Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 2024

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Giang Ninh nhìn bóng lưng của Phương Ngân, dùng tay ra dấu cho A Phi ở nơi xa không cần hành động, thân thủ của A Phi còn chưa lợi hại đến loại trình độ đó, nếu đi theo sau khẳng định sẽ bị Phương Ngân phát hiện.Giờ phút này A Phi chỉ có thể đứng ở chỗ kia đợi, chờ Giang Ninh đi raI Giang Ninh liền đi theo sau Phương Ngân, những vấn luôn bảo trì một khoảng cách.Thân pháp của anh rất vi diệu, cả người giống như hòa vào bên trong bóng tối, cho dù là Phương Ngân cũng không phát hiện ra sau lưng có người đi theo.Bên trong ngôi biệt thự này, dường như đều được chế tạo từ công nghệ _ cao, hàng rào phòng ngự cực kỳ đáng sợi Dưới tia sáng lờ mờ Phương Ngân đứng ở chỗ đó không nhúc nhích.Cái gì anh cũng không thấy, nhưng lại có thể cảm giác được rõ ràng phía trước có đồ vật, chỉ cần mình đi qua một cái liền sẽ gây sự chú ý của người khác.Loại năng lực nhận biết này, là bản lĩnh chỉ cao thủ võ thuật mới có, nó giống như một loại bản năng.Ở chỗ xa, Giang Ninh nhìn có chút híp mắt lại.Anh biết, phía trước có lắp đặt cảm ứng tia hồng ngoại, cho dù không đeo kính mắt cảm quang tia hồng ngoại, anh cũng vẫn có thể cảm giác được.Chỉ là chỗ mà anh khác với Phương Ngân chính là, Giang Ninh thậm chí có thể phân tích ra những thiết bị cảm ứng tia hồng ngoại này được bố trí như thế nào!Dù sao, trên thế giới này người có phòng ngự mạnh nhất, thường thường sẽ là người tấn công giỏi nhất.Giang Ninh đã từng phá không biết bao nhiêu loại phòng ngự này, đến nay vẫn chưa gặp qua người nào bố trí được cạm bẫy tốt hơn so với anh.Phương Ngân đột nhiên hành động!Cả người giống như là một con thỏ khôn, linh động không thôi, chân dậm ở dưới đất một cái cả người phi ra ngoài, anh ta hoàn toàn không nhìn thấy những chỗ có tia hồng, nhưng mỗi lần anh ta đều có thể linh hoạt khéo léo tránh được.Cái này hoàn toàn dựa vào bản năng võ thuật!Chiul Chiul Tốc độ của anh ta cực kì nhanh, thân thủ càng linh hoạt khéo léo, giống như một con linh hầu vậy nhanh chóng di chuyển.Chỉ mười mấy giây đồng hồ, Phương Ngân đã vượt qua được loại phòng ngự này, cũng không phát động bất cứ thiết bị nào.Đến hành lang đối diện Phương Ngân quay đầu, nhìn chỗ mình vừa mới đứng, hơi nhíu lông mày lên, anh có thể cảm giác được vừa nấy suýt chút nữa đã phát động thiết bị, cho dù là anh đã vượt qua được cửa này, nhưng cũng cần phải tập trung toàn bộ lực chú ý.Đây mới chỉ là cửa thứ nhất mà thôi.Anh không có dừng lại ở đấy lâu, lập tức đi về phía nơi sâu nhất kia.Anh vừa đi Giang Ninh liền đi ra, hững hờ đi về phía nơi có bố trí những thiết bị cảm ứng tia hồng ngoại kia……Tốc độ của Phương Ngân rất nhanh, cho dù không hiểu mấy cái thiết bị công nghệ cao này lắm, nhưng dựa vào bản năng võ thuật anh ta đã nhẹ nhàng qua được mấy cửa, tránh được mười máy giám sát.Thân thủ bực này, toàn bộ Đông Hàn chưa chắc có thể tìm được mấy người.Giờ phút này chỗ sâu biệt thự, ‘Takayama ở bên trong một căn phòng, ông ngồi trên ghế sa lông một bên lắc lư ly rượu đỏ trong tay, một bên nhìn xem bóng người trên màn hình điện tử.

Giang Ninh nhìn bóng lưng của Phương Ngân, dùng tay ra dấu cho A Phi ở nơi xa không cần hành động, thân thủ của A Phi còn chưa lợi hại đến loại trình độ đó, nếu đi theo sau khẳng định sẽ bị Phương Ngân phát hiện.

Giờ phút này A Phi chỉ có thể đứng ở chỗ kia đợi, chờ Giang Ninh đi raI Giang Ninh liền đi theo sau Phương Ngân, những vấn luôn bảo trì một khoảng cách.

Thân pháp của anh rất vi diệu, cả người giống như hòa vào bên trong bóng tối, cho dù là Phương Ngân cũng không phát hiện ra sau lưng có người đi theo.

Bên trong ngôi biệt thự này, dường như đều được chế tạo từ công nghệ _ cao, hàng rào phòng ngự cực kỳ đáng sợi Dưới tia sáng lờ mờ Phương Ngân đứng ở chỗ đó không nhúc nhích.

Cái gì anh cũng không thấy, nhưng lại có thể cảm giác được rõ ràng phía trước có đồ vật, chỉ cần mình đi qua một cái liền sẽ gây sự chú ý của người khác.

Loại năng lực nhận biết này, là bản lĩnh chỉ cao thủ võ thuật mới có, nó giống như một loại bản năng.

Ở chỗ xa, Giang Ninh nhìn có chút híp mắt lại.

Anh biết, phía trước có lắp đặt cảm ứng tia hồng ngoại, cho dù không đeo kính mắt cảm quang tia hồng ngoại, anh cũng vẫn có thể cảm giác được.

Chỉ là chỗ mà anh khác với Phương Ngân chính là, Giang Ninh thậm chí có thể phân tích ra những thiết bị cảm ứng tia hồng ngoại này được bố trí như thế nào!

Dù sao, trên thế giới này người có phòng ngự mạnh nhất, thường thường sẽ là người tấn công giỏi nhất.

Giang Ninh đã từng phá không biết bao nhiêu loại phòng ngự này, đến nay vẫn chưa gặp qua người nào bố trí được cạm bẫy tốt hơn so với anh.

Phương Ngân đột nhiên hành động!

Cả người giống như là một con thỏ khôn, linh động không thôi, chân dậm ở dưới đất một cái cả người phi ra ngoài, anh ta hoàn toàn không nhìn thấy những chỗ có tia hồng, nhưng mỗi lần anh ta đều có thể linh hoạt khéo léo tránh được.

Cái này hoàn toàn dựa vào bản năng võ thuật!

Chiul Chiul Tốc độ của anh ta cực kì nhanh, thân thủ càng linh hoạt khéo léo, giống như một con linh hầu vậy nhanh chóng di chuyển.

Chỉ mười mấy giây đồng hồ, Phương Ngân đã vượt qua được loại phòng ngự này, cũng không phát động bất cứ thiết bị nào.

Đến hành lang đối diện Phương Ngân quay đầu, nhìn chỗ mình vừa mới đứng, hơi nhíu lông mày lên, anh có thể cảm giác được vừa nấy suýt chút nữa đã phát động thiết bị, cho dù là anh đã vượt qua được cửa này, nhưng cũng cần phải tập trung toàn bộ lực chú ý.

Đây mới chỉ là cửa thứ nhất mà thôi.

Anh không có dừng lại ở đấy lâu, lập tức đi về phía nơi sâu nhất kia.

Anh vừa đi Giang Ninh liền đi ra, hững hờ đi về phía nơi có bố trí những thiết bị cảm ứng tia hồng ngoại kia……

Tốc độ của Phương Ngân rất nhanh, cho dù không hiểu mấy cái thiết bị công nghệ cao này lắm, nhưng dựa vào bản năng võ thuật anh ta đã nhẹ nhàng qua được mấy cửa, tránh được mười máy giám sát.

Thân thủ bực này, toàn bộ Đông Hàn chưa chắc có thể tìm được mấy người.

Giờ phút này chỗ sâu biệt thự, ‘Takayama ở bên trong một căn phòng, ông ngồi trên ghế sa lông một bên lắc lư ly rượu đỏ trong tay, một bên nhìn xem bóng người trên màn hình điện tử.

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Giang Ninh nhìn bóng lưng của Phương Ngân, dùng tay ra dấu cho A Phi ở nơi xa không cần hành động, thân thủ của A Phi còn chưa lợi hại đến loại trình độ đó, nếu đi theo sau khẳng định sẽ bị Phương Ngân phát hiện.Giờ phút này A Phi chỉ có thể đứng ở chỗ kia đợi, chờ Giang Ninh đi raI Giang Ninh liền đi theo sau Phương Ngân, những vấn luôn bảo trì một khoảng cách.Thân pháp của anh rất vi diệu, cả người giống như hòa vào bên trong bóng tối, cho dù là Phương Ngân cũng không phát hiện ra sau lưng có người đi theo.Bên trong ngôi biệt thự này, dường như đều được chế tạo từ công nghệ _ cao, hàng rào phòng ngự cực kỳ đáng sợi Dưới tia sáng lờ mờ Phương Ngân đứng ở chỗ đó không nhúc nhích.Cái gì anh cũng không thấy, nhưng lại có thể cảm giác được rõ ràng phía trước có đồ vật, chỉ cần mình đi qua một cái liền sẽ gây sự chú ý của người khác.Loại năng lực nhận biết này, là bản lĩnh chỉ cao thủ võ thuật mới có, nó giống như một loại bản năng.Ở chỗ xa, Giang Ninh nhìn có chút híp mắt lại.Anh biết, phía trước có lắp đặt cảm ứng tia hồng ngoại, cho dù không đeo kính mắt cảm quang tia hồng ngoại, anh cũng vẫn có thể cảm giác được.Chỉ là chỗ mà anh khác với Phương Ngân chính là, Giang Ninh thậm chí có thể phân tích ra những thiết bị cảm ứng tia hồng ngoại này được bố trí như thế nào!Dù sao, trên thế giới này người có phòng ngự mạnh nhất, thường thường sẽ là người tấn công giỏi nhất.Giang Ninh đã từng phá không biết bao nhiêu loại phòng ngự này, đến nay vẫn chưa gặp qua người nào bố trí được cạm bẫy tốt hơn so với anh.Phương Ngân đột nhiên hành động!Cả người giống như là một con thỏ khôn, linh động không thôi, chân dậm ở dưới đất một cái cả người phi ra ngoài, anh ta hoàn toàn không nhìn thấy những chỗ có tia hồng, nhưng mỗi lần anh ta đều có thể linh hoạt khéo léo tránh được.Cái này hoàn toàn dựa vào bản năng võ thuật!Chiul Chiul Tốc độ của anh ta cực kì nhanh, thân thủ càng linh hoạt khéo léo, giống như một con linh hầu vậy nhanh chóng di chuyển.Chỉ mười mấy giây đồng hồ, Phương Ngân đã vượt qua được loại phòng ngự này, cũng không phát động bất cứ thiết bị nào.Đến hành lang đối diện Phương Ngân quay đầu, nhìn chỗ mình vừa mới đứng, hơi nhíu lông mày lên, anh có thể cảm giác được vừa nấy suýt chút nữa đã phát động thiết bị, cho dù là anh đã vượt qua được cửa này, nhưng cũng cần phải tập trung toàn bộ lực chú ý.Đây mới chỉ là cửa thứ nhất mà thôi.Anh không có dừng lại ở đấy lâu, lập tức đi về phía nơi sâu nhất kia.Anh vừa đi Giang Ninh liền đi ra, hững hờ đi về phía nơi có bố trí những thiết bị cảm ứng tia hồng ngoại kia……Tốc độ của Phương Ngân rất nhanh, cho dù không hiểu mấy cái thiết bị công nghệ cao này lắm, nhưng dựa vào bản năng võ thuật anh ta đã nhẹ nhàng qua được mấy cửa, tránh được mười máy giám sát.Thân thủ bực này, toàn bộ Đông Hàn chưa chắc có thể tìm được mấy người.Giờ phút này chỗ sâu biệt thự, ‘Takayama ở bên trong một căn phòng, ông ngồi trên ghế sa lông một bên lắc lư ly rượu đỏ trong tay, một bên nhìn xem bóng người trên màn hình điện tử.

Chương 2024