Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 1986
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Giống như là vốn dĩ chân anh ta không gặp chuyện gì vậy.“Cảm ơn, cảm ơnl”Ngôi sao suýt nữa là ngã xuống vẫn còn hoảng hốt chưa bình tĩnh như cũ, vẻ mặt mỉm cười nhưng không còn giọt máu, trái tim cũng nhảy lên thình thịch.Cô ấy liếc nhìn một cái, nếu ban nãy cô ấy ngã xuống dưới, thì đầu sẽ chạm đất trước. Nếu như vậy, hôm nay đừng nói là đi catwalk, sợ là có còn sống không cũng là một vấn đềt “Sao lại thế này?”Tiểu Triệu bất chấp việc A Phi vẫn còn ôm người trong lòng, lập tức nhíu mày nói: ‘Bảo vệ đâu? Vì sao lại xảy ra vấn đề như thế này? May mà không ai có chuyện gì, nhỡ người có chuyện thì phải làm sao?”Cô ấy bực bội.Trong tình cảnh đang họp báo như thế này lại có vấn đề như vậy, yêu cầu cam đoan nghiêm khắc là sẽ không xảy ra chuyện gì một lần nữa.“Em không sao, chị Triệu.”Ngôi sao nhỏ vỗ võ ngực, vẻ mặt vân còn tái nhợt như trước: “Chỉ là, chỉ là chân hơi run ạ.”Diệp Khinh Vũ cũng đã xuất hiện, hỏi vài câu, vẻ mặt có phần xấu hổ.“Em đi nghỉ ngơi trước đi, chúng ta sẽ hoàn thành phần còn lại.”Diệp Khinh Vũ nói xong, chuẩn bị tiếp tục đưa người quay trở lại sân khấu.“Tạm dừng trước đi.”A Phi cũng lắc đầu: “Chỗ này bị người ta động tay chân vào rồi.”Anh ta mở lời một cái, vẻ mặt Diệp Khinh Vũ khẽ biến, Tiểu Triệu cũng có phần kinh ngạc. Nơi này bị người ta động tay chân vào rồi sao?Nhưng bọn họ chỉ mở họp báo giới thiệu sản phẩm, làm buổi catwalk mà thôi, cái này thì có gì để động tay chân chứ? Chưa kể, ai dám?Nhà họ Lý à? Chẳng lẽ bọn họ còn chưa biết hối cải, rằng trêu chọc Giang Ninh thì có kết cục gì chứ, chẳng lẽ trong lòng bọn họ còn chưa rõ ràng sao?“Nhưng nếu bây giờ đột nhiên tuyên bố tạm ngừng, sợ là sẽ gây ảnh hưởng không tốt!”Tiểu Triệu nói: “Bây giờ bên ngoài có nhiều phóng viên như vậy, không biết bọn họ sẽ viết bài như thế nào nữa.”“Chỉ tạm dừng trình diễn thôi, tìm lý do gì đó mà đối phó rồi hoạt động có thể tiếp tục.”A Phi chỉ vào sân khấu: “Tôi lo là mấy vị trị khác cũng bị người ta động tay chân rồi. Nếu xảy ra chuyện gì đó, vậy những phóng viên kia sẽ có rất nhiều thứ để múa bút, ai còn chú ý đến sản phẩm nữa?”Anh ta nhìn quét một vòng, ánh mắt đảo qua trong đám người, bỗng phát hiện có một người đội mũ luối trai với bóng người chợt lóe lên rồi biến mất không thấy nữa.Quả nhiên, không hợp lý.A Phi hừ một tiếng, buông lỏng tay ra: ‘Còn đứng được không?”“Chị Triệu, chị giúp cô ấy nghỉ ngơi đi. Khinh Vũ, cô lên sân khấu điều khiển, không cần trình diễn nữa, cứ đứng ở đó lên tiếng ổn định mọi thức là được.Chắc chuyện này không phải khó với cô.”“Được.Diệp Khinh Vũ lập tức trả lời lại. Đây không phải lần đầu tiên cô ấy trải qua tình huống như thế này.Sau khi cô ấy quen Giang Ninh, thì những chuyện này đều rất bình thường.
Giống như là vốn dĩ chân anh ta không gặp chuyện gì vậy.
“Cảm ơn, cảm ơnl”
Ngôi sao suýt nữa là ngã xuống vẫn còn hoảng hốt chưa bình tĩnh như cũ, vẻ mặt mỉm cười nhưng không còn giọt máu, trái tim cũng nhảy lên thình thịch.
Cô ấy liếc nhìn một cái, nếu ban nãy cô ấy ngã xuống dưới, thì đầu sẽ chạm đất trước. Nếu như vậy, hôm nay đừng nói là đi catwalk, sợ là có còn sống không cũng là một vấn đềt “Sao lại thế này?”
Tiểu Triệu bất chấp việc A Phi vẫn còn ôm người trong lòng, lập tức nhíu mày nói: ‘Bảo vệ đâu? Vì sao lại xảy ra vấn đề như thế này? May mà không ai có chuyện gì, nhỡ người có chuyện thì phải làm sao?”
Cô ấy bực bội.
Trong tình cảnh đang họp báo như thế này lại có vấn đề như vậy, yêu cầu cam đoan nghiêm khắc là sẽ không xảy ra chuyện gì một lần nữa.
“Em không sao, chị Triệu.”
Ngôi sao nhỏ vỗ võ ngực, vẻ mặt vân còn tái nhợt như trước: “Chỉ là, chỉ là chân hơi run ạ.”
Diệp Khinh Vũ cũng đã xuất hiện, hỏi vài câu, vẻ mặt có phần xấu hổ.
“Em đi nghỉ ngơi trước đi, chúng ta sẽ hoàn thành phần còn lại.”
Diệp Khinh Vũ nói xong, chuẩn bị tiếp tục đưa người quay trở lại sân khấu.
“Tạm dừng trước đi.”
A Phi cũng lắc đầu: “Chỗ này bị người ta động tay chân vào rồi.”
Anh ta mở lời một cái, vẻ mặt Diệp Khinh Vũ khẽ biến, Tiểu Triệu cũng có phần kinh ngạc. Nơi này bị người ta động tay chân vào rồi sao?
Nhưng bọn họ chỉ mở họp báo giới thiệu sản phẩm, làm buổi catwalk mà thôi, cái này thì có gì để động tay chân chứ? Chưa kể, ai dám?
Nhà họ Lý à? Chẳng lẽ bọn họ còn chưa biết hối cải, rằng trêu chọc Giang Ninh thì có kết cục gì chứ, chẳng lẽ trong lòng bọn họ còn chưa rõ ràng sao?
“Nhưng nếu bây giờ đột nhiên tuyên bố tạm ngừng, sợ là sẽ gây ảnh hưởng không tốt!”
Tiểu Triệu nói: “Bây giờ bên ngoài có nhiều phóng viên như vậy, không biết bọn họ sẽ viết bài như thế nào nữa.”
“Chỉ tạm dừng trình diễn thôi, tìm lý do gì đó mà đối phó rồi hoạt động có thể tiếp tục.”
A Phi chỉ vào sân khấu: “Tôi lo là mấy vị trị khác cũng bị người ta động tay chân rồi. Nếu xảy ra chuyện gì đó, vậy những phóng viên kia sẽ có rất nhiều thứ để múa bút, ai còn chú ý đến sản phẩm nữa?”
Anh ta nhìn quét một vòng, ánh mắt đảo qua trong đám người, bỗng phát hiện có một người đội mũ luối trai với bóng người chợt lóe lên rồi biến mất không thấy nữa.
Quả nhiên, không hợp lý.
A Phi hừ một tiếng, buông lỏng tay ra: ‘Còn đứng được không?”
“Chị Triệu, chị giúp cô ấy nghỉ ngơi đi. Khinh Vũ, cô lên sân khấu điều khiển, không cần trình diễn nữa, cứ đứng ở đó lên tiếng ổn định mọi thức là được.
Chắc chuyện này không phải khó với cô.”
“Được.
Diệp Khinh Vũ lập tức trả lời lại. Đây không phải lần đầu tiên cô ấy trải qua tình huống như thế này.
Sau khi cô ấy quen Giang Ninh, thì những chuyện này đều rất bình thường.
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Giống như là vốn dĩ chân anh ta không gặp chuyện gì vậy.“Cảm ơn, cảm ơnl”Ngôi sao suýt nữa là ngã xuống vẫn còn hoảng hốt chưa bình tĩnh như cũ, vẻ mặt mỉm cười nhưng không còn giọt máu, trái tim cũng nhảy lên thình thịch.Cô ấy liếc nhìn một cái, nếu ban nãy cô ấy ngã xuống dưới, thì đầu sẽ chạm đất trước. Nếu như vậy, hôm nay đừng nói là đi catwalk, sợ là có còn sống không cũng là một vấn đềt “Sao lại thế này?”Tiểu Triệu bất chấp việc A Phi vẫn còn ôm người trong lòng, lập tức nhíu mày nói: ‘Bảo vệ đâu? Vì sao lại xảy ra vấn đề như thế này? May mà không ai có chuyện gì, nhỡ người có chuyện thì phải làm sao?”Cô ấy bực bội.Trong tình cảnh đang họp báo như thế này lại có vấn đề như vậy, yêu cầu cam đoan nghiêm khắc là sẽ không xảy ra chuyện gì một lần nữa.“Em không sao, chị Triệu.”Ngôi sao nhỏ vỗ võ ngực, vẻ mặt vân còn tái nhợt như trước: “Chỉ là, chỉ là chân hơi run ạ.”Diệp Khinh Vũ cũng đã xuất hiện, hỏi vài câu, vẻ mặt có phần xấu hổ.“Em đi nghỉ ngơi trước đi, chúng ta sẽ hoàn thành phần còn lại.”Diệp Khinh Vũ nói xong, chuẩn bị tiếp tục đưa người quay trở lại sân khấu.“Tạm dừng trước đi.”A Phi cũng lắc đầu: “Chỗ này bị người ta động tay chân vào rồi.”Anh ta mở lời một cái, vẻ mặt Diệp Khinh Vũ khẽ biến, Tiểu Triệu cũng có phần kinh ngạc. Nơi này bị người ta động tay chân vào rồi sao?Nhưng bọn họ chỉ mở họp báo giới thiệu sản phẩm, làm buổi catwalk mà thôi, cái này thì có gì để động tay chân chứ? Chưa kể, ai dám?Nhà họ Lý à? Chẳng lẽ bọn họ còn chưa biết hối cải, rằng trêu chọc Giang Ninh thì có kết cục gì chứ, chẳng lẽ trong lòng bọn họ còn chưa rõ ràng sao?“Nhưng nếu bây giờ đột nhiên tuyên bố tạm ngừng, sợ là sẽ gây ảnh hưởng không tốt!”Tiểu Triệu nói: “Bây giờ bên ngoài có nhiều phóng viên như vậy, không biết bọn họ sẽ viết bài như thế nào nữa.”“Chỉ tạm dừng trình diễn thôi, tìm lý do gì đó mà đối phó rồi hoạt động có thể tiếp tục.”A Phi chỉ vào sân khấu: “Tôi lo là mấy vị trị khác cũng bị người ta động tay chân rồi. Nếu xảy ra chuyện gì đó, vậy những phóng viên kia sẽ có rất nhiều thứ để múa bút, ai còn chú ý đến sản phẩm nữa?”Anh ta nhìn quét một vòng, ánh mắt đảo qua trong đám người, bỗng phát hiện có một người đội mũ luối trai với bóng người chợt lóe lên rồi biến mất không thấy nữa.Quả nhiên, không hợp lý.A Phi hừ một tiếng, buông lỏng tay ra: ‘Còn đứng được không?”“Chị Triệu, chị giúp cô ấy nghỉ ngơi đi. Khinh Vũ, cô lên sân khấu điều khiển, không cần trình diễn nữa, cứ đứng ở đó lên tiếng ổn định mọi thức là được.Chắc chuyện này không phải khó với cô.”“Được.Diệp Khinh Vũ lập tức trả lời lại. Đây không phải lần đầu tiên cô ấy trải qua tình huống như thế này.Sau khi cô ấy quen Giang Ninh, thì những chuyện này đều rất bình thường.