Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1946

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Đây thật sự là một lợi thế, chỉ là cái lợi của hai bên cũng không ngang nhau.Giang Ninh không nói gì, anh uống trà từ từ và chậm rãi. Lý Thiên Tú cũng không nói gì, cô ta biết đây chính là cơ hội duy nhất của mình. Nếu Giang Ninh cũng không đồng ý cứu cô ta, vậy trên đời này sẽ không còn ai cứu được cô ta nữa.Cô ta cũng không vội vã, vì cô ta có nóng nảy cũng không khiến cho Giang Ninh quyết định được.Vậy nên, cô ta đang đợi, đợi sự phán quyết cuối cùng dành cho mình. Sống hay chết, chỉ nghe một câu của Giang Ninh.“Được thôi.”Hồi lâu sau, Giang Ninh mới nói thêm một câu khác: “Tiểu Triệu, đưa cô †a vào đi.”“Dạ.”Tiểu Triệu đi vào trong: “Cô Lý, mời vào trong.”“Cảm ơn ngài Giang.”Giọng nói của Lý Thiên Tú có hơi run lên một chút, không nói thêm gì nữa.Bởi lẽ, ngay giây phút cô ta nghe Giang Ninh nói “được thôi”, cô ta đã có một loại cảm giác mãnh liệt, rằng chính mình sẽ sống sót!“Thật sự không ngờ, Lý Văn Sinh này còn thông minh như vậy, có thể lấy người phụ nữ này ra làm lá chắn!”A Phi hừ một tiếng. Sao anh ta lại không nhìn ra Lý Thiên Tú đã bị hại cho đến cùng đường.Còn Lý Văn Sinh kia thì “ve sâu thoát xác”, không gặp chuyện gì, thậm chí còn có thể nhanh chóng ngóc đầu trở lại, bắt đầu khởi động kế hoạch trả thù mạnh mẽ nhất với Lâm thị và Giang Ninh!Giang Ninh ngồi ở đó, biểu cảm từ đầu tới đuôi đều không có biến hóa gì, hệt như căn bản không thèm quan tâm tất cả những thứ này.Với anh mà nói, giữ lại Lý Thiên Tú cùng lắm chỉ là một chuyện nhỏ, chuyện nhỏ có thể giúp cho Lâm thị mà thôi.Không giữ lại cô ta cũng không quan trọng.Thật ra anh lại hy vọng Lý Văn Sinh có thể ngóc đầu trở lại. Sự thay đổi càng nhiều, anh mới càng có thể lấy được nhiều thứ hơn, khiến cho Lâm thị càng mạnh mẽ xông vào thị trường Đông Hàn này hơn.“Không biết tiếp theo nhà họ Lý sẽ có hành động gì.”A Phi khit mũi: ‘Cũng quá chậm rồi.”“Vậy cậu cứ tung tin tức ra đi.”Giang Ninh nói.“Tin tức gì?”“Tin tức về quyên phố và bí mật mà Lý Thiên Tú nắm trong tay.Anh thản nhiên nói: “Hắn là Lý Văn Sinh đã hãm hại Lý Thiên Tú, nói cô ta làm giả chữ ký và con dấu của Lý Văn Sinh. Bây giờ chúng ta giữ cô ta lại, chẳng khác nào chúng ta đã thật sự vu oan cho Lý Văn Sinh.”Làm như thế là đang phối hợp với Lý Văn Sinh.Dù thế nào đi nữa, Lý Văn Sinh cũng không ngờ được là Giang Ninh lại làm chuyện theo tâm ý của anh ta.

Đây thật sự là một lợi thế, chỉ là cái lợi của hai bên cũng không ngang nhau.

Giang Ninh không nói gì, anh uống trà từ từ và chậm rãi. Lý Thiên Tú cũng không nói gì, cô ta biết đây chính là cơ hội duy nhất của mình. Nếu Giang Ninh cũng không đồng ý cứu cô ta, vậy trên đời này sẽ không còn ai cứu được cô ta nữa.

Cô ta cũng không vội vã, vì cô ta có nóng nảy cũng không khiến cho Giang Ninh quyết định được.

Vậy nên, cô ta đang đợi, đợi sự phán quyết cuối cùng dành cho mình. Sống hay chết, chỉ nghe một câu của Giang Ninh.

“Được thôi.”

Hồi lâu sau, Giang Ninh mới nói thêm một câu khác: “Tiểu Triệu, đưa cô †a vào đi.”

“Dạ.”

Tiểu Triệu đi vào trong: “Cô Lý, mời vào trong.”

“Cảm ơn ngài Giang.”

Giọng nói của Lý Thiên Tú có hơi run lên một chút, không nói thêm gì nữa.

Bởi lẽ, ngay giây phút cô ta nghe Giang Ninh nói “được thôi”, cô ta đã có một loại cảm giác mãnh liệt, rằng chính mình sẽ sống sót!

“Thật sự không ngờ, Lý Văn Sinh này còn thông minh như vậy, có thể lấy người phụ nữ này ra làm lá chắn!”

A Phi hừ một tiếng. Sao anh ta lại không nhìn ra Lý Thiên Tú đã bị hại cho đến cùng đường.

Còn Lý Văn Sinh kia thì “ve sâu thoát xác”, không gặp chuyện gì, thậm chí còn có thể nhanh chóng ngóc đầu trở lại, bắt đầu khởi động kế hoạch trả thù mạnh mẽ nhất với Lâm thị và Giang Ninh!

Giang Ninh ngồi ở đó, biểu cảm từ đầu tới đuôi đều không có biến hóa gì, hệt như căn bản không thèm quan tâm tất cả những thứ này.

Với anh mà nói, giữ lại Lý Thiên Tú cùng lắm chỉ là một chuyện nhỏ, chuyện nhỏ có thể giúp cho Lâm thị mà thôi.

Không giữ lại cô ta cũng không quan trọng.

Thật ra anh lại hy vọng Lý Văn Sinh có thể ngóc đầu trở lại. Sự thay đổi càng nhiều, anh mới càng có thể lấy được nhiều thứ hơn, khiến cho Lâm thị càng mạnh mẽ xông vào thị trường Đông Hàn này hơn.

“Không biết tiếp theo nhà họ Lý sẽ có hành động gì.”

A Phi khit mũi: ‘Cũng quá chậm rồi.”

“Vậy cậu cứ tung tin tức ra đi.”

Giang Ninh nói.

“Tin tức gì?”

“Tin tức về quyên phố và bí mật mà Lý Thiên Tú nắm trong tay.

Anh thản nhiên nói: “Hắn là Lý Văn Sinh đã hãm hại Lý Thiên Tú, nói cô ta làm giả chữ ký và con dấu của Lý Văn Sinh. Bây giờ chúng ta giữ cô ta lại, chẳng khác nào chúng ta đã thật sự vu oan cho Lý Văn Sinh.”

Làm như thế là đang phối hợp với Lý Văn Sinh.

Dù thế nào đi nữa, Lý Văn Sinh cũng không ngờ được là Giang Ninh lại làm chuyện theo tâm ý của anh ta.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Đây thật sự là một lợi thế, chỉ là cái lợi của hai bên cũng không ngang nhau.Giang Ninh không nói gì, anh uống trà từ từ và chậm rãi. Lý Thiên Tú cũng không nói gì, cô ta biết đây chính là cơ hội duy nhất của mình. Nếu Giang Ninh cũng không đồng ý cứu cô ta, vậy trên đời này sẽ không còn ai cứu được cô ta nữa.Cô ta cũng không vội vã, vì cô ta có nóng nảy cũng không khiến cho Giang Ninh quyết định được.Vậy nên, cô ta đang đợi, đợi sự phán quyết cuối cùng dành cho mình. Sống hay chết, chỉ nghe một câu của Giang Ninh.“Được thôi.”Hồi lâu sau, Giang Ninh mới nói thêm một câu khác: “Tiểu Triệu, đưa cô †a vào đi.”“Dạ.”Tiểu Triệu đi vào trong: “Cô Lý, mời vào trong.”“Cảm ơn ngài Giang.”Giọng nói của Lý Thiên Tú có hơi run lên một chút, không nói thêm gì nữa.Bởi lẽ, ngay giây phút cô ta nghe Giang Ninh nói “được thôi”, cô ta đã có một loại cảm giác mãnh liệt, rằng chính mình sẽ sống sót!“Thật sự không ngờ, Lý Văn Sinh này còn thông minh như vậy, có thể lấy người phụ nữ này ra làm lá chắn!”A Phi hừ một tiếng. Sao anh ta lại không nhìn ra Lý Thiên Tú đã bị hại cho đến cùng đường.Còn Lý Văn Sinh kia thì “ve sâu thoát xác”, không gặp chuyện gì, thậm chí còn có thể nhanh chóng ngóc đầu trở lại, bắt đầu khởi động kế hoạch trả thù mạnh mẽ nhất với Lâm thị và Giang Ninh!Giang Ninh ngồi ở đó, biểu cảm từ đầu tới đuôi đều không có biến hóa gì, hệt như căn bản không thèm quan tâm tất cả những thứ này.Với anh mà nói, giữ lại Lý Thiên Tú cùng lắm chỉ là một chuyện nhỏ, chuyện nhỏ có thể giúp cho Lâm thị mà thôi.Không giữ lại cô ta cũng không quan trọng.Thật ra anh lại hy vọng Lý Văn Sinh có thể ngóc đầu trở lại. Sự thay đổi càng nhiều, anh mới càng có thể lấy được nhiều thứ hơn, khiến cho Lâm thị càng mạnh mẽ xông vào thị trường Đông Hàn này hơn.“Không biết tiếp theo nhà họ Lý sẽ có hành động gì.”A Phi khit mũi: ‘Cũng quá chậm rồi.”“Vậy cậu cứ tung tin tức ra đi.”Giang Ninh nói.“Tin tức gì?”“Tin tức về quyên phố và bí mật mà Lý Thiên Tú nắm trong tay.Anh thản nhiên nói: “Hắn là Lý Văn Sinh đã hãm hại Lý Thiên Tú, nói cô ta làm giả chữ ký và con dấu của Lý Văn Sinh. Bây giờ chúng ta giữ cô ta lại, chẳng khác nào chúng ta đã thật sự vu oan cho Lý Văn Sinh.”Làm như thế là đang phối hợp với Lý Văn Sinh.Dù thế nào đi nữa, Lý Văn Sinh cũng không ngờ được là Giang Ninh lại làm chuyện theo tâm ý của anh ta.

Chương 1946