Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 2168

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Nửa giờ trước vẫn còn là kẻ địch, bảo cho quân họ Lệ một chút dạy dõ, bây giờ mới qua bao lâu đâu, đã trở thành bạn bè rồi?“Ông đây bảo cậu ngừng tay,, đây là mệnh lệnh! Ai dám ra tay với quân họ Lệ chính là khiêu khích.Jesma tôi, đã rõ chưa?”Anh ta cúp điện thoại cái rụp, lo lắng mà ngồi lại bên cạnh Giang Ninh.Anh ta không biết nên trao đổi với Giang Ninh như thế nào, trong đầu vân là hình ảnh kh ủng bố Giang Ninh đại sát tứ phương, một mình độc chiến vấy mấy chục cao thủ, rồi chém giết hết tất cả những cao thủ đó.Trước nay anh ta chưa bao giờ nghĩ, rằng một người có thể khủng khiếp đến mức đói “Là lệnh của ai?” Giang Ninh hỏi.“Hàng Thiên Thành ở nước ngoài.”dJesma không dám giấu diếm.Anh ta còn chưa sống đủ đâu.“Bọn họ cho tôi một triệu đô la Mĩ, muốn tôi lấy được doanh địa của quân nhà họ Lệ, tôi không biết đó là sản nghiệp của ngài chiến thần, nếu tôi biết, đừng nói là một triệu…”Jesma phe phẩy đầu: “Dù có là một triệu, tôi cũng không để ý.”Có nhiều tiên thêm cũng không có ý nghĩa gì.Anh ta thấy rất rõ, rằng không có gì quan trọng hơn mạng sống của mình!Trên đời này, người có thể bình yên vô sự tiến vào tòa thành này, ám sát người của mình, không vượt quá ba người. Giang Ninh chính là người dễ dàng nhất.Dù có đắc tội với quân phiệt, anh ta cũng không sợ, nhưng với loại cao thủ đến không hình, đi không bóng như Giang Ninh,.Jesma không muốn chọc vào.“Tôi biết rồi.’ Giang Ninh đứng dậy, cũng không có ý muốn gây phiền phức cho.Jesma. Đó là cách sinh tồn trên chiến trường, anh hiểu rõ: “Anh chính là vua của mảnh chiến trường này, sau này sợ là còn phiền anh quan tâm người của tôi một chút.”“Có khả năng được giúp ngài chiến thần, đó là vinh hạnh của tôi!”Jesma lập tức đứng dậy, tay đặt lên ngực, cung kính nói: “Tôi sẵn lòng san sẻ với bạn bè!”Giang Ninh gật gật đầu, không nói thêm gì nữa, bóng dáng lập tức biến mất.Jesma đứng ở đó, mồ hôi lạnh sau lưng đã gần như khiến quần áo ướt nhẹp.“Bộp’ một tiếng, anh ta ngồi phịch xuống ghế sô pha, cả người như mất hồn.“Hình như anh ta đã trở nên mạnh hơn.”Cảm giác này không sai phải không? Khí áp tỏa ra trên người Giang Ninh rất nhạt, nhưng tác dụng vấn rất rung động!Khiến cả hô hấp của anh ta cũng trở nên khó chịu!Nếu ban nấy anh ta đưa ra quyết định sai lần, thì chắc chăn bây giờ anh †a không còn ngồi trên sô pha nữa mà sẽ té trên mặt đất, bị chết mất.“Không ngờ anh ta lại quay về nơi này, còn xây dựng sản nghiệp.”Jesma uống nhanh mấy ly rượu: “Tên khốn Hàng Thiên Thành kia, chẳng lẽ không biết bản thân là ai sao?”

Nửa giờ trước vẫn còn là kẻ địch, bảo cho quân họ Lệ một chút dạy dõ, bây giờ mới qua bao lâu đâu, đã trở thành bạn bè rồi?

“Ông đây bảo cậu ngừng tay,, đây là mệnh lệnh! Ai dám ra tay với quân họ Lệ chính là khiêu khích.Jesma tôi, đã rõ chưa?”

Anh ta cúp điện thoại cái rụp, lo lắng mà ngồi lại bên cạnh Giang Ninh.

Anh ta không biết nên trao đổi với Giang Ninh như thế nào, trong đầu vân là hình ảnh kh ủng bố Giang Ninh đại sát tứ phương, một mình độc chiến vấy mấy chục cao thủ, rồi chém giết hết tất cả những cao thủ đó.

Trước nay anh ta chưa bao giờ nghĩ, rằng một người có thể khủng khiếp đến mức đói “Là lệnh của ai?” Giang Ninh hỏi.

“Hàng Thiên Thành ở nước ngoài.”

dJesma không dám giấu diếm.

Anh ta còn chưa sống đủ đâu.

“Bọn họ cho tôi một triệu đô la Mĩ, muốn tôi lấy được doanh địa của quân nhà họ Lệ, tôi không biết đó là sản nghiệp của ngài chiến thần, nếu tôi biết, đừng nói là một triệu…”

Jesma phe phẩy đầu: “Dù có là một triệu, tôi cũng không để ý.”

Có nhiều tiên thêm cũng không có ý nghĩa gì.

Anh ta thấy rất rõ, rằng không có gì quan trọng hơn mạng sống của mình!

Trên đời này, người có thể bình yên vô sự tiến vào tòa thành này, ám sát người của mình, không vượt quá ba người. Giang Ninh chính là người dễ dàng nhất.

Dù có đắc tội với quân phiệt, anh ta cũng không sợ, nhưng với loại cao thủ đến không hình, đi không bóng như Giang Ninh,.Jesma không muốn chọc vào.

“Tôi biết rồi.’ Giang Ninh đứng dậy, cũng không có ý muốn gây phiền phức cho.Jesma. Đó là cách sinh tồn trên chiến trường, anh hiểu rõ: “Anh chính là vua của mảnh chiến trường này, sau này sợ là còn phiền anh quan tâm người của tôi một chút.”

“Có khả năng được giúp ngài chiến thần, đó là vinh hạnh của tôi!”

Jesma lập tức đứng dậy, tay đặt lên ngực, cung kính nói: “Tôi sẵn lòng san sẻ với bạn bè!”

Giang Ninh gật gật đầu, không nói thêm gì nữa, bóng dáng lập tức biến mất.

Jesma đứng ở đó, mồ hôi lạnh sau lưng đã gần như khiến quần áo ướt nhẹp.

“Bộp’ một tiếng, anh ta ngồi phịch xuống ghế sô pha, cả người như mất hồn.

“Hình như anh ta đã trở nên mạnh hơn.”

Cảm giác này không sai phải không? Khí áp tỏa ra trên người Giang Ninh rất nhạt, nhưng tác dụng vấn rất rung động!

Khiến cả hô hấp của anh ta cũng trở nên khó chịu!

Nếu ban nấy anh ta đưa ra quyết định sai lần, thì chắc chăn bây giờ anh †a không còn ngồi trên sô pha nữa mà sẽ té trên mặt đất, bị chết mất.

“Không ngờ anh ta lại quay về nơi này, còn xây dựng sản nghiệp.”

Jesma uống nhanh mấy ly rượu: “Tên khốn Hàng Thiên Thành kia, chẳng lẽ không biết bản thân là ai sao?”

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Nửa giờ trước vẫn còn là kẻ địch, bảo cho quân họ Lệ một chút dạy dõ, bây giờ mới qua bao lâu đâu, đã trở thành bạn bè rồi?“Ông đây bảo cậu ngừng tay,, đây là mệnh lệnh! Ai dám ra tay với quân họ Lệ chính là khiêu khích.Jesma tôi, đã rõ chưa?”Anh ta cúp điện thoại cái rụp, lo lắng mà ngồi lại bên cạnh Giang Ninh.Anh ta không biết nên trao đổi với Giang Ninh như thế nào, trong đầu vân là hình ảnh kh ủng bố Giang Ninh đại sát tứ phương, một mình độc chiến vấy mấy chục cao thủ, rồi chém giết hết tất cả những cao thủ đó.Trước nay anh ta chưa bao giờ nghĩ, rằng một người có thể khủng khiếp đến mức đói “Là lệnh của ai?” Giang Ninh hỏi.“Hàng Thiên Thành ở nước ngoài.”dJesma không dám giấu diếm.Anh ta còn chưa sống đủ đâu.“Bọn họ cho tôi một triệu đô la Mĩ, muốn tôi lấy được doanh địa của quân nhà họ Lệ, tôi không biết đó là sản nghiệp của ngài chiến thần, nếu tôi biết, đừng nói là một triệu…”Jesma phe phẩy đầu: “Dù có là một triệu, tôi cũng không để ý.”Có nhiều tiên thêm cũng không có ý nghĩa gì.Anh ta thấy rất rõ, rằng không có gì quan trọng hơn mạng sống của mình!Trên đời này, người có thể bình yên vô sự tiến vào tòa thành này, ám sát người của mình, không vượt quá ba người. Giang Ninh chính là người dễ dàng nhất.Dù có đắc tội với quân phiệt, anh ta cũng không sợ, nhưng với loại cao thủ đến không hình, đi không bóng như Giang Ninh,.Jesma không muốn chọc vào.“Tôi biết rồi.’ Giang Ninh đứng dậy, cũng không có ý muốn gây phiền phức cho.Jesma. Đó là cách sinh tồn trên chiến trường, anh hiểu rõ: “Anh chính là vua của mảnh chiến trường này, sau này sợ là còn phiền anh quan tâm người của tôi một chút.”“Có khả năng được giúp ngài chiến thần, đó là vinh hạnh của tôi!”Jesma lập tức đứng dậy, tay đặt lên ngực, cung kính nói: “Tôi sẵn lòng san sẻ với bạn bè!”Giang Ninh gật gật đầu, không nói thêm gì nữa, bóng dáng lập tức biến mất.Jesma đứng ở đó, mồ hôi lạnh sau lưng đã gần như khiến quần áo ướt nhẹp.“Bộp’ một tiếng, anh ta ngồi phịch xuống ghế sô pha, cả người như mất hồn.“Hình như anh ta đã trở nên mạnh hơn.”Cảm giác này không sai phải không? Khí áp tỏa ra trên người Giang Ninh rất nhạt, nhưng tác dụng vấn rất rung động!Khiến cả hô hấp của anh ta cũng trở nên khó chịu!Nếu ban nấy anh ta đưa ra quyết định sai lần, thì chắc chăn bây giờ anh †a không còn ngồi trên sô pha nữa mà sẽ té trên mặt đất, bị chết mất.“Không ngờ anh ta lại quay về nơi này, còn xây dựng sản nghiệp.”Jesma uống nhanh mấy ly rượu: “Tên khốn Hàng Thiên Thành kia, chẳng lẽ không biết bản thân là ai sao?”

Chương 2168