“A Duy, em đến tìm anh đây.” Diệp Thanh Vy cảm nhận bản thân mình đang từ từ rơi xuống. Trần Diệu Linh đứng phía trên vách núi nhìn xuống, cười đắc ý, cuối cùng cô ta mới là người chiến thắng. Diệp Thanh Vy cố gắng ghi nhớ hình ảnh này, là cô ta đã lấy đi mạng sống của anh, chính tay đẩy cô xuống vách núi. Nếu ông trời cho cô được đầu thai, cô nhất định không uống canh Mạnh Bà, sẽ đi tìm người phụ nữ độc ác kia để đòi lại tất cả. “Vy Vy, Vy Vy.” Nghe thấy có người kêu tên mình, Diệp Thanh Vy mở mắt ra, trước mặt là người bạn tốt của cô – Đường Tuyên. “Hôm qua uống hơi nhiều sao? Có cần xin nghỉ một ngày không?” Đường Tuyên vừa nói vừa trang điểm: “Dạo này thức khuya, da xấu quá rồi.” “Tuyên… Tuyên Tuyên?” Diệp Thanh Vy không tin vào mắt mình, Đường Tuyên chẳng phải đã ra nước ngoài rồi sao? “Sao vậy?” Đường Tuyên khó hiểu nhìn cô bạn cùng phòng của mình. Diệp Thanh Vy ngơ ngác nhìn xung quanh, vẫn là căn hộ gần công ty. Sau đó cô lại kéo Đường Tuyên, xoay một vòng, rất tốt, rất khỏe…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...