Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 2217
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Nhưng tại sao họ không thể tìm thấy nó?”Lance không nhịn được mở miệng.Cát Mễ đã cử hàng trăm người đến và tìm kiếm khắp nơi trên du thuyền.Cho đến nay vẫn chưa có manh mối gì.Dường như những kẻ đó đột nhiên xuất hiện muốn đi liền đi? Mở ra.“Bọn chúng ẩn mình dưới nước, đương nhiên tìm không được.”Giang Ninh quay đầu lại, liếc nhìn Lance, hơi híp mắt lại: “Nhóc con, tại sao còn đi theo tôi?”Lance ngẩn ra, sắc mặt hơi đỏ bừng.Bị người ta quát lớn như vậy, bình thường thì anh ta đã vặt lại từ lâu rồi, đi theo anh thì sao chứ?Tôi đường đường là người thuộc gia tộc Zoro đàng hoàng, đi theo anh là cho anh mặt mũi, là vinh quang của anh!Nhưng bây giờ, anh ta cũng không dám nói.“Tôi chỉ tình cờ đi theo con đường mà anh đi thôi.”Lance ho khan một tiếng: “Anh nói, những sát thủ này đang ẩn nấp dưới nước sao?”Hay là nói giốn vậy.Đây là vùng biển xa xôi, nhất là vào mùa này, nhiệt độ dưới nước không cao, chưa kể, bọn họ không lẽ không cần thở sao?Tuy nhiên, Cát Mễ đã kiểm tra du thuyền rồi, dù là nhân viên hay những người tham gia hội nghị, anh ta đều kiểm tra tất cả, không hề phát hiện ra một đối tượng khả nghi nào.Hiện tại ngược lại, không ngừng có người chết, bầu không khí trên du thuyền đã bị vây quanh bởi nỗi sợi Giang Ninh lười nói nhảm cùng Lance.Trên toàn bộ du thuyền, nếu nói những người khác đều hoảng hốt sợ hãi, thì e rằng Giang Ninh là người duy nhất luôn bình tĩnh, không quan tâm chút nào.Sát thủ?Đương nhiên đó không phải là tổ chức sát thủ của Lý Phi Đao, những người trong tổ chức của anh ta, trừ phi không vừa lòng nhau, trong lòng lẩn quẩn có suy nghĩ muốn tự sát mới có thể tìm đến rắc rối cho chính mình.Mà với khả năng này, kỹ năng ẩn thân tốt như vậy, Giang Ninh không cần nghĩ cũng biết những kẻ đó đang ở đâu.Võ sĩ Nhật Bản!Thậm chí còn là ninja của Nhật Bản.Anh phớt lờ Lance, năm tay Lâm Nam Yên, đi dạo xung quanh nhìn một chút, cứ như đang hẹn hò thật sự, mặc kệ bầu không khí trên du thuyền đã muôn bị nỗi sợ hãi cắn nuốt.Lance đi theo bọn họ, một tấc cũng không rời, cho dù Giang Ninh không để ý tới anh ta, anh ta cũng chẳng quan tâm.Dù sao thì đi theo Giang Ninh cũng an toàn.Cát Mễ đang thực sự phát điên rồi.Chỉ trong một giờ, đã có thêm hai người nữa tử vong!Họ đều là những người có địa vị không hề thấp.Anh ta chỉ có thể tập hợp mọi người lại với nhau, tập hợp tất cả vệ sĩ bảo vệ mọi người.
“Nhưng tại sao họ không thể tìm thấy nó?”
Lance không nhịn được mở miệng.
Cát Mễ đã cử hàng trăm người đến và tìm kiếm khắp nơi trên du thuyền.
Cho đến nay vẫn chưa có manh mối gì.
Dường như những kẻ đó đột nhiên xuất hiện muốn đi liền đi? Mở ra.
“Bọn chúng ẩn mình dưới nước, đương nhiên tìm không được.”
Giang Ninh quay đầu lại, liếc nhìn Lance, hơi híp mắt lại: “Nhóc con, tại sao còn đi theo tôi?”
Lance ngẩn ra, sắc mặt hơi đỏ bừng.
Bị người ta quát lớn như vậy, bình thường thì anh ta đã vặt lại từ lâu rồi, đi theo anh thì sao chứ?
Tôi đường đường là người thuộc gia tộc Zoro đàng hoàng, đi theo anh là cho anh mặt mũi, là vinh quang của anh!
Nhưng bây giờ, anh ta cũng không dám nói.
“Tôi chỉ tình cờ đi theo con đường mà anh đi thôi.”
Lance ho khan một tiếng: “Anh nói, những sát thủ này đang ẩn nấp dưới nước sao?”
Hay là nói giốn vậy.
Đây là vùng biển xa xôi, nhất là vào mùa này, nhiệt độ dưới nước không cao, chưa kể, bọn họ không lẽ không cần thở sao?
Tuy nhiên, Cát Mễ đã kiểm tra du thuyền rồi, dù là nhân viên hay những người tham gia hội nghị, anh ta đều kiểm tra tất cả, không hề phát hiện ra một đối tượng khả nghi nào.
Hiện tại ngược lại, không ngừng có người chết, bầu không khí trên du thuyền đã bị vây quanh bởi nỗi sợi Giang Ninh lười nói nhảm cùng Lance.
Trên toàn bộ du thuyền, nếu nói những người khác đều hoảng hốt sợ hãi, thì e rằng Giang Ninh là người duy nhất luôn bình tĩnh, không quan tâm chút nào.
Sát thủ?
Đương nhiên đó không phải là tổ chức sát thủ của Lý Phi Đao, những người trong tổ chức của anh ta, trừ phi không vừa lòng nhau, trong lòng lẩn quẩn có suy nghĩ muốn tự sát mới có thể tìm đến rắc rối cho chính mình.
Mà với khả năng này, kỹ năng ẩn thân tốt như vậy, Giang Ninh không cần nghĩ cũng biết những kẻ đó đang ở đâu.
Võ sĩ Nhật Bản!
Thậm chí còn là ninja của Nhật Bản.
Anh phớt lờ Lance, năm tay Lâm Nam Yên, đi dạo xung quanh nhìn một chút, cứ như đang hẹn hò thật sự, mặc kệ bầu không khí trên du thuyền đã muôn bị nỗi sợ hãi cắn nuốt.
Lance đi theo bọn họ, một tấc cũng không rời, cho dù Giang Ninh không để ý tới anh ta, anh ta cũng chẳng quan tâm.
Dù sao thì đi theo Giang Ninh cũng an toàn.
Cát Mễ đang thực sự phát điên rồi.
Chỉ trong một giờ, đã có thêm hai người nữa tử vong!
Họ đều là những người có địa vị không hề thấp.
Anh ta chỉ có thể tập hợp mọi người lại với nhau, tập hợp tất cả vệ sĩ bảo vệ mọi người.
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… “Nhưng tại sao họ không thể tìm thấy nó?”Lance không nhịn được mở miệng.Cát Mễ đã cử hàng trăm người đến và tìm kiếm khắp nơi trên du thuyền.Cho đến nay vẫn chưa có manh mối gì.Dường như những kẻ đó đột nhiên xuất hiện muốn đi liền đi? Mở ra.“Bọn chúng ẩn mình dưới nước, đương nhiên tìm không được.”Giang Ninh quay đầu lại, liếc nhìn Lance, hơi híp mắt lại: “Nhóc con, tại sao còn đi theo tôi?”Lance ngẩn ra, sắc mặt hơi đỏ bừng.Bị người ta quát lớn như vậy, bình thường thì anh ta đã vặt lại từ lâu rồi, đi theo anh thì sao chứ?Tôi đường đường là người thuộc gia tộc Zoro đàng hoàng, đi theo anh là cho anh mặt mũi, là vinh quang của anh!Nhưng bây giờ, anh ta cũng không dám nói.“Tôi chỉ tình cờ đi theo con đường mà anh đi thôi.”Lance ho khan một tiếng: “Anh nói, những sát thủ này đang ẩn nấp dưới nước sao?”Hay là nói giốn vậy.Đây là vùng biển xa xôi, nhất là vào mùa này, nhiệt độ dưới nước không cao, chưa kể, bọn họ không lẽ không cần thở sao?Tuy nhiên, Cát Mễ đã kiểm tra du thuyền rồi, dù là nhân viên hay những người tham gia hội nghị, anh ta đều kiểm tra tất cả, không hề phát hiện ra một đối tượng khả nghi nào.Hiện tại ngược lại, không ngừng có người chết, bầu không khí trên du thuyền đã bị vây quanh bởi nỗi sợi Giang Ninh lười nói nhảm cùng Lance.Trên toàn bộ du thuyền, nếu nói những người khác đều hoảng hốt sợ hãi, thì e rằng Giang Ninh là người duy nhất luôn bình tĩnh, không quan tâm chút nào.Sát thủ?Đương nhiên đó không phải là tổ chức sát thủ của Lý Phi Đao, những người trong tổ chức của anh ta, trừ phi không vừa lòng nhau, trong lòng lẩn quẩn có suy nghĩ muốn tự sát mới có thể tìm đến rắc rối cho chính mình.Mà với khả năng này, kỹ năng ẩn thân tốt như vậy, Giang Ninh không cần nghĩ cũng biết những kẻ đó đang ở đâu.Võ sĩ Nhật Bản!Thậm chí còn là ninja của Nhật Bản.Anh phớt lờ Lance, năm tay Lâm Nam Yên, đi dạo xung quanh nhìn một chút, cứ như đang hẹn hò thật sự, mặc kệ bầu không khí trên du thuyền đã muôn bị nỗi sợ hãi cắn nuốt.Lance đi theo bọn họ, một tấc cũng không rời, cho dù Giang Ninh không để ý tới anh ta, anh ta cũng chẳng quan tâm.Dù sao thì đi theo Giang Ninh cũng an toàn.Cát Mễ đang thực sự phát điên rồi.Chỉ trong một giờ, đã có thêm hai người nữa tử vong!Họ đều là những người có địa vị không hề thấp.Anh ta chỉ có thể tập hợp mọi người lại với nhau, tập hợp tất cả vệ sĩ bảo vệ mọi người.