Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1983

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Dù sao cô ấy cũng trải qua không ít chuyện như thế này rồi, trước nay chưa từng có ai trêu chọc Giang Ninh mà có kết cục tốt!“Cô ôn hòa như thế, căn bản là sẽ không giống ăn cướp được.”Giang Ninh nói: ‘Ăn cướp là mạnh bạo, là cưỡng ép, cô có hiểu chưa?”“Hiểu rồi ạI”Hai mắt Tiểu Triệu sáng lên, hệt như cái tâm thổ phỉ kia đã bị kích hoạt, lập tức bông nghe hiểu được.Giang Ninh đang nói cô là chưa đủ tàn nhãn!Thương trường như chiến trường, hôm nay ta nhân từ với địch, ngài may địch sẽ có thể đưa ta vào chỗ chết!Nhân nhượng với địch chính là tàn nhân với chính mình!Không được khách sáo!“Đại ca, như vậy là cô ấy học xấu đói”A Phi há miệng than thở: ‘Một khi bà chị Triệu này tàn nhãn rồi, cả em cũng phải sợ. Bây giờ xem ra có anh đứng tiếp sức thêm ở phía sau, cô ấy sẽ không sợ trời không sợ đất luôn!”Anh ta nhíu mày lại, cố ý nhìn Giang Ninh một cái, dường như đang tự hỏi liệu câu này có khiến Giang Ninh nổi giận hay không.Nhưng Giang Ninh vấn không có biểu cảm gì cả.Anh mới lười quan tâm tình yêu hận tình thù của A Phi và Tiểu Triệu đấy.Một đôi oan gia này phát triển như thế nào là chuyện của chính họ, giống như Giang Ninh chưa bao giờ đi quan †âm chuyện của anh Cẩu và Tỉnh Thành, rằng liệu họ có thể cọ xát rồi cũng tạo ra hoa lửa như vậy không.“Hội Hắc Long vẫn không thể giữ lại được!”Giang Ninh chuyển đề tài đi: ‘Chưa hết, người sau lưng nhà họ Lý vẫn chưa xuất hiện, tôi vẫn chưa làm tới bước này.”Nói tới chuyện chính, A Phi nhíu mày.“Liệu có thể là người kia không?”“Chắc chăn là ông ta!”Trong đôi mắt của Giang Ninh tràn ra thêm nhiều sát khí dày đặc: “Phương Ngân!”Trừ tên Lão tổ thứ hai của nhà họ Phương đã bỏ trốn ra, còn có thể là ai nữa?Chắc chắn người này đã trốn đi rồi thay đổi khuôn mặt mình, âm thầm ra tay, nhưng ông ta vẫn mơ tưởng về quyền phổ, thậm chí là càng ngày càng lớn.Bây giờ hơn một nửa quyền phổ đều ở trong tay Giang Ninh. Nếu Phương Ngân muốn phát triển, không chỉ phải có được quyền phổ, mà còn phải khiến cho Giang Ninh suy yếu.Tuy nhiên, ở trước mắt, xem ra đây chính là chuyện vô cùng khó khăn.Còn đối với Giang Ninh, có được toàn bộ quyền phổ rồi thuận giết Phương Ngân, lại lấy được tất cả bí mật có liên quan đến quyền phổ từ trong miệng ông ta, đều là chuyện bây giờ anh cần làm.“Xem ra tên lão bất tử kia đang trốn ở Hán Đô. Có cách nào để bắt ông ta đi ra ngoài không?”A Phi nghiến răng hỏi.Người nào có thể gây uy ***** cho Giang Ninh, anh ta đều sẽ không bỏ qual “Diệt được hội Hắc Long, nhà họ Lý lung lay sắp đổ. Hẳn là ông ta sẽ đỉi ra thôi.”

Dù sao cô ấy cũng trải qua không ít chuyện như thế này rồi, trước nay chưa từng có ai trêu chọc Giang Ninh mà có kết cục tốt!

“Cô ôn hòa như thế, căn bản là sẽ không giống ăn cướp được.”

Giang Ninh nói: ‘Ăn cướp là mạnh bạo, là cưỡng ép, cô có hiểu chưa?”

“Hiểu rồi ạI”

Hai mắt Tiểu Triệu sáng lên, hệt như cái tâm thổ phỉ kia đã bị kích hoạt, lập tức bông nghe hiểu được.

Giang Ninh đang nói cô là chưa đủ tàn nhãn!

Thương trường như chiến trường, hôm nay ta nhân từ với địch, ngài may địch sẽ có thể đưa ta vào chỗ chết!

Nhân nhượng với địch chính là tàn nhân với chính mình!

Không được khách sáo!

“Đại ca, như vậy là cô ấy học xấu đói”

A Phi há miệng than thở: ‘Một khi bà chị Triệu này tàn nhãn rồi, cả em cũng phải sợ. Bây giờ xem ra có anh đứng tiếp sức thêm ở phía sau, cô ấy sẽ không sợ trời không sợ đất luôn!”

Anh ta nhíu mày lại, cố ý nhìn Giang Ninh một cái, dường như đang tự hỏi liệu câu này có khiến Giang Ninh nổi giận hay không.

Nhưng Giang Ninh vấn không có biểu cảm gì cả.

Anh mới lười quan tâm tình yêu hận tình thù của A Phi và Tiểu Triệu đấy.

Một đôi oan gia này phát triển như thế nào là chuyện của chính họ, giống như Giang Ninh chưa bao giờ đi quan †âm chuyện của anh Cẩu và Tỉnh Thành, rằng liệu họ có thể cọ xát rồi cũng tạo ra hoa lửa như vậy không.

“Hội Hắc Long vẫn không thể giữ lại được!”

Giang Ninh chuyển đề tài đi: ‘Chưa hết, người sau lưng nhà họ Lý vẫn chưa xuất hiện, tôi vẫn chưa làm tới bước này.”

Nói tới chuyện chính, A Phi nhíu mày.

“Liệu có thể là người kia không?”

“Chắc chăn là ông ta!”

Trong đôi mắt của Giang Ninh tràn ra thêm nhiều sát khí dày đặc: “Phương Ngân!”

Trừ tên Lão tổ thứ hai của nhà họ Phương đã bỏ trốn ra, còn có thể là ai nữa?

Chắc chắn người này đã trốn đi rồi thay đổi khuôn mặt mình, âm thầm ra tay, nhưng ông ta vẫn mơ tưởng về quyền phổ, thậm chí là càng ngày càng lớn.

Bây giờ hơn một nửa quyền phổ đều ở trong tay Giang Ninh. Nếu Phương Ngân muốn phát triển, không chỉ phải có được quyền phổ, mà còn phải khiến cho Giang Ninh suy yếu.

Tuy nhiên, ở trước mắt, xem ra đây chính là chuyện vô cùng khó khăn.

Còn đối với Giang Ninh, có được toàn bộ quyền phổ rồi thuận giết Phương Ngân, lại lấy được tất cả bí mật có liên quan đến quyền phổ từ trong miệng ông ta, đều là chuyện bây giờ anh cần làm.

“Xem ra tên lão bất tử kia đang trốn ở Hán Đô. Có cách nào để bắt ông ta đi ra ngoài không?”

A Phi nghiến răng hỏi.

Người nào có thể gây uy ***** cho Giang Ninh, anh ta đều sẽ không bỏ qual “Diệt được hội Hắc Long, nhà họ Lý lung lay sắp đổ. Hẳn là ông ta sẽ đỉi ra thôi.”

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Dù sao cô ấy cũng trải qua không ít chuyện như thế này rồi, trước nay chưa từng có ai trêu chọc Giang Ninh mà có kết cục tốt!“Cô ôn hòa như thế, căn bản là sẽ không giống ăn cướp được.”Giang Ninh nói: ‘Ăn cướp là mạnh bạo, là cưỡng ép, cô có hiểu chưa?”“Hiểu rồi ạI”Hai mắt Tiểu Triệu sáng lên, hệt như cái tâm thổ phỉ kia đã bị kích hoạt, lập tức bông nghe hiểu được.Giang Ninh đang nói cô là chưa đủ tàn nhãn!Thương trường như chiến trường, hôm nay ta nhân từ với địch, ngài may địch sẽ có thể đưa ta vào chỗ chết!Nhân nhượng với địch chính là tàn nhân với chính mình!Không được khách sáo!“Đại ca, như vậy là cô ấy học xấu đói”A Phi há miệng than thở: ‘Một khi bà chị Triệu này tàn nhãn rồi, cả em cũng phải sợ. Bây giờ xem ra có anh đứng tiếp sức thêm ở phía sau, cô ấy sẽ không sợ trời không sợ đất luôn!”Anh ta nhíu mày lại, cố ý nhìn Giang Ninh một cái, dường như đang tự hỏi liệu câu này có khiến Giang Ninh nổi giận hay không.Nhưng Giang Ninh vấn không có biểu cảm gì cả.Anh mới lười quan tâm tình yêu hận tình thù của A Phi và Tiểu Triệu đấy.Một đôi oan gia này phát triển như thế nào là chuyện của chính họ, giống như Giang Ninh chưa bao giờ đi quan †âm chuyện của anh Cẩu và Tỉnh Thành, rằng liệu họ có thể cọ xát rồi cũng tạo ra hoa lửa như vậy không.“Hội Hắc Long vẫn không thể giữ lại được!”Giang Ninh chuyển đề tài đi: ‘Chưa hết, người sau lưng nhà họ Lý vẫn chưa xuất hiện, tôi vẫn chưa làm tới bước này.”Nói tới chuyện chính, A Phi nhíu mày.“Liệu có thể là người kia không?”“Chắc chăn là ông ta!”Trong đôi mắt của Giang Ninh tràn ra thêm nhiều sát khí dày đặc: “Phương Ngân!”Trừ tên Lão tổ thứ hai của nhà họ Phương đã bỏ trốn ra, còn có thể là ai nữa?Chắc chắn người này đã trốn đi rồi thay đổi khuôn mặt mình, âm thầm ra tay, nhưng ông ta vẫn mơ tưởng về quyền phổ, thậm chí là càng ngày càng lớn.Bây giờ hơn một nửa quyền phổ đều ở trong tay Giang Ninh. Nếu Phương Ngân muốn phát triển, không chỉ phải có được quyền phổ, mà còn phải khiến cho Giang Ninh suy yếu.Tuy nhiên, ở trước mắt, xem ra đây chính là chuyện vô cùng khó khăn.Còn đối với Giang Ninh, có được toàn bộ quyền phổ rồi thuận giết Phương Ngân, lại lấy được tất cả bí mật có liên quan đến quyền phổ từ trong miệng ông ta, đều là chuyện bây giờ anh cần làm.“Xem ra tên lão bất tử kia đang trốn ở Hán Đô. Có cách nào để bắt ông ta đi ra ngoài không?”A Phi nghiến răng hỏi.Người nào có thể gây uy ***** cho Giang Ninh, anh ta đều sẽ không bỏ qual “Diệt được hội Hắc Long, nhà họ Lý lung lay sắp đổ. Hẳn là ông ta sẽ đỉi ra thôi.”

Chương 1983