Tác giả:

Sau khi Thẩm Y Y bị Lâm Gia Đống hại chết, linh hồn vẫn luôn trôi dạt ở thế gian, sau đó, cô nhìn thấy ba đứa con trai của mình tới tìm Lâm Gia Đống báo thù…“Lâm Gia Đống, ông hại chết mẹ tôi, tôi bắt ông đền mạng!”Ba chàng thiếu niên hơn mười tuổi đánh Lâm Gia Đống suýt chết. Ba đứa con trai của cô vì vậy mà vào tù, phán xử chung thân. Khi pháp quan hỏi chúng, hối hận không. Ba chàng thiếu niên mang gương mặt thù hằn đáp: “Ông ta hại chết mẹ tôi, sao ông ta không đi chết đi!”Thẩm Y Y muốn bảo chúng đừng nói nữa. Nhưng thân thể hư vô của cô không chạm được bất cứ thực thể nào. Cảnh tượng chuyển biến, cô nhìn thấy chồng Lý Thâm của mình, dùng thủ đoạn dứt khoát khiến Lâm Gia Đống phá sản, cuối cùng lái một chiếc xe lao về phía Lâm Gia Đống…“Đừng…”Lời còn chưa dứt, cảnh tượng lại thay đổi, cô tới một không gian thuần trắng, một âm thanh máy móc vang lên: “Ting, chúc mừng ký chủ, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ thứ 999, viên mãn nghỉ hưu, lựa chọn một thế giới hưởng thụ cuộc sống nghỉ hưu…

Chương 5: 5: Lấy Lương Thực Từ Không Gian 1

Thập Niên 70 Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ ConTác giả: Nông Vô ƯuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhSau khi Thẩm Y Y bị Lâm Gia Đống hại chết, linh hồn vẫn luôn trôi dạt ở thế gian, sau đó, cô nhìn thấy ba đứa con trai của mình tới tìm Lâm Gia Đống báo thù…“Lâm Gia Đống, ông hại chết mẹ tôi, tôi bắt ông đền mạng!”Ba chàng thiếu niên hơn mười tuổi đánh Lâm Gia Đống suýt chết. Ba đứa con trai của cô vì vậy mà vào tù, phán xử chung thân. Khi pháp quan hỏi chúng, hối hận không. Ba chàng thiếu niên mang gương mặt thù hằn đáp: “Ông ta hại chết mẹ tôi, sao ông ta không đi chết đi!”Thẩm Y Y muốn bảo chúng đừng nói nữa. Nhưng thân thể hư vô của cô không chạm được bất cứ thực thể nào. Cảnh tượng chuyển biến, cô nhìn thấy chồng Lý Thâm của mình, dùng thủ đoạn dứt khoát khiến Lâm Gia Đống phá sản, cuối cùng lái một chiếc xe lao về phía Lâm Gia Đống…“Đừng…”Lời còn chưa dứt, cảnh tượng lại thay đổi, cô tới một không gian thuần trắng, một âm thanh máy móc vang lên: “Ting, chúc mừng ký chủ, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ thứ 999, viên mãn nghỉ hưu, lựa chọn một thế giới hưởng thụ cuộc sống nghỉ hưu… Mở ảng nước to ra, số nước này đều do Lý Thâm gánh về, còn gần nửa ảng.Bởi vì mấy đứa nhỏ đều từ trong ruộng về, một thân bùn đất, Thẩm Y Y rửa tay cho chúng.“Mẹ, múc thêm cho con chút nước.” Nhị Bảo nói.Thẩm Y Y tưởng tay của cậu chưa rửa sạch, múc chuẩn bị đổ lên tay cậu.Nhị Bảo vội vàng giữ lại: “Mẹ, con dùng để uống.”Nói xong, muốn vùi đầu vào uống, Thẩm Y Y nhanh tay lẹ mắt lấy nước đi: “Đây là nước giếng gánh lên, là nước sống, chưa nấu chín, không thể uống.”“Không sao!” Nhị Bảo nói, vươn tay vẫn muốn uống tiếp.“Vẫn không thể.” Thẩm Y Y dỗ dành: “Loại nước này có rất nhiều vi khuẩn, nếu uống vào bụng, sẽ sinh sâu trong bụng.”“Là cá chạch sao?” Tiểu Bảo hỏi, gương mặt rất nghiêm túc.Quả thật giun đũa rất giống cá chạch.Thẩm Y Y thấy khả thi, vội nói: “Gần giống vậy, nhưng không phải cá chạch, là một loại tên giun đũa.”“Vậy tốt quá rồi!” Tiểu Bảo vỗ tay nói: “Thiết Trụ nói, anh ấy đã kéo ra một con giun đũa dài ngoằn, họ còn nướng lên ăn, anh hai, anh mau uống nước, như vậy chúng ta có thịt ăn rồi.”Thẩm Y Y: “…” Lời trẻ con không có kiêng dè.“Đừng.” Thẩm Y Y có hơi nhợn: “Giun đũa không thể ăn, các con nghĩ xem, nếu trong bụng của các con có sâu bò tới bò lui, sẽ ăn hết thức ăn các con ăn vào trong bụng, sau khi ăn xong, nếu hết đồ ăn, có thể chúng sẽ trực tiếp ăn rỗng bụng của các con…”Thẩm Y Y sợ mấy đứa con thật sự coi giun đũa là thịt mà ăn, miêu tả rất sống động.Quả nhiên, ba đứa con vừa nghe, lập tức sinh ra cảm xúc sợ hãi.Tiểu Bảo bật khóc, ôm lấy anh hai cậu: “Anh hai, em không muốn ăn thịt nữa, trong bụng của anh đừng có giun đũa…”Đại Bảo chín chắn: “Nhị Bảo, em phải nghe lời mẹ.”Nhị Bảo sợ hãi: “Con không uống nữa, sau này cũng không uống nữa.”Lúc này Thẩm Y Y mới hài lòng, tìm một cái thùng, múc đầy một thùng nước: “Các con đợi đó, mẹ nấu nước cho các con uống, nấu nhiều chút, sau đó tắm cho các con.”Mấy đứa nhỏ lấm lem, quần áo đều toàn mùi mồ hôi, không biết đã mấy ngày không tắm rồi.Thẩm Y Y vội lấy nước, xách vào trong bếp.Nhị Bảo vốn muốn nói chúng có thể tắm nước lạnh.Bị Đại Bảo ngăn lại, ghé bên tai cậu nói nhỏ, uống nước lạnh không tốt, tắm nước lạnh chắc chắn cũng không tốt, nghe lời mẹ chỉ có đúng.Nhị Bảo bèn thôi.“Em ở đây trông Tiểu Bảo, anh đi giúp mẹ.” Đại Bảo nói, sau đó chạy vào nhà bếp.Tiểu Bảo nghe vậy: “Anh hai, em cũng muốn đến nhà bếp giúp mẹ.”Nhị Bảo nghe vậy, kéo tay Tiểu Bảo: “Đi, chúng ta đều vào bếp giúp mẹ.”Thẩm Y Y vừa đổ nước vào trong nồi.“Mẹ.” Đại Bảo chạy vào: “Con nhóm lửa cho mẹ.”“Không cần.” Thẩm Y Y muốn ngăn cậu: “Đại Bảo…”Lời còn chưa dứt, giọng nói non nớt của Tiểu Bảo cũng vang lên: “Mẹ, con cũng tới giúp mẹ.”Thẩm Y Y quay đầu nhìn thấy hai cậu nhóc Nhị Bảo Tiểu Bảo đứng ở cửa, hai đôi mắt như nho đen sáng lấp lánh nhìn cô, rất dễ thương.“Nhóm lửa rất nguy hiểm, trẻ con không thể nghịch lửa.” Thẩm Y Y nói: “Nhị Bảo, mau dẫn em trai ra ngoài, Đại Bảo, con cũng ra ngoài chơi, một mình mẹ có thể làm được.”Đại Bảo bảo Nhị Bảo dẫn Tiểu Bảo ra ngoài chơi, nhưng cậu lại không ra, kiên trì muốn tự nhóm lửa, nghiêm túc nói: “Lúc cha nấu cơm, là con nhóm lửa cho cha, con nhóm rất giỏi.”.

Mở ảng nước to ra, số nước này đều do Lý Thâm gánh về, còn gần nửa ảng.

Bởi vì mấy đứa nhỏ đều từ trong ruộng về, một thân bùn đất, Thẩm Y Y rửa tay cho chúng.

“Mẹ, múc thêm cho con chút nước.

” Nhị Bảo nói.

Thẩm Y Y tưởng tay của cậu chưa rửa sạch, múc chuẩn bị đổ lên tay cậu.

Nhị Bảo vội vàng giữ lại: “Mẹ, con dùng để uống.

”Nói xong, muốn vùi đầu vào uống, Thẩm Y Y nhanh tay lẹ mắt lấy nước đi: “Đây là nước giếng gánh lên, là nước sống, chưa nấu chín, không thể uống.

”“Không sao!” Nhị Bảo nói, vươn tay vẫn muốn uống tiếp.

“Vẫn không thể.

” Thẩm Y Y dỗ dành: “Loại nước này có rất nhiều vi khuẩn, nếu uống vào bụng, sẽ sinh sâu trong bụng.

”“Là cá chạch sao?” Tiểu Bảo hỏi, gương mặt rất nghiêm túc.

Quả thật giun đũa rất giống cá chạch.

Thẩm Y Y thấy khả thi, vội nói: “Gần giống vậy, nhưng không phải cá chạch, là một loại tên giun đũa.

”“Vậy tốt quá rồi!” Tiểu Bảo vỗ tay nói: “Thiết Trụ nói, anh ấy đã kéo ra một con giun đũa dài ngoằn, họ còn nướng lên ăn, anh hai, anh mau uống nước, như vậy chúng ta có thịt ăn rồi.

”Thẩm Y Y: “…” Lời trẻ con không có kiêng dè.

“Đừng.

” Thẩm Y Y có hơi nhợn: “Giun đũa không thể ăn, các con nghĩ xem, nếu trong bụng của các con có sâu bò tới bò lui, sẽ ăn hết thức ăn các con ăn vào trong bụng, sau khi ăn xong, nếu hết đồ ăn, có thể chúng sẽ trực tiếp ăn rỗng bụng của các con…”Thẩm Y Y sợ mấy đứa con thật sự coi giun đũa là thịt mà ăn, miêu tả rất sống động.

Quả nhiên, ba đứa con vừa nghe, lập tức sinh ra cảm xúc sợ hãi.

Tiểu Bảo bật khóc, ôm lấy anh hai cậu: “Anh hai, em không muốn ăn thịt nữa, trong bụng của anh đừng có giun đũa…”Đại Bảo chín chắn: “Nhị Bảo, em phải nghe lời mẹ.

”Nhị Bảo sợ hãi: “Con không uống nữa, sau này cũng không uống nữa.

”Lúc này Thẩm Y Y mới hài lòng, tìm một cái thùng, múc đầy một thùng nước: “Các con đợi đó, mẹ nấu nước cho các con uống, nấu nhiều chút, sau đó tắm cho các con.

”Mấy đứa nhỏ lấm lem, quần áo đều toàn mùi mồ hôi, không biết đã mấy ngày không tắm rồi.

Thẩm Y Y vội lấy nước, xách vào trong bếp.

Nhị Bảo vốn muốn nói chúng có thể tắm nước lạnh.

Bị Đại Bảo ngăn lại, ghé bên tai cậu nói nhỏ, uống nước lạnh không tốt, tắm nước lạnh chắc chắn cũng không tốt, nghe lời mẹ chỉ có đúng.

Nhị Bảo bèn thôi.

“Em ở đây trông Tiểu Bảo, anh đi giúp mẹ.

” Đại Bảo nói, sau đó chạy vào nhà bếp.

Tiểu Bảo nghe vậy: “Anh hai, em cũng muốn đến nhà bếp giúp mẹ.

”Nhị Bảo nghe vậy, kéo tay Tiểu Bảo: “Đi, chúng ta đều vào bếp giúp mẹ.

”Thẩm Y Y vừa đổ nước vào trong nồi.

“Mẹ.

” Đại Bảo chạy vào: “Con nhóm lửa cho mẹ.

”“Không cần.

” Thẩm Y Y muốn ngăn cậu: “Đại Bảo…”Lời còn chưa dứt, giọng nói non nớt của Tiểu Bảo cũng vang lên: “Mẹ, con cũng tới giúp mẹ.

”Thẩm Y Y quay đầu nhìn thấy hai cậu nhóc Nhị Bảo Tiểu Bảo đứng ở cửa, hai đôi mắt như nho đen sáng lấp lánh nhìn cô, rất dễ thương.

“Nhóm lửa rất nguy hiểm, trẻ con không thể nghịch lửa.

” Thẩm Y Y nói: “Nhị Bảo, mau dẫn em trai ra ngoài, Đại Bảo, con cũng ra ngoài chơi, một mình mẹ có thể làm được.

”Đại Bảo bảo Nhị Bảo dẫn Tiểu Bảo ra ngoài chơi, nhưng cậu lại không ra, kiên trì muốn tự nhóm lửa, nghiêm túc nói: “Lúc cha nấu cơm, là con nhóm lửa cho cha, con nhóm rất giỏi.

”.

Thập Niên 70 Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ ConTác giả: Nông Vô ƯuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhSau khi Thẩm Y Y bị Lâm Gia Đống hại chết, linh hồn vẫn luôn trôi dạt ở thế gian, sau đó, cô nhìn thấy ba đứa con trai của mình tới tìm Lâm Gia Đống báo thù…“Lâm Gia Đống, ông hại chết mẹ tôi, tôi bắt ông đền mạng!”Ba chàng thiếu niên hơn mười tuổi đánh Lâm Gia Đống suýt chết. Ba đứa con trai của cô vì vậy mà vào tù, phán xử chung thân. Khi pháp quan hỏi chúng, hối hận không. Ba chàng thiếu niên mang gương mặt thù hằn đáp: “Ông ta hại chết mẹ tôi, sao ông ta không đi chết đi!”Thẩm Y Y muốn bảo chúng đừng nói nữa. Nhưng thân thể hư vô của cô không chạm được bất cứ thực thể nào. Cảnh tượng chuyển biến, cô nhìn thấy chồng Lý Thâm của mình, dùng thủ đoạn dứt khoát khiến Lâm Gia Đống phá sản, cuối cùng lái một chiếc xe lao về phía Lâm Gia Đống…“Đừng…”Lời còn chưa dứt, cảnh tượng lại thay đổi, cô tới một không gian thuần trắng, một âm thanh máy móc vang lên: “Ting, chúc mừng ký chủ, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ thứ 999, viên mãn nghỉ hưu, lựa chọn một thế giới hưởng thụ cuộc sống nghỉ hưu… Mở ảng nước to ra, số nước này đều do Lý Thâm gánh về, còn gần nửa ảng.Bởi vì mấy đứa nhỏ đều từ trong ruộng về, một thân bùn đất, Thẩm Y Y rửa tay cho chúng.“Mẹ, múc thêm cho con chút nước.” Nhị Bảo nói.Thẩm Y Y tưởng tay của cậu chưa rửa sạch, múc chuẩn bị đổ lên tay cậu.Nhị Bảo vội vàng giữ lại: “Mẹ, con dùng để uống.”Nói xong, muốn vùi đầu vào uống, Thẩm Y Y nhanh tay lẹ mắt lấy nước đi: “Đây là nước giếng gánh lên, là nước sống, chưa nấu chín, không thể uống.”“Không sao!” Nhị Bảo nói, vươn tay vẫn muốn uống tiếp.“Vẫn không thể.” Thẩm Y Y dỗ dành: “Loại nước này có rất nhiều vi khuẩn, nếu uống vào bụng, sẽ sinh sâu trong bụng.”“Là cá chạch sao?” Tiểu Bảo hỏi, gương mặt rất nghiêm túc.Quả thật giun đũa rất giống cá chạch.Thẩm Y Y thấy khả thi, vội nói: “Gần giống vậy, nhưng không phải cá chạch, là một loại tên giun đũa.”“Vậy tốt quá rồi!” Tiểu Bảo vỗ tay nói: “Thiết Trụ nói, anh ấy đã kéo ra một con giun đũa dài ngoằn, họ còn nướng lên ăn, anh hai, anh mau uống nước, như vậy chúng ta có thịt ăn rồi.”Thẩm Y Y: “…” Lời trẻ con không có kiêng dè.“Đừng.” Thẩm Y Y có hơi nhợn: “Giun đũa không thể ăn, các con nghĩ xem, nếu trong bụng của các con có sâu bò tới bò lui, sẽ ăn hết thức ăn các con ăn vào trong bụng, sau khi ăn xong, nếu hết đồ ăn, có thể chúng sẽ trực tiếp ăn rỗng bụng của các con…”Thẩm Y Y sợ mấy đứa con thật sự coi giun đũa là thịt mà ăn, miêu tả rất sống động.Quả nhiên, ba đứa con vừa nghe, lập tức sinh ra cảm xúc sợ hãi.Tiểu Bảo bật khóc, ôm lấy anh hai cậu: “Anh hai, em không muốn ăn thịt nữa, trong bụng của anh đừng có giun đũa…”Đại Bảo chín chắn: “Nhị Bảo, em phải nghe lời mẹ.”Nhị Bảo sợ hãi: “Con không uống nữa, sau này cũng không uống nữa.”Lúc này Thẩm Y Y mới hài lòng, tìm một cái thùng, múc đầy một thùng nước: “Các con đợi đó, mẹ nấu nước cho các con uống, nấu nhiều chút, sau đó tắm cho các con.”Mấy đứa nhỏ lấm lem, quần áo đều toàn mùi mồ hôi, không biết đã mấy ngày không tắm rồi.Thẩm Y Y vội lấy nước, xách vào trong bếp.Nhị Bảo vốn muốn nói chúng có thể tắm nước lạnh.Bị Đại Bảo ngăn lại, ghé bên tai cậu nói nhỏ, uống nước lạnh không tốt, tắm nước lạnh chắc chắn cũng không tốt, nghe lời mẹ chỉ có đúng.Nhị Bảo bèn thôi.“Em ở đây trông Tiểu Bảo, anh đi giúp mẹ.” Đại Bảo nói, sau đó chạy vào nhà bếp.Tiểu Bảo nghe vậy: “Anh hai, em cũng muốn đến nhà bếp giúp mẹ.”Nhị Bảo nghe vậy, kéo tay Tiểu Bảo: “Đi, chúng ta đều vào bếp giúp mẹ.”Thẩm Y Y vừa đổ nước vào trong nồi.“Mẹ.” Đại Bảo chạy vào: “Con nhóm lửa cho mẹ.”“Không cần.” Thẩm Y Y muốn ngăn cậu: “Đại Bảo…”Lời còn chưa dứt, giọng nói non nớt của Tiểu Bảo cũng vang lên: “Mẹ, con cũng tới giúp mẹ.”Thẩm Y Y quay đầu nhìn thấy hai cậu nhóc Nhị Bảo Tiểu Bảo đứng ở cửa, hai đôi mắt như nho đen sáng lấp lánh nhìn cô, rất dễ thương.“Nhóm lửa rất nguy hiểm, trẻ con không thể nghịch lửa.” Thẩm Y Y nói: “Nhị Bảo, mau dẫn em trai ra ngoài, Đại Bảo, con cũng ra ngoài chơi, một mình mẹ có thể làm được.”Đại Bảo bảo Nhị Bảo dẫn Tiểu Bảo ra ngoài chơi, nhưng cậu lại không ra, kiên trì muốn tự nhóm lửa, nghiêm túc nói: “Lúc cha nấu cơm, là con nhóm lửa cho cha, con nhóm rất giỏi.”.

Chương 5: 5: Lấy Lương Thực Từ Không Gian 1