Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 1994

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh nhìn mười mấy người ngã trên mặt đất kia một chút, vẻ mặt khinh thường.Lại quay đầu nhìn vẻ mặt không ngừng thay đổi của Lý Thành Phong.“Tôi nói này cho dù tôi có quyền phổ võ thuật ấy, anh cũng không lấy được nó đâu, thực lực của anh quá yếu.”Anh tiến lên một bước Lý Thành Phong lùi lại một bước, cứ như vậy lùi đến góc tường, không còn lùi được nữa, vẻ sợ hãi trên khuôn mặt của anh dần dần không che giấu được.“Ngay cả vận mệnh của chính mình, anh cũng không khống chế được, dựa vào cái gì cò kè mặc cả với tôi?”Phương Ngân đột nhiên vươn tay ra, một tay bóp lấy cổ của Lý Thành Phong, bàn tay hơi dùng sức một chút trực tiếp nhấc cả người Lý Thành phong lên cao, anh gắt gao nhấn Lý Thành Phong ở trên tường!“Ngô ngô ngô…”Lý Thành Phong ra sức vùng vãy khua khua tay Phương Ngân đang bóp cổ mình, nhưng làm thế nào cũng không thể tránh thoát được.Anh có cảm giác mình sắp không thở được nữa rồi, loại cảm giác ngạt thở đáng sợ kia khiến đầu của anh, dần dần sinh ra một loại âm thanh ong ong ong.““Hơ, dừng tay, dừng…tay…”Anh giãy dụa kịch liệt, liều mạng phát ra âm thanh.“Có lẽ anh đã hiểu lầm một chuyện, hợp tác cùng tôi không phải là nhìn vẻ mặt của anh xem anh có đồng ý hay không, mà là xem tôi, xem tôi có cần hay không!”“Nếu anh có giá trị, đương nhiên là †ôi cân anh, nhưng nếu anh đã không có giá trị gì nữa……’ Trên mặt của Phương Ngân không lộ ra một tia cảm xúc nào, sức lực trên ngón tay càng ngày càng mạnh hơn.Gương mặt của Lý Thành Phong dần dần đỏ lên, đột nhiên trở nên tím xanh, anh ta cố gắng mở miệng rộng muốn nói mình có giá trị, nhưng lời gì cũng không nói ra được.Đại não giống như muốn nổ tung vậy!Anh dùng tay khua khua tay của Phương Ngân, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn anh tat “Bịchl”Phương Ngân buông lỏng tay ra.Ở vào thời khắc này lần đầu tiên Lý Thành Phong cảm thấy, hóa ra có thể tự do hô hấp lại là một chuyện hạnh phúc như thế.Anh sống lại rồi.Một lúc sau anh ngồi liệt trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn Phương Ngân.“Cậu muốn tôi làm như thế nào?”Hiện tại anh đúng là ngay cả vận mệnh của mình cũng khống chế không nổi rồi, chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của người khác mà thôi.? San san yêu san nhị yêu nhị?Cao thủ nhà họ Lý có khoảng chừng mười mấy người, nhưng như vậy thì có thể như thế nào?Ở trước mặt những cao thủ quốc thuật này, những tên cao thủ này căn bản chỉ có tác dụng là làm vật trang trí, trưng bày cho có! “Phản kích toàn diện,”Phương Ngân nói tiếp: “Tôi mặc kệ anh dùng biện pháp gì, bỏ ra cái giá như thế nào, anh cũng phải dùng toàn lực nhằm vào Lâm thị cho tôi, quấy nhiễu Cực Đạo võ quán!”

Anh nhìn mười mấy người ngã trên mặt đất kia một chút, vẻ mặt khinh thường.

Lại quay đầu nhìn vẻ mặt không ngừng thay đổi của Lý Thành Phong.

“Tôi nói này cho dù tôi có quyền phổ võ thuật ấy, anh cũng không lấy được nó đâu, thực lực của anh quá yếu.”

Anh tiến lên một bước Lý Thành Phong lùi lại một bước, cứ như vậy lùi đến góc tường, không còn lùi được nữa, vẻ sợ hãi trên khuôn mặt của anh dần dần không che giấu được.

“Ngay cả vận mệnh của chính mình, anh cũng không khống chế được, dựa vào cái gì cò kè mặc cả với tôi?”

Phương Ngân đột nhiên vươn tay ra, một tay bóp lấy cổ của Lý Thành Phong, bàn tay hơi dùng sức một chút trực tiếp nhấc cả người Lý Thành phong lên cao, anh gắt gao nhấn Lý Thành Phong ở trên tường!

“Ngô ngô ngô…”

Lý Thành Phong ra sức vùng vãy khua khua tay Phương Ngân đang bóp cổ mình, nhưng làm thế nào cũng không thể tránh thoát được.

Anh có cảm giác mình sắp không thở được nữa rồi, loại cảm giác ngạt thở đáng sợ kia khiến đầu của anh, dần dần sinh ra một loại âm thanh ong ong ong.

““Hơ, dừng tay, dừng…tay…”

Anh giãy dụa kịch liệt, liều mạng phát ra âm thanh.

“Có lẽ anh đã hiểu lầm một chuyện, hợp tác cùng tôi không phải là nhìn vẻ mặt của anh xem anh có đồng ý hay không, mà là xem tôi, xem tôi có cần hay không!”

“Nếu anh có giá trị, đương nhiên là †ôi cân anh, nhưng nếu anh đã không có giá trị gì nữa……’ Trên mặt của Phương Ngân không lộ ra một tia cảm xúc nào, sức lực trên ngón tay càng ngày càng mạnh hơn.

Gương mặt của Lý Thành Phong dần dần đỏ lên, đột nhiên trở nên tím xanh, anh ta cố gắng mở miệng rộng muốn nói mình có giá trị, nhưng lời gì cũng không nói ra được.

Đại não giống như muốn nổ tung vậy!

Anh dùng tay khua khua tay của Phương Ngân, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn anh tat “Bịchl”

Phương Ngân buông lỏng tay ra.

Ở vào thời khắc này lần đầu tiên Lý Thành Phong cảm thấy, hóa ra có thể tự do hô hấp lại là một chuyện hạnh phúc như thế.

Anh sống lại rồi.

Một lúc sau anh ngồi liệt trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn Phương Ngân.

“Cậu muốn tôi làm như thế nào?”

Hiện tại anh đúng là ngay cả vận mệnh của mình cũng khống chế không nổi rồi, chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của người khác mà thôi.

? San san yêu san nhị yêu nhị?

Cao thủ nhà họ Lý có khoảng chừng mười mấy người, nhưng như vậy thì có thể như thế nào?

Ở trước mặt những cao thủ quốc thuật này, những tên cao thủ này căn bản chỉ có tác dụng là làm vật trang trí, trưng bày cho có! “Phản kích toàn diện,”

Phương Ngân nói tiếp: “Tôi mặc kệ anh dùng biện pháp gì, bỏ ra cái giá như thế nào, anh cũng phải dùng toàn lực nhằm vào Lâm thị cho tôi, quấy nhiễu Cực Đạo võ quán!”

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Anh nhìn mười mấy người ngã trên mặt đất kia một chút, vẻ mặt khinh thường.Lại quay đầu nhìn vẻ mặt không ngừng thay đổi của Lý Thành Phong.“Tôi nói này cho dù tôi có quyền phổ võ thuật ấy, anh cũng không lấy được nó đâu, thực lực của anh quá yếu.”Anh tiến lên một bước Lý Thành Phong lùi lại một bước, cứ như vậy lùi đến góc tường, không còn lùi được nữa, vẻ sợ hãi trên khuôn mặt của anh dần dần không che giấu được.“Ngay cả vận mệnh của chính mình, anh cũng không khống chế được, dựa vào cái gì cò kè mặc cả với tôi?”Phương Ngân đột nhiên vươn tay ra, một tay bóp lấy cổ của Lý Thành Phong, bàn tay hơi dùng sức một chút trực tiếp nhấc cả người Lý Thành phong lên cao, anh gắt gao nhấn Lý Thành Phong ở trên tường!“Ngô ngô ngô…”Lý Thành Phong ra sức vùng vãy khua khua tay Phương Ngân đang bóp cổ mình, nhưng làm thế nào cũng không thể tránh thoát được.Anh có cảm giác mình sắp không thở được nữa rồi, loại cảm giác ngạt thở đáng sợ kia khiến đầu của anh, dần dần sinh ra một loại âm thanh ong ong ong.““Hơ, dừng tay, dừng…tay…”Anh giãy dụa kịch liệt, liều mạng phát ra âm thanh.“Có lẽ anh đã hiểu lầm một chuyện, hợp tác cùng tôi không phải là nhìn vẻ mặt của anh xem anh có đồng ý hay không, mà là xem tôi, xem tôi có cần hay không!”“Nếu anh có giá trị, đương nhiên là †ôi cân anh, nhưng nếu anh đã không có giá trị gì nữa……’ Trên mặt của Phương Ngân không lộ ra một tia cảm xúc nào, sức lực trên ngón tay càng ngày càng mạnh hơn.Gương mặt của Lý Thành Phong dần dần đỏ lên, đột nhiên trở nên tím xanh, anh ta cố gắng mở miệng rộng muốn nói mình có giá trị, nhưng lời gì cũng không nói ra được.Đại não giống như muốn nổ tung vậy!Anh dùng tay khua khua tay của Phương Ngân, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn anh tat “Bịchl”Phương Ngân buông lỏng tay ra.Ở vào thời khắc này lần đầu tiên Lý Thành Phong cảm thấy, hóa ra có thể tự do hô hấp lại là một chuyện hạnh phúc như thế.Anh sống lại rồi.Một lúc sau anh ngồi liệt trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn Phương Ngân.“Cậu muốn tôi làm như thế nào?”Hiện tại anh đúng là ngay cả vận mệnh của mình cũng khống chế không nổi rồi, chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của người khác mà thôi.? San san yêu san nhị yêu nhị?Cao thủ nhà họ Lý có khoảng chừng mười mấy người, nhưng như vậy thì có thể như thế nào?Ở trước mặt những cao thủ quốc thuật này, những tên cao thủ này căn bản chỉ có tác dụng là làm vật trang trí, trưng bày cho có! “Phản kích toàn diện,”Phương Ngân nói tiếp: “Tôi mặc kệ anh dùng biện pháp gì, bỏ ra cái giá như thế nào, anh cũng phải dùng toàn lực nhằm vào Lâm thị cho tôi, quấy nhiễu Cực Đạo võ quán!”

Chương 1994