Tác giả:

Minh Tắc năm thứ ba mươi, buổi đêm. Trăng tròn hoàn mỹ chiếu sáng cả vùng đất, ngoài rừng trúc một mảnh tối đen như mực, chỉ ở nơi xa xa kia có chút ánh sáng mờ nhạt. Ánh sáng mờ nhạt này hiển nhiên tỏa ra từ trúc ốc giản dị ở nơi bìa rừng, có công tử tuấn lãng khoác ngoại sam thanh sắc (áo khoác màu xanh) ngồi trên trúc y, trong tay nắm kinh thư, bên ánh nến lập lòe, để đèn đêm mà đọc. "Kiêm gia thương thương, Bạch lộ vi sương. Sở vị y nhân, Tại thủy nhất phương...*" [Lau rách xanh tươi và rậm rạp Móc làm sương phủ khắp mọi nơi. Người mà đang nói ở hiện tại, Nơi vùng nước biếc cách vời một phương... Thơ của Khổng Tử] Công tử kia lắc đầu, say mê đọc thơ trong thi từ thư, chỉ là sự say mê này không phải xuất phát từ ý muốn đọc được đủ thứ thi thư, mà từ mong muốn đưa mình vào phong hoa tuyết nguyệt*, có rượu ngon chè chén, có giai nhân bên người bầu bạn. [Chỉ tình yêu nam nữ] Gió nhẹ từ ngoài rừng trúc liên tục thổi vào, lá trúc trong rừng phát ra những tiếng sàn sạt nhỏ nhẹ. Lá trúc…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...