Trần Ninh An cố gắng kéo cơ thể nóng ran, cả người mệt mỏi uể oải mà ngồi dậy, ánh sáng len lỏi qua khung cửa sổ rọi vào phòng khiến một người mới tỉnh dậy như cô chưa thích ứng được. Đôi mắt nheo lại nhìn phía ánh sáng chiếu vào phòng, sao lại không kéo rèm cửa? Trên người mặc chiếc váy ngủ rộng mỏng manh nhưng vẫn khiến Trần Ninh An cảm thấy nóng một cách khó chịu, cô nghĩ chắc là bản thân phát sốt. Có lẽ do bản thân sốt tới tinh thần không minh mẫn mà cô cứ ngồi thẫn thờ trên giường, tới khi có người vào kêu nằm xuống nghỉ ngơi. Sau khi dặn dò và rời khỏi phòng Trần Ninh An mới giật mình nhận ra có điểm không thích hợp. Rõ ràng cô đã chết vì tên cướp lỡ tay bắn, tại sao bây giờ cô lại ở đây còn không có một vết thương nào? Trần Ninh An tự véo mình vài cái nhưng đổi lại chỉ thấy cơn đau kéo tới, mọi thứ xung quanh không có gì thay đổi. Không hiểu sao cô lại không khóc, chỉ bình tĩnh nhìn vào khoảng không bên ngoài cửa sổ. Ánh sáng thật chói mắt. Cơn buồn ngủ kéo tới, cô chầm chậm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...