Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 1964
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Dù Lý thị có lợi hại hơn, cũng sẽ mãi mãi không hiểu được ý nghĩa của bốn chữ “Chiến Thần Phương Đông” là gì!“Cộp cộp cộp!”Bên ngoài truyền tới tiếng bước chân dày đặc.Lần này còn dày và dồn dập hơn cả lần Phác Đại Thành đưa người tới trước đó.Bọn Giang Ninh chỉ ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua.“Thật sự là không biết sống chết!”A Phi hừ một tiếng, đứng thẳng dậy, đưa theo đám người anh Cẩu đi ra ngoài.Từ phía xa xa, họ đã nhìn thấy mấy người Lý Thành Tế và hội trưởng của hội Hắc Long, đang dẫn theo không ít người, vọt vào trong võ quán Cực Đạo.“Bọn họ sắp ra tay!”“Lá gan của các người cũng lớn thật đấy, dám náo loạn võ quán Cực Đạo chúng tôi!”A Phi chợt quát lên một tiếng, mắt sáng như đuốc: “Từng người một ở phía trước, giết không thai”Đám người anh Cẩu còn chưa kịp mặc cả quần áo, trên người đầy những vết sẹo ghê người, ai nhìn vào cũng thấy trong lòng sợ hãi.Lại càng không cần nói tới hai mắt của bọn họ, đó là đáng sợ tới cực điểm!Hệt như một con sói hung ác đang theo dõi con mồi của chính mình vậy, lúc nào họ cũng có thể xé xác bọn họi “Giang Ninh đâu rồi?”Lý Thành Tế hừ một tiếng: “Bảo nó ra đây gặp tôi!”Ông ta híp mắt, cười lạnh nói: “Tôi đây thật sự muốn xem thử, ai dám không coi người khác ra gì như vậy, dám gây náo loạn ở Đông Hàn, náo loạn trước mặt nhà họ Lý chúng tôi!”Bảo Giang Ninh đi ra sao?A Phi bông nhiên nở nụ cười, nhưng sát khí ngập tràn trong đôi mắt lại càng bộc phát mạnh hơn!Đến hiện tại cũng chưa ai dám nói với Giang Ninh như vậy, càng không có ai dám bất kính với Giang Ninh!Tên Lý Thành Tế này, đáng chết!Anh ta đang định ra tay, bỗng nhiên bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân càng dồn dập hơn.“Nhanh, nhanh lên!”Lại có một đám người lao vào trong.A Phi lập tức nheo hai mắt lại, anh ta nhìn Lý Thành Phong đang đi ở phía trước, thâm nghĩ, hôm nay nhà họ Lý này uống nhầm thuốc rồi sao, lại dám đi tự tử tập thể?Anh ta hầu như có thể đoán được, qua hết ngày hôm nay, nhà họ Lý sẽ không còn tồn tại ở Đông Hàn nữa!Đám người A Phi đang muốn ra tay thì Lý Thành Phong bỗng nhiên la to một tiếng: “Bắt hết bọn Lý Thành Tế lại cho tôi!”Chỉ một thoáng sau, Lý Thành Tế còn đang kinh ngạc không biết vì sao Lý Thành Tế lại tới, hầu như còn chưa nghẽ rõ là ông ta nói gì.Bắt ông ta lại sao?“Lý Thành Phong, anh đang nói gì vậy?” Lý Thành Tế rống giận.“Tôi nói, bắt Lý Thành Tế lại!”
Dù Lý thị có lợi hại hơn, cũng sẽ mãi mãi không hiểu được ý nghĩa của bốn chữ “Chiến Thần Phương Đông” là gì!
“Cộp cộp cộp!”
Bên ngoài truyền tới tiếng bước chân dày đặc.
Lần này còn dày và dồn dập hơn cả lần Phác Đại Thành đưa người tới trước đó.
Bọn Giang Ninh chỉ ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua.
“Thật sự là không biết sống chết!”
A Phi hừ một tiếng, đứng thẳng dậy, đưa theo đám người anh Cẩu đi ra ngoài.
Từ phía xa xa, họ đã nhìn thấy mấy người Lý Thành Tế và hội trưởng của hội Hắc Long, đang dẫn theo không ít người, vọt vào trong võ quán Cực Đạo.
“Bọn họ sắp ra tay!”
“Lá gan của các người cũng lớn thật đấy, dám náo loạn võ quán Cực Đạo chúng tôi!”
A Phi chợt quát lên một tiếng, mắt sáng như đuốc: “Từng người một ở phía trước, giết không thai”
Đám người anh Cẩu còn chưa kịp mặc cả quần áo, trên người đầy những vết sẹo ghê người, ai nhìn vào cũng thấy trong lòng sợ hãi.
Lại càng không cần nói tới hai mắt của bọn họ, đó là đáng sợ tới cực điểm!
Hệt như một con sói hung ác đang theo dõi con mồi của chính mình vậy, lúc nào họ cũng có thể xé xác bọn họi “Giang Ninh đâu rồi?”
Lý Thành Tế hừ một tiếng: “Bảo nó ra đây gặp tôi!”
Ông ta híp mắt, cười lạnh nói: “Tôi đây thật sự muốn xem thử, ai dám không coi người khác ra gì như vậy, dám gây náo loạn ở Đông Hàn, náo loạn trước mặt nhà họ Lý chúng tôi!”
Bảo Giang Ninh đi ra sao?
A Phi bông nhiên nở nụ cười, nhưng sát khí ngập tràn trong đôi mắt lại càng bộc phát mạnh hơn!
Đến hiện tại cũng chưa ai dám nói với Giang Ninh như vậy, càng không có ai dám bất kính với Giang Ninh!
Tên Lý Thành Tế này, đáng chết!
Anh ta đang định ra tay, bỗng nhiên bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân càng dồn dập hơn.
“Nhanh, nhanh lên!”
Lại có một đám người lao vào trong.
A Phi lập tức nheo hai mắt lại, anh ta nhìn Lý Thành Phong đang đi ở phía trước, thâm nghĩ, hôm nay nhà họ Lý này uống nhầm thuốc rồi sao, lại dám đi tự tử tập thể?
Anh ta hầu như có thể đoán được, qua hết ngày hôm nay, nhà họ Lý sẽ không còn tồn tại ở Đông Hàn nữa!
Đám người A Phi đang muốn ra tay thì Lý Thành Phong bỗng nhiên la to một tiếng: “Bắt hết bọn Lý Thành Tế lại cho tôi!”
Chỉ một thoáng sau, Lý Thành Tế còn đang kinh ngạc không biết vì sao Lý Thành Tế lại tới, hầu như còn chưa nghẽ rõ là ông ta nói gì.
Bắt ông ta lại sao?
“Lý Thành Phong, anh đang nói gì vậy?” Lý Thành Tế rống giận.
“Tôi nói, bắt Lý Thành Tế lại!”
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Dù Lý thị có lợi hại hơn, cũng sẽ mãi mãi không hiểu được ý nghĩa của bốn chữ “Chiến Thần Phương Đông” là gì!“Cộp cộp cộp!”Bên ngoài truyền tới tiếng bước chân dày đặc.Lần này còn dày và dồn dập hơn cả lần Phác Đại Thành đưa người tới trước đó.Bọn Giang Ninh chỉ ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua.“Thật sự là không biết sống chết!”A Phi hừ một tiếng, đứng thẳng dậy, đưa theo đám người anh Cẩu đi ra ngoài.Từ phía xa xa, họ đã nhìn thấy mấy người Lý Thành Tế và hội trưởng của hội Hắc Long, đang dẫn theo không ít người, vọt vào trong võ quán Cực Đạo.“Bọn họ sắp ra tay!”“Lá gan của các người cũng lớn thật đấy, dám náo loạn võ quán Cực Đạo chúng tôi!”A Phi chợt quát lên một tiếng, mắt sáng như đuốc: “Từng người một ở phía trước, giết không thai”Đám người anh Cẩu còn chưa kịp mặc cả quần áo, trên người đầy những vết sẹo ghê người, ai nhìn vào cũng thấy trong lòng sợ hãi.Lại càng không cần nói tới hai mắt của bọn họ, đó là đáng sợ tới cực điểm!Hệt như một con sói hung ác đang theo dõi con mồi của chính mình vậy, lúc nào họ cũng có thể xé xác bọn họi “Giang Ninh đâu rồi?”Lý Thành Tế hừ một tiếng: “Bảo nó ra đây gặp tôi!”Ông ta híp mắt, cười lạnh nói: “Tôi đây thật sự muốn xem thử, ai dám không coi người khác ra gì như vậy, dám gây náo loạn ở Đông Hàn, náo loạn trước mặt nhà họ Lý chúng tôi!”Bảo Giang Ninh đi ra sao?A Phi bông nhiên nở nụ cười, nhưng sát khí ngập tràn trong đôi mắt lại càng bộc phát mạnh hơn!Đến hiện tại cũng chưa ai dám nói với Giang Ninh như vậy, càng không có ai dám bất kính với Giang Ninh!Tên Lý Thành Tế này, đáng chết!Anh ta đang định ra tay, bỗng nhiên bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân càng dồn dập hơn.“Nhanh, nhanh lên!”Lại có một đám người lao vào trong.A Phi lập tức nheo hai mắt lại, anh ta nhìn Lý Thành Phong đang đi ở phía trước, thâm nghĩ, hôm nay nhà họ Lý này uống nhầm thuốc rồi sao, lại dám đi tự tử tập thể?Anh ta hầu như có thể đoán được, qua hết ngày hôm nay, nhà họ Lý sẽ không còn tồn tại ở Đông Hàn nữa!Đám người A Phi đang muốn ra tay thì Lý Thành Phong bỗng nhiên la to một tiếng: “Bắt hết bọn Lý Thành Tế lại cho tôi!”Chỉ một thoáng sau, Lý Thành Tế còn đang kinh ngạc không biết vì sao Lý Thành Tế lại tới, hầu như còn chưa nghẽ rõ là ông ta nói gì.Bắt ông ta lại sao?“Lý Thành Phong, anh đang nói gì vậy?” Lý Thành Tế rống giận.“Tôi nói, bắt Lý Thành Tế lại!”