Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 2016

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Giang Ninh chỉ khế gật đầu một cái, giống như không hề để số tiền ở trong lòng một chút cũng không có.Ba nghìn tỷ đô la mỹ?Cũng chỉ như nước mà thôi.Người chung quanh đều bị loại biểu tình lạnh nhạt này của Giang Ninh, làm cho bọn họ rất không thoải mái, có loại d*c vọng muốn xông ra đánh anh, càng muốn nhìn xem rốt cuộc Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền kia hay không.Nếu như anh hét giá đó chỉ vì k1ch thích nhất thời, mà lúc giao tiền Giang Ninh không giao ra được, vậy thì anh sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất trong mấy năm này của Hán Đô.“Còn ngài đây xin hãy đi theo nhân viên công tác của chúng tôi, làm một số thủ tục.”? Ý lục hầu lục ngũ nhiễm ý ý?Người chủ trì buổi đấu giá cười ha hả nói.“Nhanh chóng một chút.”Giang Ninh khoát khoát tay: “Tôi không có nhiều thời gian như vậy, thanh toán như thế nào anh nói đi, tôi ở ngay chỗ này thanh toán sau đó sẽ lấy quyền phổ này đi luôn.”“Không cần kiểm tra một chút ư?”Người chủ trì buổi đấu giá ngây ra một lúc, đồ vật mà mình mất một số tiền lớn đấu giá mới có được, tốt xấu gì thì cũng phải nhìn một chút chứ, phải xác nhận xem không có vấn đề gì chứ nhỉ, đây chính là đồ vật dùng ba nghìn tỷ đô la mỹ đổi lấy aI Giang Ninh chỉ là liếc qua, lắc đầu: “Không cần nhìn, là thật là giả cũng không sao cả.”Ong, ong,ong….Người ở chỗ này đều bị câu nói này của Giang Ninh làm cho tức giận đến mức nôn ra máu.Là thật là giả cũng không sao cả ư?Cho dù có ra vẻ thì cũng không cần giả vờ đến mức như vậy chứ!Ba nghìn tỷ đô la mỹ đói Là thật là giả không quan trọng ư?Đúng là có bệnh tâm thần!Người chủ trì buổi đấu giá nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần, lực sát thương của Giang Ninh quá mạnh.Anh làm nghề này vài chục năm rồi, gặp qua không ít phú hào, loại đó giàu có nhiều tiền nhưng lại không biết nhìn hàng, loại người như vậy cũng không phải cái gì hiếm thấy.Nhưng những người này cho dù là không hiểu cũng phải giả vờ lắp mô hình làm bộ làm tịch nhìn một chút, kiểm tra xong sẽ nói hai câu, ra vẻ mình rất hiểu biết.? Đào bế lục bế san số không tây theo?Là thật là giả không quan trọng!“Xin ngài chờ một chút, tôi hỏi sẽ ý kiến của ông Takayama.”Người chủ trì buổi đấu giá ngượng ngùng nở nụ cười, bước nhanh về phía cánh gà, hạ giọng dùng bộ đàm nói mấy câu, nhìn dáng vẻ của anh giống như còn chưa lấy lại tinh thần, vẻ mặt ngơ ngác.Giang Ninh yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, bình tĩnh như một ngọn núi.Mà người đứng ở phía sau, đều không có ai rời đi toàn bộ đều đang chờ, chờ xem phải chăng Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền lớn như thế hay không.Nhưng theo bọn họ thấy, Giang Ninh khí thế đến mức này, chỉ sợ lấy ra ba nghìn tỷ cũng không đáng là gì.

Giang Ninh chỉ khế gật đầu một cái, giống như không hề để số tiền ở trong lòng một chút cũng không có.

Ba nghìn tỷ đô la mỹ?

Cũng chỉ như nước mà thôi.

Người chung quanh đều bị loại biểu tình lạnh nhạt này của Giang Ninh, làm cho bọn họ rất không thoải mái, có loại d*c vọng muốn xông ra đánh anh, càng muốn nhìn xem rốt cuộc Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền kia hay không.

Nếu như anh hét giá đó chỉ vì k1ch thích nhất thời, mà lúc giao tiền Giang Ninh không giao ra được, vậy thì anh sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất trong mấy năm này của Hán Đô.

“Còn ngài đây xin hãy đi theo nhân viên công tác của chúng tôi, làm một số thủ tục.”

? Ý lục hầu lục ngũ nhiễm ý ý?

Người chủ trì buổi đấu giá cười ha hả nói.

“Nhanh chóng một chút.”

Giang Ninh khoát khoát tay: “Tôi không có nhiều thời gian như vậy, thanh toán như thế nào anh nói đi, tôi ở ngay chỗ này thanh toán sau đó sẽ lấy quyền phổ này đi luôn.”

“Không cần kiểm tra một chút ư?”

Người chủ trì buổi đấu giá ngây ra một lúc, đồ vật mà mình mất một số tiền lớn đấu giá mới có được, tốt xấu gì thì cũng phải nhìn một chút chứ, phải xác nhận xem không có vấn đề gì chứ nhỉ, đây chính là đồ vật dùng ba nghìn tỷ đô la mỹ đổi lấy aI Giang Ninh chỉ là liếc qua, lắc đầu: “Không cần nhìn, là thật là giả cũng không sao cả.”

Ong, ong,ong….

Người ở chỗ này đều bị câu nói này của Giang Ninh làm cho tức giận đến mức nôn ra máu.

Là thật là giả cũng không sao cả ư?

Cho dù có ra vẻ thì cũng không cần giả vờ đến mức như vậy chứ!

Ba nghìn tỷ đô la mỹ đói Là thật là giả không quan trọng ư?

Đúng là có bệnh tâm thần!

Người chủ trì buổi đấu giá nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần, lực sát thương của Giang Ninh quá mạnh.

Anh làm nghề này vài chục năm rồi, gặp qua không ít phú hào, loại đó giàu có nhiều tiền nhưng lại không biết nhìn hàng, loại người như vậy cũng không phải cái gì hiếm thấy.

Nhưng những người này cho dù là không hiểu cũng phải giả vờ lắp mô hình làm bộ làm tịch nhìn một chút, kiểm tra xong sẽ nói hai câu, ra vẻ mình rất hiểu biết.

? Đào bế lục bế san số không tây theo?

Là thật là giả không quan trọng!

“Xin ngài chờ một chút, tôi hỏi sẽ ý kiến của ông Takayama.”

Người chủ trì buổi đấu giá ngượng ngùng nở nụ cười, bước nhanh về phía cánh gà, hạ giọng dùng bộ đàm nói mấy câu, nhìn dáng vẻ của anh giống như còn chưa lấy lại tinh thần, vẻ mặt ngơ ngác.

Giang Ninh yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, bình tĩnh như một ngọn núi.

Mà người đứng ở phía sau, đều không có ai rời đi toàn bộ đều đang chờ, chờ xem phải chăng Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền lớn như thế hay không.

Nhưng theo bọn họ thấy, Giang Ninh khí thế đến mức này, chỉ sợ lấy ra ba nghìn tỷ cũng không đáng là gì.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Giang Ninh chỉ khế gật đầu một cái, giống như không hề để số tiền ở trong lòng một chút cũng không có.Ba nghìn tỷ đô la mỹ?Cũng chỉ như nước mà thôi.Người chung quanh đều bị loại biểu tình lạnh nhạt này của Giang Ninh, làm cho bọn họ rất không thoải mái, có loại d*c vọng muốn xông ra đánh anh, càng muốn nhìn xem rốt cuộc Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền kia hay không.Nếu như anh hét giá đó chỉ vì k1ch thích nhất thời, mà lúc giao tiền Giang Ninh không giao ra được, vậy thì anh sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất trong mấy năm này của Hán Đô.“Còn ngài đây xin hãy đi theo nhân viên công tác của chúng tôi, làm một số thủ tục.”? Ý lục hầu lục ngũ nhiễm ý ý?Người chủ trì buổi đấu giá cười ha hả nói.“Nhanh chóng một chút.”Giang Ninh khoát khoát tay: “Tôi không có nhiều thời gian như vậy, thanh toán như thế nào anh nói đi, tôi ở ngay chỗ này thanh toán sau đó sẽ lấy quyền phổ này đi luôn.”“Không cần kiểm tra một chút ư?”Người chủ trì buổi đấu giá ngây ra một lúc, đồ vật mà mình mất một số tiền lớn đấu giá mới có được, tốt xấu gì thì cũng phải nhìn một chút chứ, phải xác nhận xem không có vấn đề gì chứ nhỉ, đây chính là đồ vật dùng ba nghìn tỷ đô la mỹ đổi lấy aI Giang Ninh chỉ là liếc qua, lắc đầu: “Không cần nhìn, là thật là giả cũng không sao cả.”Ong, ong,ong….Người ở chỗ này đều bị câu nói này của Giang Ninh làm cho tức giận đến mức nôn ra máu.Là thật là giả cũng không sao cả ư?Cho dù có ra vẻ thì cũng không cần giả vờ đến mức như vậy chứ!Ba nghìn tỷ đô la mỹ đói Là thật là giả không quan trọng ư?Đúng là có bệnh tâm thần!Người chủ trì buổi đấu giá nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần, lực sát thương của Giang Ninh quá mạnh.Anh làm nghề này vài chục năm rồi, gặp qua không ít phú hào, loại đó giàu có nhiều tiền nhưng lại không biết nhìn hàng, loại người như vậy cũng không phải cái gì hiếm thấy.Nhưng những người này cho dù là không hiểu cũng phải giả vờ lắp mô hình làm bộ làm tịch nhìn một chút, kiểm tra xong sẽ nói hai câu, ra vẻ mình rất hiểu biết.? Đào bế lục bế san số không tây theo?Là thật là giả không quan trọng!“Xin ngài chờ một chút, tôi hỏi sẽ ý kiến của ông Takayama.”Người chủ trì buổi đấu giá ngượng ngùng nở nụ cười, bước nhanh về phía cánh gà, hạ giọng dùng bộ đàm nói mấy câu, nhìn dáng vẻ của anh giống như còn chưa lấy lại tinh thần, vẻ mặt ngơ ngác.Giang Ninh yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, bình tĩnh như một ngọn núi.Mà người đứng ở phía sau, đều không có ai rời đi toàn bộ đều đang chờ, chờ xem phải chăng Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền lớn như thế hay không.Nhưng theo bọn họ thấy, Giang Ninh khí thế đến mức này, chỉ sợ lấy ra ba nghìn tỷ cũng không đáng là gì.

Chương 2016