Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 2038
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Chỉ là mấy câu Giang Ninh tuỳ tiện nói ra, liền khiến anh mất hết tất cả dũng khí chống cự.“Thật, thật sao?”“Có thể thử một chút, nếu hiệu quả tốt vậy chúng ta tiếp tục, nếu hiệu quả không tốt thật ngại quá, vậy mọi người chỉ có thể đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay.”Giang Ninh ngáp một cái: ‘Không còn sớm nữa, nếu như gia chủ Lý không chê, liền đến khách sạn thuê một căn phòng nghỉ ngơi đi, đã trễ thế này rồi nếu trở về hình như cũng không an toàn lắm.”“Vâng vâng vâng!”Lý Thành Phong đương nhiên biết.Phương Ngân rất có thể vẫn còn ở đâu đó trong bóng tối, anh không thể xác định được cho nên hiện tại khẳng định là đi theo Giang Ninh là an toàn nhất.Chỗ nào có Giang Ninh, chỗ đó mới có cơ hội sống sót.Anh vội vàng đứng lên đi theo Giang Ninh vào trong khách sạn, ở ngay sát vách phòng của Giang Ninh thuê một căn phòng, không dám rời khỏi Giang Ninh quá xa.Cả đêm anh cũng không dám ngủ dính sát vào tường nhìn khóa cửa phòng, anh đã đóng chặt tất cả các cửa sổ, sợ gương mặt đáng sợ kia lại đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.Chỉ cần có thể bảo toàn nhà họ lý Chỉ cần có thể bảo toàn được nhà họ Lý, cái gì anh cũng có thể hi sinhI Trên mặt Lý Thành Phong tràn đầy vẻ không cam lòng, nhưng càng nhiều hơn chính là bất đắc dĩ.Thậm chí anh còn không rõ mình làm sao lại ra nông nỗi này, nhà họ Lý làm sao lại rơi vào tình cảnh thảm hại này.Đường đường là đệ nhất gia tộc Đông Hàn, trong mắt của Giang Ninh bọn họ giống như…… Căn bản là không có bất cứ ý nghĩa gì!Không nói đến cao thủ siêu mạnh như Giang Ninh và Phương Ngân, ngay cả tên Takayama kia cũng khiến cho anh cảm giác thâm tàng bất lộ.Mà Takayama ở Đông Hàn, đối với người ngoài chỉ có một thân phận là người sưu tầm đồ cổ.Nhưng sau khi thật sự tiếp xúc, Lý Thành Phong càng cảm thấy thế giới này quá phức tạp, vượt xa tưởng tượng của anh ta.Cái gì mà đệ nhất gia tộc Đông Hàn, cái gì đệ nhất tập đoàn, ở trước mặt những thế lực lớn chân chính kia, căn bản bọn họ chỉ giống như một trò đùa.Anh càng nghĩ càng càng cảm thấy đáng sợ, còn có bao nhiêu người giấu rất sâu rất kĩ, nhìn bọn họ giống như thăng hề vậy cả ngày tỏ vẻ ta đây, rõ ràng chỉ cần bọn họ muốn liền có thể tuỳ tiện giế t chết mình!Cả một đêm Lý Thành Phong không ngủ, căn bản là anh không ngủ được càng nghĩ càng sợ hãi, e ngại trong lòng càng ngày càng sâu đậm hơn.Suy nghĩ một đêm anh mới suy nghĩ rõ ràng, mình của quá khứ, nhà họ Lý của quá khứ ngu xuẩn đến mức nào.Anh hiện tại chỉ có một ý nghĩ là sống sót.Mặc kệ là mình hay là nhà họ Lý, còn sống, tiếp tục sinh tồn so với cái gì cũng quan trọng hơn!Một đêm sửa sang lại cảm xúc, sáng sớm tỉnh lại Lý Thành Phong liền ngoan ngoãn đứng chờ ở trước cửa _ phòng Giang Ninh, không dám quấy rầy anh.Ban ngày thường an toàn hơn rất nhiều, Phương Ngân không còn dám công khai đến đây giết mình nữa.
Chỉ là mấy câu Giang Ninh tuỳ tiện nói ra, liền khiến anh mất hết tất cả dũng khí chống cự.
“Thật, thật sao?”
“Có thể thử một chút, nếu hiệu quả tốt vậy chúng ta tiếp tục, nếu hiệu quả không tốt thật ngại quá, vậy mọi người chỉ có thể đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay.”
Giang Ninh ngáp một cái: ‘Không còn sớm nữa, nếu như gia chủ Lý không chê, liền đến khách sạn thuê một căn phòng nghỉ ngơi đi, đã trễ thế này rồi nếu trở về hình như cũng không an toàn lắm.”
“Vâng vâng vâng!”
Lý Thành Phong đương nhiên biết.
Phương Ngân rất có thể vẫn còn ở đâu đó trong bóng tối, anh không thể xác định được cho nên hiện tại khẳng định là đi theo Giang Ninh là an toàn nhất.
Chỗ nào có Giang Ninh, chỗ đó mới có cơ hội sống sót.
Anh vội vàng đứng lên đi theo Giang Ninh vào trong khách sạn, ở ngay sát vách phòng của Giang Ninh thuê một căn phòng, không dám rời khỏi Giang Ninh quá xa.
Cả đêm anh cũng không dám ngủ dính sát vào tường nhìn khóa cửa phòng, anh đã đóng chặt tất cả các cửa sổ, sợ gương mặt đáng sợ kia lại đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.
Chỉ cần có thể bảo toàn nhà họ lý Chỉ cần có thể bảo toàn được nhà họ Lý, cái gì anh cũng có thể hi sinhI Trên mặt Lý Thành Phong tràn đầy vẻ không cam lòng, nhưng càng nhiều hơn chính là bất đắc dĩ.
Thậm chí anh còn không rõ mình làm sao lại ra nông nỗi này, nhà họ Lý làm sao lại rơi vào tình cảnh thảm hại này.
Đường đường là đệ nhất gia tộc Đông Hàn, trong mắt của Giang Ninh bọn họ giống như…… Căn bản là không có bất cứ ý nghĩa gì!
Không nói đến cao thủ siêu mạnh như Giang Ninh và Phương Ngân, ngay cả tên Takayama kia cũng khiến cho anh cảm giác thâm tàng bất lộ.
Mà Takayama ở Đông Hàn, đối với người ngoài chỉ có một thân phận là người sưu tầm đồ cổ.
Nhưng sau khi thật sự tiếp xúc, Lý Thành Phong càng cảm thấy thế giới này quá phức tạp, vượt xa tưởng tượng của anh ta.
Cái gì mà đệ nhất gia tộc Đông Hàn, cái gì đệ nhất tập đoàn, ở trước mặt những thế lực lớn chân chính kia, căn bản bọn họ chỉ giống như một trò đùa.
Anh càng nghĩ càng càng cảm thấy đáng sợ, còn có bao nhiêu người giấu rất sâu rất kĩ, nhìn bọn họ giống như thăng hề vậy cả ngày tỏ vẻ ta đây, rõ ràng chỉ cần bọn họ muốn liền có thể tuỳ tiện giế t chết mình!
Cả một đêm Lý Thành Phong không ngủ, căn bản là anh không ngủ được càng nghĩ càng sợ hãi, e ngại trong lòng càng ngày càng sâu đậm hơn.
Suy nghĩ một đêm anh mới suy nghĩ rõ ràng, mình của quá khứ, nhà họ Lý của quá khứ ngu xuẩn đến mức nào.
Anh hiện tại chỉ có một ý nghĩ là sống sót.
Mặc kệ là mình hay là nhà họ Lý, còn sống, tiếp tục sinh tồn so với cái gì cũng quan trọng hơn!
Một đêm sửa sang lại cảm xúc, sáng sớm tỉnh lại Lý Thành Phong liền ngoan ngoãn đứng chờ ở trước cửa _ phòng Giang Ninh, không dám quấy rầy anh.
Ban ngày thường an toàn hơn rất nhiều, Phương Ngân không còn dám công khai đến đây giết mình nữa.
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Chỉ là mấy câu Giang Ninh tuỳ tiện nói ra, liền khiến anh mất hết tất cả dũng khí chống cự.“Thật, thật sao?”“Có thể thử một chút, nếu hiệu quả tốt vậy chúng ta tiếp tục, nếu hiệu quả không tốt thật ngại quá, vậy mọi người chỉ có thể đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay.”Giang Ninh ngáp một cái: ‘Không còn sớm nữa, nếu như gia chủ Lý không chê, liền đến khách sạn thuê một căn phòng nghỉ ngơi đi, đã trễ thế này rồi nếu trở về hình như cũng không an toàn lắm.”“Vâng vâng vâng!”Lý Thành Phong đương nhiên biết.Phương Ngân rất có thể vẫn còn ở đâu đó trong bóng tối, anh không thể xác định được cho nên hiện tại khẳng định là đi theo Giang Ninh là an toàn nhất.Chỗ nào có Giang Ninh, chỗ đó mới có cơ hội sống sót.Anh vội vàng đứng lên đi theo Giang Ninh vào trong khách sạn, ở ngay sát vách phòng của Giang Ninh thuê một căn phòng, không dám rời khỏi Giang Ninh quá xa.Cả đêm anh cũng không dám ngủ dính sát vào tường nhìn khóa cửa phòng, anh đã đóng chặt tất cả các cửa sổ, sợ gương mặt đáng sợ kia lại đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.Chỉ cần có thể bảo toàn nhà họ lý Chỉ cần có thể bảo toàn được nhà họ Lý, cái gì anh cũng có thể hi sinhI Trên mặt Lý Thành Phong tràn đầy vẻ không cam lòng, nhưng càng nhiều hơn chính là bất đắc dĩ.Thậm chí anh còn không rõ mình làm sao lại ra nông nỗi này, nhà họ Lý làm sao lại rơi vào tình cảnh thảm hại này.Đường đường là đệ nhất gia tộc Đông Hàn, trong mắt của Giang Ninh bọn họ giống như…… Căn bản là không có bất cứ ý nghĩa gì!Không nói đến cao thủ siêu mạnh như Giang Ninh và Phương Ngân, ngay cả tên Takayama kia cũng khiến cho anh cảm giác thâm tàng bất lộ.Mà Takayama ở Đông Hàn, đối với người ngoài chỉ có một thân phận là người sưu tầm đồ cổ.Nhưng sau khi thật sự tiếp xúc, Lý Thành Phong càng cảm thấy thế giới này quá phức tạp, vượt xa tưởng tượng của anh ta.Cái gì mà đệ nhất gia tộc Đông Hàn, cái gì đệ nhất tập đoàn, ở trước mặt những thế lực lớn chân chính kia, căn bản bọn họ chỉ giống như một trò đùa.Anh càng nghĩ càng càng cảm thấy đáng sợ, còn có bao nhiêu người giấu rất sâu rất kĩ, nhìn bọn họ giống như thăng hề vậy cả ngày tỏ vẻ ta đây, rõ ràng chỉ cần bọn họ muốn liền có thể tuỳ tiện giế t chết mình!Cả một đêm Lý Thành Phong không ngủ, căn bản là anh không ngủ được càng nghĩ càng sợ hãi, e ngại trong lòng càng ngày càng sâu đậm hơn.Suy nghĩ một đêm anh mới suy nghĩ rõ ràng, mình của quá khứ, nhà họ Lý của quá khứ ngu xuẩn đến mức nào.Anh hiện tại chỉ có một ý nghĩ là sống sót.Mặc kệ là mình hay là nhà họ Lý, còn sống, tiếp tục sinh tồn so với cái gì cũng quan trọng hơn!Một đêm sửa sang lại cảm xúc, sáng sớm tỉnh lại Lý Thành Phong liền ngoan ngoãn đứng chờ ở trước cửa _ phòng Giang Ninh, không dám quấy rầy anh.Ban ngày thường an toàn hơn rất nhiều, Phương Ngân không còn dám công khai đến đây giết mình nữa.