Chương 1 “Diệp Sâm sắp trở về rồi?” Mộc Vân nâng cao chiếc bụng lớn hơn tám tháng, lúc đang ở trong phòng gấp những bộ quần áo trẻ con vừa mua, cô chợt nghe người giúp việc trong nhà bàn tán. Vậy mà anh trở về rồi? Là vì cô sắp sinh sao? Một sự vui mừng dâng lên trong lòng cô, trong phút chốc tay cô cũng khẽ run. Diệp Sâm là ba của đứa bé. Nhưng mà từ khi kết hôn đến nay, cô và anh chỉ gặp nhau vỏn vẹn một lần, chính là đêm kết hôn đó. Sau đó, anh rời đi, không gặp anh nữa. “Cục cưng, mẹ biết ba con không thích mẹ, nhưng mà không sao, chỉ cần ba con có thể đến đây xem lúc con chào đời thì mẹ đã vui rồi.” Khóe mắt của Mộc Vân hiện lên nước mắt, cô khẽ vuốt phần bụng nhô lên cao của mình. Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn đều là niềm vui khó mà kiềm nén. Đúng thật là hai ngày sau, cậu cả nhà họ Diệp trở về. Mộc Vân nghe được thì lập tức kích động đến mức ôm bụng lớn chạy xuống dưới. Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt cô tái đi chính là khi cô đi đến đầu bậc thang, cái nhìn xuống…
Chương 129
Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ ChạyTác giả: Đản QuyềnTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngChương 1 “Diệp Sâm sắp trở về rồi?” Mộc Vân nâng cao chiếc bụng lớn hơn tám tháng, lúc đang ở trong phòng gấp những bộ quần áo trẻ con vừa mua, cô chợt nghe người giúp việc trong nhà bàn tán. Vậy mà anh trở về rồi? Là vì cô sắp sinh sao? Một sự vui mừng dâng lên trong lòng cô, trong phút chốc tay cô cũng khẽ run. Diệp Sâm là ba của đứa bé. Nhưng mà từ khi kết hôn đến nay, cô và anh chỉ gặp nhau vỏn vẹn một lần, chính là đêm kết hôn đó. Sau đó, anh rời đi, không gặp anh nữa. “Cục cưng, mẹ biết ba con không thích mẹ, nhưng mà không sao, chỉ cần ba con có thể đến đây xem lúc con chào đời thì mẹ đã vui rồi.” Khóe mắt của Mộc Vân hiện lên nước mắt, cô khẽ vuốt phần bụng nhô lên cao của mình. Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn đều là niềm vui khó mà kiềm nén. Đúng thật là hai ngày sau, cậu cả nhà họ Diệp trở về. Mộc Vân nghe được thì lập tức kích động đến mức ôm bụng lớn chạy xuống dưới. Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt cô tái đi chính là khi cô đi đến đầu bậc thang, cái nhìn xuống… Chương 129“Vâng thưa mẹ!”Hai bảo bối nhỏ lanh lợi vãy chào mẹ mình.Nhưng mà thực tế là, mẹ vừa mới đi khỏi, hai nhóc đã trốn ở một góc nhà trẻ bắt đầu vào. .“Anh, xem này, mẹ xuất hiện rồi, trong này này!”Ninh Dương ngồi xổm xuống, đôi mắt nhỏ tinh ranh của cô bé nhìn thấy màn hình hiển thị tín hiệu của mẹ trên máy tính bảng của anh trai thì hét lên.Mặc Hi cũng nhìn thấy rồi, lập tức cậu bé không lên tiếng gì nữa, chăm chú theo dõi tín hiệu trên màn hình, mãi cho đến khi tín hiệu dừng lại ở một địa điểm.“Vịnh nước Cạn? Mẹ lại đi đến Vịnh nước Cạn?”“Hả? Đó không phải chỗ của daddy xấu xa sao? Sao mommy lại đến đó? Mommy không sợ bị daddy bắt nạt sao?”Bé Ninh Dương nghe anh trai nói thế thì lập tức gương mặt phúng phính nhỏ nhắn suy sụp nghiêm trọng, vô cùng lo lắng.Mặc Hi cũng cau mày!Hai ngày nay, cậu bé không hề biết chuyện gì đã xảy ra, Diệp Minh Thành cũng không nhắn tin lại.Hay là cậu bé qua đó xem thử?Bỗng nhiên cậu nhóc tỉnh ranh này nảy ra một ý nghĩ trong đầu…Mộc Vân bồn chồn lo lắng mà đi đến Vịnh nước Cạn.Mọi chuyện vẫn chưa ổn, lúc cô đến đây đã là hơn chín giờ, với lại chuyện khó giải quyết hơn đó là Diệp Sâm lại không đi làm, anh vác một cái ghế ra ngồi trước cửa chính, giống như đang đợi cô vậy, sao mà nhìn thấy có vẻ đáng sợ như vậy chứ!Mộc Vân hơi do dự, dùng bộ dạng thăm dò tiến đến hỏi: “Anh…vẫn chưa đi làm sao?”“Cô không nhìn ra là tôi đang đợi cô.Quả nhiên vừa mở miệng ra lại là cái giọng điệu kỳ quái đó, cái giọng điệu lạnh nhạt thờ ơ của người đàn ông này chẳng cần nghe cũng biết là không có ý gì tốt rồi.Mộc Vân hơi sốt ruột: “Thật… ngại quá, trên đường xe đông mà lại đúng giờ cao điểm, tôi đợi rất lâu mới gọi được xe, lại còn bị tắc đường mất một lúc.”Bây giờ cô không muốn tranh cãi nhau, khó khăn lắm anh mới cho cô được giải quyết chuyện đi học mẫu giáo của con trai.Nhưng mà Diệp Diệp Sâm lại không tin, anh bỏ hai chân xuống rồi ngồi dậy khỏi cái ghế: “Mộc Vân, cô không còn cơ hội nữa rồi, ngay cả thời gian mà cô cũng không tuân thủ theo, cô không có tư cách khiến tôi tin tưởng rằng cô có thể giải quyết được chuyện của con trai!”Nói xong anh mang vẻ mặt tái nhợt, xoay người rời đi.Mộc Vân nhìn thấy vậy hoảng hốt vội vàng chạy tới, cô muốn giải thích với anh một chút nhưng đúng lúc này, bên trong biệt thự đột nhiên “bang” một tiếng truyền tới!Có chuyện gì xảy ra vậy?Cô nghe thấy và ngay lập tức nhìn về phía anh ấy.Lại phát hiện sảc mặt anh cũng biến đổi, sau đó lập tức bước nhanh nói: “Diệp Minh Thành, con làm gì vậy? Mở cửa ra?”Trời ơi, sao có thể là Minh Thành!
Chương 129
“Vâng thưa mẹ!”
Hai bảo bối nhỏ lanh lợi vãy chào mẹ mình.
Nhưng mà thực tế là, mẹ vừa mới đi khỏi, hai nhóc đã trốn ở một góc nhà trẻ bắt đầu vào. .
“Anh, xem này, mẹ xuất hiện rồi, trong này này!”
Ninh Dương ngồi xổm xuống, đôi mắt nhỏ tinh ranh của cô bé nhìn thấy màn hình hiển thị tín hiệu của mẹ trên máy tính bảng của anh trai thì hét lên.
Mặc Hi cũng nhìn thấy rồi, lập tức cậu bé không lên tiếng gì nữa, chăm chú theo dõi tín hiệu trên màn hình, mãi cho đến khi tín hiệu dừng lại ở một địa điểm.
“Vịnh nước Cạn? Mẹ lại đi đến Vịnh nước Cạn?”
“Hả? Đó không phải chỗ của daddy xấu xa sao? Sao mommy lại đến đó? Mommy không sợ bị daddy bắt nạt sao?”
Bé Ninh Dương nghe anh trai nói thế thì lập tức gương mặt phúng phính nhỏ nhắn suy sụp nghiêm trọng, vô cùng lo lắng.
Mặc Hi cũng cau mày!
Hai ngày nay, cậu bé không hề biết chuyện gì đã xảy ra, Diệp Minh Thành cũng không nhắn tin lại.
Hay là cậu bé qua đó xem thử?
Bỗng nhiên cậu nhóc tỉnh ranh này nảy ra một ý nghĩ trong đầu…
Mộc Vân bồn chồn lo lắng mà đi đến Vịnh nước Cạn.
Mọi chuyện vẫn chưa ổn, lúc cô đến đây đã là hơn chín giờ, với lại chuyện khó giải quyết hơn đó là Diệp Sâm lại không đi làm, anh vác một cái ghế ra ngồi trước cửa chính, giống như đang đợi cô vậy, sao mà nhìn thấy có vẻ đáng sợ như vậy chứ!
Mộc Vân hơi do dự, dùng bộ dạng thăm dò tiến đến hỏi: “Anh…vẫn chưa đi làm sao?”
“Cô không nhìn ra là tôi đang đợi cô.
Quả nhiên vừa mở miệng ra lại là cái giọng điệu kỳ quái đó, cái giọng điệu lạnh nhạt thờ ơ của người đàn ông này chẳng cần nghe cũng biết là không có ý gì tốt rồi.
Mộc Vân hơi sốt ruột: “Thật… ngại quá, trên đường xe đông mà lại đúng giờ cao điểm, tôi đợi rất lâu mới gọi được xe, lại còn bị tắc đường mất một lúc.”
Bây giờ cô không muốn tranh cãi nhau, khó khăn lắm anh mới cho cô được giải quyết chuyện đi học mẫu giáo của con trai.
Nhưng mà Diệp Diệp Sâm lại không tin, anh bỏ hai chân xuống rồi ngồi dậy khỏi cái ghế: “Mộc Vân, cô không còn cơ hội nữa rồi, ngay cả thời gian mà cô cũng không tuân thủ theo, cô không có tư cách khiến tôi tin tưởng rằng cô có thể giải quyết được chuyện của con trai!”
Nói xong anh mang vẻ mặt tái nhợt, xoay người rời đi.
Mộc Vân nhìn thấy vậy hoảng hốt vội vàng chạy tới, cô muốn giải thích với anh một chút nhưng đúng lúc này, bên trong biệt thự đột nhiên “bang” một tiếng truyền tới!
Có chuyện gì xảy ra vậy?
Cô nghe thấy và ngay lập tức nhìn về phía anh ấy.
Lại phát hiện sảc mặt anh cũng biến đổi, sau đó lập tức bước nhanh nói: “Diệp Minh Thành, con làm gì vậy? Mở cửa ra?”
Trời ơi, sao có thể là Minh Thành!
Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ ChạyTác giả: Đản QuyềnTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngChương 1 “Diệp Sâm sắp trở về rồi?” Mộc Vân nâng cao chiếc bụng lớn hơn tám tháng, lúc đang ở trong phòng gấp những bộ quần áo trẻ con vừa mua, cô chợt nghe người giúp việc trong nhà bàn tán. Vậy mà anh trở về rồi? Là vì cô sắp sinh sao? Một sự vui mừng dâng lên trong lòng cô, trong phút chốc tay cô cũng khẽ run. Diệp Sâm là ba của đứa bé. Nhưng mà từ khi kết hôn đến nay, cô và anh chỉ gặp nhau vỏn vẹn một lần, chính là đêm kết hôn đó. Sau đó, anh rời đi, không gặp anh nữa. “Cục cưng, mẹ biết ba con không thích mẹ, nhưng mà không sao, chỉ cần ba con có thể đến đây xem lúc con chào đời thì mẹ đã vui rồi.” Khóe mắt của Mộc Vân hiện lên nước mắt, cô khẽ vuốt phần bụng nhô lên cao của mình. Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn đều là niềm vui khó mà kiềm nén. Đúng thật là hai ngày sau, cậu cả nhà họ Diệp trở về. Mộc Vân nghe được thì lập tức kích động đến mức ôm bụng lớn chạy xuống dưới. Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt cô tái đi chính là khi cô đi đến đầu bậc thang, cái nhìn xuống… Chương 129“Vâng thưa mẹ!”Hai bảo bối nhỏ lanh lợi vãy chào mẹ mình.Nhưng mà thực tế là, mẹ vừa mới đi khỏi, hai nhóc đã trốn ở một góc nhà trẻ bắt đầu vào. .“Anh, xem này, mẹ xuất hiện rồi, trong này này!”Ninh Dương ngồi xổm xuống, đôi mắt nhỏ tinh ranh của cô bé nhìn thấy màn hình hiển thị tín hiệu của mẹ trên máy tính bảng của anh trai thì hét lên.Mặc Hi cũng nhìn thấy rồi, lập tức cậu bé không lên tiếng gì nữa, chăm chú theo dõi tín hiệu trên màn hình, mãi cho đến khi tín hiệu dừng lại ở một địa điểm.“Vịnh nước Cạn? Mẹ lại đi đến Vịnh nước Cạn?”“Hả? Đó không phải chỗ của daddy xấu xa sao? Sao mommy lại đến đó? Mommy không sợ bị daddy bắt nạt sao?”Bé Ninh Dương nghe anh trai nói thế thì lập tức gương mặt phúng phính nhỏ nhắn suy sụp nghiêm trọng, vô cùng lo lắng.Mặc Hi cũng cau mày!Hai ngày nay, cậu bé không hề biết chuyện gì đã xảy ra, Diệp Minh Thành cũng không nhắn tin lại.Hay là cậu bé qua đó xem thử?Bỗng nhiên cậu nhóc tỉnh ranh này nảy ra một ý nghĩ trong đầu…Mộc Vân bồn chồn lo lắng mà đi đến Vịnh nước Cạn.Mọi chuyện vẫn chưa ổn, lúc cô đến đây đã là hơn chín giờ, với lại chuyện khó giải quyết hơn đó là Diệp Sâm lại không đi làm, anh vác một cái ghế ra ngồi trước cửa chính, giống như đang đợi cô vậy, sao mà nhìn thấy có vẻ đáng sợ như vậy chứ!Mộc Vân hơi do dự, dùng bộ dạng thăm dò tiến đến hỏi: “Anh…vẫn chưa đi làm sao?”“Cô không nhìn ra là tôi đang đợi cô.Quả nhiên vừa mở miệng ra lại là cái giọng điệu kỳ quái đó, cái giọng điệu lạnh nhạt thờ ơ của người đàn ông này chẳng cần nghe cũng biết là không có ý gì tốt rồi.Mộc Vân hơi sốt ruột: “Thật… ngại quá, trên đường xe đông mà lại đúng giờ cao điểm, tôi đợi rất lâu mới gọi được xe, lại còn bị tắc đường mất một lúc.”Bây giờ cô không muốn tranh cãi nhau, khó khăn lắm anh mới cho cô được giải quyết chuyện đi học mẫu giáo của con trai.Nhưng mà Diệp Diệp Sâm lại không tin, anh bỏ hai chân xuống rồi ngồi dậy khỏi cái ghế: “Mộc Vân, cô không còn cơ hội nữa rồi, ngay cả thời gian mà cô cũng không tuân thủ theo, cô không có tư cách khiến tôi tin tưởng rằng cô có thể giải quyết được chuyện của con trai!”Nói xong anh mang vẻ mặt tái nhợt, xoay người rời đi.Mộc Vân nhìn thấy vậy hoảng hốt vội vàng chạy tới, cô muốn giải thích với anh một chút nhưng đúng lúc này, bên trong biệt thự đột nhiên “bang” một tiếng truyền tới!Có chuyện gì xảy ra vậy?Cô nghe thấy và ngay lập tức nhìn về phía anh ấy.Lại phát hiện sảc mặt anh cũng biến đổi, sau đó lập tức bước nhanh nói: “Diệp Minh Thành, con làm gì vậy? Mở cửa ra?”Trời ơi, sao có thể là Minh Thành!