Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1958

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Bản thân đã báo danh một tiếng, vậy mà đối phương vẫn có thái độ này, hoàn toàn là không quan tâm chút nào.Trong lòng ông ta thoáng có cảm giác đúng là người đàn ông kial Một lát sau thì có người đi ra.“Đại ca đang ở trong phòng trà, ông vào đi.”“Cảm ơn.”Lý Thành Phong chắp tay, vẫn vô cùng khách sáo như trước. Ông ta cất bước đi vào trong từng bước một, nhưng cũng cảm thấy có vẻ như bước chân của bản thân đã trở nên nặng nề.Càng đến gần phòng trà, cảm giác đó càng bùng phát mãnh liệt hơn!Thình thịchI Thình thịch!Lý Thành Phong đi tới cửa phòng trả, lại hít sâu thêm mấy hơi.“Xin hỏi, ngài là ngài chiến thần phải không ạ?”Ông ta cúi người, cúi đầu nhỏ giọng hỏi. Bên trong từng lời của ông ta là sự cung kính tràn ngập, hoàn toàn không dám có chút bất kính nào.“Vào đi!”Bên trong truyền đến một giọng nói.Nghe được giọng nói này, cả người Lý Thành Phong run lên, vẻ mặt còn phút chốc trở nên hơi trắng bệch.Là anh taI Ông ta đã từng được nghe giọng nói này rồi. Dù đã rất nhiều năm trôi qua, ông ta cũng vấn nhớ rõ như trước, chính là giọng nói này!Lý Thành Phong cảm thấy như trái †im của mình cũng sắp nhảy ra ngoài luôn rồi!“Dạ” Cả nhà tải app truyện hola đọc khích lệ nhóm nhé!Ông ta khẽ lên tiếng rồi lập tức đi vào trong.Mở cửa của phòng trà ra, ông ta chỉ thấy Giang Ninh đang ngồi ở đó. Hương trà lượn lờ bốn phía, nhưng ông ta cũng không có chút tâm trạng nào để nghĩ liệu trà này có ngon hay không.“Xin ra mắt ngài Chiến thần!”Lý Thành Phong quỳ thẳng một gối xuống, cung kính không thôi.“Mời ngồi.” Giang Ninh bảo.Lý Thành Phong gật đầu: “Cảm ơn, cảm ơn ạ”“Ông ta ngồi xuống thật cẩn thận.Trong khoảng thời gian ngắn, người ông ta co lại, không biết nên mở lời như thế nào, nên nói cái gì đây.Ông ta không nói gì, Giang Ninh cũng không mở miệng, chỉ rót trà rồi đưa cho Lý Thành Phong một chén.Lý Thành Phong vội vã đón lấy bằng hai tay.“Thưa ngài, nhà họ Lý chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối không có nửa ý nào là muốn mạo phạm ngài.”Hồi lâu sau, Lý Thành Phong mới mở miệng: “Hy vọng ngài Chiến thần đừng nổi giận.”“Mạo phạm tôi? Hình như đúng là có rồi.”Giang Ninh thản nhiên nói: “Ý của ông là Lý Văn Sinh sao? Nhưng anh ta không đủ trình. Hay là hội Hắc Long?Hình như cũng chưa đủ.”IUfE:, Nghe như thế, Lý Thành Phong mỉm cười xấu hổ.

Bản thân đã báo danh một tiếng, vậy mà đối phương vẫn có thái độ này, hoàn toàn là không quan tâm chút nào.

Trong lòng ông ta thoáng có cảm giác đúng là người đàn ông kial Một lát sau thì có người đi ra.

“Đại ca đang ở trong phòng trà, ông vào đi.”

“Cảm ơn.”

Lý Thành Phong chắp tay, vẫn vô cùng khách sáo như trước. Ông ta cất bước đi vào trong từng bước một, nhưng cũng cảm thấy có vẻ như bước chân của bản thân đã trở nên nặng nề.

Càng đến gần phòng trà, cảm giác đó càng bùng phát mãnh liệt hơn!

Thình thịchI Thình thịch!

Lý Thành Phong đi tới cửa phòng trả, lại hít sâu thêm mấy hơi.

“Xin hỏi, ngài là ngài chiến thần phải không ạ?”

Ông ta cúi người, cúi đầu nhỏ giọng hỏi. Bên trong từng lời của ông ta là sự cung kính tràn ngập, hoàn toàn không dám có chút bất kính nào.

“Vào đi!”

Bên trong truyền đến một giọng nói.

Nghe được giọng nói này, cả người Lý Thành Phong run lên, vẻ mặt còn phút chốc trở nên hơi trắng bệch.

Là anh taI Ông ta đã từng được nghe giọng nói này rồi. Dù đã rất nhiều năm trôi qua, ông ta cũng vấn nhớ rõ như trước, chính là giọng nói này!

Lý Thành Phong cảm thấy như trái †im của mình cũng sắp nhảy ra ngoài luôn rồi!

“Dạ” Cả nhà tải app truyện hola đọc khích lệ nhóm nhé!

Ông ta khẽ lên tiếng rồi lập tức đi vào trong.

Mở cửa của phòng trà ra, ông ta chỉ thấy Giang Ninh đang ngồi ở đó. Hương trà lượn lờ bốn phía, nhưng ông ta cũng không có chút tâm trạng nào để nghĩ liệu trà này có ngon hay không.

“Xin ra mắt ngài Chiến thần!”

Lý Thành Phong quỳ thẳng một gối xuống, cung kính không thôi.

“Mời ngồi.” Giang Ninh bảo.

Lý Thành Phong gật đầu: “Cảm ơn, cảm ơn ạ”“

Ông ta ngồi xuống thật cẩn thận.

Trong khoảng thời gian ngắn, người ông ta co lại, không biết nên mở lời như thế nào, nên nói cái gì đây.

Ông ta không nói gì, Giang Ninh cũng không mở miệng, chỉ rót trà rồi đưa cho Lý Thành Phong một chén.

Lý Thành Phong vội vã đón lấy bằng hai tay.

“Thưa ngài, nhà họ Lý chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối không có nửa ý nào là muốn mạo phạm ngài.”

Hồi lâu sau, Lý Thành Phong mới mở miệng: “Hy vọng ngài Chiến thần đừng nổi giận.”

“Mạo phạm tôi? Hình như đúng là có rồi.”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Ý của ông là Lý Văn Sinh sao? Nhưng anh ta không đủ trình. Hay là hội Hắc Long?

Hình như cũng chưa đủ.”

IUfE:, Nghe như thế, Lý Thành Phong mỉm cười xấu hổ.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Bản thân đã báo danh một tiếng, vậy mà đối phương vẫn có thái độ này, hoàn toàn là không quan tâm chút nào.Trong lòng ông ta thoáng có cảm giác đúng là người đàn ông kial Một lát sau thì có người đi ra.“Đại ca đang ở trong phòng trà, ông vào đi.”“Cảm ơn.”Lý Thành Phong chắp tay, vẫn vô cùng khách sáo như trước. Ông ta cất bước đi vào trong từng bước một, nhưng cũng cảm thấy có vẻ như bước chân của bản thân đã trở nên nặng nề.Càng đến gần phòng trà, cảm giác đó càng bùng phát mãnh liệt hơn!Thình thịchI Thình thịch!Lý Thành Phong đi tới cửa phòng trả, lại hít sâu thêm mấy hơi.“Xin hỏi, ngài là ngài chiến thần phải không ạ?”Ông ta cúi người, cúi đầu nhỏ giọng hỏi. Bên trong từng lời của ông ta là sự cung kính tràn ngập, hoàn toàn không dám có chút bất kính nào.“Vào đi!”Bên trong truyền đến một giọng nói.Nghe được giọng nói này, cả người Lý Thành Phong run lên, vẻ mặt còn phút chốc trở nên hơi trắng bệch.Là anh taI Ông ta đã từng được nghe giọng nói này rồi. Dù đã rất nhiều năm trôi qua, ông ta cũng vấn nhớ rõ như trước, chính là giọng nói này!Lý Thành Phong cảm thấy như trái †im của mình cũng sắp nhảy ra ngoài luôn rồi!“Dạ” Cả nhà tải app truyện hola đọc khích lệ nhóm nhé!Ông ta khẽ lên tiếng rồi lập tức đi vào trong.Mở cửa của phòng trà ra, ông ta chỉ thấy Giang Ninh đang ngồi ở đó. Hương trà lượn lờ bốn phía, nhưng ông ta cũng không có chút tâm trạng nào để nghĩ liệu trà này có ngon hay không.“Xin ra mắt ngài Chiến thần!”Lý Thành Phong quỳ thẳng một gối xuống, cung kính không thôi.“Mời ngồi.” Giang Ninh bảo.Lý Thành Phong gật đầu: “Cảm ơn, cảm ơn ạ”“Ông ta ngồi xuống thật cẩn thận.Trong khoảng thời gian ngắn, người ông ta co lại, không biết nên mở lời như thế nào, nên nói cái gì đây.Ông ta không nói gì, Giang Ninh cũng không mở miệng, chỉ rót trà rồi đưa cho Lý Thành Phong một chén.Lý Thành Phong vội vã đón lấy bằng hai tay.“Thưa ngài, nhà họ Lý chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối không có nửa ý nào là muốn mạo phạm ngài.”Hồi lâu sau, Lý Thành Phong mới mở miệng: “Hy vọng ngài Chiến thần đừng nổi giận.”“Mạo phạm tôi? Hình như đúng là có rồi.”Giang Ninh thản nhiên nói: “Ý của ông là Lý Văn Sinh sao? Nhưng anh ta không đủ trình. Hay là hội Hắc Long?Hình như cũng chưa đủ.”IUfE:, Nghe như thế, Lý Thành Phong mỉm cười xấu hổ.

Chương 1958