo xe của Lý Thành Tế xe rời đi, không dám có chút bất kính.Trong một nơi nghiêm ngặt như nhà họ Lý này, bất kính gì cũng có thể khiến anh ta còn hai bàn tay trắng trong nháy mắt!

Anh ta phân nộ không thôi: “Về chuyện này, con muốn điều tra thật rõ, nhưng người đàn bà này đã trốn ở đâu không biết, đến giờ con vẫn chưa tìm thấy cô tai”

Rầm!

Lý Văn Sinh ra sức đập đầu trên đất, phẫn nộ lại tự trách nói: “Chuyện này con không tránh được trách nhiệm, là do con tin tưởng cô ta quá nên mới dẫn đến chuyện lần này, xin chú ba hãy trách phạt con!”

Anh ta cứ quỳ như thế, máu tươi chảy ra trên trán, cũng vẫn bất động mảy may như trước.

Trong sảnh lớn, mọi người lập tức chìm vào im lặng.

Lý Thành Tế không lên tiếng ngay mà chỉ quay đầu nhìn những ông lão khác, khẽ híp mắt, đợi bọn họ mở lời †rước.

“Bây giờ Lý Thiên Tú kia đi đâu, cậu không biết sao?” Có người mở miệng hỏi.

“Con không biết, sợ là cô ta đã trốn rồi!” Lý Văn Sinh trả lời.

“Tìm được người phụ nữ kia rồi.”

Cuối cùng người ở nơi trên cao nhất cũng mở miệng: “Về phần có liên hệ tới cậu hay không, tôi cũng sẽ điều tra rõ ràng. Ai bán đứng người của nhà họ Lý, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho kẻ đói”

Nói xong hết lời này, ông ta đứng dậy đi thẳng một mạch, không hề liếc nhìn Lý Văn Sinh lấy một cái.

Đi từ trong sảnh lớn ra ngoài, cả người Lý Văn Sinh ướt đẫm mồ hôi, gần như là sắp té xỉu.

Anh ta lau máu trươi trên trán đi, cơ thể vẫn còn run rẩy.

“Cảm ơn chú bal”

Đi theo phía sau Lý Thành Tế, hầu kết Lý Văn Sinh trơn trượt, giọng nói có hơi khàn đi.

“Hừi”

Lý Thành Tế không nói gì cả, chỉ chắp tay sau lưng đi lên xe của mình, Lý Văn Sinh lập tức đi lên theo.

Lý Thành Tế ngồi trên xe, tựa vào rồi thản nhiên nói: “Quyền phổ đâu?”

“Vẫn chưa tới tay.”

Lý Văn Sinh cắn răng: ‘Xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng con cam đoan, chắc chắn con sẽ đoạt được quyền phổ tới tay, xin chú ba yên tâm!”

“Cố vấn Từ đã giúp cho cậu rồi. Vị trí kia sẽ là bàn đạp của cậu, nhưng điều kiện tiên quyết là cậu phải lấy được quyền phổ tới tay tôi, nếu không…”

Lý Thành Tế híp mắt lại: ‘Kết cục của cố vấn Từ cũng sẽ là kết cục của cậu, không phải vì cậu là cháu tôi mà thay đổi đâu!”

“Dạ”

Lòng Lý Văn Sinh run lên, lập tức nói.

Anh ta hiểu rõ sự tàn khốc trong nội bộ nhà họ Lý. Dù anh ta có là người của Lý Thành Tế, nhưng muốn đến được vị trí của Lý Thành Tế ít nhất cũng phải gần năm mươi tuổi.

Sao anh ta có thể chờ thêm được.

Trở thành cố vấn của nhà họ Lý chính là một con đường tắc!

Nhưng bây giờ cố vấn Từ đã bị ngã ngựa, nếu anh ta không có được quyền phổ, vậy dù Lý Thành Tế có là chú của anh ta, người này cũng sẽ không tiêu phí một khối tài nguyên lớn đến mở đường cho anh ta.

Đi từ trên xe xuống, Lý Văn Sinh vẫn cung kính cúi đầu như trước, nhìn theo xe của Lý Thành Tế xe rời đi, không dám có chút bất kính.

Trong một nơi nghiêm ngặt như nhà họ Lý này, bất kính gì cũng có thể khiến anh ta còn hai bàn tay trắng trong nháy mắt!

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh ta phân nộ không thôi: “Về chuyện này, con muốn điều tra thật rõ, nhưng người đàn bà này đã trốn ở đâu không biết, đến giờ con vẫn chưa tìm thấy cô tai”Rầm!Lý Văn Sinh ra sức đập đầu trên đất, phẫn nộ lại tự trách nói: “Chuyện này con không tránh được trách nhiệm, là do con tin tưởng cô ta quá nên mới dẫn đến chuyện lần này, xin chú ba hãy trách phạt con!”Anh ta cứ quỳ như thế, máu tươi chảy ra trên trán, cũng vẫn bất động mảy may như trước.Trong sảnh lớn, mọi người lập tức chìm vào im lặng.Lý Thành Tế không lên tiếng ngay mà chỉ quay đầu nhìn những ông lão khác, khẽ híp mắt, đợi bọn họ mở lời †rước.“Bây giờ Lý Thiên Tú kia đi đâu, cậu không biết sao?” Có người mở miệng hỏi.“Con không biết, sợ là cô ta đã trốn rồi!” Lý Văn Sinh trả lời.“Tìm được người phụ nữ kia rồi.”Cuối cùng người ở nơi trên cao nhất cũng mở miệng: “Về phần có liên hệ tới cậu hay không, tôi cũng sẽ điều tra rõ ràng. Ai bán đứng người của nhà họ Lý, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho kẻ đói”Nói xong hết lời này, ông ta đứng dậy đi thẳng một mạch, không hề liếc nhìn Lý Văn Sinh lấy một cái.Đi từ trong sảnh lớn ra ngoài, cả người Lý Văn Sinh ướt đẫm mồ hôi, gần như là sắp té xỉu.Anh ta lau máu trươi trên trán đi, cơ thể vẫn còn run rẩy.“Cảm ơn chú bal”Đi theo phía sau Lý Thành Tế, hầu kết Lý Văn Sinh trơn trượt, giọng nói có hơi khàn đi.“Hừi”Lý Thành Tế không nói gì cả, chỉ chắp tay sau lưng đi lên xe của mình, Lý Văn Sinh lập tức đi lên theo.Lý Thành Tế ngồi trên xe, tựa vào rồi thản nhiên nói: “Quyền phổ đâu?”“Vẫn chưa tới tay.”Lý Văn Sinh cắn răng: ‘Xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng con cam đoan, chắc chắn con sẽ đoạt được quyền phổ tới tay, xin chú ba yên tâm!”“Cố vấn Từ đã giúp cho cậu rồi. Vị trí kia sẽ là bàn đạp của cậu, nhưng điều kiện tiên quyết là cậu phải lấy được quyền phổ tới tay tôi, nếu không…”Lý Thành Tế híp mắt lại: ‘Kết cục của cố vấn Từ cũng sẽ là kết cục của cậu, không phải vì cậu là cháu tôi mà thay đổi đâu!”“Dạ”Lòng Lý Văn Sinh run lên, lập tức nói.Anh ta hiểu rõ sự tàn khốc trong nội bộ nhà họ Lý. Dù anh ta có là người của Lý Thành Tế, nhưng muốn đến được vị trí của Lý Thành Tế ít nhất cũng phải gần năm mươi tuổi.Sao anh ta có thể chờ thêm được.Trở thành cố vấn của nhà họ Lý chính là một con đường tắc!Nhưng bây giờ cố vấn Từ đã bị ngã ngựa, nếu anh ta không có được quyền phổ, vậy dù Lý Thành Tế có là chú của anh ta, người này cũng sẽ không tiêu phí một khối tài nguyên lớn đến mở đường cho anh ta.Đi từ trên xe xuống, Lý Văn Sinh vẫn cung kính cúi đầu như trước, nhìn theo xe của Lý Thành Tế xe rời đi, không dám có chút bất kính.Trong một nơi nghiêm ngặt như nhà họ Lý này, bất kính gì cũng có thể khiến anh ta còn hai bàn tay trắng trong nháy mắt!

Chương 1941