“Hu hu… Mẹ, thím Lục cướp mấy đường hồ lô của con rồi!”Tả Tịnh Nghiên tỉnh lại trong tiếng khóc của đứa nhỏ.Ai nha?Sao có thể không biết xấu hổ như vậy? Ngay cả kẹo của con nít cũng cướp được?Đầu truyền tới cảm giác đau nhức, rất nhiều ký ức không thuộc về cô tràn vào trong đầu.囧!Cái người không biết xấu hổ kia chính là cô?Tả Tịnh Nghiên muốn hỏng mất. Sau khi độc lập tài chính, cô đăng ký một chuyến du lịch tới Tây Song Bản Nạp, cuối cùng bị một trận tai nạn xe đưa tới năm 80.Nguyên chủ trùng tên trùng họ với cô, là con gái của thôn trưởng thôn Đại Liễu Thụ.Nhà người ta đều trọng nam khinh nữ, chỉ có nhà cô là không giống, mẹ nguyên chủ sinh ra liên tục bốn đứa con trai mới sinh ra được một cô con gái là nguyên chủ, được cả nhà cưng chiều như bảo bối.Đồ đưa tới tay cơm hầu tới miệng, không cần làm bất kỳ chuyện gì, được ăn đồ thơm nhất, được mặc đồ đẹp nhất.Cô muốn cái gì, cả nhà sẽ tìm cách thỏa mãn cô. Cứ vậy ngày này qua tháng nọ, nguyên chủ trở nên lười biếng nhõng nhẽo, tùy hứng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...